- Tử Mi, có phải là cậu cũng cảm thấy phong thuỷ mảnh đất trống này không tốt lắm phải không? Nhưng mà dưới góc độ của người ngoài nghề như chúng ta thì chỗ này cũng tốt nhỉ, bên trái là khu quảng trường văn hoá xanh, giao thông thuận lợi, bốn phía đều là khu mua bán sầm uất, chỗ này lại còn là trung tâm.
Mẫn Cương tiếc rẻ nói:
- Chỉ tiếc là phạm sát.
Tử Mi linh quang chợt lóe, quay đầu nhìn Mẫn Cương:
- Cậu cũng cảm thấy nơi này tốt đúng không? Nếu có thể hóa giải được sát khí ở đây, vậy câu có muốn xây dựng công ty tương lai của cậu ở đây không?
Hai mắt Mẫn Cương lấp lánh gật đầu:
- Ừm, bây giờ mình chỉ có thể để cho người khác thuê, cũng không có lợi cho sự phát triển lắm, sao mà bằng làm trụ sở cho công ty của mình được, Tử Mi, cậu có chắc chắn hoá giải được sát khí này không đó?
Dương Tử Mi hơi hơi gật đầu:
- Mua mảnh đất này đi, tiền cứ để mình lo.
Mảnh đất trống này có diện tích khoảng hơn 300 mét vuông, mà giá cả mấy khu vực lân cận đã lên đến 3000 tệ một mét vuông rồi.
Mẫn Cương không có nhiều tiền như vậy.
Nhà họ Mẫn dù cũng có tiền nhưng không phải là gia đình quá giàu có gì, bây giờ để mở công ty phải bỏ ra 300 vạn tệ, Tử Mi và Mẫn Cương mỗi người góp 100 vạn, còn 100 vạn phải đi vay ngân hàng.
Lại thêm sau này công ty phát triển và hoạt động vẫn cần chi rất nhiều tiền.
Mẫn Cương chỉ là thiếu niên, lại mới bắt đầu, nhà họ Mẫn sao có thể để cậu ta cầm đi nhiều tiền như vậy chứ.
Mẫn Cương nhìn Dương Tử Mi, cậu không biết cô lấy tiền ở đâu ra, nhưng từ góc độ của chủ nghĩa đàn ông mà nói, mình phải dựa vào cô ấy để phát triển, suy nghĩ này khiến trong lòng cậu thật mâu thuẫn.
Dương Tử Mi đoán được suy nghĩ trong lòng cậu, cười cười nói:
- Mình là cổ đông lớn thứ hai của công ty, tiền mua mảnh đất và xây dựng cứ xem như mình góp cổ phần đi, cậu chỉ cần kinh doanh cho thật tốt để mình được chia thật nhiều tiền lãi là được. Ở đây phù hợp xây một toà nhà ba tầng, tầng một mình muốn chia đôi, một bên để cho cậu trưng bày đồ cổ giả, một bên để mình bán đồ cổ thật. Chúng ta chỉ bán hàng thật, tầng hai dùng làm nơi cho cậu làm căn cứ chế tác đồ cổ giả, còn tầng ba chúng ta mở một hội quán tư nhân được không?
Mẫn Cương vừa hít sâu một hơi vừa nói:
- Tốt lắm, chỉ là Tử Mi này, như cậu nói thì phải tiêu rất nhiều tiền đó.
Dương Tử Mi mím môi cười:
- Chi phí cho việc này cậu không cần phải lo, mình đã nói được thì làm được, cậu chỉ cần giúp mình liên lạc với chủ đất thôi, xem xem có cách nào mua được mảnh đất này không, nhưng cậu tuyệt đối đừng dùng danh nghĩa của mình nha.
Làm thầy tướng số nổi tiếng của thành phố A, thanh danh Dương Tử Mi trong giới kinh doanh đã sớm lan truyền rộng rãi.
Mảnh đất này vì vấn đề phong thuỷ mà xếp xó, nếu cô nói muốn mua nhất định người bán sẽ không nỡ buông tay mảnh đất vàng đất bạc này, mà cho rằng còn có cách hoá giải sát khí ở đây.
Nhưng nếu để Mẫn Cương đi mua, họ sẽ xem cậu ấy là đồ ngốc, hận không thể nhanh chóng bán củ khoai nóng bỏng tay này đi.
Mẫn Cương là người thông minh, đương nhiêu hiểu được ý cô, rồi gật đầu, hai ngưởi mỉm cười nhìn nhau.
Không ai biết rằng trong tương lai, thành phố A trở thành khu đất vàng, phát triển mũi nhọn, một phần do hai thiếu niên mới 15 tuổi tạo ra, hơn nữa còn mang đến ảnh hưởng rất lớn.