Tần Lập ôm quyền, xoay người chào một vòng, sau đó trầm giọng nói:
- Các vị anh hùng đều biết Tần Lập ta cùng Thôi gia có cừu oán, bọn họ thề phải giết ta mà ta là một nhân vật nhỏ bé không có bối cảnh dựa lưng nào. Không có biện pháp, tại hạ chỉ có thể liều chết chống cự, dù sao cũng không thể ngồi chờ chết? Tuy nhiên, chuyện này với ta mà nói, chính là thù oán riêng!
- Về phần nói, Thôi gia có cái âm mưu gì đó, vừa rồi bị ta quấy rối. Ha ha! Ta chỉ có thể nói đó là chuyện trùng hợp! Ta có thể đứng ở chỗ này, trực tiếp nói rõ với chư vị anh hùng trên Huyền Đảo: Tần gia ôm quyền, Tần Lập ta cũng thế, đối với Thôi gia không có bất cứ dã tâm gì!
- Cũng nói để chư vị anh hùng không nên hiểu lầm: Tần Lập ta chỉ là một tiểu nhân vật...một tiểu nhân vật chỉ cầu mong được sống thoải mái mà thôi. Ta không muốn phát sinh xung đột với bất cứ người nào, bất cứ gia tộc cùng môn phái nào. Tuy nhiên, nếu như có ai cảm thấy rằng Tần Lập ta dễ khi dễ, dễ bắt nạt, cảm thấy đan dược của Tần gia hấp dẫn, muốn thừa dịp này gây rối, tính kế ta một phen, nếu lại đến giẫm vào bước chân cũ, vậy thì...
Tần Lập nói đến đây, khóe miệng hiện lên một vẻ cười lạnh, thản nhiên nói:
- Cứ dùng hết sức có thể thử xem! Ta...ai đến cũng không hề cự tuyệt!
Tần Lập nói lời này, nói như chém đinh chặt sắt, đầy khí phách. Đồng thời, cũng phát ra một khí thế ngang ngược! Tưởng muốn động tới ta à? Tốt! Cứ đến đây đi!
Trên thực tế, trong lòng Tần Lập cũng hiểu rằng: đại nhân vật các gia phái ở trên Huyền Đảo này không hẳn là tất cả đều muốn đối phó với mình, bọn họ đơn giản chỉ là muốn thu hoạch thêm nhiều ích lợi, nên tiếp đó muốn loại bớt ra ngoài một lực lượng mới xuất hiện nổi lên chính là mình đây mà thôi.
Tuy nhiên, Tần Lập đã nắm giữ một cái tài nguyên siêu cấp như Hoàng Kim Cung nên đối với các thứ kia, đích xác hắn không để vào mắt. Nhưng chuyện này cũng phải chính mình tự quyết định, ai ngờ lại muốn tính kế với mình. Vậy thì lại là chuyện khác!
Đối với các gia tộc môn phái này, Tần Lập cũng coi như hoàn toàn hiểu rõ, trong mắt bọn họ đều chỉ có lợi ích! Trầm Nhạc cũng hơi có vài phần xấu hổ nhìn Tần Lập, sau đó nhìn lão gia tử nhà mình. Trong lòng hắn không kìm nổi thở dài một tiếng. Xem ram gia tộc nào cũng giống nhau, ngồi trên vị trí chưởng môn nhân càng lâu, tâm tính càng biến đổi hoàn toàn. Hành động của lão gia tử nhà mình, thoạt nhìn giống như là làm vì tổn thương vì bất công cho Tần Lập, nhưng trên thực tế, Tần Lập thật sự có nhiều bất bình như vậy sao? Mặc kệ phát xuất là điểm tốt hay là phá hư nhưng phần tính kế nào chung quy vẫn khiến cho trong lòng người ta không thoải mái.
Trầm Long Hưng cũng thật không ngờ, chính mình nói một phen chỉ nghĩ là chuyện tốt lại bị Tần Lập hoàn toàn bác bỏ. Đồng thời, đối với tâm tính cùng lòng dạ của người trẻ tuổi này, hắn cũng không khỏi xem trọng thêm vài phần.
Phải biết rằng, sự hấp dẫn của người có thể nhận được phần chia cắt Thôi gia này, phóng mắt nhìn khắp Huyền Đảo, trừ võ giả đạt cảnh giới cao hơn cảnh giới Chí Tôn, còn lại có bao nhiêu người có thể kháng cự được sức hấp dẫn này?
Nghĩ vậy, Trầm Long Hưng nheo mắt nhìn Tần Lập, thầm nghĩ:
- Hay là thực lực của tiểu tử này đã đạt tới cảnh giới Chí Tôn? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Hắn còn không đến hai mươi tuổi nha!
cảm nhận được rất nhiều người nhìn về phía mình với ánh mắt trêu tức, Trầm Long Hưng cũng không thèm để ý. Hắn cũng là một võ giả cảnh giới Chí Tôn, tâm tính cùng lòng dạ của hắn cũng sâu khó lường. Nói cách khác, có thể quản lý một môn phái khổng lồ như vậy, không có chút lòng dạ như thế nào có thể quản nổi?
- Tốt! Tần công tử có phần khí phách này, lão hủ bội phục!
Trầm Long Hưng nhìn về phía Tần Lập, trong ánh mắt hơi có chút phức tạp, mang theo vài phần xin lỗi:
- Ta còn không có cảm tạ Tần công tử, giúp ta bắt được kẻ thù lớn của Thiên Cơ Môn ta, ngày sau chuyện Tần gia chính là chuyện của Thiên Cơ Môn! Min
Một hồi tiệc cưới tiếp tục, rất nhiều người đều mang trong lòng tâm sự riêng. Nhất là z, đột nhiên nghe Trầm Long Hưng nói lời này, trong lòng hắn còn có mấy điểm nghi hoặc. Nhất là vì sao Trầm Long Hưng lại đột nhiên ôm mối bất bình vì mình chứ?
Sau khi trở lại chỗ ở, Tần Lập, Xà nữ cùng với Lãnh Dao ba người vào trong phòng, ngồi xong Lãnh Dao mới nói lên đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra ở thời điểm Tần Lập cùng Xà nữ bế quan, Lâm gia, Vương gia cùng Tiêu gia đều phái người đến âm thầm giám thị xung quanh trang viên Tần gia. Trong đó Lâm gia còn phái người dùng giá cao muốn mua chuộc một tên con cháu Tần gia, ý đồ mai phục một cái đinh trong Tần gia.
Tuy nhiên, việc này đều bị Lãnh Dao hóa giải. Tên con cháu Tần gia mà Lâm gia có ý định mua chuộc kia là dòng chính trực hệ của Tần gia, tự nhiên biết địa vị của Tần Lập, sao có thể bị tiền tài mua chuộc mà động tâm được!
Sau đó ngay lúc vừa rồi, thời điểm Tần Lập cùng Xà nữ đuổi giết lão già nho nhã Lãnh Thu Cung, trận chiến bên này rất nhanh liền kết thúc, nhưng tên Chí Tôn Thôi gia tuy rằng thương vong nặng nề, nhưng gia chủ Thôi Bất Bình lại ở dưới sự yểm hộ của rất nhiều người liều chết chạy thoát, lúc đó còn nói với lại:
- Mọi người tham dự hôm nay đều sẽ chết không tử tế được.
Vì thế, có rất nhiều người liền dồn oán khí lên người Tần Lập, nói ra không ít những lời khó nghe. Nhất là người của các đại thế lực siêu cấp càng không kiêng nể gì, bởi vì các gia tộc bọn họ đều có võ giả cảnh giới Chí Tôn bị trọng thương thậm chí tử vong trong trận chiến cùng Thôi gia. Hơn nữa bọn họ đều có lão tổ tông cảnh giới Phá Toái Hư Không tham chiến.
Cho nên, có một số người ngấm ngầm thương lượng với nhau, định đá đít Tần Lập là kẻ khởi xướng chuyện này ra ngoài. Còn có một số người ngấm ngầm muốn mượn cơ hội này một lần nữa lên hạng. Các đại thế lực thương vong như vậy, Tần gia hẳn là phải có thành ý xuất ra, cung cấp thêm nhiều đan dược cho các gia tộc này.
Thời điểm những người này nói ra như vậy, kỳ thật cũng không đề phòng nhiều lắm, bởi vì họ đều cho rằng Tần gia bên này không có cường giả gì, căn bản không có khả năng xuyên thấu qua kết giới của bọn họ, không thể nghe được bọn họ có bàn bạc.
Ai mà nghĩ tới trên phương diện này, Tần gia lại có Lãnh Dao đã dùng Tinh Nguyên Đan, thần thức vô cùng cường đại, nên những người đó nói chuyện gì nàng đều nghe được rõ ràng!
Cũng không biết Trầm Long Hưng vẫn bận rộn tra tấn Thôi Bất Quần, làm sao lại biết được rõ ràng như vậy. Có điều nơi này là địa bàn của Thiên Cơ Môn, Thiên Cơ Môn được xưng là môn phái có nhiều tạp học, nhân tài loại nào cũng có. Bởi vậy, chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Tần Lập nghe xong, không kìm nổi thở dào nói:
- Xem ra một chữ lợi, từ xưa đến nay thật không có người nào có thể chân chính nhìn ra được! Lãnh Dao! Xà xà! Chúng ta đi thôi! Trở về Tần gia, sau đó mang theo Tần gia rời khỏi Huyền Đảo! Cái gì Thôi gia, cái gì các đại thế lực siêu cấp, đều vứt bỏ con mẹ nó là được! Chúng ta không thể trêu vào thì nên trốn xa một chút!
Lãnh Dao hiện giờ, cũng đã hoàn toàn chán ghét cảnh ngươi lừa ta gạt trên Huyền Đảo. Mối thù của nàng hiện tại xem như đã báo được hơn phân nửa, tiếp tục ở lại Huyền Đảo, cũng đích xác không có ý nghĩa gì, nên nghe vậy nàng gật đầu, nhẹ giọng đáp:
- Được! Ta nghe lời ngươi!
Xà nữ có hơi ngoài ý muốn liếc mắt nhìn Tần Lập một cái, sau đó truyền âm nói:
- Ngươi đi rồi, Hoàng Kim Cung làm sao bây giờ?
Tần Lập xoay người lại, khẽ nhắm hai mắt, truyền âm nói với Xà nữ:
- Ở địa phương Huyền Đảo này không phải là chỗ bình thường, Hoàng Kim Cung nơi đó không phải không có người nào có thể nhìn thấy sao?
- Nhưng...
Xà nữ thoáng do dự một chút, lại ngậm miệng lại, nàng không biết Tần Lập có đoán ra lão già thần bí giúp hắn là ai hay không? Tuy nhiên lúc này hắn có ý muốn rời đi, vậy cũng không có gì quan trọng, đi theo hắn là được.
Thật ra Xà nữ lại muốn Tần Lập mang theo Lãnh Dao cùng những người hắn quan tâm, tiến vào Hoàng Kim Cung bế quan tu luyện là tốt nhất! Xà nữ đối với một số tình cảm của nhân loại trong đó, cũng không thể hoàn toàn hiểu được.
Nàng cho rằng, một người lớn lên trưởng thành, hắn nên thoát ly gia tộc tự lập phát triển! Bằng không, tất cả mọi người trong gia tộc ở cùng một chỗ thế này, thời gian càng lâu sẽ trở nên càng hủ bại không chịu nổi.
Tần Lập vừa rời đi, Trầm Nhạc liền tìm tới cửa mang theo thê tử mới cưới Lãnh Phương Phỉ. Lãnh Dao, Lãnh Phương Phỉ cùng Xà nữ đều thức thời đi vào một căn phòng khác.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Trầm Nhạc làm chuyện đầu tiên chính là hướng về phía Tần Lập vái sâu thi lễ, sau đó vẻ mặt áy náy nói:
- Tần huynh đệ! Nói lời dư thừa ta cũng không nói! Dù sao, Thiên Cơ Môn hiện tại không phải là do ta đảm đương, ta chỉ nói với Tần huynh đệ một câu: Trầm Nhạc suốt đời xem ngươi trở thành huynh đệ của ta! Chờ chút, ta cho người mang tới mấy bình Hầu Nhi Tửu ngàn năm, tặng cho Tần huynh đệ, coi như...Trầm Nhạc ta thay mặt phụ thân hướng ngươi bồi tội đi! Thiên Cơ Môn...chiêu đãi không chu toàn!
Tần Lập cười nói:
- Chuyện đâu có gì, Trầm huynh tặng lễ vật quý giá như vậy, Tần Lập nhất định sẽ khắc sâu trong tâm. Lệnh tôn cũng không có làm cái gì sai, ngày sau, huynh và ta luôn là huynh đệ!
Trầm Nhạc nhìn Tần Lập gật gật đầu, sau đó hỏi:
- Sau khi Tần huynh đệ trở về có tính toán gì không? Biết rõ gia tộc Thôi gia lúc này đây tuy rằng lực lượng đầu sỏ thương vong nặng nề, nhưng cơ sở bọn chúng vẫn chưa bị huỷ diệt. Còn có hậu trường thần bí của bọn chúng kia, nói thật, ta thậm chí cảm thấy rằng: Huyền Đảo này cũng có chút không an toàn!
Tần Lập trong lòng vừa động, không thể tưởng tượng được Trầm Nhạc này thông minh như vậy. Tuy nhiên, Tần Lập lại không nói gì thêm, chỉ là nói:
- Ta cùng Thôi gia có cừu oán, tuy nhiên hiện nay tin rằng không cần tới ta, Thôi gia cũng không sống được bao lâu. Về phần nói hậu trường của Thôi gia. Ha ha! Ta thật ra không thấy có cái gì, cho dù thật sự là địa phương cực Tây, ngươi đừng quên đã ngàn vạn năm qua, từ khi nào thì người gặp qua người tới từ nơi cực Tây?
Trầm Nhạc cười nói:
- Cũng đúng! Quả thật đúng là to buồn lo vô cớ! Được rồi, vậy không quấy rầy Tần huynh đệ nữa! Ngày mai lên đường, chúc Tần huynh đệ trên đường bình an!
Sau khi Trầm Nhạc về đến trọng địa gia tộc, trước tiên liền đi tới chỗ phụ thân. Trầm Long Hưng đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe tiếng nhi tử vào, thản nhiên hỏi:
- Hắn nói thế nào?
- Hắn cũng không nói gì, cũng không có lộ ra chút ý tứ bất mãn nào.
Trầm Nhạc vừa nói vừa ngồi xuống:
- Phụ thân! Ngài làm như vậy không phải có hơi quá tay hay sao? Đang êm đẹp lại đẩy Tần Lập đi...ôi!
- Ngươi biết cái gì?
Trầm Long Hưng mở to hai mắt, nhìn thoáng qua nhi tử mình, than nhẹ một tiếng:
- Ta đây là cố ý như vậy! Ngươi thực cho rằng Tần Lập kia là kẻ thiện lương ư? Ngươi cũng không biết phía sau hắn có tồn tại khủng bố tới cỡ nào! Nếu hắn muốn chua phần cái bánh lớn Thôi gia này, ai cũng không ngăn cản được hắn! Ta làm như vậy chẳng qua là thử hắn một chút mà thôi. Bởi vì bất luận như thế nào, người trẻ tuổi này cũng không có bất cứ người nào có thể mua chuộc được!
Nói xong, Trầm Long Hưng hướng về phía nhi tử của mình cười, trong vẻ tươi cười còn kèm theo chút vui mừng:
- Ngươi làm rất đúng! Nhận hắn làm huynh đệ, làm bằng hữu, ngàn vạn lần không nên có ý đồ đắc tội với hắn. Hôm nay trên bữa tiệc cười ta làm rối loạn một phen như vậy, tin rằng cho dù Lâm gia kia cũng không có khả năng được Tần Lập tín nhiệm nữa! Ôi! Tuy nhiên vẫn còn có điều thiếu sót, Tiền gia cùng Băng Thiên Nhai dường như nhận biết chuẩn xác tiểu tử Tần Lập này sẽ có phát triển...tuy nhiên, điều này cũng không quan hệ gì. Tóm lại, trên Huyền Đảo này Tần Lập cùng Tần gia, phỏng chừng rất nhanh sẽ không ở lại nổi nữa! Người trẻ tuổi này rất đáng sợ! Nếu như để mặc cho hắn ở lại Huyền Đảo phát triển, chỉ sợ không tới ngàn năm, toàn bộ Huyền Đảo chính là họ Tần!