Gian Khách

Quyển 4 - Chương 119: Ta không cần được tạc tượng (Hạ)

Trong lúc Hứa Nhạc đứng bên cạnh cửa sổ văn phòng làm việc, tay cầm cái

điện thoại mã hóa hướng về phía Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh

phẫn nộ đòi hỏi một lời giải thích, thì trong lòng hắn kỳ thật cũng phi

thường rõ ràng, kẻ cố ý để cho quan hệ của chính mình cùng với Lý Gia

Phí Thành bên kia bị xa cách ra, không cho chính mình tham gia vào lễ

tang của Quân Thần lão nhân gia, kỳ thật cũng không phải ở bên trong Bộ

Quốc Phòng.

Ngay sau đó hắn trực tiếp hướng về

phía Dinh thự Tổng Thống gọi một cú điện thoại, lại cùng với Chủ nhiệm

Bố Lâm xảy ra một phen khắc khẩu vô cùng kịch liệt. Về sau lại đạt được

một cơ hội trực tiếp trò chuyện cùng với Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ. Thế

nhưng mà làm như vậy vẫn như cũ không đủ được. Bởi vì tuy rằng Tổng

Thống tiên sinh thật sự thấu hiểu được tâm tình hiện tại của hắn, nhưng

mà hắn không đồng ý chỉ bởi vì một hồi lễ tang của lão nhân gia mà trực

tiếp cùng với bên kia xé rách da mặt.

Tổng Thống

tiên sinh thật sự là thấu hiểu hắn, cho nên đã cố gắng an ủi hắn. Hứa

Nhạc cũng thấu hiểu nổi khó xử của ông ta, Tổng tuyển cử Liên Bang cũng

sắp sửa bắt đầu rồi, hiện tại trong Dinh thự Tổng Thống đã thừa nhận

những áp lực vô cùng khủng bố. Một khi Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh

bị thất bại mất thế trong kỳ Tổng tuyển cử lần này, như vậy tất cả tất

cả mọi thứ, thậm chí là những sự tình mà ông ta đã từng hứa hẹn với Hứa

Nhạc kia, cũng đều sẽ không cần phải nhắc đến nữa rồi.

Cuối cùng nguyên nhân chân chính khiến cho Hứa Nhạc chấp nhận trầm mặc ở lại Lạc Nhật Châu Đại khu Tây Lâm, không nhắc đếm chuyện chạy về Đặc khu

Thủ Đô tham gia vào tang lễ của Quân Thần lão nhân gia, chính là một bức email video từ phía Phí Thành trực tiếp gửi đến.

Trong bức email kia, Tướng quân Lý Tại Đạo đã bình tĩnh giảng thuật lại

nguyện vọng cuối cùng mà lão nhân gia đã nói trước khi lâm chung. Hơn

nữa ông ta còn nhắc nhở Hứa Nhạc, bên kia còn có rất nhiều những lý do

để mà cự tuyệt hắn quay trở về tham gia lễ tang. Ví dụ như nếu dân chúng Liên Bang nhìn thấy hắn xuất hiện, sẽ liền dễ dàng liên tưởng đến gã

Bảo Dưỡng Sư kia, nghĩ đến chuyện vị Quân Thần lão nhân gia có một đứa

em trai ruột phản quốc, vì thế tập thể dân chúng Liên Bang sẽ lại một

lần nữa bắt đầu phẫn nộ. Những quân nhân sĩ quan vốn dĩ rất dễ dàng kích động bên trong Quân đội Liên Bang kia có thể sẽ càng thêm kích động hơn rất nhiều.

Trong thời gian mấy năm gần đây, toàn bộ Liên Bang cùng với Quân đội Liên Bang cũng đã từng cố ý một phen đem hắn hướng đến cái vị trí người nối nghiệp của Quân Thần lão nhân gia mà đặt kỳ vọng, nhưng mà ngày hôm nay thời thế đã thay đổi rồi. Đối phương không cho hắn trở về tham gia lễ tang, tự nhiên chính là không muốn để

cho dân chúng Liên Bang liên tưởng đến cái gọi là truyền thừa này nữa.

Thế nhưng Hứa Nhạc cũng không quan tâm đến chuyện này cho lắm. Hắn chỉ là

nghĩ đến mình thân là vãn bối, nói thế nào cũng cần phải nên đưa lão

nhân gia đi một đoạn đường cuối cùng này. Nhưng mà trước mắt ngay cả

Tướng quân Lý Thất Phu, đứa con trai thân sinh duy nhất của lão nhân gia cũng tỏ vẻ phản đối nữa, nếu như hắn lại tiếp tục kiên trì xuống nữa,

thì cái loại hơi thở kiên trì này cũng sẽ trở nên có chút quái dị rồi.

Trong lúc Hứa Nhạc ở Lạc Nhật Châu ngắm nhìn sao trời, cố gắng đè nén tâm

tình của mình lại, lộ ra một tia mỉm cười khó hiểu vô cùng phức tạp, làm ra quyết định từ bỏ ý muốn quay trở về đặc khu thủ đô tham gia lễ tang

của Quân Thần lão nhân gia, thì đã là đầu tháng hai của năm 72 Hiến Lịch 37 Liên Bang rồi. Vô số những tràng gió tuyết vô cùng kỳ quái đã ở vào

cái khoảng thời gian này, bay xuống khắp nơi trên các khỏa tinh cầu

trong toàn bộ Liên Bang, đồng thời cũng đem theo cái tin tức vị Quân

Thần lão nhân gia Lý Thất Phu chết đi kia truyền vào hàng ngàn hàng vạn

hộ gia đình.

Đối với sự ra đi của Quân Thần lão

nhân gia, tuy rằng tất cả dân chúng Liên Bang cũng đều sớm có tâm lý

chuẩn bị rồi, thế nhưng vẫn như cũ khó có thể tránh khỏi bi thương.

Nguyên một đám người dày dày đặc đặc tập trung tại quảng trường Hiến

Chương cùng nhau khóc rống kêu gào. Nhưng mà có một chút chuyện phi

thường đáng chú ý đến, chính là mặc dù đám dân chúng Liên Bang vẫn vô

cùng bi thương, nhưng lại vẫn vô cùng bình tĩnh như vậy. Đại khái cũng

có lẽ là bởi vì bọn họ tin tưởng vững chắc rằng, mặc dù Quân Thần lão

nhân gia hiện tại đã đi xa, nhưng mà Liên Bang vẫn như cũ chắc chắn vĩnh viễn sẽ thắng lợi.

Cơ hồ, cũng không phải là cơ

hồ, mà là tất cả các đài truyền hình bên trong Liên Bang cũng đều lâm

thời điều chỉnh tiết mục phát sóng của mình. Mà Kênh tin tức Đài truyền

hình Liên Bang thì lại phát ra bộ phim phóng sự tin tức truyền hình vô

cùng vĩ đại đã sớm được chuẩn bị tốt từ trước, do đội ngũ quay phim

phóng sự Sao Kim chuyên dụng của Bộ Quốc Phòng, do đạo diễn nổi tiếng

Bạch Trạch Minh đích thân giám sát. Bộ phim phóng sự liền đạt được số

lượt xem kỷ lục từ trước đến giờ trong lịch sử Đài truyền hình Liên

Bang.

Bộ phim phóng sự truyền hình này tên là

‘Nam nhân tại Phí Thành’, chỉ vừa mới phát trên Kênh tin tức Đài truyền

hình Liên Bang được ba ngày, đã dẫn phát nên một làn sóng tưởng niệm

cùng với một loạt các hoạt động thương tiếc khác. Các đài truyền hình

lớn khác trong Liên Bang lập tức mua bản quyền để được phát rộng rãi

trên Kênh tin tức của chính mình. Mà các thanh niên, sinh viên, học sinh trong Đại Học Thành Lâm Hải Châu thì lại tụ tập ra quãng trường bắt đầu đốt nên, vừa nhìn lên cái màn hình lớn trên quảng trường, ở bên trong

gió tuyết thay nhau bảo hộ cho anh linh gì nua của lão nhân gia.

Bên trong Ủy ban Trung ương của Phiến Quân Thanh Long Sơn thì công bố rộng

rãi ra một bản điếu văn tin tức do đích thân Lãnh tụ Nam Thủy tự mình

viết ra cùng với những phát biểu cảm tưởng của ông ấy. Ở bên trong bản

điếu văn tin tức này, Ủy ban Trung ương Phiến Quân không tiếc lời khen

ngọi những công tích lớn lao của Nguyên Soái Lý Thất Phu đã tạo dựng nên trong công cuộc chiến tranh chống lại sự xâm lược của Đế Quốc, khức sâu nhớ kỹ những phẩm đức cao thượng của Lý Nguyên Soái. Đồng thời bọn họ

cũng kêu gọi Hoàn Sơn Tứ Châu, Tinh cầu S2 cùng với tất cả những công

nhân của ba Đại khu trong Liên Bang nên kế thừa di chí của Nguyên Soái

lão nhân gia, vì sáng tạp nên một tương lai càng thêm an bình, tốt đẹp

hơn mà chiến đấu.

Khiến mọi người chú ý chính là, trong bản điếu văn tin tức vô cùng thống thiết này, khi tiến hành giảng thuật lại về lý lịch quang huy sáng rọi của Quân Thần Lý Thất Phu, nó

cũng đã phi thường chú trọng trong việc vạch ra, trong suốt cuộc đời

chiến đấu của Lý Nguyên Soái, cho tới bây giờ ông ta cũng chưa từng cùng với lực lượng võ trang của nhân dân tại tinh cầu S2 phát sinh bất cứ sự xung đột hoặc là mâu thuẫn nào cả.

o0o

Tinh hệ L9 của Đế Quốc, trên cái khỏa tinh cầu mạo hiểm được đám hải tặc

không gian cùng với đám thương nhân buôn lậu xem như là địa điểm yên vui của mình, hiện tại đã sớm biến thành một địa phương thật sự sâm nghiêm

nhất trong toàn cõi vũ trụ này. Trên mỗi phiến cửa sổ của mỗi một tòa

kiến trúc ở nơi này tựa hồ cũng đều không ngừng phản xạ ra những họng

súng đen ngòm âm trầm cực điểm cùng với những bộ quân trang màu sẫm.

Trên khỏa tinh cầu này đã có đến mười bảy vạn bộ đội mặt đất tinh nhuệ

của Quân đội Hoàng gia Đế Quốc tập kết chuẩn bị sẵn sàng hành động bất

cứ lúc nào. Ba chi Hạm đội không gian tầm trung không ngừng tuần tiễu

trong vũ trụ bên ngoài không gian của hành tinh này.

Điều khiến cho đám dân cư bản thổ của khỏa tinh cầu này cảm thấy sợ hãi

nhất, thì lại là một chi bộ đội lục quân do gần năm trăm đầu Robot dạng

lang hình thế hệ mới nhất cấu thành. Chi bộ đội toàn bộ là những đầu cự

lang kim loại này không ngừng trầm mặc mà sát khí đằng đằng hành tẩu bên trong những con đường lớn trong thành thị, không ngừng lùng sục các

ngóc ngách khắp nơi, tạo cho mọi người một loại cảm giác rung động khó

có thể nói nên lời.

Toàn bộ chi đại đội Robot kim loại mạnh mẽ như triều dâng này thuộc về vị Công chúa Điện hạ vĩ đại

không ai có thể chiến thắng kia.

Hoài Thảo Thi

vừa mới chấm dứt công tác giám sát tuyến đường tiếp tế tiếp viện vật tư

không gian trở về, hiện tại đang một bên lau rửa khuôn mặt tràn đầy tro

bụi của mình, một bên lắng nghe gã sĩ quan cận vệ rất nhanh tiến hành

báo cáo quân tình diễn ra ngày hôm nay, thỉnh thoảng lại dùng thanh âm

không một chút biểu tình mà tuyên bố xuống mấy đạo mệnh lệnh nào đó.

Chi bộ đội Đế Quốc tinh nhuệ đã ẩn nhẫn trong khoảng thời gian thật dài,

trong một lần ngạnh kháng với thế tiến công hung hăng mạnh mẽ vô cùng

của Quân đội Liên Bang, vì để kinh sợ đám người Liên Bang, ổn định sĩ

khí Quân đội Đế Quốc, cũng để an ổn lại chiến cuộc, Hoài Thảo Thi đã

không tiếc dùng sự tôn nghiêm của Công chúa Điện hạ Tinh vực Tả Thiên

của mình mà tự mình ngồi lên con Robot Đào Chướng tiến hành tác chiến.

Nàng ta đã một phen đem cái gã Sư Đoàn trưởng ngu xuẩn của Sư đoàn Thiết giáp 4 kia oanh kích thành một khối thi thể cháy xém bay múa đầy trời,

đồng thời cũng một phen đem khí thế tiến công nhìn qua gần như không thể chống đỡ nổi của Quân đội Liên Bang đánh cho tan nát bên trong phiến

sao trời này.

Chiến lược lùi về phía sau của Đế

Quốc đến nơi này cũng đã cơ bản hoàn thành, đến bước này thì chúng ta

cũng sẽ không lùi lại nữa. Trước kia các người có thể thắng lợi hơn nữa

còn nện bước về phía trước, nguyên nhân là bởi vì chúng ta cho phép các

người thắng lợi cùng với tiến tới. Hiện tại chúng ta không cho phép các

ngươi có thể tiến thêm một bước nào nữa, vậy thì đám các người khẳng

định sẽ không thể nào tiến thêm một bước nào nữa cả!

Đây chính là những gì mà Quân đội Đế Quốc cùng với vị Công chúa Điện hạ

thống soái của bọn họ hướng về phía địch nhân Liên Bang mà phát ra thanh âm mạnh mẽ của chính mình. Trên thực tế nếu như không phải nhờ có

Thượng Tá Lý Phong suất lĩnh một chi Đại đội Robot MX độc lập kia kịp

thời chạy tới cái khỏa hành tinh ngoài cánh cửa không gian tiến vào Tinh hệ L9 kia, lúc ấy chi Đại đội Robot Lang Nha đế quốc đang theo thế thủy triều ập đến kia, có lẽ sẽ một phen đem toàn bộ Sư đoàn Thiết giáp 4

tinh nhuệ kia hoàn toàn nuốt chửng luôn trên khỏa tinh cầu biên giới kia rồi.

Trong một tràng chiến tranh Robot khủng bố

từ trước cho đến giờ chưa từng có kia, Hoài Thảo Thi cùng với Lý Phong,

hai gã chiến sĩ Robot thiên tài thành danh từ lúc còn rất trẻ này, đã

bắt đầu nở rộ ra quang mang sáng rọi không chút nghi ngờ nào của chính

mình. Tuy rằng trước đây bọn họ thủy chung cũng chưa từng ở trên chiến

trường chạm mặt với nhau, nhưng mà giữa Quân đội Liên Bang cùng với Quân đội Đế Quốc cũng đều biết rõ ràng cái ngày đó chung quy cũng sẽ đến.

Hoài Thảo Thi cảm thấy có chút đói, yêu cầu đám sĩ quan hậu cần đưa lên một tách sữa nóng.

Đối với cục diện chiến cuộc hiện tại, nàng ta cảm thấy vô cùng hài lòng.

Một phen đem mớ tinh cầu quặng mở trên Tinh hệ X3 bên kia quẳng ném cho

đám tư bản Liên Bang tham lam kia, quả nhiên áp lực liền giảm bớt đi rất nhiều lần. Phụ hoàng nói rất đúng, một đám cho nếu như phát hiện ra

người ta quẳng cho một khúc xương ngon lành, tuyệt đối sẽ không tiếp tục đi công kích người ta nữa, mà sẽ quay sang công kích lẫn nhau, một phen đem cái khúc xương ngon lành kia phân chia lẫn nhau.

Gã sĩ quan thị vệ đột nhiên phát hiện ra trong hệ thống tin tức tình báo

điện tử, ở phía dưới chót của đám báo cáo có một bộ hồ sơ, trên đó được

đánh dấu tin tình báo cấp bậc tiêu chuẩn năm sao. Hắn khẽ cau mày lại

một chút, thầm nghĩ khẳng định là đám quan viên của Bộ Tình Báo bên kia

đã xuất hiện sai sót gì rồi. Quân đội Liên Bang cũng đâu có tấn công tới Thiên Kinh Tinh đâu, vì cái gì lại xuất hiện tin tức tình báo cấp bậc

tiêu chuẩn năm sao như thế này chứ?

- Có chuyện gì vậy?

Hoài Thảo Thi dùng tay xé một mẫu bánh mì nhúng vào trong tách sữa nóng,

chuẩn bị ăn nhanh bữa cơm trưa đơn giản của mình. Đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt có chút kỳ quái của gã thuộc hạ, khẽ nhíu mày hỏi.

- Hẳn cũng không có chuyện gì quan trọng lắm.

Gã sĩ quan thị vệ thân tín này khẽ nhún nhún vai mấy cái, đưa tay mở cái

kiện hồ sơ kỳ quái kia… Sau đó toàn thân hắn liền biến thành một bức

tượng cứng ngắc, trầm mặc trong một khoảng thời gian cực dài, sau đó có

chút gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng, nhìn về phía Hoài Thảo

Thi, trầm mặc nói:

- Cẩu tặc Lý Thất Phu… đã chết rồi!

Hoài Thảo Thi kinh ngạc đến mức buông rơi luôn ổ bánh mì đang cầm trên tay

mình. Tuy rằng mấy tháng trước đây nàng ta có nhận được tin tức tình báo truyền đến, nói rằng Lý Thất Phu đã bệnh nặng. Nhưng mà lúc này chợt

nghe được tin tức người kia đã chết, nàng ta vẫn như cũ có chút khó có

thể tin tưởng nổi.

Cái lão gia hỏa giống hệt như

ma quỷ kia, đã tiến hành xâm lược về phía lãnh thổ của Đế Quốc, thiêu

đốt vô số tinh cầu của Đế Quốc, giết hại những dân chúng Đế Quốc, thậm

chí còn sát hại cả Hoàng đế Bệ hạ tiền nhiệm cùng với Đại Sư Phạm tiền

nhiệm của Đế Quốc nữa, cả cuộc đời tà ác vô địch như thế, kết quả… cứ

như vậy mà chết đi.

Hoài Thảo Thi đi đến bên cạnh cửa sổ, nhìn về phía ánh mặt trời đang dần lặn xuống phía dưới chân

trời, tỏa ra ánh sáng đỏ rực như máu tươi, cặp mắt nheo lại thành một

đường thẳng, dường như có những đốm lửa đang không ngừng thêu đốt trong

đó vậy. Mọi người đều nói trước giờ mình là vĩnh viễn chiến thắng, nhưng mà hiện tại, ít nhất đã có cái tên gia hỏa Hứa Nhạc kia đã trốn thoát

khỏi bàn tay của chính mình. Ở trong toàn bộ phiến vũ trụ này, kẻ vĩnh

viễn chiến thắng chân chính cũng chỉ có người kia. Cái người đó mãi cho

đến cuối cùng cũng chỉ là bất đắc dĩ thất bại một lần duy nhất mà thôi,

chính là thất bại trước thời gian!

Lý Thất Phu à, ta còn chưa có chính thức đánh bại lão, lão như thế nào có thể chết đi cơ chứ?

o0o

Hoàng đế Bệ hạ Đế Quốc Hoài Phu Sa, sau khi biết được cái tin tức khiến cho

kẻ khác phải khiếp sợ này, trong lòng đại khái cũng sinh ra một loại cảm khái vô cùng tương tự với cô con gái cường hãn của chính mình. Hắn im

lặng thầm nghĩ:

- Lý Thất Phu cái tên lão tặc này, ta còn chưa có giết chết lão, lão như thế nào có thể chết đi cơ chứ?

Lúc ấy Hoàng đế Bệ hạ đang bởi vì nguyên nhân bên phía Tổ chức Bình dân

Phản kháng kia không ngờ lại đám tìm cách móc nối liên thủ cùng với Liên Bang nên phẫn nộ rít gào một phen. Nhưng mà sau khi nghe được tin tức

Lý Thất Phu chết đi xong, lại đột nhiên trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn phất phất tay đem tất cả mọi người đuổi hết ra ngoài cung điện, còn lại một mình mình thì đi xuyên qua tấm bình phong bông hoa hướng dương

hoàng kim to lớn kia, đi đến bên cạnh hành lang của Trích Tinh Điện,

nhìn xuyên qua đám mây trắng, như muốn nhìn xuyên tới mặt đất vĩnh viễn

xa vời không bao giờ chạm đến được kia.

Sau đó

Hoàng đế Bệ hạ Hoài Phu Sa lặng lẽ buông tay ra, đem cái cành táo gai đã thấm đẫm máu tươi tràn ngập bao nhiêu năm tháng kia quẳng ném xuống

dưới.

o0o

- Mùng mười tháng sau chính thức cử hành tang lễ.

Trong căn nhà cổ tại vĩ tuyến số hai của Lạc Nhật Châu Đại khu Tây Lâm, Điền

mập mạp ngồi dựa lưng lên cái ghế sô pha mềm mại, lẳng lặng xem những

hình ảnh tin tức xuất hiện trên màn hình TV, hướng về phía hai gia hỏa

còn lại trong phòng, lẳng lặng nói.

- Có đọc qua

bản điếu văn tin tức của bên phía Thanh Long Sơn bên kia vừa mới đưa ra

chưa? Nghe nói đó là do đích thân Lãnh tụ Nam Thủy viết ra đó. Ta còn

nghe nói, tình hình sức khỏe của hắn ta tựa hồ cũng không được tốt cho

lắm.

Hai tay Hứa Nhạc đang cầm lấy một cái khăn

mặt màu trắng thật lớn, mạnh mẽ chà lau một chút cái đầu giống hệt như

cái vỏ dưa hấu có chút không yên phận của cô bé con ở trước mặt, lặng lẽ nói:

- Tôi còn nghe nói trong bản tin báo chí

của bên phía Đế Quốc bên kia, cũng có đưa tin tức Nguyên Soái đã chết.

Chỉ là trong đó chỉ dành ra một góc không mấy lớn, cũng không bắt mắt

cho lắm, viết duy nhất một câu mà thôi.

- Là câu gì?

- Cẩu tặc… Lý Thất Phu đã chết!

Điền mập mạp phát ra một tiếng thở dài đầy cảm khái.

Trong những hình ảnh đang được phát trên kênh tin tức TV kia, chính là quang

cảnh sạch sẽ vô cùng, không có một mảnh tuyết đọng của Quảng trường Hiến Chương tại Đặc khu Thủ Đô. Một đám người dày dày đặc đặc đang đứng ở

trên quảng trường, ngẩng đầu lên mà chờ đợi. Trên quãng đất trống đối

diện với pho tượng khổng lồ của tiểu tổ năm người kia, không biết từ lúc nào đã có đặt thêm một pho tượng đồng cực kỳ cao lớn. Cùng với những

thanh âm vỗ tay nồng nhiệt vô cùng nóng bỏng, tấm màn xanh phủ trên bức

tường kia giống hệt như một luồng thủy triều, nhanh chóng rơi thẳng

xuống dưới.

Đây là một bức tượng bằng đồng xanh

được cường hóa, theo phong cách phục cổ, do vị đại sư điêu khắc nổi

tiếng nhất trong toàn bộ Liên Bang thiết kế ra, do ban ngành đúc cơ khí

của Công ty Cơ khí Quả Xác mất thời gian mấy tháng trời đúc ra… Cuối

cùng ở trên Quảng trường Hiến Chương mấy ngàn vạn năm này rốt cuộc cũng

có thêm một pho tượng mới.

Bức tượng này chính là hình ảnh khi Lý Thất Phu còn trẻ. Ngay lúc đó ông ta mặc trên người một bộ quân trang Liên Bang đã rách nát tơi tả, đứng ở ngay trước cánh cửa

khoang điều khiển của con Robot M37 đang mở ra phân nửa. Cánh tay phải

máy móc của con Robot lúc này đã vươn ra ngọn đao sắc bén, chỉa thẳng về phía trước, chỉ thẳng vào một cây đại kỳ hình hoa dâm bụt của Hoàng

Thất Đế Quốc đã bị tàn phá mang theo những vệt cháy xém ở ngay bên cạnh

mình.

Toàn bộ dân chúng Liên Bang cũng đều biết

rất rõ ràng, cái bức tượng khổng lồ này lựa chọn hình ảnh chính là chỉ

vào tràng ám sát đã từng thay đổi vận mệnh của toàn bộ Liên Bang kia.

Cái cây đại kỳ hình bông dâm bụt đại diện cho Hoàng Thất Đế Quốc bị tàn

phá kia, tự nhiên chính là ám chỉ vị Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc đã ngã

xuống chết đi dưới tay của Quân Thần đại nhân.

Pháo hoa bắn lên đầy trời, thanh âm vỗ tay như sấm dậy, vô số dân chúng Liên Bang ngẩng đầu nhìn lên bức tượng của Quân Thần Lý Thất Phu đại nhân,

lệ nóng lưng tròng.

Điền mập mạp nhìn thấy hình ảnh trên TV kia, hai tay khẽ dang ra một chút, lặng lẽ nói:

- Tướng quân Lý Tại Đạo đã từng thuật lại di ngôn của Nguyên Soái đại

nhân. Trong di ngôn, Nguyên Soái đã nói rất rõ ràng, ông ta cự tuyệt bất cứ hình thức tưởng niệm nào đối với chính mình.

- Lời đề nghị đã được toàn bộ Nghị Viện thông qua 100% bằng bầu phiếu

kín, đừng nói là Tướng quân Lý Tại Đạo, cho dù là lão nhân gia đã chết

đi kia, cũng không có biện pháp nào thay đổi cái gì cả. Ông ta cuối cùng cũng không thể nào từ trong quan tài nhảy ra, hô to một câu: Ta không

cần được tạc tượng!

Hứa Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt, nhún nhún vai, tiếp tục dùng cái khăn mặt lớn chà lau cái đầu không chịu an phận kia, nói:

- Kỳ thật cũng giống như là tiểu tổ năm người trước kia vậy, Nguyên Soái

đại nhân không muốn được tạc tượng, nhưng mà pho tượng của ông ta đã sớm được xây dựng xong rồi.