Duy Ngã Độc Tôn

Chương 833: Muốn chiến thì chiến!

Lão giả thần Toán Sư tiên phong đạo cốt kia, phần đầu liền nổ ầm một tiếng, nát bét như trái dưa hấu, máu tươi trộn lẫn óc văng khắp nơi, văng đầy người đầy mặt những thành viên Vương tộc Tam Địa bên cạnh.

Một tia cười lạnh khinh thường trên khóe miệng Thần Toán Sư, vẫn còn đọng lại trong lòng những người ở trong quán rượu. Loại trùng kích thị giác này, khiến cho không ít các võ giả thực lực mạnh mẽ trong quán rượu, trong lòng cũng hung hăng run lên. Càng có một số khách nữ, trực tiếp xoay lưng khom người nôn ọe.

Quá khủng bố!

Thi thể Thần Toán Sư lăn ngoài cửa quán rượu, mỗi một thành viên Vương tộc Tam Địa bên cạnh đều ngây ngốc ra đó, giống như một pho tượng gỗ. Bọn họ không cách nào giải thích được, Tần Lập tiện tay chỉ ra một cái, không phát ra một chút sức lực gì, làm sao đâu Thần Toán Sư lại nổ tung được?

Loại thần thông này, bọn họ quả thật chưa hề nghe tới, nếu Tần Lập thật sự lợi hại như vậy, bọn họ còn đánh cái quái gì nữa? Nhanh nhanh về nhà trốn cho xong!

Tần Lập quay sang ông chủ quán rượu nhún vai, làm ra biểu tình rất xin lỗi, nói:

- Thật ngại quá, nhưng mà lão ta chết ở bên ngoài cửa.

Ống chủ quán rượu là người trung niên hơn năm mươi tuổi kia, sắc mặt vẫn luôn duy trì vẻ nghiêm túc. Nghe Tần Lập nói thế, bồng mỉm cười nhàn nhạt, quay sang phân phó người bên cạnh:

- Đi, dọn dẹp sạch sẽ chỗ đó. Tìm một bộ quan tài tốt nhất, đặt người chết vào, người chết là lớn nhất.

Ông chủ quán rượu phân phó xong, quay về phía Tần Lập nói:

- Chỉ cần không xảy ra ở trong phòng quán rượu, sẽ không có quan hệ gì tới ta, Tần công tử không cần phải lo. Hoắc gia Bát Địa sẽ luôn hữu nghị cùng Tần công tử.

Tần Lập liền chắp tay, nói:

- Tân mỗ có cơ hội, nhất định sẽ đi bái phòng Hoắc gia!

Rốt cuộc ông chủ quán rượu hiện lên vẻ tươi cười thoải mái:

- Hoan nghênh, Hoắc gia tùy lúc chờ đợi Tần công tử đại giá quang lâm!

- Hoắc gia, ta biết rồi, bọn họ chính là Ẩn Vương gia tộc Bát Địa!

Trong quán rượu, có người đột nhiên kinh hô.

- Khó trách dám chống cứng lại Vương tộc Tam Địa, hóa ra là Hoắc gia kia. Ha ha, không ngờ tới Hoắc gia buôn bán đã làm tới Thú tộc Nhất Địa này, thật là lợi hại mà!

- Ha ha! Nếu không phải Vương tộc Bát Địa hết sức khiêm nhường, đời đời giao hảo cùng Hoắc gia, sợ rằng Hoắc gia đã sớm thay thế Vương tộc Bát Địa rồi. Nghe nói Hoắc gia có một tuyệt thế thiên tài trẻ tuổi đã đạt tới cảnh giới Thần Vương...

Người trong quán rượu đều xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập đều trở nên phức tạp.

Trước đó nghe nói tới cái tên Tần Lập, quá nửa là bởi mấy đạo ngự chỉ của Thông Thiên Đại Đế, không có một khái niệm rõ ràng về Tần Lập. Hơn nữa, rất nhiều người mơ ước bảo vật trên người Tần Lập, vì vậy không ít người liên vô thức cho rằng Tần Lập ở nơi Thần Vực này, hắn là thuộc trạng thái người người hô đánh đời giết.

Cho đến nay mới đột nhiên phát hiện, trong vô hình Tần Lập đã có được danh vọng như thế! Quả thật làm người ta run sợ mà!

Ba người vừa đối đầu với Vương tộc Tam Địa, rõ ràng là thuộc con cháu hạch tâm Vương tộc các Thánh địa, hiện giờ lại xuất hiện một Hoắc gia là Ẩn Vương gia tộc Bát Địa, có thể thấy được người ủng hộ Tần Lập đã không phãi số ít!

Lập tức, rất nhiều người tâm tư linh hoạt lập tức nghĩ tới những năm gần đây, lời đồn về việc Thông Thiên Đại Đế muốn phá Giới phi thăng vẫn luôn không gián đoạn.


Một khi Thông Thiên Đại Đế phi thăng, Lâm thị bộ tộc sẽ có thể còn tiếp tục huy hoàng như trước hay không, quản lý toàn bộ Cửu Thiên Thập Địa, không ai nói rõ được!

Không thấy gia tộc Thần Vương huy hoàng trên đỉnh năm đó, bị diệt chỉ trong một đêm?

Tuyệt thế cường giả trẻ tuổi như Tần Lập, ở trong mắt rất nhiều người nhìn ra thật xa.

căn bản không phải là những bảo vật trên người hắn có thể so sánh được! Quả thật, trọng bảo trên người Tần Lập đều là chí bảo của gia tộc Thần Vương khi xưa, là những bảo vật giá trị nhất toàn cỏi Thần Vực.

Nhưng hiện giờ gia tộc Thần Vương thế nào? Còn không phải bị tiêu diệt hay sao? Điều này vừa lúc nói rõ, bảo vật dù có tốt, cũng là chết, mà người lại là sống! Nhất là người trẻ tuổi như Tần Lập, mới là thứ giá trị nhất!

Không ít người trong lòng hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập lần này đã có khác biệt. Trước đó chỉ coi Tần Lập là kho báu hình người, nhưng hiện giờ bọn họ bồng phát hiện, Tần Lập càng là một ngôi sao mới mọc lên, sáng ngời rực rỡ!

Lúc này, Tần Lập truyền âm sang Linh Nhi:

- Nha đầu, ở yên chỗ này, huynh đi giải quyết mấy tên xấu xa Vương tộc Tam Địa này.

- Người ta cũng muốn đi xem náo nhiệt, có được hay không!

Giọng nói nhõng nhẽo của Linh Nhi vang lên trong đầu Tần Lập, Tần Lập cười khổ một tiếng, không trả lời, trực tiếp đi thẳng về phía các thành viên Vương tộc Tam Địa ngoài cửa. Bởi vì hắn biết người Thú Vương phái tới bảo hộ Linh Nhi, sẽ không cho phép công chúa của bọn họ chịu một chút tổn thương nào, cho nên cũng không bận tâm Linh Nhi nữa.

Nhìn về phía những thành viên Vương tộc Tam Địa chặn trước cửa, trầm giọng nói:

- Các ngươi trăm phương ngàn kế tìm kiếm Tần mỗ, hiện giờ Tần mỗ ở ngay đây, các ngươi muốn chiến, thì chiến đi!

Người trung niên Vương tộc Tam Địa nhìn Tần Lập, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tốt! Tiểu nghiệt súc, tính ngươi có gan, chúng ta ra ngoài thành chiến đấu!

Nói rồi vung tay lên, các thành viên Vương tộc Tam Địa lăng không bay lên, bay ra ngoài thành.

Lúc này bọn họ thật không sợ Tần Lập bỏ trốn. Võ giả cảnh giới cao, một lời ngàn vàng, phải phụ trách lời mình đã nói. Nếu không, sẽ sinh ra nhân quả, khiến cho ý niệm không thông suốt, ảnh hưởng tới việc tăng lên cảnh giới.

Tần Lập không nhanh không chậm theo ở phía sau, sắc mặt rất là bình tĩnh, ánh mắt như giếng cổ phẳng lặng. Phần ung dung trấn tĩnh này, làm cho những người theo sát phía sau đều âm thầm bội phục, ngẫm lại nếu đổi thành bọn họ, sợ rằng sẽ không thể trấn định như vậy.

Dù sao, Tần Lập chỉ một mình, đối mặt lại là một đám cường giả tinh anh Vương tộc Tam Địa!

Những cường giả này đều không phải chỉ có hư danh, vừa rồi bọn họ chấn động, dại ra, phần nhiều là bởi lo lắng chết đi một Thần Toán Sư, bọn họ phải ăn nói thế nào, mà không phải là sợ hãi Tần Lập!

Tùy tiện một Vương tộc Thánh địa nào, cũng có nội tình rất sâu đậm. Phần nội tình này bình thường sẽ không lộ ra ngoài, chỉ có tới lúc nguy nan mới có thể nhìn ra được.

Năm đó khi Thông Thiên Đại Đế hủy diệt gia tộc Thần Vương, tuy rằng là ra tay bất ngờ, đánh cho gia tộc Thần Vương trở tay không kịp. Nhưng trên thực tế, sau đó Thông Thiên Đại Đế phải dùng thời gian mấy trăm năm, tổn thất vô số tinh nhuệ tâm phúc, mới tính là thanh trừ triệt để người gia tộc Thần Vương. Coi như tới hôm nay đã trôi qua mười vạn năm, gia tộc Thần Vương còn có người lưu lại ở nơi Thần Vực này hay không, không ai dám nói chắc chắn!

Đây cũng là vì sao Thông Thiên Đại Đế vừa nghĩ cách phá Giới phi thăng, vừa phái dốc sức truy tìm Ô Quận Vương, có trời mới biết sau khi ông ta phi thăng rồi, Ô Quận Vương trở lại nơi Thần Vực, vung tay hô một tiếng, người ủng hộ như mây trời?

- Tỷ nói Tần Lập kia có thể đánh lại được những thành viên Vương tộc Tam Địa này hay không? Có cần chúng ta âm thầm giúp hắn một tay?

Thiếu niên anh tuấn quần áo hoa lệ khí chất cao quý kia tiến tới trước mặt một nữ tử vẻ mặt lạnh băng, dung mạo thanh tú mỹ lệ, cười lớn hỏi.


Nữ tử kia nhìn thoáng qua thiếu niên anh tuấn ngữ khí lạnh lùng nói:

- Ngươi muốn giúp thì đi giúp, nói với ta làm gì?

- Tử Kỳ tỷ, cần gì phải lạnh nhạt như thế chứ? Thật là, lúc còn bé cũng không thấy tỷ như thế, sau khi tu luyện Hàn Ngọc Quyết rồi, tỷ ngày càng trở nên không thú vị!

Thiếu niên cười hì hì nói.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- À.

Nữ tử dung nhanh lành lạnh kia nhàn nhạt à một tiếng, cũng không nói tiếp, làm cho thiếu niên anh tuấn này rất không hứng thú, lại tiến tới trước một thanh niên khoảng hơn ba mươi tuổi, nói:

- Trung Võ đại ca, đã lâu không gặp rồi?

Thanh niên kia nhìn thiếu niên này, vẻ mặt lạnh lùng lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:

- Liễu Tiếu Vân, đệ vẫn còn tinh nghịch như thế.

Thiếu niên anh tuấn mắt trợn ngược, bĩu môi nói:

- Mấy người các ngươi đó, thật là không thú vị, suốt ngày chỉ biết âm mưu này, quỷ kế nọ, sống không phải là vì thoải mái hay sao? Làm sao mỗi một cái đều giống như đại ca đệ vậy, suốt ngày banh mặt, phá Giới phi thăng thì thế nào? Không phải là tới một nơi xa lạ, bắt đầu lại một lần nữa, không chừng còn có thể gặp một đám tồn tại càng hùng mạnh hơn một ngón tay có thể diệt ngươi. Không bằng ở lại nơi Thần Vực này làm lảng tử tiêu dao, thật là tốt!

Diệp Tử Kỳ cùng Hoắc Trung Võ nghe lời này, đều chợt sững sờ, tiếp đó cau mày trầm tư, Hoắc Trung Võ khoát khoát tay cười nói:

- Cái tên như đệ, suốt ngày lười biếng. Người sống phái biết theo đuổi, ta theo đuổi chính là cực hạn võ đạo. Nếu có một ngày, có thể lấy thân hợp đạo, đó mới là tiêu dao chân chính!

Mỹ nữ Diệp Tử Kỳ lạnh lùng bên cạnh gật đầu đồng ý.

Thiếu niên anh tuấn Liễu Tiếu Vân khóe miệng co rút, lắc đầu, lăng không đuổi theo mấy người Tần Lập, nói:

- Các ngươi thật là không biết hứng thú, có câu nói thế nào? Đạo khác nhau, không trao đổi lẫn nhau được, lười nói với các ngươi. Một lát nữa nếu mà Tần Lập bị thua, đệ liền giúp hắn giết đám rác rưởi Tam Địa!

Diệp Tử Kỳ cùng Hoắc Trung Võ phía sau nhìn nhau, vẻ mặt hết chỗ nói.

Ba người này, cũng không phải người bình thường. Trong đó thiếu niên anh tuấn này là Liễu Tiếu Vân. Thất vương tử dòng chính Vương tộc Thất Địa, ở nơi Thần Vực coi như là một kẻ lạc loài.

Người này không thích tu luyện suốt cả ngày cứ lêu lổng khắp nơi, nhưng lại cứ có được thiên phú cao đến dọa người, không tới ba mươi tuổi đã tu luyện đến cảnh giới Thánh Chủ đỉnh cấp. Hơn nữa, còn tu luyện bí thuật Vương tộc Thất Địa đến cảnh giới cực cao. Từng có lời đồn, nói Liễu Tiếu Vân đánh với cường giả cảnh giới Thần Vương nhị trọng, trong ngàn hiệp cũng không có vẻ thua trận!

Mạnh tới mức làm người ta giận sôi!

Còn Liễu Tiếu Ngữ là ca ca Liễu Tiếu Vân, càng là một đời kiêu hùng trẻ tuổi nơi Thần Vực, rất ít có người biết thực lực chân chính của hắn. Nhưng có rất nhiều người đang đồn Liễu Tiếu Ngữ có thiên phú Đế vương!

Liễu gia Vương tộc Thất Địa, ở toàn cỏi nơi Thần Vực cũng không có người dám khinh thường, coi như là Thông Thiên Đại Đế từ trước đến giờ cũng rất là khách khí với Vương tộc Thất Địa.

Cho nên, thân phận Liễu Tiếu Vân cực kỳ tôn quý, mỗi một hành động của hắn ở trong mắt mọi người, nghiễm nhiên Đại Bỉểu Vương tộc Thất Địa!

Diệp Tử Kỳ nhỏ giọng nói:

- Trung Võ, huynh nói thế nào?

Hoắc Trung Võ khẽ nhắn mày lại, khẽ giọng nói:

- Muội cũng biết quán rượu vừa rồi là sản nghiệp Hoắc gia ta, lý do thoái thác của chủ quầy chính là do ta dạy, nói tiếp, ta cũng xem trúng Tần Lập!

Trong ánh mắt Diệp Tử Kỳ xẹt qua một tia sáng, nhỏ giọng nói:

- Huynh xem trúng Tần Lập điều gì?

Hoắc Trung Võ mỉm cười, lại không tiếp tục nói. Nhưng trên thực tế, Diệp Tử Kỳ nhất định rõ ràng, Hoắc Trung Võ xem trọng Tần Lập, không phải là vì hôm nay Tần Lập có thể chiến thắng.

Mà là, Tần Lập có thể xé rách mặt mũi Lâm thị gia tộc!