Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 9: Quyển trục Quang Minh thần vực

Gần như ngay khi Tiếu Ân cảm ứng được mấy cỗ khí tức hùng mạnh kia thì ba người bị vây khốn cũng đồng dạng cảm ứng được.


Gần như trong khoảnh khắc, sắc mặt của ba người đều trở nên thật là khó coi. Vị ma đạo sĩ già nua kia chợt hét lớn một tiếng giống như sấm sét đánh xuống, quả thực đúng là có thể so với tiếng rồng gầm.


Bạch Toàn Phong kinh ngạc nhìn lại, một nhân loại không ngờ cũng có thể phát ra thanh âm lớn như vậy, đây quả thực chính là chuyện không thể tin nổi.
Vị ma pháp sư già nua kia hít một hơi thật sâu, lão lấy ra một cái gói màu lục từ trong vật phẩm trang sức không gian.


Lão nhanh nhẹn lấy ra một vật từ bên trong cái gói, đây là một cành cây nhỏ màu lục dài khoảng nửa thước, tay của lão hơi dừng lại một chút, mạnh mẽ nhét cái gói trong tay vào tay của nữ ma pháp sư.


Lão liếc mắt nhìn nữ ma pháp sư một cái, dứt khoát xoay người, không chút do dự vụt cành cây nhỏ màu lục dài nửa thước đó lên trên người mình. Lập tức, thân thể của lão bắt đầu bành trướng hết mức, dáng người vốn gầy nhỏ lại giống như thổi bong bóng trong khoảnh khắc đã biến thành một thân cao hơn hai thước, chiều ngang cũng có gần một thước, hơn nữa càng làm cho người ta đáng sợ chính là, thân thể của lão không ngờ còn đang tiếp tục bành trướng.


Tiếu Ân kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, theo lão giả lấy ra một vật cầm trong tay, Tiếu Ân đã vô cùng chú ý, Nhất Hào cũng đang thông qua tin tức thu thập được phân tích bộ mặt chân thực của thứ này.


Thông qua biến hóa của năng lượng dao động, Nhất Hào thậm chí đã có một phán đoán đại khái, thứ kia hẳn là một loại vật phẩm luyện kim, chẳng qua không biết sử dụng như thế nào, nhưng nếu như có thể lấy ra ở giờ khắc nguy cơ này thì đương nhiên sẽ không phải là mặt hàng rác rưởi gì.


Trong miệng lão giả phát ra một tiếng thét to thống khổ, tuy nhiên bộ mặt của lão lúc này cuối cùng đã không tìm thấy chút tương tự nào so với lúc ban đầu.


Ánh mắt của Tiếu Ân đảo qua khuôn mặt của hai ma đạo sĩ khác. Vị nữ ma pháp sư kia nước mắt dàn dụa, vẻ mặt bi thương muốn chết, mà trong mắt của vị ma đạo sĩ kia lại lóe lên một tia hào quang kỳ dị, cho dù là ai cũng không nhìn thấu hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.


Cuối cùng, thân thể của lão giả kia ngừng biến hóa, nhưng thân thể của lão so với vừa rồi càng thêm đáng sợ.
Thân thể khổng lồ cao chừng ba thước giống như người khổng lồ kia đột nhiên phóng lên cao.


Vòng hào quang năng lượng của Nhẫn Huyết Quang Tù Cấm phát ra tiếng “Lách cách” nhỏ, trên mặt của vòng hào quang kia dường như đã xuất hiện vài đường vân lờ mờ.


Sắc mặt của Tiếu Ân đại biến, đây rốt cuộc là vật quái quỷ gì? Không ngờ có thể phá được Huyết Quang Tù Cấm được xưng là ngàn năm truyền kỳ cũng có thể giam cầm.


Thực ra, Tiếu Ân cũng đã quá coi trọng thần khí này rồi, mặc dù nó quả thực có thể giam cầm ngàn năm truyền kỳ, nhưng cũng chỉ là giam cầm trong giây lát để cho chủ nhân chiếc nhẫn có thời gian chạy trối chết.


Nếu như thực sự cầm chiếc nhẫn này đi khiêu chiến cường giả cấp bậc truyền kỳ, tuyệt đối là một việc tự tìm đường chết.
Khó có thể tưởng tượng được cường độ năng lượng không ngừng đề cao, trong mắt của Tiếu Ân rốt cuộc lần đầu tiên lộ vẻ khϊế͙p͙ sợ.


Cho dù là khi Tiếu Ân xông về phía mười ma đạo sĩ cũng không lộ ra loại vẻ mặt này, bởi vì khi đó trong lòng của hắn có nắm chắc khống chế tất cả.


Nhưng trong khoảnh khắc này, khi cường độ năng lượng ma pháp trên người khổng lồ cao ba thước này đã vượt qua nhận thức cực hạn của Tiếu Ân thì trong lòng hắn không khỏi thấp thỏm.


Hắn có một loại cảm giác không hiểu, lão ma đạo sĩ này sau khi sử dụng vật phẩm luyện kim thần kỳ kia, lão đã đạt được ma lực cực lớn khó có thể tưởng tượng, lúc này cường độ của ma lực ngưng tụ trên người lão đã vượt qua cực hạn của ma đạo sĩ có thể đạt tới.


Tiếu Ân thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác rất khủng bố, đó chính là người này đã không còn là ma đạo sĩ, mà đã có được ma lực hùng mạnh của ngàn năm truyền kỳ.
Ầm một tiếng nổ giòn tan, vòng hào quang năng lượng bao vây ba vị ma đạo sĩ hồi lâu rốt cuộc đã vỡ tan.


Cũng không có hào quang chói mắt gì, cũng không có tiếng nổ đinh tai nhức óc gì, vòng hào quang dường như vĩnh viễn đều không thể phá nổi này cứ giống như vỏ trứng nhẹ nhàng mà vỡ vụn.
Sau đó, bóng người khổng lồ kia bay ra với tốc độ không cân xứng với thân hình.


Bạch Toàn Phong đã sớm đi tới bên cạnh Tiếu Ân, nhìn bộ dáng của hắn dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đưa Tiếu Ân thoát khỏi nơi đây. Ma lực của hắn đương nhiên kém xa quái vật lúc này, nhưng nếu như nói về tốc độ, như vậy hắn có tự tin hùng mạnh, cho dù là quái vật này nhanh hơn một bước cũng đừng mơ tưởng đuổi được hắn.


Sau khi bóng dáng khổng lồ phá vỡ vòng hào quang, vị nữ ma pháp sư kia kêu lên một tiếng bi ai, sau đó cổ tay đã bị vị trung niên ma đạo sĩ kia nắm lấy, hai người lập tức bay về phương xa, không trung chỉ còn lại tiếng khóc thê lương.


Lão ma pháp sư dường như làm ngơ đối với những việc này, lão giơ cánh tay có thể so với kim cương chộp về phía Tiếu Ân.
Bạch Toàn Phong mở ra hai cánh, lập tức thoải mái tránh thoát.


Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, nhanh chóng trao đổi với Bạch Toàn Phong một chút, hào quang màu lam lập tức dừng lại, lẳng lặng nhìn lão ma pháp sư.
Quả nhiên, lão ma pháp sư cũng không phóng thích ma pháp gì, mà lại một lần nữa giơ tay lên chộp về phía Tiếu Ân.


Sau khi thoải mái tránh né, trong lòng Tiếu Ân vốn căng thẳng lập tức thả lỏng một nửa, hắn đã nhìn ra, lúc này mặc dù ma lực mênh mông của lão ma pháp sư đã đạt tới một cảnh giới không thể tin nổi, nhưng vấn đề là lão căn bản không thể sử dụng loại ma lực hùng mạnh này, cho nên đành phải giương nanh múa vuốt sử dụng thủ đoạn công kích nguyên thủy giống như một con đại tinh tinh.


Chẳng những như vậy, Tiếu Ân thậm chí còn cảm giác được, đối phương ngay cả kết giới thuộc tính cũng không thể thi triển, bởi vì tất cả lực lượng của lão đều đã bị vật phẩm luyện kim kia hút lấy.
Nói một cách khác, lão đã không còn tạo thành bất luận uy hϊế͙p͙ gì đối với mình.


Mấy tiếng phá phong truyền đến, bốn đạo nhân ảnh rất nhanh đã đi tới bên cạnh Tiếu Ân.
Tốc độ nhanh nhất tự nhiên là Sloppy Burger, vị ma đạo sĩ này rõ ràng đã thả chậm tốc độ chờ mấy vị đồng hành bên cạnh.


Còn lại mấy người là Tyrese, Orwell và Benoit, mấy người bọn họ nhìn quái vật quái dị giống như đại tinh tinh trước mặt đều lộ vẻ kinh hãi.
Rất hiển nhiên, bọn họ đã bị cường độ ma lực trên người của con quái vật này dọa ngã rồi.
- Đây là quái vật gì?


Sloppy Burger thì thào hỏi, ánh mắt lại lóe lên bất định.
Tiếu Ân ung dung cười, nói:
- Đây là một vị ma đạo sĩ cửu tinh.
- Không có khả năng, uy năng của hắn đã vượt xa cấp bậc cửu tinh.
Orwell sắc mặt ngưng trọng nói.


Hai vị ma đạo sĩ nhân loại này đều nắm chặt ma pháp trượng trong tay, vẻ mặt khẩn trương, mà trên người của Tyrese và Benoit lại chậm rãi nổi lên năng lượng dao động cực lớn, thậm chí ngay cả thân thể của bọn họ cũng trở nên có chút mông lung.


Tiếu Ân biết, hai người này phỏng chừng là muốn biến thân long tộc và hợp thể với linh vật, mong muốn phát huy ra năng lực hùng mạnh nhất.
Hắn vội vàng cất cao giọng nói:


- Các vị, hắn quả thật là một vị ma đạo sĩ cửu tinh, chẳng qua hắn đã đánh một vật phẩm luyện kim trên người mình, cho nên mới biến thành bộ dạng này.
- Vật phẩm luyện kim?


Benoit đại tát mãn vốn thân thể đã có chút hư hóa chợt dừng lại, hơn nữa ngay sau đó khôi phục bình thường, hắn kinh ngạc hỏi:
- Vật phẩm luyện kim dạng gì?
Tiếu Ân ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Đó là một cành cây nhỏ màu lục, đại khái dài chừng nửa nửa thước.


Sắc mặt của Benoit đại tát mãn lập tức trở nên cực kỳ hoảng sợ, hắn liều lĩnh giơ tay lôi kéo, nói:
- Tyrese đại nhân, không được biến thân.


Tyrese hung hăng trừng mắt nhìn hắn, tuy nhiên suy nghĩ đến thực lực của đối phương cũng không kém hơn mình nên tạm thời mạnh mẽ áp chế lửa giận xuống.Các vị, người này đã sử dụng Lục Huyết Đằng sớm bị diệt tuyệt, một khi sử dụng thứ này, là có thể làm cho người ta đột phá cực hạn của cấp bậc, trong khoảng thời gian rất ngắn nâng cao lên một cấp bậc.


Benoit vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Nếu ta không nhìn lầm, người này trước mắt đã có được ma lực hùng mạnh của cấp bậc truyền kỳ.
Mọi người hít một hơi khí lạnh, nhìn người khổng lồ trước mắt đã tràn đầy kính sợ, da đầu của Tyrese lại càng mơ hồ run lên.
Benoit đột nhiên cười, nói:


- Tuy nhiên thứ này cũng có tác hại rất lớn, sau khi sử dụng Lục Huyết Đằng sẽ không ngừng lấy sinh mệnh của người sử dụng cho đến chết.
Trong mắt của hắn hiện lên vẻ khinh thường, nói:


- Hơn nữa Lục Huyết Đằng mặc dù có thể chuyển hoán sinh mệnh lực thành ma lực hùng mạnh, nhưng lại không có cảnh giới cao hơn thì làm sao có thể khống chế một thân ma lực mênh mông này. Ta có thể đánh cuộc, người này ngoại trừ có thể khống chế phong lực để thân dừng trên không trung thì ngay cả một ma pháp đơn gian nhất cũng không thể phóng ra.


Đám người Sloppy Burger lần lượt gật đầu, ngay cả Tiếu Ân trong lòng cũng bội phục kiến thức sâu rộng của vị tát mãn này.
Benoit đột nhiên nghi hoặc nói:


- Người này cũng thật sự là kỳ quái, nhìn bộ dáng lúc này của hắn hẳn là đã biết đặc tính của Lục Huyết Đằng, nhưng vì sao còn sử dụng chứ? Loại đồ vật vô dụng này… Thật sự là kỳ quái.


Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của hắn, trong lòng Tiếu Ân cười khổ, cuối cùng cũng không thể nói cho hắn, bởi vì tên này bị thần khí nhẫn Huyết Quang Tù Cấm giam cầm, vì hai đồng bạn của mình cho nên lão mới bất đắc dĩ phải sử dụng.
- Vì sao hắn lại đứng bất động ở đó?
Orwell khó hiểu hỏi.


Benoit thuận miệng giải thích:
- Thứ Lục Huyết Đằng muốn tiêu hao là sinh mệnh lực, vừa động sẽ tiêu hao sinh mệnh lực, có thể là vì lão muốn sống lâu một chút.
Tiếu Ân đột nhiên ngẩng đầu, nói:
- Không tốt, hắn đang kéo dài thời gian.


Dứt lời, ánh mắt của Tiếu Ân nhìn về phía xa, Bạch Toàn Phong vỗ cánh đang muốn đuổi theo.
Mà ngay khoảnh khắc này, lão ma pháp sư kia đột nhiên rống to một tiếng, ánh mắt ác độc nhìn trừng trừng về phía Tiếu Ân, sau đó đánh về phía đại trận phòng ngự ở phía dưới.


Trong lòng Tiếu Ân biết không ổn, lão giả này vì không cho mình truy kích, không ngờ lại dùng những người phía dưới để uy hϊế͙p͙ mình.
Với ma lực của lão lúc này, mặc dù không thể vận dụng, nhưng nếu đi xuống đánh tan vòng phòng ngự của ma pháp trận đồ tuyệt đối là một việc dễ dàng.


Đến lúc đó, ở địa phương đông người cho dù động tác của lão có chậm hơn nữa cũng có thể đại khai sát giới. Nếu như để Betty không cẩn thận bị thương, như vậy cho dù là đuổi giết được hai người kia, chỉ sợ cũng là mất nhiều hơn được.
Sloppy Burger đột nhiên hét lớn:
- Đánh.


Dứt lời, lão và Orwell gần như đồng thời phóng ra ma pháp công kích hùng mạnh, bọn họ thi triển không ngờ là công kích ma pháp đơn thể thất cấp.
Loại ma pháp cấp bậc này đã là công kích ma pháp đơn thể mạnh nhất mà bọn họ có thể kích phát trong thời gian ngắn nhất.


Nhưng hai đạo ma pháp cấp bảy đánh lên người lão ma pháp sư khổng lồ lại không có hiệu quả gì. Trong cơ thể bành trướng kia của lão ẩn chứa cường độ ma lực đã vượt xa dự tính của mọi người, thậm chí còn không cần vòng bảo hộ gì ngăn cản cũng có thể đủ khiến ma pháp bậc cao mất đi hiệu quả.


Thân thể của Tyrese giật giật. Nếu là ma đạo sĩ bình thường thì hắn đã sớm xông lên vật lộn, bằng vào thân thể mạnh mẽ của á long, sử dụng phương thức này để tấn công thường thường không bất lợi chỗ nào. Nhưng sau khi cảm ứng được năng lượng kinh tâm động phách ẩn chứa trong thân thể đối phương, đảm lượng của á long đã lập tức nhỏ đi nhiều.


Hắn là á long, cũng không phải là rồng ngu ngốc, không có việc gì lại vật lộn với kẻ khổng lồ ma lực cuồn cuộn này, đây không phải là tự tìm mất mặt sao.


Vẻ mặt của Benoit cũng có chút lưỡng lự. Tình huống của hắn cũng tương tự với á long, sau khi hợp thể với linh vật chẳng những có thể vật lộn, cũng có thể sử dụng ma pháp công kích, nhưng đối mặt với lão già giống như người khổng lồ này, thủ đoạn của hắn thật đúng là không nhiều lắm.


Người này mặc dù động tác chậm chạp, không gây thương tổn cho bọn họ, nhưng đối với những người bên trong ma pháp trận đồ không di động phía dưới mà nói, chính là một uy hϊế͙p͙ vô cùng lớn.


Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, giơ tay chỉ ra, bốn nguồn sáng vạn năm phiêu đãng trên không trung lập tức bay xuống phía dưới, gắt gao quấn quanh người lão ma pháp sư giống như những sợi dây thừng.


Trên nguồn sáng vạn năm tản ra hơi nóng hùng mạnh, trong tiếng “Lách tách” từ phía trên truyền đến thậm chí còn có thể cảm ứng được loại cực nóng đó.


Thân thể của lão ma pháp sư dừng lại ở giữa không trung, bốn nguồn sáng vạn năm thắt sâu vào trên cơ thể của lão ma pháp sư, trong không khí thậm chí còn tỏa ra mùi cháy khét.


Nguồn sáng vạn năm mặc dù không thể xé rách và khí hóa thân thể của lão, nhưng lại chặt chẽ vây khốn lão, đồng thời tiêu hao nhanh chóng ma lực thân thể hùng mạnh mà lão ma pháp sư sử dụng sinh mệnh lực chuyển hóa thành.
Đau đớn kịch liệt theo loại cảm giác cực nóng này truyền khắp toàn thân lão!


Lão cảm thấy máu ở huyệt Thái Dương rung động điên cuồng, đầu giống như bị vật gì đè nặng sắp nổ tung ra, mỗi một giây thần kinh đều đang quặn đau, mỗi một tế bào đều đang cắt nhỏ, loại thống khổ cực đoan này đã vượt qua cực hạn mà con người có khả năng chịu đựng. Lực lượng trên người ở dưới sự áp bách của loại thống khổ này dường như đang biến mất từng chút một, mà sau khi lão sử dụng Lục Huyết Đằng biến mất đã không chỉ có lực lượng, còn có sinh mệnh lực không còn bao nhiêu của lão.


Lão ma pháp sư khó khăn ngẩng đầu lên, nhìn về phương xa, phía đó là phương hướng chạy trốn của hai đồng bạn lão, nhìn mây mù tràn ngập phía xa, đôi mắt u ám âm trầm của lão ma pháp sư cũng có chút sáng lên.


Sinh mệnh gần như khô héo kia đột nhiên lại một lần nữa bộc phát ra, đầu lão mặc dù đau muốn nứt ra, máu và hơi nước trên người lão dường như cũng bị nóng bức kia làm khô kiệt, nhưng trong khoảnh khắc này, thân trí của lão lại thanh tỉnh trước này chưa từng có, đôi mắt lão cũng sáng ngời trước nay chưa từng có.


Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên hồi hộp, ánh mắt của hắn đã gặp ánh mắt của đối phương ở giữa không trung.
Từ sự kiên quyết trong ánh mắt này, hắn thấy được một loại dự cảm không tốt, một loại cảm giác vô lực dường như không bị hắn khống chế đang chậm rãi tràn ngập.


Cơ thịt trên người lão ma pháp sư đang thu nhỏ lại nhanh chóng, thân thể cao gần ba thước thu nhỏ lại chỉ còn một nửa, bất cứ kẻ nào đều có thể thấy được, sinh mệnh lực của lão đã dần dần tiêu tan, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị mất mạng.


Nhưng ngay trong khoảnh khắc này, trên người lão lại đồng dạng nổi lên ngọn lửa hừng hực.
Đây cũng không phải là ngọn lửa do nguồn sáng vạn năm gây lên, mà là ngọn lửa do lão dùng sinh mệnh của mình, dùng linh hồn của mình đốt lên.


Từ trong miệng của lão ma pháp sư phát ra một tiếng cười dài tràn ngập sảng khoái, thân thể vốn cố định ở giữa không trung đột nhiên phóng xuống phía dưới giống như đạn pháo.


Đám người Tiếu Ân trơ mắt nhìn hết thảy những việc này, lại không áo có cam đảm ngăn cản trước mặt của người điên này.


Bởi vì bọn họ đều đã nhìn ra, người này đã là được ăn cả ngã về không, trong khoảnh khắc này tất cả tinh hoa cả đời của một vị ma đạo sĩ cửu tinh đã hoàn toàn phóng ra.


Trên vòng bảo hộ ma pháp ở phía dưới vô thanh vô tức bị phá ra một lỗ lớn, lực lượng phòng ngự hùng mạnh trên ma pháp trận đồ không ngờ lại không có chút trở ngại nào.


Tiếu Ân cắn chặt hàm răng, khuôn mặt của hắn trong khoảnh khắc này trở nên đỏ bừng, trong ánh mắt đã có khuất nhục không cam lòng.
Thân thể hắn trong nháy mắt biến mất, cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất ở trong mắt của mọi người, Bạch Toàn Phong đột nhiên phát ra một tiếng kêu dài, cũng lao vọt xuống.


Bốn người Sloppy Burger ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Tyrese trong mắt cũng toát ra một tia hoảng sợ và do dự.
Kết giới không có thuộc tính, thậm chí ngay cả kết giới cũng không có, nhưng chính ở trong khoảnh khắc kia Tiếu Ân lại cảm ứng được một tọa độ điểm màu trắng thông