Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 8: Thần khí phát uy

Vòng phòng ngự phía dưới xuất hiện từng đợt năng lượng dao động.
Nhưng đối mặt với cấp bậc chiến đấu này, cũng không có nhiều người nhúng tay vào được. Chủ sự ở phía dưới thậm chí còn không dám mở tấm lá chắn bảo vệ tính mạng.


Song khi không được sự hỗ trợ ở phía dưới, hơn nữa tất cả mọi chuyện đều bất lợi với Tiếu Ân, khuôn mặt của hắn lại không lộ ra chút kinh hoàng và thất thố nào cả. Trong mắt của hắn là vẻ lãnh khốc trào phúng, tuyệt đối không phải ánh mắt của con người, ngược lại ánh mắt như đang nhìn những người chết.


Dường như cảm ứng được vẻ quỷ dị trên khuôn mặt của Tiếu Ân, vị nữ ma pháp sư không chút do dự mở năng lượng kim quang trong ma pháp bào của mình ra, bao phủ nàng và hai tên cửu tinh ma đạo sỹ.


Mặc dù mấy ma đạo sỹ còn lại sinh lòng bất mãn nhưng trong tình huống này lại không có thời gian để trách mắng. Tinh thần của bọn họ tập trung để đề phòng, nhưng trong lòng bọn họ không nghĩ địch nhân bị nhốt trong lồng giam còn có cơ hội nào để phản kích.
Mười người vây khốn một người đó.


Song rất nhanh bọn họ cảm ứng được có điều không đúng.
Trong kết giới đột nhiên xuất hiện một lực lượng khác.
Màu hoàng kim đột nhiên tràn ngập kết giới, khi vong linh hệ tiếp xúc với năng lượng hoàng kim, nhất thời giống như băng tuyết bị hòa tan.
Thuộc tính tương khắc lại xảy ra trong giây phút này.


Lão già đó nắm giữ thuộc tính kết giới vong linh hệ. Loại thuộc tính kết giới này có uy lực vô cùng to lớn, đối phó với nhiều kết giới đều chiếm ưu thế.
Nhưng khi gặp thuộc tính kết giới tương khắc, nó lại lộ ra nhược điểm trí mạng của mình, bị đánh tới tình trạng thảm bại.


Lão hắc quỷ ma đạo sỹ già nua chợt hét thảm một tiếng. Trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi gần chết, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, trên thế giới này có lực lượng chuyên môn khắc chế thuộc tính kết giới của mình.


Thuộc tính tương khắc được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Lão ma pháp sư đó lúc đầu ước thuộc tính kết giới của mình gắn chặt lấy kết giới của đối phương. Nhưng hiện tại hắn hy vọng mình không phóng thích kết giới ra.


Lực lượng của cường giả cửu tinh được thể hiện rõ ràng trong lúc này, lão già liều mạng thu lại kết giới bị tổn hại của mình. Kết giới của hắn bị lực lượng hoàng kim trên người giày xéo, vì thế trở nên vặn vẹo méo mó.


Sau khi năng lượng hoàng kim xuất hiện, Tiếu Ân cười hắc hắc, ánh mắt lộ ra mùi vị trêu chọc.
Hắn giơ tay trái lên, không biết khi nào có thêm một chiếc nhẫn màu xanh biếc.
Ánh sáng màu xanh biếc từ chiếc nhẫn bay ra, tạo thành một màn hào quang giữa không trung. Giống như tia chớp bao phủ ánh sáng kim sắc.


Nếu như nói thuộc tính kết giới của Tiếu Ân đột nhiên biến hóa, chẳng qua chỉ khiến đám người này thất kinh thì chiêu thức tiếp theo khiến mười vị ma đạo sỹ phát lạnh.
Ai cũng biết cái lồng màu xanh biếc đó không dễ đối phó.


Chỉ là nó xuất hiện vô thanh vô tức, không cho ai có thời gian để chuẩn bị. Đừng nói là vị nữ ma đạo sỹ và hai vị cửu tinh ma đạo sỹ có năng lượng kim sắc che chắn. Dù không có vật đó cũng không thoát khỏi tốc độ kinh khủng đó.


Người ở bên trong hơi giật mình, lập tức phóng thích ma pháp, muốn đánh tan cái lồng này. Song rất nhanh bọn họ phát hiện, chiếc lồng quá cứng rắn, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng phá vỡ.


Phát hiện này khiến ba người rất hoảng sợ. Đặc biệt là lão ma đạo sỹ và nữ ma đạo sỹ rất rõ lực lượng của hoàng kim đại lục ở đây. Nếu chờ bọn họ tới, chỉ sợ bên mình muốn trốn cũng không được.
Tiếu Ân cười híp mắt, quơ nhẫn trong tay, kích phát một đạo năng lượng bên trong.


Một vị ma đạo sỹ bị nhốt trong hào quang màu xanh biếc. Mặc cho hắn có giãy dụa thế nào thì giờ phút này dường như không thể giãy được nữa.
Sắc mặt của sáu vị ma đạo sỹ lộ vẻ khϊế͙p͙ sợ, đặc biệt nhìn chiếc nhẫn màu xanh biếc trên tay Tiếu Ân như nhìn thấy quỷ.


Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng mỗi người tràn ngập hối hận, tên này rốt cuộc là ai, sao lại có năng lực cường đại tới khó tin như vậy?


Trong lòng Tiếu Ân tràn ngập cảm khái, thần khí đúng là thần khí mà. Trong tình huống này sử dụng nó, quả nhiên chuyển bại thành thắng. Đặc biệt là nữ ma pháp sư phối hợp với hai tên ma đạo sỹ cửu tinh hình thành nên một trận phòng ngự nên hắn mới vững vàng vây khốn được ba tên địch nhân cường đại nhất, nếu không, chỉ sợ Tiếu Ân cũng không có cơ hội vây khốn được hai tên cường giả cùng một lúc.


Nhưng ma đạo sỹ không phải ma pháp sư bình thường. Trong màn hào quang, ma pháp sư bình thường đừng mơ điều động được một tia năng lượng ma pháp nào. Nhưng dù bị nhốt ở bên trong không di động được nhưng ma đạo sỹ vẫn thi triển thuộc tính ma pháp để phá màn hào quang. Lại càng không vì chuyện mất đi ma lực mà ngã từ trên không trung xuống.


Tên ma đạo sỹ bị nhốt lộ ra vẻ mặt không cam lòng, dường như chỉ trích hành động hèn hạ vô sỉ của Tiếu Ân.
Trong lòng Tiếu Ân cười lạnh, đối mặt với mười tên ma đạo sỹ, nếu như hắn không sử dụng vũ khí cường đại nhất, vậy mới là kẻ ngu.


Dưới sự chỉ điểm của hắc long vương, huyết quang tù cấm giới chỉ đã được gia công đặc thù, tác dụng không có biến hóa gì nhưng biến thành màu bích lục mà thôi.


Nhưng như vậy là thừa đủ, dù bị người khác nhìn thấy thì với thân phận và thực lực hiện giờ của hắn cũng không có ai dám mạnh mẽ tra hỏi.


Nhìn thấy Tiếu Ân lại giơ nhẫn lên, lại nhìn đồng bạn bị nhốt trong màn hào quang, lòng tin của sáu ma đạo sỹ rốt cuộc biến mất. Bọn họ không hẹn cùng bỏ chạy về các hướng khác nhau.


Khuôn mặt Tiếu Ân bất động thanh sắc, vẫn nở nụ cười tươi như trước. Ánh sáng màu xanh biếc lại phát ra một lần nữa, đem người thứ năm nhốt lại trong không trung.
Sau đó Tiếu Ân thu nhẫn lại, cổ tay run lên, lấy bán thần trượng ra.


Huyết quang tù cấm giới chỉ cái gì cũng tốt, chỉ là có yêu cầu về khoảng cách làm phép. Nếu khoảng cách quá xa, sẽ mất đi hiệu quả. Đây là nguyên nhân Tiếu Ân để Bạch Toàn Phong giảm tốc độ, tiến vào vòng phòng ngự của bọn chúng.


Nếu không tốc độ của Bạch Toàn Phong cao như vậy, sao lại ngu ngốc nhảy vào bẫy của đối phương.
Ba đạo ánh sáng màu xanh biếc giống như tia chớp đuổi theo tên ma đạo sỹ có tốc độ nhanh nhất.


Ba đạo quang mang này hơi khác với lần trước, tốc độ của chúng không nhanh, nhưng sau khi kích thích lại ẩn trong không gian. Lúc này xuất hiện trực tiếp tiêu diệt mục tiêu.
Năng lượng truy tung siêu cấp cường đại này, có thể nói là rất đáng sợ. Năm người bị nhốt trong màn hào quang đều phát lạnh.


Đây là ma pháp gì, một khi thi triển thành công, chẳng phải không còn cơ hội để né tránh sao?
Đạo ánh sáng màu xanh biếc đầu tiên từ trong không trung, đánh vào một người.


Kỳ thực thực lực của tên này không cường đại, chỉ đạt tới tiêu chuẩn thất tinh. Nhưng nếu nói về tốc độ chạy trốn, Tiếu Ân có thể khẳng định, nếu sau này tên này may mắn trở thành cửu tinh. Như vậy thuộc tính kết giới của hắn chắc chắn là thuộc tính tốc độ.


Chỉ tiếc là mặc dù tốc độ của hắn nhanh, nhưng lại gặp phải Tiêu Dung Thuật có thể trực tiếp xuyên qua không gian.


Ánh sáng màu xanh biếc lần đầu tiên chớp động trên người hắn một lúc. Nhưng cảnh tiếp theo lại khiến mấy người thất kinh, bởi vì ánh sáng màu xanh biếc chỉ lóe lên một lúc rồi tự động biến mất.


Đạo ánh sáng màu xanh biếc thứ hai xuất hiện, kết quả cũng như thế, khiến năm người có cảm giác kỳ quái, chẳng lẽ Tiếu Ân đang giả bộ?


Nhưng khi đạo ánh sáng màu xanh biếc thứ ba xuất hiện, rốt cuộc cũng thành công, mở ra một thông đạo đen nhánh không biết thông tới nơi nào. Thậm chí tên thất tinh ma đạo sỹ kia chỉ tru lên một tiếng đã bị cưỡng chế đi vào không gian thông đạo.


Phương hướng hắn bỏ chạy để lại dư âm khiến người khác sợ hãi.
Ngay khi Tiếu Ân lấy ra bán thần trượng, hắn quyết định, nếu như ba đạo Tiêu Dung Thuật có thể phát huy tác dụng thì thực tốt. Còn không phát huy được thì vận khí của tên đó may mắn.


Dù sao, bằng một mình hắn mà muốn truy kích năm tên ma đạo sỹ thì đúng là si tâm vọng tưởng.
Cho nên hắn đồng thời thi triển thêm hai thuộc tính kết giới là thuộc tính không gian giam cầm và ảo thuật.


Bốn tên ma đạo sỹ đều cảm giác cả người căng thẳng, dường như bị lực lượng nào đó giam cầm. Nhưng phản ứng của bọn họ rất nhanh, trong giây lát đã phá được lực lượng giam cầm, tiếp tục bỏ chạy.


Song cảnh sắc trước mắt đột nhiên biến đổi, ánh sáng trên bầu trời đột nhiên biến mất, xuất hiện trước mắt bọn họ là một mảnh sương mù nồng đậm, tràn ngập quỷ khí, khiến tâm thần của bọn họ thất thủ.
Có thể trở thành ma đạo sỹ thì đều phải là người có ý chí kiên cường.


Trên người bọn họ xuất hiện năng lượng ma pháp cường đại, vô số ma pháp điên cuồng phóng ra, phá tan ảo thuật của Tiếu Ân.
Tiếu Ân nhíu mày, mình còn chưa nắm giữ thuộc tính kết giới tới mức tùy tâm sở dục, hơn nữa đồng thời đối phó với bốn tên ma đạo sỹ. Đúng là rất khó khăn.


Nếu chỉ có một hoặc hai tên thì hắn nắm chắc có thể lưu bọn chúng lại.
Mắt thấy bọn chúng ổn định rời đi, Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng vỗ Bạch Toàn Phong. Nó lập tức hiểu ý, hóa thành một đạo bạch quang. Đuổi theo một tên ma đạo sỹ.


Sau đó, cả kết giới ào ào xuất hiện tam hệ phi đạn.
Dưới sự điều khiển của Tiếu Ân, số lượng tam hệ phi đạn giống như cơn mưa rơi xuống trên đầu hai tên thất tinh ma đạo sỹ.
Bởi vì hai người kết bạn mà chạy nên mới gặp phải công kích cực mạnh của Tiếu Ân.


Hắn gần như dùng tất cả ma lực trên người, mượn uy lực của thuộc tính kết giới. Cho nên trong thời gian ngắn ngủi chế tạo được ba nghìn tam hệ phi đạn.


Ba nghìn tam hệ phi đạn nổ mạnh cùng một lúc, tiếng nổ lớn còn vang vọng hơn cả long ngâm chi âm, đồng thời phát sóng xung kích ra bốn phương tám hướng. Ngay cả ma pháp vòng phòng hộ ở phía dưới cũng tí nữa lung lay đổ ngã.


Ở phía dưới, mặc dù mọi người không biết chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ cần nhìn luồng uy thế khổng lồ này là biết bọn họ không thể tham gia vào trận chiến đấu.


Vị thất tinh ma đạo sỹ ở bên trong hạ lệnh tử thủ, chết cũng phải thủ. Tóm lại chờ các lão đại đến, bọn họ mới thảo luận về vấn đề ra ngoài.


Thân hình Tiếu Ân khẽ run lên. Cho dù ở trong kết giới có thể mau chóng bổ sung năng lượng, nhưng hắn cũng ăn không tiêu bởi vì lực lượng tinh thần bị tiêu hao gần hết.
Nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, trong tay có một chiếc lọ nhỏ, hắn không chút do dự mở nắp ra rồi uống.


Nhất thời lực lượng tinh thần khôi phục lại như ban đầu, khiến cho đầu Tiếu Ân trở nên thoải mái.
Trong lòng hắn thất kinh, loại ma pháp này nên ít dùng, bởi vì dù có thuốc sa trùng có thể khôi phục lại ma lực, nhưng cảm giác đau đầu không thể biến mất trong nháy mắt.


Giờ phút này, hai tên ma đạo sỹ chạy trốn cuối cùng cũng bị tiếng nổ mạnh dọa sợ. Vẻ mặt của bọn họ kinh hãi, nhìn đám mây hình nấm trên không, mắt xám lại.


Tiếu Ân hít sâu một hơi, thân hình chợt biến mất, một giây sau chợt xuất hiện trước mặt một tên. Còn tên còn lại bị Bạch Toàn Phong truy kích. Nhưng luận về tốc đột thì tên này chắc chắn thua Bạch Toàn Phong.


Xa xa, sắc mặt của năm người ở trong màn hào quang trở nên trắng bệch. Bọn họ cảm ứng được bốn thuộc tính kết giới, còn thấy Tiếu Ân sử dụng Tiêu Dung Thuật và Thuấn Gian Truyền Tống. Trong lòng bọn họ cảm thấy tràn ngập sợ hãi với ma đạo sỹ trẻ tuổi này.


Nếu sớm biết ở đây có một nhân vật dị thường như vậy thì bọn họ không bao giờ tới đây.