Duy Ngã Độc Tôn

Chương 464: Đều mang ý xấu!

Mặc Ly dẫn đầu đứng dậy, những cao tầng Lãnh Thu Cung khác đều đứng dậy theo. Mặc Ly quay đầu lại nhìn Hà Vô Nhai chậm rãi nói:

- Tân Vương giả mới buông xuống tuy nhiên Tân Vương còn không thích ứng loại thay đổi này, tạm thời rời đi. Chúng ta trước tiên tìm Tân Vương sau đó khuyên bảo trở về. Chuyện này tạm thời trước tiên không nên tuyên truyền rộng rãi, đợi cho Tân Vương hoàn toàn thích ứng thân phận này, lúc quyết định trở về mới tuyên truyền ra ngoài. Đây là việc trọng đại của bộ tộc tử đồng chúng ta. Hà Vô Nhai, ngươi ngàn vạn lần không được sai lầm, hiểu chưa?

Một câu cuối cùng của Mặc Ly đã là vẻ mặt và lời nói rất nghiêm túc. Lão già này sống mười mấy vạn năm, trải qua tràng đại chiến có một không hai thời Thái cổ, bọn họ cái gì không từng gặp, cái gì tâm tư có thể giấu được bọn họ...Những lão già này, sở dĩ không muốn trở mặt với Hà Vô Nhai, nguyên nhân trọng yếu nhất chính là trong thân thể bọn họ đều là máu của tộc tử đồng.

Không muốn tự giết lẫn nhau, chỉ vậy mà thôi.

Nhưng nếu Hà Vô Nhai thật sự làm ra chuyện gì, như vậy Mặc Ly cũng không ngại vì nghênh đón Tân Vương mà giết người lập uy.

Hà Vô Nhai cung kính gật đầu nói:

- Lão tổ yên tâm, Vô Nhai biết nên làm thế nào!

- Vậy là tốt rồi!

Mặc Ly cùng bốn lão tổ Đế Vương tử đồng liếc mắt nhìn nhau, thân hình chợt lóe biến mất trong thông đạo địa cung.

Sau khi về phòng, Hà Vô Nhai chờ tất cả mọi người ngồi xuống, trên mặt mỗi người đều cực kỳ âm trầm. Chuyện hôm nay, đã hoàn toàn ra ngoài dự đoán của bọn họ. Về phần lúc trước có người quấy rối, so với chuyện hiện tại đã hoàn toàn không trọng yếu nữa. Cho nên, Tào Hồng thật sự là bởi vì vậy mà tránh được một kiếp.

Cuồng Lôi Tôn Giả tính tình nóng nảy, đầu tiên đứng lên cả giận nói:

- Cung chủ. Ta đi tìm tiểu tử kia, giết chết hắn không phải là xong hết rồi?

Không đợi Hà Vô Nhai nói chuyện, một lão già khác đứng lên, chậm rãi nói:

- Kế này của Cuồng Lôi Tôn Giả không ổn, căn bản không thể thực hiện được. Trước không nói có thể tìm được tung tích người trẻ tuổi kia hay không, cho dù tìm được, nếu giết chết bị mấy Đế Vương lão tổ biết, có thể buông tha ngươi không?

- Vậy chẳng lẽ thật sự phải đưa tiểu tử kia làm Vương hay sao?

Cuồng Lôi Tôn Giả mặt đầy tức giận, hắn gần như có thể xác định hai lần hỏa hoạn trước đều là tiểu tử kia lam. Hiện tại chẳng những không thể tìm hắn trả thù, ngược lại đối phương xoay người biến đổi, còn thành vương giả của toàn tộc bọn họ. Điều này làm cho Cuồng Lôi Tôn Giả đầy một bụng tức.

- Đương nhiên không thể!

Lão già vừa nói chuyện, nói thẳng:

- Không nói đến tiên đoán của lão tổ tông, hôm nay sau mười mấy vạn năm còn có chuẩn xác hữu dụng như trước hay không. Cho dù tiên đoán là sự thật, nhưng là tiên đoán chỉ là một lời tiên đoán. Người thanh niên này, không thể lưu lại. Chúng ta hiện tại sống rất tốt, cũng không cần cái gọi là Tân vương giả buông xuống. Tin tưởng Cung chủ càng không thích có người đột nhiên trèo lên đầu...

Hà Vô Nhai gật đầu, hắn đương nhiên không thích. Là thứ lực cường đại nhất tộc tử đồng, địa vị Cung chủ Lãnh Thu Cung tới nay đều cực kỳ cao thượng, cho dù tử đồng không phải Lãnh Thu cung nhìn thấy Hà Vô Nhai cũng phải vài phần lễ độ. Có thể nói, cung chủ Lãnh Thu Cung tuy rằng không phải tộc trưởng tộc tử đồng, nhưng địa vị cũng ngang với tộc trưởng.

Dưới tình huống này, không ai thích trên đầu mình có thêm một người quản lý. Cho dù là trên danh nghĩa, cũng không được.

Hà Vô Nhai chậm rãi mở miệng:

- Vậy ý của Bích Thủy Tôn Giả, chuyện này phải xử lý thế nào?

Lão già vừa nói chuyện vừa cười thản nhiên, nói:


- Nếu muốn giải quyết người này, cũng không khó. Cung chủ nghĩ lại, trên đời này cũng không chỉ có năm Đế Vương lão tổ sống sót từ thời đại đó...

Ánh mắt Hà Vô Nhai lóe lên, nhìn Bích Thủy Tôn Giả, chậm rãi nói:

- Ý của ông là...những Đế vương lão tổ tử đồng bên ngoài không gia nhập Lãnh Thu Cung?

Bích Thủy Tôn Giả gật đầu, cười lạnh nói:

- Đám người đó đều là hạng kiêu ngạo bướng bỉnh, bọn họ ngay cả Lãnh Thu Cung cũng không chịu gia nhập, làm sao lại thừa nhận Vương giả không hiểu ra sao đột nhiên xuất hiện này?

Cuồng Lôi Tôn Giả nói:

- Bích Thủy! Ngươi đừng quên, đám người đó đều là lão quái vật sống sót từ thời đại kia. Tư tưởng bọn họ có ngoan cố không thay đổi như năm vị lão tổ chúng ta hay không, ai cũng không biết chắc.

Hà Vô Nhai cho là đúng, gật đầu nói:

- Đúng vậy. Mấy Đế Vương lão tổ bên ngoài, các đời Lãnh Thu Cung lên ngôi đều thăm hỏi bọn họ, hơn nữa thỉnh cầu bọn họ gia nhập Lãnh Thu Cung lại đều bị từ chối không có ngoại lệ. Vạn nhất bọn họ không có hứng thú với chuyện này...

Bích Thủy Tôn Giả mỉm cười lắc đầu, nói:

- Đây là hai việc khác nhau. Cung chủ cứ yên tâm giao chuyện này cho ta, ta nhất định làm tốt. Phải biết rằng, mấy Đế Vương lão tổ đó, không giống mấy người trong môn phái chúng. Bọn họ căn bản không thể chấp nhận có cái gì Tân Vương giả cưỡi trên đầu bọn họ. Chỉ cần chúng ta cho người đem tin tức này, lơ đãng truyền cho bọn họ, giao bức tranh của người trẻ tuổi cho bọn họ. Cung chủ, ngài nói, bọn họ sẽ có phản ứng gì?

Hà Vô Nhai nghĩ một hồi, đích thật, mấy lão già đó không nổi giận mới là lạ. Một tiểu tử chưa dứt sữa, làm thế nào xứng cưỡi lên đầu lên cổ bọn họ?

Bích Thủy Tôn Giả nói xong, lại nói tiếp:

- Đây chỉ là thứ nhất, còn có thứ hai.

Hà Vô Nhai có chút kinh ngạc nhìn Thái thượng trưởng lão từ trước đến nay nổi tiếng vì trí tuệ, hỏi:

- Thứ hai là gì?

Bích Thủy Tôn Giả nói:

- Thứ hai, chính là phát tán tin tức này cho mấy thế lực lớn biết.

- Phát tán cho bọn họ? Chẳng lẽ, ngươi muốn liên thủ với những người đó?

Sắc mặt Hà Vô Nhai hơi biến, mặc kệ thế nào, chuyện này đều là nội bộ của tộc Tử đồng, hắn không muốn người ngoài tham gia vào.

- Không! Đương nhiên không phải là liên thủ. Cung chủ, ngài nghĩ kỹ lại xem. Bộ tộc Tử đồng chúng ta cùng võ giả bản địa trên Thiên Nguyên Đại Lục yên bình mười mấy vạn năm, nguyên nhân căn bản là vì cái gì?

Bích Thủy Tôn Giả hỏi.

- Nguyên nhân căn bản...thì phải là thực lực hai bên ngang ngửa nhau, mọi người thế lực ngang nhau, hơn nữa chúng ta cũng không biểu hiện ra bất kỳ địch ý nào. Mười mấy vạn năm qua đi, bộ tộc Tử đồng trên thực tế đã dung nhập thế giới này, từ căm thù, cừu thị lúc đầu đến hiện tại đã không có cảm giác gì, cho nên mới có thể hòa bình ở chung.

Hà Vô Nhai nghĩ rồi trả lời.


Bích Thủy Tôn Giả gật đầu, nói:

- Lời nói Cung chủ rất đúng. Trên thực tế, hiện tại chúng ta đã được thế giới này tiếp nhận, nhưng nếu đột nhiên chúng ta có thêm một Vương giả, một Vương giả có thể một lần nữa dẫn dắt Tử đồng tộc đi tới huy hoàng...Ngài nói những thế lực siêu cấp kia, có thể cảm thấy sợ hãi hay không?

Hà Vô Nhai đầu tiên suy nghĩ một hồi, sau đó trên mặt hắn dần dần hiện ra vẻ vui mừng, cuối cùng cười lớn nói:

- Kế này của Bích Thủy Tôn Giả rất hay. Ha ha ha! Chúng ta chỉ cần thả ra một chút tin tức, ừ, chỉ là một chút. Tự bọn họ sẽ đi tìm người trẻ tuổi không hay ho kia, đúng không. Người đó trừ khi tránh ở một góc nào đó cả đời không ra, nếu không chỉ cần hắn xuất hiện, tất nhiên sẽ là cục diện bị người hò hét đánh đập.

Bích Thủy Tôn Giả cười nói:

- Không sai, chính là như vậy.

Hà Vô Nhai đứng lên, xoa xoa tay, sau đó nhìn mười mấy Thái thượng trưởng lão Lãnh Thu Cung đang ngồi đây, trầm giọng nói:

- Chuyện hôm nay chúng ta thương lượng, xin các vị giữ bí mật, ngàn vạn lần không thể truyền ra ngoài. Tin tưởng các vị cũng đều hiểu được, chúng ta không cần lãnh tụ Vương giả gì cả!

- Cung chủ yên tâm. Chúng ta tuyệt đối không truyền ra ngoài.

- Yên tâm đi cung chủ, chúng ta đều biết nên làm thế nào.

- Chúng ta đều ước gì tiểu tử kia chết!

Hà Vô Nhai nghe những người này trả lời, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.Nguồn: https://truyenfull.vn

Mấy ngày sau, chuyên đã xảy ra trên Lãnh Thu Cung đã truyền khắp toàn bộ nơi Cực Tây.

Chuyện lớn như vậy, kỳ thật cho dù không cố ý giấu diếm, đều là một chuyện rất khó, gần như không có khả năng cản đừng nói đám người Hà Vô Nhai còn có ý trợ giúp phát tán tin tức.

Tử đồng yên lặng mười mấy vạn năm không ngờ lại xuất hiện Tân vương giả. Tin tức này rung động tất cả các môn phái cùng thế gia lớn nơi Cực Tây.

Tin tức này thậm chí so với Thần Miếu Thái Cổ xuất thế càng thêm khiến người ta rung động và sợ hãi. Bởi vì Thần Miếu xuất thế, mang tới chỉ là một ít bí mật thời viễn cổ và lời đồn, nhiều nhất bên trong có một ít bảo vật.

Nhưng Tân Vương giả tộc Tử đồng sinh ra...có thể ý nghĩa lại một hồi chiến tranh lâu dài sắp bùng nổ hay không...Không ai nói trước được.

Cho nên, Tân Vương giả tộc Tử đồng rốt cục là người ra sao, đều thành chuyện mọi tộc đại phái nơi Cực Tây cộng đồng quan tâm.

Hải gia!

Hải Kim Tôn tuyệt thế thiên tài Hải gia bởi vì Tần Lập biến mất, ngày trước về tới gia tộc, giờ phút này hắn đang ngồi cùng gia chủ Hải gia bàn luận chuyện Tân vương giả Tử đồng sinh ra.

Gia chủ Hải gia Hải Thế Hùng là một võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh phong, nhìn qua hơn ba mươi tuổi trên thực tế đã hơn ba nghìn tuổi, cũng từng là thiên tài của Hải gia. Đương nhiên, so với thiên phú của Hải Kim Tôn thì kém hơn một chút.

Tuy nhiên Hải Thế Hùng am hiểu sở trường là quản lý gia tộc. Hải gia truyền thừa từ Thái cổ cho tới nay đã thành một con quái vật lớn.

Chuyện tộc Tử đồng xuất hiện Tân vương giả, theo quan điểm của Hải Thế Hùng, đây không phải là một chuyện đáng sợ gì, ngược lại là một cơ hội khó có được.

Mấy ngàn năm gần đây, tất cả các gia tộc tuy rằng ngẫu nhiên có tranh chấp nhỏ, nhưng nói tóm lại đều là thời đại hòa bình. Gia tộc nếu muốn phát triển lớn mạnh, nếu không có nhân tốt bên ngoài kích thích, đều sẽ có vẻ khó khăn.

Trừ khi có thể phát sinh chiến tranh. Cái gọi là loạn thế sinh ra kiêu hùng chính là đạo lý này. Cường giả chân chính căn bản không sợ hãi chiến tranh, bởi vì chỉ có ở loạn thế mới có càng nhiều cơ hội.

Hải Thế Hùng nói:

- Tộc Tử đồng bình tĩnh nhiều năm như vậy, từ cuối thời Thái cổ trận chiến tranh kia chấm dứt cho tới hôm nay đột nhiên xuất hiện một Vương giả, thật là có chút kỳ quái. Người này...Rốt cục là ai?

Hải Kim Tôn mỉm cười nói:

- Nơi này, ta có một dự đoán. Có một người rất gần Lãnh Thu Cung lúc truyền tới tin tức đó.

- Là ai?

- Tần Lập!

Hải Kim Tôn mặt mỉm cười nói.