Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 156: Sơ hở!

“Duy tổng nhanh như vậy đã biết?” Nam Cung Kỳ từ WC đi ra, tùy tay lấy khăn giấy trên bàn lau bàn tay ướt nước.


“Ân.” Động tác xoay bút của Quý Tiêu Dương vẫn không dừng, không chút để ý đáp lại một câu. Ánh mắt vẫn như trước có chút dại ra nhìn hư không, tựa hồ còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong suy nghĩ.


“Tiêu Dương!” Nam Cung Kỳ ném khăn giấy vào trong thùng rác, người tựa vào sô pha, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương, đáy mắt hiện lên một tia u quang. “Cậu không nghĩ rằng điều này, cư xử quá tốt?” Nam Cung Kỳ nói xong, đẩy kính mắt của mình.


“Xem ra, hợp đồng này nhất thời thật đúng là không thể ký!” Quý Tiêu Dương cầm bút máy trong tay ném lên trên bàn, thân thể tựa vào ghế ngồi, hai tay đan vào nhau, có chút đăm chiêu nói một câu.


Quý Thần Quang vẫn lẳng lặng ngồi bên cạnh nghe anh hai cùng Kỳ nói chuyện, tuy rằng nghe chẳng hiểu gì nhưng Quý Tiêu Dương đột nhiên nói ra câu này, cậu nghe hiểu, cũng lập tức phát biểu ý kiến của mình. “Đúng, hợp đồng này không thể ký!” Ai nha! Anh hai cuối cùng cũng thấu hiểu khổ tâm của cậu!


“Thần Thần, em không buồn ngủ sao?” Quý Tiêu Dương đứng lên đi đến sô pha, ngồi xuống bên người Quý Thần Quang, vươn một tay ôm cậu vào lòng.


“Không buồn ngủ, một chút cũng không buồn ngủ!” Quý Thần Quang đang rất hưng phấn! Vừa nghe anh hai nói, trong lòng cậu đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hăng hái chiến đấu!……


“Ừ, anh biết rồi. Thần Thần không buồn ngủ, vậy đừng lắc nữa!” Nhìn Quý Thần Quang đang mãnh liệt lay động lắc lư trong lòng mình, Quý Tiêu Dương cười lên tiếng, thanh âm nặng nề từ trong ***g ngực truyền ra, biểu hiện tâm tình khoái trá của hắn. Thần Thần, tiểu gia hỏa này, đúng là phúc tinh của hắn! (ngôi sao may mắn)


Nếu không phải em ấy kiên định như vậy, nghiêm túc như vậy bắt hắn phải hoãn việc ký hợp đồng lại thì thật đúng là không nghĩ tới khả năng Kỷ Nguyên cùng Duy tổng luôn là cùng một hội……


“Tiêu Dương, cậu vì cái gì đột nhiên nói như vậy?” Nam Cung Kỳ cúi đầu, suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, vẻ mặt lãnh khốc cười. “Kỳ, cậu ngẫm lại xem, vì cái gì Duy tổng lại biết quyết định chúng ta chỉ vừa mới ra nhanh như vậy?”


Nam Cung Kỳ nghe Quý Tiêu Dương nói, vươn tay đẩy kính mắt của mình, đáy mắt xuất hiện suy nghĩ sâu xa. Cách vài giây sau, Nam Cung Kỳ đột nhiên mở miệng, ngữ khí có chút giật mình, “Có người vừa rồi ở trong phòng họp nói cho hắn ta biết!”


“Đúng vậy!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nói tiếp, “Kỳ, gián điệp ở trong công ty, là do ai xếp vào, hẳn là cậu vẫn nhớ!”


Biểu tình Nam Cung Kỳ đủ để dùng ‘trợn mắt há mồm’ đến hình dung…… Là Kỷ Nguyên. Trước đó vài ngày, Kỷ Nguyên xếp gián điệp vào trong công ty, bọn họ đều không có động! Bởi vì Quý Tiêu Dương nói muốn lấy tĩnh chế động, nhìn thử xem Kỷ Nguyên này còn có thể làm ra chuyện gì!


“Tiêu Dương, ý của cậu là……” Nam Cung Kỳ dùng một phút đồng hồ để tìm tòi cùng sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu mình, lúc này mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương.


Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ lẳng lặng nhìn nhau, hai người đều cười đến vô cùng âm hiểm giả dối! Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình này của hai người, bĩu môi, thật đúng là mười phần mười bộ dạng hồ ly giảo hoạt!


“A, Tiêu Dương, việc này thật sự là làm cho người ta ngoài ý muốn. Một quyết định cậu đột nhiên đưa ra liền làm cho gián điệp che dấu sâu như thế lộ ra, đồng thời còn để lộ ra một cái nguy hiểm lớn nhất! Thật không nghĩ tới, Duy tổng này cư nhiên có quan hệ với Kỷ Nguyên……” Cách hai phút đồng hồ sau, Nam Cung Kỳ cao hứng mở miệng, ý cười đặc biệt kích động, một bên nói một bên đứng lên đi pha ba chén trà xanh, đặt lên bàn.


“Thần Quang, em thật sự là phúc tinh!” Thời điểm đặt trà lên bàn, Nam Cung Kỳ vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, cười đến đắc ý!


Tuy Quý Thần Quang không hiểu anh hai cùng Kỳ vừa mới nói cái gì, nhưng cậu hiểu được một việc quan trọng nhất, chính là Kỳ cũng tin tưởng tên Duy tổng gì đó kia là một đại người xấu! Ngao ngao ngao…… “Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem em là ai!” Quỷ nhỏ Quý Thần Quang lập tức vênh mặt!


“Thần Thần, cái đuôi đều nhếch lên rồi này!” Quý Tiêu Dương vươn tay, đột nhiên vuốt lên PP Quý Thần Quang một cái, cười trêu chọc.


“Cái gì ạ?” Quý Thần Quang quay đầu, khó hiểu nhìn Quý Tiêu Dương, đáy mắt sáng trong suốt hiện lên thẹn thùng nhè nhẹ. Đang êm đẹp anh hai sờ lên P cậu làm chi!


Nam Cung Kỳ ở một bên nhìn thấy thế, đáy mắt cũng hiện lên một tia trêu tức, “Thần Quang, anh hai em đang mắng em đó!” Nói xong, Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương đang nhíu mày.
“Mắng em cái gì? Vì cái gì lại mắng em?” Quý Thần Quang không hiểu ra sao, vừa mới rồi còn khen cậu, như thế nào lại đột nhiên mắng cậu?


“Được rồi Kỳ, đừng trêu Thần Thần nữa, em ấy lại tưởng thật bây giờ!” Quý Tiêu Dương nhìn vẻ mặt mờ mịt của Quý Thần Quang liền đau lòng……


Nam Cung Kỳ cong cong vẹo vẹo nằm xuống sô pha, nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, khóe miệng là nụ cười như gió xuân ấm áp. Nhưng cười cười, tươi cười trên mặt cứng lại…… Đáy mắt nguyên bản vẫn ôn hòa long lanh sáng bóng cũng trở nên ảm đạm không chút ánh sáng.


Tiểu Cửu…… Cậu ở đâu? Nhớ rõ lời tôi đã nói với cậu! Tôi vẫn mãi, mãi, ở chỗ này chờ cậu! Mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu, mặc kệ năm tháng già đi bao nhiêu…… Tôi vẫn sẽ như trước chờ đợi cậu! Tôi ở đây, chờ cậu, trở về!


Tiểu Cửu…… Cậu đi rồi, tôi mới biết được, mình đã có thói quen ở bên cậu, sự tồn tại của cậu đã muốn xâm nhập vào trong cốt tủy, vào trong máu của tôi, không thể xóa đi, khôgn thể phai nhạt……


Tỉnh lại vào lúc đêm khuya, nhìn bên cạnh trống rỗng, trong lòng là một mảnh hoang vắng! Làm việc mệt mỏi, sẽ vô thức vươn tay bưng chén trà, lại luôn luôn cầm hụt, thế này mới nhớ tới nguyên lai cậu đã không ở bên người tôi nữa! Nhớ nhung đột nhiên điên cuồng xuất hiện! Tan tầm, một mình đi siêu thị, một mình đi trên đường cái, luôn luôn sẽ đột nhiên dừng bước, nhìn về phía sau đã không còn thấy thân ảnh quen thuộc nữa! Cảm giác cô đơn, không thể diễn tả được. Luôn luôn cảm thấy, ngã tư đường màu sắc rực rỡ trong nháy mắt liền trở nên vô cùng im lặng……


Tiểu Cửu……
Nam Cung Kỳ ở trong lòng thầm gọi. Cúi đầu giấu cảm xúc của mình đi!


Quý Thần Quang lẳng lặng ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, có chút hoảng hốt tay chân luống cuống! Kỳ đang nghĩ đến Cửu! Cậu biết, trong tưởng niệm của Kỳ tràn đầy tất cả đều là hương vị lạnh lạnh…… Nhìn thế, trong lòng cậu cũng đau đau! Cậu không biết nên an ủi Kỳ như thế nào. Cậu cái gì cũng đều không hiểu, cậu không biết rốt cuộc Tiểu Cửu đang làm cái gì? Gặp phải chuyện gì? Vì cái gì phải đi Pháp? Cho nên hết thảy, cậu đầu không hiểu được……


“Kỳ!” Quý Tiêu Dương yên lặng nhìn Nam Cung Kỳ, đôi con ngươi dần dần không còn đen bóng nữa, bên trong hàm chứa vầng sáng u ám thâm thúy. Lẳng lặng đối diện với nó sẽ làm người ta cảm thấy như là một ảo ảnh tuyệt đẹp. “Chờ việc bên này xong rồi, chúng ta đi Pháp!” Nhìn bộ dáng của Kỳ, hắn biết, biện pháp gì cũng đều không bằng tự mình đi Pháp tìm Tiểu Cửu! Chỉ có tự mình thấy được Tiểu Cửu, đụng đến người thật, Kỳ mới có thể hoàn toàn yên tâm!


Cách ước chừng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ mới ngẩng đầu, trong mắt là không thể tin được……
Lần đầu tiên Quý Thần Quang nhìn thấy ánh mắt trong trẻo của Nam Cung Kỳ chớp động ánh sáng long lanh. Đó là…… nước mắt! Bên trong có vô số cảm xúc khác nhau……


“Có thể chứ?” Lăng lăng nhìn Quý Tiêu Dương một hồi, Nam Cung Kỳ mới mở miệng nói chuyện, thanh âm có chút ám ách! Âm cuối kéo dài run rẩy……
Nghe vào trong tai, lòng Quý Thần Quang cảm thấy ê ẩm, trướng trướng khó chịu……


“Ân, chờ việc của Kỷ Nguyên giải quyết xong, chúng ta lập tức qua đó. Hiện tại hành tung của Tiểu Cửu còn chưa xác định được! Chúng ta không thể vẫn nghe lời Tiểu Cửu nữa! Chúng ta phải đến Pháp nhìn xem đến tột cùng là có chuyện gì! Cho dù có là khó khăn lớn đến thế nào đi chăng nữa, chúng ta là anh em, phải cùng nhau gánh vác!”


“Được!”


Quý Thần Quang cảm thấy nụ cười hiện tại của Kỳ là nhìn đẹp nhất! Vì thế nhịn không được lấy di động ra, dùng tốc độ phi thường nhanh chóng chụp lại. Chờ gặp được Tiểu Cửu, sẽ cho Tiểu Cửu xem…… Hắc hắc! Không biết Tiểu Cửu khốc khốc kia nhìn thấy một màn cảm động như thế, sẽ lộ ra biểu tình gì……


Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn thoáng qua ảnh chụp trên di động của Quý Thần Quang, cười trêu tức! Vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì di động đặt trên bàn làm việc đột nhiên vang lên. Quý Tiêu Dương sửng sốt một chút, sau đó buông Quý Thần Quang ra, đứng lên đi tới trước bàn làm việc, lấy di động nhìn thoáng qua, trên màn hình hiện tên, là Tinh Tam……


“Chuyện gì?” Ấn nút nghe, Quý Tiêu Dương trầm giọng hỏi.
“Boss, chúng tôi vừa mới tra được một việc. Cái đích cuối cùng mà tài chính của công ty Kỷ Nguyên dời đến là một công ty, tên là ‘Willy’!”


“Ừ, tiếp tục tra. Nhìn xem bọn họ đến tột cùng muốn làm chuyện gì!” Quý Tiêu Dương nắm di động trong tay thật chặt. Trên mặt một mảnh màu lạnh! Quả nhiên hai người nay cấu kết với nhau làm việc xấu!
“Dạ!” Tinh Tam đáp một tiếng liền vội vàng ngắt điện thoại.


“Tiêu Dương, có tin tức gì sao?” Nam Cung Kỳ đi tới bên người Quý Tiêu Dương, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn, liền biết tin này sợ là làm cho người ta lửa giận bùng phát!


“Cái đích cuối cùng mà tài chính của Kỷ Nguyên dời đến chính là công ty của Duy tổng!” Quý Tiêu Dương đặt điện thoại di động lên bàn làm việc, bình tĩnh nói, trong lòng là một mảnh lửa giận ngút trời! Hoàn hảo buổi sáng Thần Thần ngăn cản hắn! Bằng không dựa theo tình hình trao đổi với Duy tổng lúc sáng, phỏng chừng 95% là ký hợp đồng rồi! Đến lúc đó, hết thảy đều trở nên muộn màng……


“Bọn họ như thế nào lại thông đồng với nhau?” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình, vẻ mặt khó hiểu. Việc này như thế nào cũng không nghĩ thông được……


Quý Tiêu Dương không đáp lại, chính là xoay người ngồi xuống ghế da, đem thân thể của mình hoàn toàn hãm vào trong đó. Ánh mắt nhìn bút máy trên mặt bàn, không biết suy nghĩ cái gì……


Nam Cung Kỳ đợi một phút đồng hồ cũng không thấy Quý Tiêu Dương trả lời, trầm mặc xoay người trở lại chỗ ngồi của mình, cúi đầu cầm bút đặt lên chỗ giấy trống, không biết viết cái gì……


Quý Thần Quang cầm chén trà nóng hầm hập, không hiểu ra sao…… Tuy rằng không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng là theo áp suất đột nhiên giảm xuống này, cậu vẫn là hiểu được một chút, mưa gió sắp đến rồi……


“Kỷ Nguyên, thật đúng là dụng tâm lương khổ ni!” Trong phòng im lặng, Quý Tiêu Dương đột nhiên cười lạnh nói một câu. Ngữ khí âm trầm kia, nghe qua làm cho người ta lông tóc dựng đứng……
(): muốn tốt cho người khác mà người khác không biết. ở đây thì có nghĩa là đang mỉa mai Kỷ Nguyên


“Tiêu Dương, nói vậy là sao?” Nghe Quý Tiêu Dương nói ra một câu khó hiểu, Nam Cung Kỳ dừng động tác trong tay, ngẩng đầu hỏi.
“Duy tổng này, sợ là quân cờ mật của Kỷ Nguyên!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói, sau đó đứng lên đi tới trước cửa sổ sát đất, nhìn xe cộ như nước bên dưới.


(): nguyên văn là ‘ngựa xe như nước’. ý chỉ sự đông đúc