Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 460

Phạm vi ảnh hưởng của bão rất lớn, Trịnh Hòa về thành phố H thì thấy hiện trường tâm bão trên TV. Mấy ngày sau cậu mới gọi điện được cho đạo diễn Vi, ông nói họ đoàn phim đã rời đi trước khi bão đến rồi, Trịnh Hòa đừng lo.


Bạch tiên sinh ngồi ngay cạnh Trịnh Hòa, nghe được nội dung của cuộc gọi, hỏi: “Hình như em khá vừa lòng với đoàn phim này?”
“Cũng chẳng có gì, ” Trịnh Hòa nói: “Lúc mới biết đạo diễn Vương, chẳng phải em cũng nghĩ bọn họ không tồi sao.”


“Cũng phải.” Bạch tiên sinh vừa nói vừa đẩy con Samoyed chạy đến ɭϊếʍƈ mặt mình.


Trịnh Hòa đã quay hết phần của mình trong “28 giờ sau gặp lại”, ngoại trừ hợp đồng quảng cáo ở cuối tuần, cậu không phải làm việc gì nữa. Thế nên cậu đón chó ngố và Schnauzer tới sơn trang. Thấy Samoyed, chúng nó đều hớn hở, không có chút ý thức bảo vệ lãnh địa gì cả, còn quấn lấy nhau, cùng ăn cùng ngủ, chính thức thành lũ bạn thân thiết.


Nhưng có một điều bất ngờ là Samoyed rất thích dính lấy Bạch tiên sinh, có khi buổi tối, Bạch tiên sinh ôm Trịnh Hòa ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy lại thấy một con chó nằm giữa cả hai.
Bạch tiên sinh xoa xoa đầu Trịnh Hòa, đánh thức cậu dậy rồi nói: “Quay đầu lại.”


Lúc nào Trịnh Hòa cũng bị cái mặt mắt hai mí trời sinh của Samoyed làm cho tỉnh cả người.


Có Samoyed làm ví dụ, Trịnh Hòa mới thấy chó ngố và Schnauzer ngoan ngoãn đáng yêu đến mức nào. Đồng thời nhờ thế cậu cũng biết Bạch tiên sinh không thích chó lắm. Để giúp con chó EQ thấp này không bị Bạch tiên sinh đá ra khỏi nhà, cậu lúc nào cũng phải tập trung cao độ, chú ý từng cử chỉ hành động của nó, không cho phép nó làm ra bất cứ hành vi troll nào.


Cuộc sống an nhàn trôi qua nhanh chóng. Độ nổi tiếng của Trịnh Hòa vẫn nằm ở mức thường thường nửa vời. Công ty cũ của giám đốc Tống đã hoàn toàn thay hình đổi dạng. Bạch tiên sinh hỏi cậu có muốn làm nghệ sĩ nữa không, nếu muốn rời khỏi giới giải trí thì làm một chức rảnh rỗi ở công ty. Lúc mới nghe, Trịnh Hòa còn cười ông, bởi cậu chưa từng qua trường lớp chính quy, sao có thể dạy dỗ nhưng người mới xuất thân từ đại học chuyên nghiệp thế. Nhưng khi thấy hợp đồng xuất hiện ở phòng khách đúng vào sáng hôm sau, Trịnh Hòa rốt cuộc cũng ký tên. Cậu bắt đầu học được cách nhận lấy ý tốt của Bạch tiên sinh, đôi khi từ chối cũng khiến người ta tổn thương.


Tuy nhiên, có rút lui khỏi giới giải trí hay không thì cậu không quyết định được, còn có Thành thiếu kia kìa.


Giám chế Tống mở một văn phòng làm việc dưới danh nghĩa của Bạch tiên sinh. Giới điện ảnh và truyền hình ở nước C rất hỗn loạn, không thể nói rõ là đạo diễn hay biên kịch quan trọng hơn. Dù sao thì ai có tiền, có quyền thì được xếp ở thứ hạng cao. Giám chế Tống được nhiều thuận lợi, con đường công danh như cá gặp nước, nhờ thế mà sau khi công chiếu, “28 giờ sau gặp lại” của Trịnh Hòa đạt được kết quả rất tốt. Không ai trông chờ bộ phim này có thể kiếm tiền, nhưng cuối cùng, nó chẳng những đem lại lợi nhuận mà còn cả danh tiếng.


Đạo diễn Vương sợ bộ phim đạt được thưởng sẽ có người cướp mất công của mình liền tranh thủ trước khi “28 giờ sau gặp lại” công chiếu mà tuyên bố: phim này do ông quay, đạo diễn Vi chỉ ‘thoáng tô điểm’ một chút mà thôi. Sự thực là đạo diễn Vi rất chịu chi, quay lại toàn bộ. Vậy nên đến cuối, ông còn sợ không kịp tham gia lễ điện ảnh năm nay nên đi cửa sau, trước thời điểm công chiếu đúng ba ngày, bộ phim mới được gấp rút hoàn thành, giao nộp thành phẩm.


Vào ngày bộ phim “28 giờ sau gặp lại” công chiếu, trên mạng lan truyền bản phim do đạo diễn Vương quay, chỉ cần so sánh nó với bản chính thức, ai hay ai dở liền nhìn ra ngay.


Trịnh Hòa không tham gia vào quá trình tuyên truyền phim. Ngày đầu tiên cậu đau thắt lưng, nằm sấp trên giường cả buổi. Chiều đó thím Lý qua nấu cơm, thấy cả căn nhà lộn xộn, bừa bãi thì gật nảy mình. Trịnh Hòa cười khổ, đó chính là cuộc sống của một người đàn ông không biết quét dọn và ba con chó. Những ngày sau không có ai gọi cậu tới, hẳn là Thành thiếu nói gì với phía đoàn làm phim.


Ngáo:
Ellen: “Người ta rất ít khi chủ động làm kẻ thứ ba. Nhưng hễ làm là thất bại ngay lập tức.”