Đèn đuốc sáng rực, tiếng người ồn ào.
Chỗ bán đấu giá của Phong Vũ trông to như vậy mà cơ hồ đã kín hết chỗ.
Nơi bán đấu giá này tổng cộng có chín triển thính, chỉ cần những thứ
trên trái đất này có, thì không có thứ nào là bọn họ không giao dịch .
Lúc này, từ tầng dưới nhất cấp tinh thạch cho đến tầng tối cao của tầng
thứ chín triển thính, tiếng thét to liên tiếp, nối liền không dứt.
“Mãnh liệt nham thạch thú ma hạch, bảy mươi bát vạn kim tệ, thành giao.” Người bán đấu giá thanh âm hét lớn.
“Ngũ cấp ma thú ma hạch, thực sự là hàng đắt tiền.” Phong Vân vừa lúc đó mới đi tới tầng thứ ba, nghe xong không khỏi trong mắt chợt lóe sáng.
“Ha ha, mãnh liệt nham thạch thú ma hạch nãi vô thuộc tính tinh
hoa, bất luận kẻ nào đều có thể dùng,đương nhiên là bán được giá.” Phong Dương cười giải thích.
Phong Vân gật gật đầu, điểm ấy nàng đã biết đến.
“Lục cấp phi ưng thú ấu tử,giá khởi đầu một trăm vạn kim tệ.”
“Một trăm năm mươi lăm……”
“Hai trăm vạn……”
“Ba trăm vạn……”
Trải qua mỗi tầng,đó là những tiếng giao tranh kịch liệt của những người mua,tất cả đều không khỏi lọt khỏi tai của Phong Vân.
Phong Vân tai thì nghe, mắt thì nháy nháy, chuyển động rất nhanh.
Ở ảo ảnh đại lục, ma thú ấu tử so với ma thú ma hạch yếu quý trọng hơn nhiều.
Bởi vì ấu tử có thể cho nhân dung hợp, mà lực lượng thì khỏi cần phải bàn đến, bởi vậy ma thú ấu tử cấp bậc càng cao, càng được mọi người chú ý.
Mà ma hạch bất quá chỉ là phụ trợ vào thời điểm tu luyện, hai người có cao thấp chi phân.
Ma thú ma hạch này đáng giá như thế ,nàng có phải có thể từ nơi này xuống tay, để có tiền bạc trả nợ?
Thế nhưng, Phong Vân đã bị dẫn dắt đi qua .
Một đường hướng về phía trước đi, ven đường các loại đan dược, năng
lượng, kỳ trân dị bảo, làm cho Phong Vân mở to cả hai mắt, vì vậy Phong
Vân càng nghĩ đến tín niệm trả nợ nhiều hơn.
“Như thế nào bây giờ mới đến, đều đã bắt đầu rồi, mau, lại đây ngồi.”
Tại tầng thứ chín,không có nhiều người như ở tầng thứ tám,do vậy mà
tương đối yên tĩnh, Phong Vân vừa mới đi tới đã bị Phong Vũ đứng sẵn ở
ngoài cửa tóm lấy, nhanh chóng kéo Phong Vân đi đến chỗ ngồi.
Khung cảnh kim bích huy hoàng lại tĩnh lặng không tiếng động.Triển
thính nho nhỏ chỉ có ba bốn trăm chỗ ngồi, lúc này có nhiều người đã
ngồi xuống rồi.
Lúc này không ai nói chuyện, tất cả đều chú ý đến động tĩnh ở trên đài.
Phong Vân liếc mắt một cái, cơ bản nếu không phải là thân vương quốc
công , hoàng thân quốc thích, hoàng tử vương tôn,thì chính là những
thiếu gia,đệ tử của những phái cầm quyền lớn nhất.
Hắn thân là Á Sắt Hách Liên tiểu thế tử,vì thế đã từng gặp qua những người này.
Xem ra nơi này trưng bày một thứ gì đó có khả năng không tồi, nếu không những người này sẽ không bị hấp dẫn mà ngồi lại đây .