“Ân… Mệt mỏi quá, không cần…” Thư Liên từ trong giấc ngủ mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền cảm giác được hạ thân đang bị chống đỡ tràn đầy , cực nóng dục vọng của người đàn ông vẫn ở trong cơ thể cô ra ra vào vào, cảm giác ê ẩm giống như có con sâu nhỏ đang cắn nát thần kinh cô.
“Tỉnh?” Nhâm Thần Phong cắn lên vành tai nóng bừng hồng hồng, rõ ràng đêm qua đã hung hăng muốn cô một lần, nhưng chỉ vừa nghĩ đến sáng ngày mai phải bay ra nước ngoài công tác, hắn liền nhịn không được lại xúc động đứng lên.
Hắn đã có thói quen mỗi ngày có Thư Liên đi theo sau giúp đỡ thứ này thứ kia như một nữ giúp việc, nghĩ đến ngày mai phải một mình lên máy bay, hắn có chút không thích ứng kịp.
Cái cô người mẫu Anna kia biết hắn muốn đi, liền mời hắn ăn tối, biết rõ mục đích sau bữa ăn của cô ta là gì nhưng hắn lại một mực từ chối , không thể nói rõ nguyên nhân, có lẽ đã quen với việc mỗi ngày ôm Thư Liên ngủ, cho nên ngay cả dục vọng, cũng chỉ có thể trung thành với một mình cô.
Lại cứng , lại nóng rồi.
Bàn tay chậm rãi xoa viên trân châu giữa hai chân cô, nhẹ nhàng xoa nắn, Thư Liên giống như mèo con cong người lên: “Ân… đừng…”
“Bảo bối, không thích anh làm vậy sao?” hắn hôn nhẹ lên cái cổ bóng loáng của cô, động tác ấy vô cùng ôn nhu đến ngay cả Nhâm Thần Phong cũng không nhận ra, “Em có cảm thấy không, nó đang cùng anh kết hợp…”
“Ân…” Thư Liên mị mắt, khó nhịn vặn vẹo thân thể, thân thể bị hắn dạy dỗ vô cùng mẫn cảm dễ dàng bị trêu chọc nổi lên phản ứng, chân cô không tự chủ được mở rộng ra, dễ dàng cho hắn tiến vào.
Đúng là tiểu yêu tinh, cô chủ động làm cho Nhâm Thần Phong kiên đĩnh nhất thời lại trướng lớn vài phần, trượt ra rồi lại mãnh liệt va chạm, vừa lòng nghe thấy cô rên rỉ, Nhâm Thần Phong hôn trụ môi cô, bàn tay vươn ra phía sau xoa nắn cặp mông mềm mại, ngón tay thô ráp lại luồn ra trước vuốt ve viên trân châu cứng lên.
“Ngày mai anh phải đi công tác nước ngoài, bảo bối, ngày mai em có dự định gì không?” hắn thở hổn hển cố nén lại dục vọng muốn ở trong cơ thể cô tàn sát bừa bãi, Nhâm Thần Phong cúi đầu ngậm lấy nhũ tiêm, phía dưới nhẹ nhàng rút ra chọc vào.
Thư Liên mở mắt ra, trong bóng đêm nhìn không rõ mặt người đàn ông, hắn hiếm khi ôn nhu như thế, làm cho cô có chút ngoài ý muốn.
Từ khi gặp hắn đến nay cuộc sống của cô vô cùng đơn giản chỉ có một con đường duy nhất, đi học, ăn cơm, làm tình. Toàn bộ cuộc sống của cô đều phụ thuộc vào Nhâm Thần Phong bị một tay hắn sắp xếp tất cả, đây là lần đầu tiên hắn mở miệng hỏi cô muốn làm gì?
“Tần Oánh hẹn em đi dạo phố… A… Ân, anh, nếu anh không thích, em sẽ không… Không đi …” cô bị hắn làm cả người như nhũn ra, dùng phương thức dịu dàng này để làm tình ngược lại còn làm cho cô ẩm ướt hơn, toàn bộ thân thể mềm xuống thành một bãi xuân thủy.
“Nếu thích cứ đi.” Nhâm Thần Phong ôm cô đổi vị trí, để cho cô ngồi trên người hắn, ánh đèn mỏng manh ngoài cửa sổ chiếu lên kiều nhũ đứng thẳng trước ngực cô, hắn nâng thắt lưng hung hăng va chạm, hài lòng nhìn thấy hai con thỏ trắng kia khẽ nhảy lên một chút
“A!”
“Kêu to thêm một chút, bảo bối, anh thích nghe tiếng kêu của em.” Hắn khàn khàn nói, tay vịn chặt thắt lưng cô, người đàn ông không hề đè nén dục vọng của chính mình, kêu rên đem cô đỉnh loạn, nam căn tráng kiện cùng với dâm dịch phát ratiếng nước chảy ‘òm ọp òm ọp’ .
Cô thật chặt , vừa nóng vừa mềm , làm cho hắn rốt cuộc cũng không thể nào tiếp tục dịu dàng, hai bàn tay to bọc chặt hai tiểu bạch thỏ đang nhảy lên kia, hạ thân không ngừng hướng lên trên đỉnh, nhiều lần đều dùng toàn lực nhập vào chỗ sâu nhất, làm cho cô yêu kiều rên rỉ không ngừng.
“Ân… Phong…” cô thất thần gọi tên người đàn ông, tiếng kêu của Thư Liên nhỏ nhẹ thủ thỉ như tiếng mèo kêu
“Thoải mái không?” Nhâm Thần Phong cảm thấy chưa đã ghiền, xoay người một cái đem cô áp dưới thân, đem hai chân cô đặt trên vai, cuồng dã tiến lên, cảm giác được hoa tâm cô đột nhiên co rút mút chặt lấy hắn, không khỏi thích thú đến toàn thân đều run lên, “Có thích ông xã cứ như vậy làm em không? Ân?”
“Thích, thích!” khóe mắt Thư Liên ẩm ướt, tay sờ soạng lung tung , giống như muốn bám víu vào cái gì, cô đang muốn suy nghĩ một chút hắn vừa nói cái gì thì lại bị hắn va chạm làm cho đầu óc trống rỗng.
Động tác Nhâm Thần Phong thoáng dừng một chút, hơi ngẫm nghĩ câu nói vừa rồi của mình, ngay sau đó, hắn hôn lên môi cô, triền miên…