Masim là tâm phúc lâu năm của Claire và cũng là người đại diện về mặt buôn bán của ông. Masim sinh ra ở Tây Cương Trung Quốc, nhưng lại có một nửa dòng máu Do Thái. Khi anh ta còn chưa trưởng thành thì đã bị đưa tới Trung Đông nhưng lại bị tộc người của cha mình đuổi đi. Từ đó về sau, anh liền sinh sống ở phía bên kia của bức tường cao.
Không biết liệu có phải vì gen đột biến hay không mà Masim vô cùng thông minh, đặc biệt anh có tài năng thiên bẩm ở lĩnh vực cơ khí và điện tử.
Lần đâu tiên khi Claire gặp Masim thì Masim đang chế tạo áo bom. Khi Claire biết là người trẻ tuổi này chưa từng đi học một ngày nào, không biết một chữ bẻ đôi mà vẫn có thể nhặt ra được nguyên kiện trong đống rác điện tử để chế tạo ra chiếc máy tiếp nhận tín hiệu vệ tinh thì ông liền quyết định bồi dưỡng anh ta.
Từ đó về sau thì Masim liền đi theo Claire, đã 15 năm tròn trĩnh rồi. Masim có được tất cả những thứ mà mình muốn có từ Claire nên anh ta trung thành hết mức với Claire. Nhiệm vụ lớn nhất của Masim đó là thu mua vũ khí thải ra hoặc các nguyên vật liệu có thể chế tạo ra vũ khí từ các nơi trên thế giới.
Một ngày nào đó cách đây một tháng, một thủ hạ phụ trách thu thập thông tin vật tư báo cáo một tin tình báo cho Masim, nói là phát hiện ra một sơn động khổng lồ ở tại biên giới nước R và Pakistan. Sơn động có dấu vết đã bị người ta khai thác và bên trong đó có một kho vật tư quân dụng cực lớn, trong đó còn có cả một vài vũ khí hạng nhẹ và bom được bảo tồn nguyên vẹn từ thời kỳ Liên Xô. Khi Masim nhìn thấy vũ khí mà thủ hạ thu mua về thì máu của anh ta dồn hết lên não.
“Mày là đồ ngu, lẽ nào mày không nhìn ra à? Chỗ này đều không phải là dòng AK47. Tuy hình dáng của nó y hệt như AK47 nhưng đạn lại là loại khác. Bây giờ trên thế giới đã chẳng còn công xưởng quân sự nào sản xuất loại đạn này nữa rồi. Còn cả đống bom này nữa, cũ tới mức chẳng biết là có nổ được nữa hay không rồi. Mày bỏ tiền mua đống này thì có tích sự gì?” Masim vừa lớn tiếng gầm lên vừa đi lòng vòng nhìn bom cỡ lớn trên xe tải.
Bỗng nhiên Masim dừng bước rồi ngây ra nhìn mấy quả bom này, anh ta phát hiện ra có gì đó không ổn. Đống bom này tại sao không có chỗ khởi động? Massim nhảy lên xe tải rồi bắt đầu quan sát ở cự ly gần. Chỗ khởi động không phải bị người ta làm hỏng và cũng chẳng phải tự hỏng mà là hình như vốn dĩ nó không hề có. Đôi mắt Masim bỗng loé lên một tia hoảng hốt rồi xoay người nhảy xuống khỏi xe, vỗ vỗ vai thủ hạ.
“Làm tốt lắm, đi tìm tiếp những quả bom này đi, có bao nhiêu thì cứ chuyển hết về đây. Giá cả có thể thương lượng.”
Thủ hạ chẳng hiểu gì cả, anh ta không biết vì sao mà thái độ của Masim đối với mình lại thay đổi nhanh chóng như vậy. Nhưng nếu kiếm ra tiền thì anh chẳng thèm để tâm tới biểu hiện như bị thần kinh của ông chủ mình. Masim bảo thuộc hạ chuyển toàn bộ linh kiện và bốn quả bom này tới kho chuyên để bom. Anh ta bê một trong số đó tới phòng làm việc để nghiên cứu. Ngoại trừ thu mua vũ khí ra thì Masim còn phụ trách tiến hành làm mới những vũ khí cũ còn có thể dùng được, bom cũng không ngoại lệ.
Trải qua 15 năm bồi dưỡng của Claire thì Masim lúc này có thể được gọi là một chuyên gia vũ khí rồi. Nhìn thấy quả bom mà mình chưa thấy bao giờ thì Masim muốn tiến hành nghiên cứu cụ thể.
Masim đuổi tất cả thủ hạ ra ngoài rồi bắt đầu tỉ mỉ quan sát chỗ bom này. Anh ta nhìn càng lâu thì càng cảm giác là mấy quả bom này không phải thứ bình thường. Dựa theo sự hiểu biết của anh ta thì đây là bom hàng không kiểu cũ của Liên Xô. Tuy bề ngoài trông cũng na ná nhưng hình dạng vẫn có chút khác biệt nhỏ. Vỏ của bom hàng không bình thường được đúc từ sắt dày cộp, vì vậy mà sau khi thuốc nổ ở bên trong nổ ra thì vỏ được đúc bằng sắt sẽ trở thành hàng trăm nghìn mảnh vụn, khiến cho mức sát thương càng lớn hơn.
Nhưng mấy quả bom này thì khác, vỏ của quả bom trước mắt có vài chỗ bị phá hỏng, từ đây nhìn liền biết ngay vỏ của nó quá mỏng, không phải sắt đúc mà là dùng tấm thép mỏng tạo thành. Anh nghĩ rằng chỗ bom này không phải do Liên Xô chế tạo nhưng bọc bên ngoài và trên vỏ đều được khắc chữ Nga rất rõ ràng.