Đế Tôn

Chương 2582: Hồng mông tiên thiên (1)

Cuối cùng sau ba trăm năm, Giang Nam đi tới khởi nguồn thời đại ma đạo. Trong tịch diệt thiên hỏa, có một tòa đài cao đứng thẳng, một nam nhân áo xanh cao gầy đứng đó. Gần đài cao có bia đá dựng đứng trong tịch diệt thiên hỏa.

Giang Nam không vội leo lên đài cao mà đến trước bia đá, xem chữ khắc trên bia.

- Thanh Liên từng đến đây chơi.

Giang Nam bật cười nói:

- Là ai không có đạo đức công cộng, để lại một khối bia văn trong tịch diệt thiên hỏa sinh ra thời đại ma đạo? Nếu sinh linh thời đại ma đạo sinh ra thấy bia đá này không chừng sợ chết khiếp.

- Là ta không có đạo đức công cộngđể lại.

Nam nhân áo xanh cao gầy đứng trên đài cao xoay người lại, dáng vẻ không hề tức giận cười nói:

- Đế Giang đạo hữu, nếu ngươi du lịch đến đây, hắn vũ trụ huy hoàng huyễn lệ như vậy sinh ra, có vô số sinh linh sinh sống tại dây, ngươi nhìn hết tất cả, tán thán vũ trụ hùng kỳ, chẳng lẽ không muốn để lại một khối bia đá viễ chữ lưu niệm mình từng đến?

Giang Nam leo lên đài cao, cười nói:

Nếu ta có sức mạnh kinh người như thế không chừng cũng làm như vậy. Huyền Thiên xin chào Tiên Tôn.

Giang Nam khom người hành lễ.

Tiên Tôn trả lễ:

- Chắc Diệp lân tiểu quỷ nói xấu ta với ngươi phải không? Hắn sẽ nói ta và hắn lý niệm khác nhau, hơn phân nửa xuống tay giết ngươi? Hắn không biết ta và hắn xung đột lý niệm bắt nguồn từ phụ thân của hắn, tồn tại cường đại tà ác.

- Phụ thân của Tiên Đế?

Giang Nam rung động hỏi:

- Xin hỏi Tiên Tôn các người xuất thân từ đâu? Phụ thân của Tiên Đế là người như thế nào?

Tiên Tôn bình tĩnh nói:


- Là một người rất tà ác nhưng vô cùng hấp dẫn, trong lòng tràn ngập hủy diệt và sáng tạo ma tính.

Tiên Tôn không muốn nói nhiều.

Giang Nam không miễn cưỡng, cười nói:

- Vậy Tiên Tôn có xuống tay giết ta không?

Tiên Tôn dứt khoát nói:

- Có!

Trán Giang Nam nổi gân xanh. Vừa rồi Tiên Tôn còn bảo là Tiên Đế nói xấu sau lưng gã, nhưng những gì Tiên Đế đều đúng, đánh giá Tiên Tôn không sai một li.

Tiên Tôn vẫn xung đột lý niệm với Tiên Đế, vẫn sẽ xuống tay với Giang Nam.

Tiên Tôn tiên phong đạo cốt, khác với khí thế đế hoàng của Tiên Đế. Mặc dù Tiên Tôn là ảnh chiếu ma đạo nhưng không có chút hơi thở ma đạo, càng toát ra thản nhiên ung dung, nhìn như đứng gần nhưng lại hờ hững xa xôi.

Tiên Tôn nói:

- Đời ta không thích biến số, nhiều biến số nghĩa là tương lai mất kiểm soát. Đế Giang đạo hữu là biến số của tiên đạo Tiên giới ta, tuy không biết tương lai đó tốt hay xấu với Tiên giới, mặc kệ như thế nào phải nằm trong vòng khống chế. Nếu vượt tầm tay với thì nên xuống tay giết, tránh cho tương lai mất kiểm soát làm hại Tiên giới, tiên đạo của ta.

Giang Nam nhíu mày. Theo các kinh nghiệm trước kia, Giang Nam cảm giác được Tiên Đế và Tiên Tôn tính cách khác nhau. Giang Nam thường cảm giác bài bố Đế và Tôn nhằm vào hắn đôi khi là bồi dưỡng rèn luyện, có khi đầy rẫy sát khí, rất mâu thuẫn.

Hiện giờ ngẫm lại những điều đó đại biểu khác biệt lý niệm của hai người. Tiên Đế thích thú biến hóa, thích thấy Tiên giới tiên đạo tràn ngập các loại biến hóa biến số, muốn tìm niềm vui trong biến hóa chưa biết.

Tiên Tôn mặc dù cho phép biến hóa biến số, nhưng yêu cầu biến hóa biến số phải trong phạm vi khống chế. Nếu không kiểm soát được, mặc kệ thưởng thức đối thủ cỡ nào cũng sẽ không nương tay bóp nát từ trong trứng nước.

Cách làm của hai người không có gì đáng trách. Tiên Đế có lòng đế hoàng, khí độ dung người. Tiên Tôn thì đặt ích lợi Tiên giới lên trên hết.

- Mời!

Quanh thân Giang Nam tràn ngập đại đạo thời đại ma đạo, pháp, thân, đạo, quả hợp nhất. Cơ thể Giang Nam như biến thành thân thể mạnh nhất ma đạo. Đạo quả từ nguyên thủy đạo quả hóa thành ma đạo đạo quả, nguyên thần tràn ngập ma tính.


- Diệp Lân dạy cho ngươi rất nhiều.

Mắt Tiên Tôn sáng lên, khen rằng:

- Hắn dạy ngươi đạo vô hình, khiến ngươi tiếp xúc sơ đến tiên thiên, để ngươi trên đường đi chậm rãi quan sát thời đại ma đạo từ nổi lên, biến thiên, suy sụp, nhìn trọn vẹn quỹ tích ma đạo vận chuyển, chuẩn bị đầy đủ luyện thành đại đạo vô hình mới đến gặp ta.

- Nhưng bản lĩnh của Diệp lân có ba phần là ta dạy, ba phần là phụ thân của hắn dạy, bốn phần là tự mình lĩnh ngộ. Phụ thân của hắn có hai phần bản lĩnh đến truyền thừa.

Tiên Tôn thản nhiên nói:

- Đạo vô hình, pháp vô dạng, vô hình vô dạng tức là tiên thiên. Trong tiên thiên có hồng mông là cao nhất. Ngươi chưa lĩnh ngộ được hồng mông tiên thiên thì sẽ thua!

- Hồng mông tiên thiên?

Giang Nam trầm ngâm lộ vẻ đăm chiêu, ngay giây phút đó Tiên Tôn tấn công.

Tiên Tôn bước ra một bước, chân sinh sen, một đóa sen xanh nở rộ, tầng tầng lớp lớp cánh hoa phủ kín đài cao nhốt Giang Nam vào hoa sen.

Giang Nam giật nảy mình, quát to, hai tay chắp trước ngực, cúi đầu khom người như đang hỏi Tiên Tôn. Ngay khi Giang Nam khom người, ức vạn trường kiếm từ sau lưng hắn bay lên tựa chim công xòe đuôi nhưng huyễn lệ hơn rất nhiều.

trường kiếm rậm rạp tựa cây quạt xòe ra, nhìn chậm nhưng thật ra rất mau. Các trường kiếm chém hướng Tiên Tôn.

Tiếng leng keng không dứt, vô số trường kiếm duỗi ra đâm thủng người Tiên Tôn, lại có vô số trường kiếm chém hướng đóa sen xanh bao phủ đài cao.

Giang Nam đánh một kích kia là ma đạo tiên thiên hắn lĩnh ngộ khi đi ngược năm, sáu mươi ức thời gian, ba trăm năm đi qua năm, sáu mươi ức năm luyện thành ma đạo kiếm khí biến ra từ đại đạo vô hình.

Chiêu này Giang Nam gọi là cúi đầu trảm tiên sư, biểu lộ ra ma đạo gian xảo, bá khí, vô pháp vô thiên.

Nhưng các trường kiếm xuyên thủng người Tiên Tôn không tạo thành chút tổn thương, các kiếm khí quét hướng đóa sen xanh cũng không làm gì được nó.

Mắt Giang Nam hoa lên, mất bóng dáng Tiên Tôn. Đóa sen xanh biến mất, đài cao cũng mất. Trời xanh lồng lộng ập vào mặt, bao phủ Giang Nam, nhốt hắn trong vũ trụ kỳ lạ.

Thời đại ma đạo!

Giang Nam nhìn xung quanh, lòng hoảng sợ. Này thiên địa Càn Khôn, này sông núi, này vũ trụ trời sao, đó là thời đại ma đạo Giang Nam dọc theo đường đi trông thấy, cảnh tượng giống y.

- Tiên Tôn quả nhiên khó đối phó hơn Tiên Đế. Tiên Đế dùng thần thông chú đạo đụng độ với ta, đại đạo vô thường chưa đến trình độ như Tiên Tôn. Còn Tiên Tôn tự mình diễn biến thời đại ma đạo, càng kinh người hơn. Đây là hồng mông tiên thiên mà Tiên Tôn đã nói sao?

Giang Nam cảm giác có lực lượng kỳ lạ xâm nhập như muốn đồng hóa hắn thành đại đạo thiên địa thời đại ma đạo, để thân thể, đạo quả, nguyên thần, tư duy, lý niệm, hết thảy của hắn không tồn tại, hòa vào thiên địa, xuôi theo đại đạo, không còn bản thân.

Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn đã đến cực độ. Đại đạo vô hình của Tiên Đế là từ thị giác siêu nhiên bên trên cúi nhìn lịch sử chú đạo, lĩnh ngộ ra đạo tiên thiên. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn là dùng hồng mông biến ra thời đại ma đạo, diễn biến tất cả.

Cảnh giới của Tiên Tôn đúng là hơn Tiên Đế một bậc.