Tiểu vương gia người này.
Có cái ham mê biến thái chính là nói đùa, hơn nữa bởi vì hắn ở phương diện này lại là EQ cảm động*, cho nên bình thường đều không có chừng mực.
(*Nguyên văn 情商感人 tình thương cảm nhân: EQ quá thấp, khiến người lo lắng. Từ 感人 động nhân: được cư dân mạng dùng để chỉ tình huống có cái nhìn bất đồng đối với một câu nói giỡn, trêu đùa, trào phúng. Cụm này t không biết để sao cho hay nữa.)
Lời nói đùa nho nhỏ bình thường đều khinh thường làm.
Một năm cũng chỉ làm một lần, lại giày vò những người có liên can bên cạnh đến nghiến răng nghiến lợi.
Ví dụ như lúc năm tuổi, liền pha nước tiểu của mình vào trong ly nước, mỗi ngày đưa cho ca ca ruột thịt uống, nhưng Đại hoàng tử uống một tháng cũng không phát hiện ra cái gì, Tiểu vương gia lòng tràn đầy vui mừng ngồi đợi bị vạch trần mới phác giác không thú vị, tự động báo cho. Đương nhiên là đưa tới một trận đánh, Đại hoàng tử từ đó về sau không thích uống nước trà hơi ngả màu.
Lúc sáu tuổi, ăn bánh ngọt Quý phi nương nương đưa tới, lập tức miệng sùi bọt mép bất tỉnh nhân sự, thẳng khiến Quý phi hô trời gọi đất, Hoàng hậu khóc đến thương tâm gần chết, Hoàng đế muốn hỏi tội, Thái y rồi lại không thể nói nguyên nhân quỳ rạp xuống đất thỉnh tội, Tiểu vương gia lòng đầy vui mừng ngồi đợi vạch trần mới phát giác được không thú vị, tự động bò lên. Đương nhiên lại đưa tới một trận đánh, từ đó về sau Quý phi nhìn thấy hắn liền đi đường vòng trốn xa.
Lúc bảy tuổi, làm một trận lớn, ban sớm trốn dưới gầm giường ở tẩm cung của Hoàng hậu, lúc nửa đêm nghe thấy ván giường kêu cót két, Tiểu vương gia mặc nguyên bộ đồ trắng leo từ gầm giường lên trên giường, thẳng khiến Hoàng hậu sợ tới mức mặt không còn chút máu thét chói tai, Hoàng đế càng là từ đó về sau ba năm cũng chưa trở lại… ha ha…
Từ đó Hoàng đế cũng không đánh con trai, trực tiếp đá người lên Ngọc Phong Sơn học võ, nhắm mắt làm ngơ.
Người này việc xấu loang lổ, tội lỗi chồng chất như thế, vào tuổi nhược quán* cùng sư phụ trên đường du lịch gặp được Giáo chủ.
(*弱冠之年 nhược quán chi niên: khoảng 20t.)
Tuy là ở xa xa liếc mắt một cái, nhưng lại kinh vi thiên nhân*.
(*惊为天人: vô cùng kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần: tiên mới đạt đến trình độ đó.)
Lớn lên đẹp mắt hắn thấy cũng nhiều, nhưng trúng mắt duyên* thế này quả thật là không có.
(*眼缘 một người gặp một người lần đầu tiên bị bề ngoài diện mạo, khí chất của người đó hấp dẫn.)
Đêm đó trở về liền làm một giấc mộng xấu hổ.
Trong mộng hắn khi dễ Giáo chủ muốn khóc lại khóc không được, chỉ có thể mở to đôi mắt đẹp, khóe mắt đỏ bừng, ủy khuất rưng rưng nhìn hắn.
Tiểu vương gia bỗng nhiên cảm thấy khả thi.
Cho nên Giáo chủ gặp xui xẻo như vậy cũng không phải không hề có nguyên do.
Tuy rằng EQ Tiểu vương gia là viết hoa bôi đậm từ cảm động, nhưng chỉ số thông minh thì vẫn còn.
Trong quá trình bày mưu lập kế, liền đã quyết thắng thiên lý chi ngoại*.
(*Nguyên văn 決勝千里之外, phía] trước còn thêm một câu là 運籌帷幄之中 Vận trù duy ác chi trung:xuất xứ Sử ký – Cao Tổ bản kỷ: mưu tính, trong màntrướng mà có thể quyết định chiến thắng ở ngoài nghìn dặm. Hình dung tướng soái tài trí mưu lược kiệt xuất.)
Giáo chủ nào biết, Giáo chủ hiện tại của Ma giáo đã sớm trở thành tay sai của triều đình.
Võ Lâm Minh bắt đầu đối phó sau lưng y, cũng là nghe theo lệnh của triều đình.
Hôm nay hai nhà hắc bạch hoàn toàn yên tĩnh cũng là bình thường…
Không thể bỏ qua công lao của Tiểu vương gia.
=