Đêm ở Phan Rí, anh thấy em ngập ngừng, bước từng bước cẩn thận vào cuộc phiêu lưa, vì em tránh đơn phương tấn công. Em muốn cả hai, ở một lúc nào đó, thật chín mùi, cùng nắm tay xông vào chết, sống, ăn, thua. Cuộc mây mưa chiều nay dưới tàu này là sự kéo dài của bước phiêu lưu lý thú. Lý thú nhấtđời em. Tùy anh. Em đã tận tình trải hết ra những điều em nghĩ. Bao lâu còn yêu nhau, muốn tìm nhau, cho nhau hạnh phúc, anh cứ đến.
Đến thật hồn nhiên như con chim đỗ trên cành, nhưcon ong sà vào hút nhụy hoa, không đắn đo lưỡng lự Vì hồn nhiên cho nhau, gần với thiên nhiên hơn.
Hợp thích quá khi nghe, lần đầu tiên, bà Vi bộc bạch hết tư tưởng của Dà. Nghĩa là bà có ý thức khi thực hiện cơn dâm. Chứ không nhưchàng, vì say mê xác thịt. Chàng chỉ biết khi ân ái với người khác giống mà không gây hậu quả đau khổ cho kẻ thứ ba thì đủ Nên chàng càng yêu bà thêm hơn. Đặt bà lên ngôi cao hơn là nhân tình thuần túy.
Con tàu vẫn chòng chành lắc lư. Cả hai vẫn ôm nhau hôn nồng say và đụ nhau da diết. Trận đụ chiều nay ià để được hạnh phúc chớ không phải tìm tuyệt đỉnh khoái lạc. Họ trong nhau cho thật gần nhau để tâm sự. Bà Vi kẹp hai bắp đùi lại để cặc Hợp nằm cho chật. Cả hai vẫn hôn nhau, đi tới đi lui trong khoang tàu. Nhìn xuống, Hợp thấy nước biển trong xanh, nên chàng có sáng kiến cả hai cùng nhảy xuống đụ nhau dưới nước. Vì ở gần đảo nên nước chỉ lên tới cổ Hợp xuống trước, bà Vi theo sau.
Lông lồn bà dài nên nó vờn lên vờn xuống như chùm rong biển. Hợp lặn xuống nhìn rồi trồi lên ôm bà đụ tiếp. Lần đầu tiên cả hai thử một kiểu đụ lạ lùng nên cả hai sướng quá là sướng. Bà Vi nhắm mắt, ôm cổ Hợp nói:
- Mình đụ dưới nước như vầy cho đến khi nào trời tắt hẳn nắng mới lên nhen anh. Anh cố gắng đừng ra, em cũng không ra. Em muốn trời đất, cả nước nữa chứng kiến anh với em đụ nhau. Muông thú và người trên vũ trụ này đều phải đụ. Em vẫn yêu anh, vẫn muốn đụ với anh không rời. Nếu còn cách gì trong nhau thắm thiết hơn, em vẫn cho anh. Đêm đó họ mang nhau lên, sau buổi cơm tối, hai người ôm nhau đụ ngất trời...
Và đêm nay, trong phòng ngủ của bà với sự trợ giúp của chiếc giường tối tân, bà Vi đã ra, trong khi Hợp vẫn còn mạnh khỏe. Liếm đã khô hết nước, mà Hợp vẫn miệt mài hôn lồn bà Vi như hôn một chiếc hoa quý, thơm ngát, chưa từng thấy.
Chàng dúi hết cái mặt vào đó cho mũi, trán, cằm nơi nào cũng phải dính chất nhờn ngọt ngào từ cửa mình của bà Vi. Chàng hôn chòm lông dày rậm, âm u dài quắn tít. Chàng dí đầu mũi vào miệng lồn để hít, hít mạnh mùi thơm tho của lồn bà. Chàng banh nó ra để chiêm ngưỡng. Hai mép lồn đỏ au, ở giữa là một vùng da non có cái lỗ nhỏ sâu hoắm. Và lúc nãy, cặc chàng cũng chui vào đó. Bà Vi nằm sóng soải bình an, cho Hợp muốn khám phá, đào xới, tìm kiếm gì đó mặc kệ. Bà như là cô nhân tình rồi, như bản hợp đồng đã ký, sau khi nhận chìa khóa từ quản ý để bước lên cầu thang cám dỗ, vào phòng. Bà bình thản chấp nhận vì đã trót phiêu lưu. Cặc Hợp đã vào sâu trong lồn bà đụ chí chóe gần một tiếng đồng hồ. Lao đã phóng, thì phải bay theo lao. Hợp hôn lồn bà khá lâu. Đầu Hợp cứ dúi dúi vào đó, không đi xa hơn.
Đúng ra với một nữ dâm như tôi, thì phải chán lắm khi nhìn cảnh đó. Nhưng không, Hợp làm với hết cả tâm tình, với hết quả tim, với hết chân thành. Hợp quý lồn bà Vi như một kho báu hiếm thấy. Rồi đột nhiên, Hởp đưa chiếc lưỡi dài ra hành động. Lưỡi thì phải hoàn toàn khác với mũi. Cộng thêm sự trợ lực của cặp môi nữa, nên tôi thấy bà Vi giật giật cái mông đít.
Bụng bà nhấp nhô hụp xuống trồi lên. Hai bàn chân thon dài, móng đỏ, trắng ngần, gác lên mông đít Hợp. Mồng đốc của bà đang bị lưỡi Hợp dũa thê thảm. Bà quằn quại như con cá sống nằm trên bờ. Tiếng nhạc chìm đâu mất vì tiếng rên của bà lấn át hết, choán hết diện tích căn phòng:
- Mình ơi! Mình giết em luôn đi chớ em sống làm gì nữa? Mới ra đó, bây giờ nó lại sướng nữa. Mình muốn em chết phải không? Mình muốn em làm vợ mình phải không? Ôi! Cái lưỡi mình lợi hại quá đi Hợp ơi! Nó như lưỡi kiếm vậy mình ơi. Mà không, nó nhám và dài quá " ối, chết, tôi không muốn sống nữa. Ngày mai không có cái sướng này làm sao tôi sống được hở mình. Mình lấy đầu cặc ngoay cho em như hôm ở Phan Rí đi. Em chịu cái món đó. Đó, đó, mình ơi! úi da! Đã quá, đã quá! Đâm vô một cái thật sâu rồi rút ra ngoáy tiếp! Đó, nhớ nhen. Lâu lâu làm một lần như vậy nhen mình. Mình phải cho em la, chớ ngậm miệng là em đứng tim lập tức!!! Ngoáy đi, mạnh hơn nữa đi!!!
Hợp quỳ, cầm đầu con cặc, tha hồ ngoáy lồn bà Vi chàng ngoáy như người ta chùi chảo hay súc lọ. Bà Vi hết la, chỉ còn âm ư, hẩy hẩy cái lồn mà hưởng. Ngoài kia Hợp ngoáy lồn bà Vi bao nhiêu, hai ngón tay tôi trong này cũng y hệt trong lồn tôi bấy nhiêu.
Rồi bà Vi lật Hợp nằm ngửa ra cho bà bú cặc trong khi lồn bà nhận sâu vô ngón chân cái của Hợp mà đụ. Xong Hợp với tay lấy chai coca cola ở bàn nhỏ gần cạnh giường, đưa cho bà:
- Chị, chị đút chai này vô lồn cho em xem. Em muốn xem chị thủ dâm. Làm mau lên. Em muốn xem!
Bà Vi lắc đầu:
- Nếu anh muốn, để em lấy con cặc giả ra làm cho anh xem. Cặc giả có pin, dài và bự hơn...
Bà mở hộc bàn lấy con cặc bằng cao su. Hình thù giống hệt con cặc, cũng màu đỏ hồng, có gân guốc, nhưng to hơn cặc thường. Bà nằm ngửa ra. Banh hai háng. Bấm pin cho cặc rung. Tay bà đưa con cặc quanh cổ, rà xuống vú, xuống rún và hai bên cạnh háng. Con cu hờ hững nằm trên chòm lông, rung một lát, rồi bà cho nó nằm dọc theo chiều dọc khe lồn. Bà lấy hai ngón tay banh hai mép lồn ra chà chà con cặc đang rung. Và bà cầm nó đâm nhè nhẹ vào miệng lồn. Bà nhắp nhắp cho nước nhờn trào ra để con cặc vào cho dễ. Và nó vô. Nó rung chừng nào bà Vi la to chừng ấy:
- Ối mình ơi! Mình có thấy cặc Mỹ vô lồn em không? Đó. Nó bự, mà còn rung nữa. Mê lắm mình ơi! Mình ngồi lên mặt em trở đầu xuống coi, để em bú cặc mình cho.
Hợp ngồi lên như bà nói. Bà vừa bú cặc thiệt vừa chơi cặc giả. Con cặc to quá chừng mà vô hết trong lồn của bà. Bà thụt, bà đụ. Đụ đã bà buông tay ra, để nó nằm yên trong lồn mà rung. Hợp nhìn khoái quá Thình lình, Hợp rút con cặc giả của bà ném xuống đất. Rồi Hợp banh lồn bà ra cắm cặc vô đụ. Lần này anh đụ thật dã man. Đụ hư cái máy:
- Chị ơi! Để em đụ cặc thiệt chứ đừng chơi cặc giả. Em ghen quá. Chị muốn bao lâu em cũng kéo dài được. Đó, đã không?
Đã lắm mình ơi! Tại mình muốn xem thủ dâm nên em phải làm. Chớ em đâu có muốn chơi cặc giả. Đó, mình nắc mạnh đi. Nắc cho bể cái lồn em ra đi. Lấy em làm vợ luôn nghe mình. ối! Sướng gấp mấy lần thủ dâm anh ơi! Em nhìn anh đụ, em ngắm anh, em mê anh quá đi Hợp ơi!
Bà đưa cao hai chân lên không trung và hét gần muốn bể căn phòng. Hợp đụ tàn bạo vì chàng ghen với con cặc giả. Đụ được hơn nữa tiếng, bà Vi co hai chân lại, ngẩng mặt lên, nhắm cứng đôi mắt la:
- Ối! Hợp! Hợp! Gì vậy? Cháy nhà hả? Hay động đất? Trời ơi! Tử cung của em nó hừng hực như hỏa lò anh ơi! Cặc anh nó dộng vô trong lồn em nghe rõ quá Chuẩn bịra với em. Em sắp ra đó. Hai đứa mình ra cùng một lúc mới tận cùng khoái khoái lạc. Anh sẵn sàng chưa?
- Rồi! Anh cho em đây nè! Mình ơi! Vợ ơi! Ôm anh cho chặt. Anh nắc dồn dập một chút nữa, mình ra với anh nhen. Đợi.
Hợp chống hai khủyu tay, trân thẳng hai chân. Chàng nắc ầm ầm. Tiếng giường hêu cót két. Đít bà Vi hẩy lên hứng những lần Hợp dộng mạnh cặc xuống. Bà la, bà gào, bà thúc Hợp phải ra. Bà không đợi được nữa, tới tột cùng rồi:
- Ối! Mình ơi! Chồng ơi! Em không đợi được nữa. Ra với em đi! ! ! Ra đi!
- Dạ, một lượt nhen. Đó, khíem bắn ra trong lồn chị đó ! Chị ơi! Sướng quá chừng đi chl ơi? ối, không thể nào tả nổi. Ôi, bắn. Đó, anh bắn tinh trùng vô lồn em đó. Em ra nhiều với anh nhen. Ối, ối. Chết, vợ ơi! Anh, anh lên mây rồi rồi mình ơi!!!
Hai thân thể quyện sát nhau, vật nhau. Lồn, cặc, môi, lưỡi tơi bời, rát rạt. Cả hai thở hồng hộc. Dù có máy lạnh, mồ hôi của hai người vẫn vã ra. Họ im lặng tận hưởng cái dư vị của trận đụ dữ dội, hung tàn. Hợp nói:
- Mình ơi! Yêu anh suốt đời nhen?
- Dạ.
Bà Vi "Dạ " một tiếng rất nhỏ nhưgói cả tâm tình rào rạt. Tiếng dạ ưng thuận, tự nguyện tràn ngập yêu thương. Nó ngắn mà diễn đạt cả câu nói dài cả mấy trang. Vì Hợp gọi "Mình ơi! " nên bà phải "dạ." Bà đã cho hết, hiến tặng hết, có còn giữ gì lại cho mình đâu từ hôin vào khách sạn. Bà tự coi mình đã thuộc về Hợp, với Hợp nhập một. Bà là Hợp, Hợp là bà. Bà đã bảo: "Nếu có cách nào nhập vào nhau thắm thiết hơn cái đụ, em vẫn cho. " Chỉ còn cách nhập vào nhau bằng ý tưởng, bằng tim óc thôi. Dù nó trừu tượng, nhưng bền chặt đến thiên thu.
Hợp không muốn rút cặc ra khỏi lồn bà Vi. Làm như thể rút cặc ra, chàng sẽ chẳng bao giờ còn có cơ hội đút vào được nữa. Cho tới bây giờ, sau nhiều lần ái ân với bà Vi rồi, mà Hợp vẫn miên man nghĩ là chàng đang nằm mơ, hay đã chết rồi, hay đang lạc vào thế giới thần tiên khác.
Và có lần, đang ân ái, chàng nhìn kỹ bà Vi, mà tâm hồn vẫn không tin đó là chủ của chàng. Không tin cái da thịt, thân thể gợi tình mà chàng từng nhìn lén trong phòng tắm, bây giờ đang nằm trong vòng tay của mình. Cho nên trong cuộc mây mưa, có đôi lúc bà Vi chợt hỏi: "Anh đang nghĩ gì vậy?" Hay là: "Anh đang làm tình với em, mà anh lại nghĩ đến người khác hả?".
Hợp không dám nói ra điều mình nghĩ, chỉ cúi xuống hôn miên man trên khuôn mặt đẹp sầu mộng của bà. Bây giờ cũng thế. Hai người đã cùng ra ào ào và dứt. Như vậy là trận đụ đã kết thúc. Sao Hợp vẫn cứmuốn cắm dùi, ăn vạ trên thân thể trắng ngần hấp dẫn của bà Vi. Chàng chưa thỏa hết nổi đam mê say đắm. Chàng vẫn thường tự thú: "Làm tình với chị, em không bao giờ biết mệt." Cặc chàng vẫn nằm sâu trong lồn bà Vi, giữa vùng nước ướt nhẹp. Lông dái của chàng, lông lồn của bà Vi, đều như bị ngập chìm trong cơn mưa.
Bà Vi ngạc nhiên. Bắn tinh khí ra rồi mà cặc Hợp vẫn cứng như khúc củi. Hợp vẫn nhắp thật nhẹ. Chàng lập lại điệp khúc ái ân lúc nãy. Chàng nhớ từng tiếng bà Vi gào thét, trong cơn sung sướng. Mới mười tám tuổi, Hợp cũng chưa nhiều chữ nghĩa, đủ để diễn tả hết tấm chân tình yêu thương rào rạt cho bà Vi nghe. Chàng hỏi:
- Hay chị leo lên trên mình em mà nằm?
Bà Vi lắc đầu. Với bà không kiểu làm tình nào lý tưởng như cái kiểu cổ điển do ông bà để lại. Trai nằm trên, gái nầm dưới. Có chơi kiểu gl do loài người chế ra, thì cũng chỉ là thêm mắm, dặm muối. Bữa cơm chính vẫn là Nam thượng, Nữ hạ. Bà Vi vẫn giữ chặt Hợp trên bụng bà, rồi với tay lấy dĩa nho xuống, rứt từng quả bỏ vào mồm, sú cho Hợp ăn. Vì lãng mạn bà Vi tự nhiên cảm thấy khoái. Đầu óc bà trở về sống với chuỗi ngày Hợp mới lên 14, 15. Vậy mà bây giờ... Hợp đã nằm đụ bà trên bụng.
Hợp như một trái cây đang chín tới. Hết chua mà chưa ngọt. Hết măng tơ nhưng cũng chưa mùi rượu. Dù cố bắt chước cho bằng được cái lịch lãm của người lớn, chàng vẫn còn vụng dại thơ ngây. Bà Vi khoái nhất điều này. Trong cuộc mây mưa Hợp muốn làm ông vua, nhưng bà Vi thành hoàng hậu lúc nào không biết. Bà có thua trận trước là bà muốn thế, muốn điễn xuất như vậy cho Hợp có tự tôn mặc cảm. Bà đã tạo cho chàng cái chiến thắng của kẻ nằm trên, cho chàng hãnh diện. Chứ nếu đọ sức ngang tay, mấy khi bà chịu nhường bước cho ai. Mấy chú tài xế đã nghỉ việc ở đây, hễ nghe đến tên bà là dựng tóc gáy.
Thực ra, của lạ là của ngon. Vì ngon mà bà Vi mau dễ thấm cái ngon đó của Hợp rồi ra thật nhanh, để cho Hợp phải chê: "Chị yếu quá. "
Rồi cứ thế, chẳng al chịu rút ra lau cho khô để bắt đầu lại "Đường trơn ướt mưa." Hợp cứ đi. Bà cứ đi. Trận đụ êm đềm vẫn ngấm ngầm tiếp nối. Hai cái, ba cái... Đến gần sáng, khi cả hai đều mệt lã vì thiếu ngủ, thì sốlượng đã lên đến năm lần. Và, cũng chẳng rời nhau. Hai người nằm nghiêng, ôm nhau như sam, ngủ một giấc dài đến trưa hôm sau.