"Người này tên là Tomita!” Sở trưởng sở thông tin vụ Đông Á chỉ vào một bức hình trên màn hình lớn nói.
“Từ thông tin bề mặt có thể thấy, người này là đặc phái viên thường trú nước ngoài của công ty Hitachi Nhật Bản, không có bất cứ tiền sử phạm tội nào cả. Nhưng có rất nhiều manh mối cho thấy, hắn ta là nhân viên đặc công do Bộ Quốc phòng Nhật Bản phái tới nước ngoài.”
“Vẫn còn một người nữa, người này tên là Hirasawa, là một nhà vật lý học. Kĩ thuật lò phản ứng hạt nhân nhà máy điện hạt nhân hiện tại của Nhật Bản chính là do ông ta tham gia nghiên cứu thiết kế, bao gồm nhà máy điện hạt nhân Fukushima từng xảy ra vấn đề.”
Hình Vương An Nhiên chụp được cho thấy, hai người Nhật Bản này đi vào một nhà hàng do người Trung Đông mở, từ trên hình có thể nhìn thấy, hai người này rất hào hứng, đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ.
“Hai người Nhật Bản này từ xa tới, không thể nào tới đây để ăn thịt cừu nướng, đúng không? Quan trọng là họ gặp ai trong nhà hàng này, nói chuyện gì? Hoặc là đang âm thầm âm mưu việc gì?” Dương Trường Sinh gõ bàn nhíu mày nói, “Quan trọng nhất vẫn là tên Hirasawa này, hắn ta là chuyên gia vật lý hạt nhân Nhật Bản, nhưng lại có liên hệ với thành phần khủng bố buôn lậu vũ khí, bọn chúng muốn làm gì?”
Vì việc Kim Bằng là tuyệt mật, cho nên không phải ở đâu cũng có thể nói được. Và Dương Trường Sinh vẫn còn một câu chưa nói, những người này có quan hệ gì với Đỗ Tu Hải.
“Cục trưởng Dương nói có lý, nhưng hiện giờ chúng ta dùng người mới, căn bản không có bất cứ kinh nghiệm nào cả, còn nhân viên tình báo có kinh nghiệm phong phú thì lại quá quen mặt, cơ bản đều đã có tên tại cục tình báo Mỹ, vừa xuất hiện sẽ có nguy cơ bại lộ. Nếu không họ chí ít có thể tiến hành nghe lén.” Quan Thành Quân ngồi ở bên kia bàn nói.
Doãn Hồng Yến cầm chén cà phê của mình, trong chén đựng đầy cà phê nhưng cô không uống, chỉ là cầm trong tay, cô đọc tài liệu trước mặt, đặc biệt để ý tới nhà vật lý có tên Hirasawa, sau khi yên lặng một lúc mới nói:
“Gã Hirasawa này là chuyên gia vật lý nổi tiếng của Nhật Bản, chuyên làm các nghiên cứu có liên quan tới công trình hạt nhân. Hắn tới Anh có khi nào có liên quan tới công trình hạt nhân không? Ví dụ như họ sẽ tiến hành phá hoại nhà máy điện hát nhân và các cơ quan nghiên cứu chế tạo có liên quan.”
“Từ trước tới giờ không có bất cứ tình báo nào cho thấy có người Nhật Bản, đặc biệt là người Nhật Bản có bối cảnh chính phủ tham gia vào bất cứ hoạt động có tính chất khủng bố nào trên thế giới, hơn nữa vì có Mỹ đứng giữa điều hòa, quan hệ giữa Nhật Bản và Anh trước giờ đều không tệ, khả năng này không lớn lắm.” Đào Bình An nói.
“Và cho dù là nhà máy điện hạt nhân hay lò phản ứng hạt nhân, mục tiêu đều rất lớn, cũng không thể nào bị phá hoại được. Lò phản ứng hạt nhân khi thiết kế đã dựa vào vấn đề gặp phải ngoại lực phá hoại, nếu như muốn phá hoại, vậy thì chất nổ cần dùng đơn vị tấn để tính toán, hơn nữa chấn động mạnh tới một mức nhất định, lò phản ứng hạt nhân sẽ tự động ngừng lại, trừ khi có thể đạt tới mức phá hoại như động đất Fukushima.” Quan Thành Quân tiếp lời.
“Có khi nào họ là đang tự chế tạo vũ khí hạt nhân?” Doãn Hồng Yến tiếp tục hỏi.
Mọi người có mặt đều nhìn Doãn Hồng Yến, Doãn Hồng Yến cảm thấy ánh mắt của họ quá kì quặc, nhìn mình giống như nhìn một tên ngốc vậy.
“Nếu như vũ khí hạt nhân chế tạo dễ dàng như vậy, láng giềng của chúng ta đã không phải trốn tránh trong núi sâu thí nghiệm suốt mấy chục năm rồi. Tôi cho rằng mọi người đều quá nhạy cảm rồi. Mọi người xem năng lực của thành phần khủng bố quá cao, và tới thời điểm hiện tại, không có bất cứ tình báo nào, không có bất cứ chứng cứ nào có thể chứng minh rằng mấy người Nhật Bản này tham gia hoạt động khủng bố.” Đào Bình An nói.
“Nhưng hai người Nhật Bản này rõ ràng có liên hệ với lực lượng vũ trang Ả Rập có màu sắc khủng bố. Và gã Hirasawa rõ ràng là một nhân vật quan trọng, điểm này phải giải thích thế nào?” Dương Trường Sinh hỏi ngược lại.
…
Hội nghị tuy diễn ra năm sáu tiếng, nhưng không hề có bất cứ kết luận nào có ý nghĩa, ngoài việc tiến hành điều tra báo cáo cần thiết đối với bốn người Nhật Bản xuất hiện ở Anh.