Giang Nam thụt lùi, thương gãy làm gậy quét mạnh. Chú kiếm trong tay Tiên Đế rung bần bật, cây gậy của Giang Nam bị chém mấy chục khúc. Trường kiếm chợt lóe chém cổ Giang Nam.
Chú kiếm trảm thiên cương chưa hết. Bàn tay khác của Tiên Đế nhúc nhích năm ngón như đánh đàn, tiếng cầm du dương chém hướng Giang Nam.
Thủ đoạn của Tiên Đế thật khó đề phòng, nhất là chú đạo giỏi chém nguyên thần. Nếu Giang Nam trúng một chiêu nữa thì nguyên thần chồng chất vết thương, càng thêm bị động.
So sánh thì Giang Nam lĩnh ngộ chú đạo kém hơn Tiên Đế nhiều. Giang Nam được Tiên Đế chỉ điểm lĩnh ngộ ra đạo lý đại đạo vô hình, không gò bó hữu hình, chú đạo hơi thiên biến vạn hóa nhưng vẫn thua xa Tiên Đế.
Dù Giang Nam biến đổi chú đạo thành hình dạng tiên thiên nhưng luôn thiếu chút thần vận, đây là do tích lũy, kiến thức tầm mắt của hắn chưa đủ.
Tiên Đế vốn có cảnh giới siêu cao, vượt qua bất cứ kẻ thành tựu lớn nào trong chú đạo, đứng ở góc độ cao chót vót cúi xuống nhìn chú đạo.
Cảnh giới của Giang Nam là đại viên mãn Nguyên Thủy Thần Quân, còn đang học tập, lĩnh ngộ chú đạo. Giữa hai bên tất nhiên có chênh lệch.
Giang Nam đột nhiên ngừng thụt lùi, hai tay ôm trước ngực, lắc mình. Chú đạo bay ra hình thành pháo to trước ngực hắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một cột sáng bắn ra. Tiên Đế thầm khen, lắc người né. Tóc đen xõa tung, pháo trước ngực Giang Nam biến thành cái trống to. Giang Nam đá trống bay lên, áp sát Tiên Đế.
Thùng thùng thùng!
Giang Nam dùng nắm đấm làm dùi, biến thân người khổng lồ nổi trống tiến lên. Tiếng trống kinh thiên động địa, không ngừng oanh kích Tiên Đế.
Giang Nam lĩnh ngộ chú đạo ngày càng sâu sắc, biết rõ cứ phòng thủ sẽ không thắng nổi, chuyển thủ thành công.
Ngay sau đó, trống to tan vỡ. Tiên Đế đấm vào trống, tiếng trống rung trời giết ngược lại Giang Nam.
Giang Nam khẽ rên, lảo đảo thụt lùi. Đối diện Tiên Đế thì Giang Nam không chiếm ưu thế nổi.
Vết thương trên người Giang Nam ngày càng hiều, nhưng hắn bốn vị hợp nhất có năng lực phục hồi rất mạnh. Tiên Đế tạo thành vết thương dù là bị thương nguyên thần, miễn không trí mạng thì Giang Nam sẽ nhanh chóng phục hồi lại trạng thái cao nhất.
Giang Nam như cỗ máy chiến đấu mãi mãi không biết mệt, tinh lực, thể lực, pháp lực dồi dào nhất không ngừng va chạm với Tiên Đế, lần lượt đụng độ rồi đổ máu, bị thương.
Nhưng tu vi thực lực của Giang Nam liên tục tiến bộ, hiểu biết về Hỗn Độn thiên quốc càng lúc càng sâu sắc.
Bất giác hai người chiến đấu năm tháng ròng, trên đài cao vẫn không ngừng đánh nhau. Giang Nam luôn phòng ngự, không cách nàop hản công.
Thời gian trôi qua, một năm đã qua, chiến đấu còn tiếp tục. Hai bóng người đánh nhau trên đài cao. Quanh thân Giang Nam tụ máu, anh dũng chiến đấu không ngừng nghỉ đỡ công kích như mưa thấm từng ngõ ngách của Tiên Đế.
Bất giác mười năm đã qua, Giang Nam vẫn không chuyển từ thế thủ sang công được. Giang Nam vừa mới chiếm thế công liền bị Tiên Đế đánh tan, người bị thương nặng đành chuyển sang phòng ngự.
Hai người thủ đoạn chồng chất làm người xem hoa mắt. Nếu Vạn Chú Đạo Quân có mặt tại đây sẽ kinh thán Giang Nam, Tiên Đế hiểu biết chú đạo sâu sắc vô cùng.
Trăm năm trôi qua, vết thương trên người 1 ít dần. Cuối cùng Giang Nam đứng vững gót chân trên đài cao, từ phòng thủ chuyển sang công kích.
Lại qua ba trăm năm, Giang Nam và Tiên Đế có tấn công có phòng thủ. Thế công của Giang Nam chiếm hai phần trăm, mặc dù chỉ có hai phần nhưng đã là thành công lớn, tiến bộ vượt bậc.
Lại qua năm trăm năm, rốt cuộc Giang Nam miễn cưỡng chiếm năm phần thế công.
Tiên Đế đột nhiên rút tay về không tấn công nữa, thở dài:
- Đế Giang đạo hữu, ta đã không còn gì dạy cho ngươi, đạo hữu đã qua ải.
Giang Nam khom người hành lễ:
- Đa tạ bệ hạ mấy năm nay chỉ điểm.
Tiên Đế cười nói:
- Năng lực lĩnh ngộ của Đế Giang thật kinh người, dùng tám trăm năm đã tham ngộ ra áo nghĩa chú đạo. Nhưng cửa tiếp theo là ảnh chiếu Thanh Liên đạo huynh. Thanh Liên đạo huynh suy tính thâm sâu hơn ta, lý niệm xung đột khá lớn với ta. Chưa chắc đạo hữu vượt qua được ải của hắn.
Giang Nam giật mình kêu lên:
- Hơn tám trăm năm?
Giang Nam và Tiên Đế đánh nhau, trong đầu không có khái niệm thời gian, hắn chỉ nghĩ đến lĩnh ngộ, cảm ngộ chú đạo. Mỗi giây mỗi phút có cảm ngộ vô tận ùa vào não Giang Nam, làm hắn quên thời gian trôi.
- Tám trăm năm này là thời đại quá khứ, ngươi đối chiến với ta tám trăm năm trong dòng sông thời gian, còn Tiên giới thì một giây cũng chưa trôi qua.
Tiên Đế tránh ra, cười nói:
- Ngươi đừng lo thương hải tang điền, không cần sợ cố nhân đi xa. Đế Giang đạo hữu, lên đường đi. Nếu đạo hữu không vượt qua được ải Thanh Liên đạo huynh thì hãy quay về.
Giang Nam lại khom lưng cảm ơn:
- Suốt đời khó quên ơn chỉ điểm củabệ hạ.
Giang Nam sải bước đi, bước lên con đường thời đại ma đạo, dọc theo thời gian đi ngược.
- Tiên Đế nói tâm kế Tiên Tôn sâu, xung đột lý niệm với Tiên Đế. Sợ là Thanh Liên Tiên Tôn sẽ không chỉ diểm tận tình như Tiên Đế, ngược lại ra tay giết chóc. Nhưng qua kỳ ngộ này ta sẽ không tùy tiện đến gần, cần quan sát dọc đường đi nhiều hơn, nghiên cứu ảo diệu ma đạo, Tiên Tôn có muốn chém ta cũng khó.
Giang Nam chậm rãi đi tới, thường ngừng lại xem thời đại ma đạo bị hủy diệt trong tịch diệt kiếp. Giang Nam không chỉ nghiên cứu ảo diệu đại đạo thời đại ma đạo, hắn còn tham ngộ ảo diệu đại đạo của Tịch Diệt Đạo Nhân.
Trong tịch diệt kiếp hủy diệt thời đại ma đạo, Tịch Diệt Đạo Nhân lộ vẻ mặt kinh hoàng:
- Rốt cuộc ngươi là ai, ở đâu rình ngó ta?
Tịch Diệt Đạo Nhân chộp hướng Giang Nam đứng trong đường hầm nhưng luôn bắt hụt.
Tịch Diệt Đạo Nhân lạnh lùng cười:
- Ngươi nhìn ngó ta mười sáu năm hỗn độn, nhìn lâu như vậy chắc đã có nắm chắc đối phó ta? Đi ra, đấu với ta đi! Núp núp ló ló có gì giỏi?
Giang Nam ngừng trên đường thời gian, rất là ung dung ngồi xuống nhìn Tịch Diệt Đạo Nhân huơ tay chộp mình, dốc hết thủ đoạn. Đây là kỳ ngộ hiếm có, Tịch Diệt Đạo Nhân nổi điên có uy lực hủy diệt tất cả nhưng không thể kéo Giang Nam ra khỏi dòng sông thời gian.
Ngược lại Giang Nam có thể quan sát thủ đoạn của Tịch Diệt Đạo Nhân, tịch diệt kiếp, lĩnh ngộ đại đạo tịch diệt càng sâu sắc.
Thật lâu sau Tịch Diệt Đạo Nhân ngừng lại, không ra tay nữa.
- Hèn gì Tịch Diệt Đạo Nhân muốn giết ta, thì ra hắn bị ta nhìn ngó mười bảy kỷ nguyên.
Giang Nam chớp mắt, đi tiếp, ngược dòng thời gian thời đại ma đạo, từ suy sụp đến huy hoàng, đỉnh cao, khởi nguồn. Giang Nam chậm rãi từng bước nghiên cứu ảo diệu thời đại ma đạo, thu hoạch càng lúc càng nhiều.
Giang Nam nhìn thấy Thánh Ma Thiên Tôn nổi lên, nhìn Vạn Vật Đạo Tổ oai phong một cõi, nhìn Ma Thiên Đạo Chủ vùi thây trong tịch diệt kiếp.