"Sở trưởng, điều tra ra rồi.” Doãn Hồng Yến bất ngờ đầy cửa phòng làm việc của Quan Thành Quân, cầm một xấp hồ sơ xông vào phòng, Quan Thành Quân đứng dậy, cầm lấy hồ sơ, khi nhìn thấy thông tin nhân vật bên trên liền bất giác nhíu chặt mày.
Người Nhật Bản tới Anh, cuối cùng người muốn gặp lại là Claire là nhà buôn bán vũ khí hàng đầu thế giới.
“Claire, người Anh, nam, tuổi tác không rõ.” Trên hồ sơ không có hình nhưng khi nhìn thấy cái tên này, Quan Thành Quân lập tức biết được cái tên này đại diện cho nhân vật thế nào.
Trong tình hình mà Cục châu Âu truyền về từ trước đến nay, cái tên Claire thường xuyên xuất hiện, đây là nhà buôn bán vũ khí mạnh nhất châu Âu. Mặc dù chưa từng có quốc gia nào thừa nhận, nhưng mọi tình báo đều cho thấy sau lưng Claire xuất hiện bóng dáng của đặc công các cơ quan tình báo của không ít quốc gia. Quan Thành Quân hoàn toàn dám chắc rằng, Claire có chính phủ chống lưng.
Những người Nhật Bản này rốt cuộc muốn làm gì, lẽ nào giống như những gì Bộ trưởng Lý Tứ Hải suy đoán, những người này là vì vũ khí hạt nhân?
…
“Sếp, hoàn thành rồi!” Masim xách một chiếc vali kim loại nhỏ đi vào phòng của Claire, sau đó mở rương lấy ra một quả cầu kim loại màu vàng!
“Đẹp quá!” Nhìn ánh sáng phản xạ trên quả cầu kim loại, Claire thần sắc si mê.
“Còn một việc nữa!” Masim do dự hồi lâu mới nói, “Những người phụ trách hỗ trợ đã có phản ứng ở những mức độ khác nhau…”
“Bức xạ hạt nhân…” Claire ngạc nhiên hỏi.
Masim gật đầu.
“Anh và Hirasawa lúc trước không phải nói rằng không vấn đề gì sao?” Claire tức giận nói. Lúc đầu vì tìm những trợ thủ chuyên gia này, ông không biết đã phải tốn biết bao nhiêu công sức.
“Là trợ lý Giáo sư Hirasawa tự dẫn tới có vấn đề!” Masim trả lời.
Nói tới đây, Masim sắc mặt sợ hãi, may sao anh ta phụ trách tách cầu kim loại trong bom.
“Ý của anh là gặp vấn đề là trợ lý của Giáo sư Hirasawa?”
Claire hỏi.
Masim gật đầu.
Claire giận dữ nghiến răng nghiến lợi.
“Khi nào có thể thì giết lão già đó đi.” Đợi Masim rời đi, Claire liền gọi điện cho Tomita.
“Nhưng anh từng đồng ý sau khi kết thúc…”
“Không được, an toàn đặt lên hàng đầu, tôi càng lúc càng cảm thấy bất an.” Claire lo lắng nói.
“Kỹ sư của chúng ta đã thông thạo với quá trình chế tạo chưa?”
“Sắp rồi!”
“Vậy đợi nắm bắt toàn bộ rồi tính!”
…
Ali cảm thấy rất khó chịu. Anh ta lấy một số lí do để xin nghỉ phép, tới gặp bác sĩ cá nhân của Claire, đương nhiên là đã được Claire đồng ý.
Ali rất ít khi đi khám bác sĩ, anh ta cho rằng những việc này có thể cố tránh là tốt nhất. Anh từng ra chiến trường, nhìn thấy rất nhiều người bị thương và người chết, cho dù bị thương hay chết trên chiến trường cũng tốt hơn tình hình hiện tại rất nhiều. Nhưng rốt cuộc là thứ gì nằm ngoài dự tính khiến anh ta nhanh chóng bệnh nặng thế này?
Bác sỹ ở thị trấn kiểm tra đơn giản giúp anh, hỏi một vài câu sau đó phát hiện ra Ali nghiện hút thuốc rất nặng.
Anh ta lắc đầu với bác sỹ này và lên tiếng phản đối, như thể đã chắc chắn hút thuốc chẳng có liên quan gì tới tình trạng của anh ta. Ali muốn nghĩ, đúng là ăn nói linh tinh. Anh không phải là ngày nào cũng chạy sáu kilomet sao… hoặc nói rằng trước khi xảy ra tình trạng này, từng mỗi ngày chạy sáu kilomet?
Tiếp theo đó là tiến hành kiểm tra sinh lý. Bác sỹ liền đặt ống nghe lên lồng ngực anh bắt đầu nghe. Ali nhận ra, ánh mắt của bác sỹ lập tức trở nên cảnh giác.
“Hít khí vào!” Bác sỹ nói, Ali liền làm theo.
“Bây giờ? Từ từ thở ra.”
Bác sỹ di chuyển ống nghe. “Hãy làm lại lần nữa.” Quy trình này Ali trước sau làm đi làm lại sáu lần.
Ali run rẩy tới trước mặt Claire, đợi kết quả cuối cùng.