- Tần Lập?
Hải Thế Hùng có chút kỳ quái nhìn thoáng qua Hải Kim Tôn.
Hải Kim Tôn cười nói:
- Chính là tên có cừu oán với ta...
- Ách...
Hải Thế Hùng dở khóc dở cười nhìn thiên tài sau hắn bốn đời, nói:
- Như vậy có vẻ như trò đùa không?
Hải Kim Tôn lắc đầu nói:
- Không, gia chủ. Ta không phải công báo tư thù. Theo ý ta, Tần Lập kia khủng bố xa xa so với Tân vương giả Tử đồng gì đó. Người có biết, ở phương Đông hiện tại có lời đồn gì không?
- Ồ? Lời đồn gì?
Hải Thế Hùng cũng biết, vãn bối này có chỉ số thông minh rất cao, nhận xét về rất nhiều so với mình thậm chí còn thông suốt hơn nhiều.
- Lời đồn kia, một nửa trước hẳn là gia chủ cũng từng nghe nói, đó là "Thần Miếu xuất, phân tranh khởi, huy hoàng tái hiện.
Hải Thế Hùng gật đầu tỏ vẻ mình đích xác nghe qua lời đồn đó, tuy nhiên hắn không rõ lời đồn này có quan hệ gì với Tần Lập kia.
Hải Kim Tôn nói tiếp:
- Một nửa sau lời đồn này, nói...Tần Lập này chính là người ứng nghiệm lời đồn.
- Cái gì?
Hải Thế Hùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hải Kim Tôn, nói:
- Điều...điều này sao có thể chứ?
- Đương nhiên có thể! Gia chủ, ngài nghĩ lại xem. Xuất thân Tần Lập kia, ta từng điều tra kỹ càng. Sinh ra trong một nước nhỏ thế tục phương Đông, thân phận lúc đó là con hoang không thể lộ ra ngoài. Trước mười mấy tuổi, thực lực ngay cả Hoàng cấp thấp nhất trong cấp bậc thế tục Thiên Địa Huyền Hoàng cũng không bằng nhưng trong mười mấy năm ngắn ngủi đạt được đủ loại kỳ ngộ. Lần trước ta gặp hắn, không ngờ bị hắn cậy mạnh đánh hộc máu. Người như thế, gia chủ cho rằng chỉ là người thường sao?
Nói đến chuyện mình bị đánh hộc máu, trong mắt Hải Kim Tôn lại lóe ra phẫn nộ cùng không cam lòng. Đây là sỉ nhục lớn nhất đời này của hắn.
Hải Thế Hùng hít đâu một ngụm khí lạnh. Là một gia chủ thế lực lớn, trong gia tộc cường giả mây, Hải Thế Hùng đương nhiên rõ ràng một người thường thế tục muốn thành một cao thủ là một chuyện khó bao nhiêu. Thậm chí có thể nói, người thường thế tục cả đời có thể đột phá Thiên cấp, đạt tới cảnh giới Phá Thiên đã là một thành tựu rất cao.
Mà Tần Lập này không ngờ chỉ mười mấy năm ngắn ngủi từ một người thường không ai biết tên trở thành một võ giả có địa vị ngang cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, thậm chí còn chiếm chút thượng phong. Đây quả thật không thể coi là người thường.
Hải Kim Tôn thấy gia chủ trầm tư, thừa dịp nóng rèn sắt:
- Hơn nữa, gia chủ thậm chí không biết. Tần Lập này chẳng những tinh thông thuật dịch dung, hơn nữa tâm pháp nguyên lực hắn tu luyện, kiếm khí phát ra cũng là màu tím.
- Ồ? Còn có chuyện đó?
Hứng thú của Hải Thế Hùng rốt cục bị thiên tài gia tộc khơi gợi lên. Nguyên nhân rất đơn giản, võ giả trên Thiên Nguyên Đại Lục tu luyện nguyên lực tâm pháp cùng chiến kỹ có trăm ngàn loại, nhưng chiêu thức thi triển ra đều mang theo Ngũ Hành. Trung gian sẽ có biến hóa, như chiến kỹ thủy hệ sẽ phát ra thủy, băng hệ...Hỏa hệ cũng có thể dẫn ra rất nhiều chủng loại, thậm chí có người chuyện môn tìm kiếm Thiên ngoại chi hỏa, sau khi tu luyện dung nhập trong chiến kỹ tăng cường uy lực chiến kỹ.
Nhưng lại chưa từng nghe nói qua có kiếm khí màu tím. Kiếm khí màu tím này là một loại nguyên tố nào, Hải Thế Hùng chưa từng nghe nói. Hắn suy tư thật lâu, cũng không tìm được đáp án, sau đó nói:
- Tộc Tử đồng cũng không có ai sử dụng kiếm khí màu tím?
Hải Kim Tôn cười nói:
- Cho nên nói, chúng ta bảo hắn đúng là Vương giả, hắn có phải hay không thì cũng là đúng!
Hải Thế Hùng nghe được trợn mắt há hốc mồm, cơ mặt co giật kịch liệt, nhìn vãn bối cười dài ngồi đối diện mình, trong lòng không kìm được sinh ra một luồng khí lạnh. Thầm nghĩ ai cùng người này là địch, thật đúng là không hay ho. Đây làm sao còn là vu oan, rõ ràng là trực tiếp chục mũ.
Kỳ thật Hải Thế Hùng cùng Hải Kim Tôn cũng không biết, bọn họ đánh bậy đánh bạ quyết định bịa đặt Tần Lập là Tân vương giả Tử đồng, thật đúng là không phải vu oan hãm hạ, mà là chuyện đúng như đinh đóng cột.
Lúc này Tần Lập mang theo Tào Hồng rời khỏi Lãnh Thu Cung trên đường đi tới Nguyệt Diêu Tiên Cung.
Tào Hồng đới với động tĩnh gây ra ở Lãnh Thu Cung đến hiện tại vẫn còn sợ hãi, đối với sự cường đại của Tần Lập lại có một nhận thức hoàn toàn mới, cảm thấy được đi theo người này thật đúng là may mắn của mình. Người ta một người quấy rối toàn Lãnh Thu Cung hỗn loạn không chịu nổi, đến cuối cùng vẫn thong dong trốn thoát, không phục không được.
Tào Hồng quyết tâm đi theo Tần Lập, Tần Lập cũng nói lai lịch của mình cho Tào Hồng. Đối với chuyện xảy ra ở Lãnh Thu Cung, Tần Lập cũng không có nói bởi vì nó quá ly kỳ, đến hiện tại hắn cũng không rõ ràng lắm. Vương tọa trong Lãnh Thu Cung như thế nào lại chọn lựa hắn, mà trên người hắn cũng không có chút gì huyết mạch Tử đồng.
Chỉ sợ mọi chuyện này đưa cho lão đạo sĩ năm xưa dạy hắn Tiên Thiên Tử Khí Quyết mới có thể giải thích một phần. Đáng tiếc là, Tần Lập rốt cục không thể quay về thế giới kia, cũng không biết lão đạo sĩ hiện tại còn có ở nhà hay không.
Cho nên, bí mật này chỉ có thể sống để bụng chết mang theo, trừ khi có một khi ngày xuất hiện kỳ tích giải bỏ bí ẩn này.
Tuy nhiên, Tần Lập không nói không có nghĩa là người khác không nói. Trên đường đi, lời đồn Lãnh Thu Cung xuất hiện Tân vương giả cũng đã truyền ra rất rộng rãi.
Tào Hồng ngay từ đầu nghe nói, ánh mắt nhìn Tần Lập có chút chớp lóe. Thật sự không phải hắn sợ Tần Lập làm gì hắn, mà loại chuyện này thật sự làm người ta cảm thấy rất khó tin.
Tần Lập cũng không giải thích điều gì. Tuy nhiên hai người càng đi, các lời đồn nghe được càng ngày càng thái quá. Tin tức mới nhất được nghe không ngờ nói Tần Lập chính là Tân vương giả tộc Tử đồng, hơn nữa không ngờ nói có sách mach có chứng quá trình Tần Lập trưởng thành, Đến cả công pháp chiến kỹ Tần Lập sử dụng đồng loạt bị người nói ra, vì thế, tên Tần Lập trong một đêm hoàn toàn vang vọng nơi Cực Tây.
Đối với kết quả này, Tần Lập cũng không thể nói gì được, thậm chí hắn không biết làm thế nào đối mặt ánh mắt hiếu kỳ của Tào Hồng. Tần Lập hiểu thầm trong lòng, người thả lời đồn này khẳng đọnh không biết mình gặp phải cái gì trên ngọn núi cao nhất nơi Lãnh Thu Cung. Đây nhất định là một người cực kỳ hiểu mình tạo lời đồn.
Nhưng vấn đề là, người tạo lời đồn hết sức cao minh, làm cho người ta muốn phản bác cũng không biết phải phản bác thế nào. Huống chi, đối với Tần Lập mà nói, đây căn bản không phải lời đồn mà là sự thật.
Đối với người bịa đặt, trong lòng Tần Lập ít nhiều có đoán ra. Ở nơi Cực Tây này, có cừu oán với hắn lại hiểu biết về hắn chỉ có hai người. Một người là Thánh nữ Hàn Mai của Nguyệt Diêu Tiên Cung. Người kia là vị Hải gia tuyệt thế thiên tài Hải Kim Tôn bị mình đập hộc máu.
Về phần một chút phiền toái gặp phải ở thành Thông Thiên, căn bản không là gì cả. Nếu hắn không nói với Tào Hồng, Tào Hồng căn bản không biết hắn là người thế nào, càng không nói đến thanh niên đầu trọc cùng thanh niên môn phái nhỏ Văn Bân.
Bởi vậy, Tần Lập có một loại cảm giác dở khóc dở cười, thầm nghĩ tạo hóa trêu người. Cũng may Tào Hồng này cũng tỏ vẻ thông hiểu, bởi vì nữ nhân cả đời này hắn yêu chính là một người có huyết mạch Tử đồng, cho nên hắn đối với việc Tần Lập rốt cục có phải Tân vương giả Tử đồng hay không, căn bản không cần thiết, biểu hiện lòng quyết tâm đi theo.
- Công tử. Hiện tại mọi mũi nhọn đều chỉ về phía người. Chẳng những đám tử đồng tìm người, mà tất cả các thế lực nơi này đều đang tìm người. Người đã không thích hợp dùng diện mạo hiện tại đi lại nơi Cực Tây. Tuy rằng công tử không sợ bọn họ, nhưng chung quy sẽ có phiền toái.
Tào Hồng sau khi hành hạ Lâu Thành Phương đến chết, đã hoàn toàn một lòng kiên định đi theo Tần Lập. Là một sát thủ, chỉ có được danh tiếng nhất thời, nếu muốn đột phá cảnh giới, không có một chỗ dựa vững chắc, đó là việc rất khó khăn. Mà Tần Lập bất kể phương diện nào đều rất thích hợp trở thành chỗ dữa vững chắc cho hắn.
Hơn nữa, Tào Hồng mấy ngày gần đây trong các loại lời đồn, sau khi hiểu biết rất nhiều chuyện về Tần Lập lại càng kiên định ý nghĩ của mình.
Tần Lập gật gật đầu. Bộ dạng hiện tại của hắn, nếu vào Nguyệt Diêu Tiên Cung cho dù không có xô xát với Hàn Mai lúc trước, bằng vào tính tình quá thừa tinh thần trọng nghĩa của nàng ta chỉ sợ cũng không khiến hắn sống yên.
Vì thế, hai ngày sau Tần Lập lại cải trang thành một thanh niên 23, 24 tuổi, làn da ngăm đen, mày rậm mắt to làm cho người ta có một cảm giác trung hậu.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Tào Hồng thì đã ước định trước với Tần Lập, khi nào, dùng phương thức gì gặp mặt sau đó âm thầm lẻn vào. Bởi vì hai người cùng một chỗ, mục tiêu có chút quá rõ ràng. Tào Hồng nấp trong bóng tối, có thể tìm hiểu cho Tần Lập một ít tin tức hữu dụng.
Tần Lập sau khi tách khỏi Tào Hồng, lập tức tăng tốc độ đi về Nguyệt Diêu Tiên Cung. Hắn cũng không sợ Tào Hồng sẽ bán đứng mình, bởi vì cho dù Tào Hồng lật lọng, nói chuyện của mình ra cũng không phải chỉ khiến lời đồn càng thêm chân thực một chút. Mà bản thân Tào Hồng, sẽ trở thành đích của mọi người, căn bản mất nhiều hơn được, đối với hắn không có ưu đãi gì.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ nơi Cực Tây bởi vì cái tên Tần Lập này trở nên gió nổi mây phun. Thế cho nên sau khi Bộ Vân Yên nghe về những lời đồn này, cũng không biết nói gì. Thầm nghĩ nam nhân mình thích, thật đúng là đi đến đâu cũng không được yên ổn.
Đồng thời, Bộ Vân Yên cũng không kìm nổi có chút lo lắng cho Tần Lập. Nàng càng tin tưởng Tần Lập không thể là người Tử đồng, mà cho dù đúng, nàng vẫn như trước không thay đổi lòng mình.
Tử đồng thì sao chứ? Cứ Tử đồng thì là kẻ ác sao? Võ giả bản thổ trên Thiên Nguyên Đại Lục chẳng lẽ đều là người tốt hay sao?
Cứ nói ngay Thánh nữ Hàn Mai này, từ bản chất nàng đích xác không phải người xấu gì, nhưng nàng tuyệt đối không tính là người tốt. Việc này sau khi xảy ra, thái độ Hàn Mai đối với Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt ác liệt hơn trước kia rất nhiều.
Bởi vì thân phận của nàng ta, đám Bộ Vân Yên cũng không trước mặt cãi cọ với nàng, chỉ có thể yên lặng ẩn nhẫn, đồng thời liều mạng tu luyện. Trong lòng nghẹn một hơi sớm muộn cũng phải rời xa nữ nhân làm người ta chán ghét này.
Lúc này, Tần Lập đứng trước cửa sơn môn Nguyệt Diêu Tiên Cung, nhìn sơn môn to lớn phong cách cổ xưa trước mắt, biểu tình hàm hậu giống như bị khí thế khoáng đạt của sơn môn này làm sợ ngây người.