Thiếu nữ kiêu ngạo tức hộc máu, người ủn rẩy, tức giận còn hơn là Lý Thất Dạ đối địch với nàng. Lý Thất Dạ tỏ vẻ không nhớ nàng là ai làm thiếu nữ kiêu ngạo tức điên.
Nàng là ai? Xuất thân kiêu ngạo, long phượng trong cõi người, thiên chi kiêu nữ. Hơn nữa nàng xinh đẹp tuyệt trần, danh chấn thiên hạ, không biết bao nhiêu thiên tài tuấn kiệt ái mộ, bao nhiêu hoàng tử hào kiệt theo đuổi. Trong Dược vực, Thạch Dược giới, biết bao người ngày nhớ đêm mong nàng. Bao nhiêu người trẻ tuổi ưu tú thấy mặt nàng là điên đảo hồn phách khó quên.
Tiểu tử không biết sống chết này đêm hôm qua ba phen bốn lượt đối địch với nàng, ngông cuồng lớn lối. Hôm nay gặp lại còn ra vẻ không biết nàng là ai!
Thái độ của Lý Thất Dạ là nhục nhã thiếu nữ kiêu ngạo, chọc tức nàng muốn giết hắn còn hơn lúc hắn độc miệng, ăn nói bỗ bã.
Thiếu nữ kiêu ngạo khó khăn hít sâu, đè nén xúc động giết người. Lý Thất Dạ tỏ thái độ "Không quen", thiếu nữ kiêu ngạo cũng bày ra thái độ kiêu căng, ngạo nghễ liếc hắn, lạnh lùng cao quý. Thiếu nữ cao cao tại thượng làm người ta không dám với tới, khí thế khiếp người.
Thiếu nữ kiêu ngạo vốn là một cường giả cực mạnh, khi nàng cố ý bày ra thái độ kiêu căng càng làm người ta cảm giác nàng là minh châu trên đỉnh, tiên nữ trên cung trăng, cao không thể với tới. Nhiều người sẽ không chịu nổi cúi gục đầu.
Thiếu nữ kiêu ngạo với tư thế cực kỳ kiêu căng nhìn xuống Lý Thất Dạ, hắn như con kiến, người qua đường trong mắt nàng. Thiếu nữ kiêu ngạo không thèm nhìn Lý Thất Dạ lần thứ hai, xoay người biến mất trong thạch nhân phường.
Thiếu nữ kiêu ngạo với khí thế khiếp người làm Bạch Ông, Thạch Hạo run rẩy. Hai người không bằng Lý Thất Dạ, cong lưng trước khí thế của thiếu nữ kiêu ngạo, không chống đỡ nổi.
Sau khi thiếu nữ kiêu ngạo đi Bạch Ông, Thạch Hạo thở phào nhẹ nhõm. Mới rồi khí thế cao cao tại thượng, khiếp người kia làm Bạch Ông, Thạch Hạo cảm giác như có ngọn núi lớn đè chặt lòng mình ngộp thở. Thiếu nữ kiêu ngạo rời đi, Bạch Ông, Thạch Hạo cảm giác lại thấy ánh mặt trời.
Thiếu nữ kiêu ngạo vào thạch nhân phường, Bạch Ông lấy lại tinh thần, run cầm cập. Thấy Lý Thất Dạ định vào thạch nhân phường, Bạch Ông giật mình kéo tay áo hắn lại.
Bạch Ông nhắ nhở:
- Công tử có biết cô nương vừa rồi có lai lịch gì không?
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Lai lịch? Lai lịch gì?
Lý Thất Dạ không quá quan quan tâm những chuyện này.
Bộ dáng bình thản của Lý Thất Dạ làm Bạch Ông không biết nên nói cái gì, lão không rõ hắn bị thô thần kinh hay không ai lọt vào mắt hắn.
Bạch Ông hít sâu, nhỏ giọng nói:
- Công tử, tiểu muội kia là người của Tiễn gia, nếu tiểu lão đoán đúng thì nàng là thiên kim tiểu thư của Tiễn gia.
Lý Thất Dạ hờ hững hỏi lại:
- Rồi sao?
Lý Thất Dạ mặc kệ thiếu nữ kiêu ngạo có lai lịch gì, hắn không để nàng vào lòng.
Bạch Ông lạc giọng lặp lại:
- Rồi sao?
Bạch Ông sợ chết khiếp.
Thạch Hạo run lẩy bẩy, tuy gã chưa thấy trường hợp lớn gì nhưng có nghe nói truyền thừa lớn nổi tiếng như cồn trong Thạch Dược giới, đặc biệt là đế thống tiên môn dược giới như sấm bên tai.
Thạch Hạo lắp bắp hỏi:
- Là . . . Là . . . Là Đệ Nhất Tiễn . . . Tiễn gia?
Bạch Ông nói nhanh:
- Trừ Tiễn gia Đệ Nhất Tiễn ra trong Dược vực chúng ta có mấy Tiễn gia?
Bạch Ông nhắc nhở Lý Thất Dạ:
- Công tử, Tiễn gia là đế thống tiên môn, do Đệ Nhất Tiễn tiên đế sáng lập. Tiễn gia là vật khổng lồ trong Dược vực chúng ta, nổi tiếng lừng lẫy.
Bạch Ông sợ Lý Thất Dạ không biết Tiễn gia mạnh cỡ nào, nhỏ giọng nói:
- Tuy Cự Trúc quốc chúng ta mạnh nhưng thua xa Tiễn gia. Thế lực của Tiễn gia dính líu rất rộng, quản lý khu vực to cỡ Cự Trúc quốc chúng ta cỡ mười mấy nước lớn.
Lý Thất Dạ vẫn chỉ nói một câu:
- Rồi sao?
Bạch Ông xì hơi, Lý Thất Dạ không thèm để Tiễn gia vào mắt thì lão còn biết nói gì đây?
Lý Thất Dạ không để bụng, thản nhiên nói:
- Được rồi, mặc kệ là Tiễn gia gì đó, chúng ta vào đi.
Lý Thất Dạ không quan tâm không có nghĩa là hắn không biết Tiễn gia. Tiễn gia là đế thống tiên môn trong Dược vực, một tay Đệ Nhất Tiễn tiên đế sáng tạo ra, đế uẩn kinh người.
Đệ Nhất Tiễn tiên đế xuất thân từ Thạch Nhân tộc, là máu lai. Từ nhỏ Đệ Nhất Tiễn tiên đế giỏi dùng tên, cuối cùng dùng mũi tên vấn đạo, chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế.
Vũ khí như mũi tên hiếm thấy trong cường giả vô địch thật sự, vậy mà Đệ Nhất Tiễn tiên đế dùng tên thành đạo chứng minh rất lợi hại. Đệ Nhất Tiễn tiên đế được gọi là Đệ Nhất Tiễn danh xứng với thật. Ở thời đại đó Đệ Nhất Tiễn tiên đế có tiễn đạo vô địch, truyền thuyết từng một mũi tên bắn chết một vị tiên nhân. Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết, không ai biết chuyện thật hay bịa.
Lý Thất Dạ, Bạch Ông, Thạch Hạo đi vào thạch nhân phường, đấu giá nửa đợt đầu đã gần xong, bắt đầu lấy báu vật cuối cùng nặng ký ra.
Trên phòng đấu giá, một lô thần được nâng lên. Lô thần trông như Chu Tước đứng một chân, há mồm ngửa lên trời.
- Đây là một lô thần.
Khi lô thần được nâng lên, cảm giác có khí nóng ập vào mặt, như thể trong lô thần ẩn chứa mồi lửa bá đạo nhất đời.
Sau khi lô thần dược nâng lên, người đấu giá giới thiệu:
- Lô thần này có lai lịch kinh người, nó hình thành trong hang động cực nam thiên hỏa Dược vực, hỏa nguyên là một trong những hỏa nguyên hung mãnh nhất. Hỏa nguyên đó là . . . Chu Tước thần hỏa!
Thạch Dược giới có nhiều dược sư nhất, hôm nay trong phòng đấu giá có khá nhiều dược sư. Nghe đến hỏa nguyên là Chu Tước thần hỏa thì nhiều dược sư hút ngụm khí lạnh:
- Chu Tước thần hỏa!
Hỏa nguyên như Chu Tước thần hỏa là cực phẩm với các dược sư, lô thần đó là báu vật với dược sư.
Bạch Ông đi vào, nghe người đấu giá tuyên bố cũng rung động, mắt nhìn lô thần chằm chằm:
- Chu Tước thần hỏa!
Bạch Ông cảm thấy lô thần như vậy là báu vật vô giá, cả đời lão nếu có dược thứ như thế đã rất thỏa mãn.
Có dược sư nhìn lô thần, không dám tin hỏi:
- Hàng thật hay giả vậy?
Người đấu giá nghiêm túc nói:
- Ta lấy danh dự thạch nhân phường bảo đảm, ba vị dược sư thạch nhân phường đã giám định, hỏa nguyên lô thần này chắc chắn là Chu Tước thần hỏa!
Trong phòng đấu giá, một thanh niên đứng lên:
- Giá ban đầu là bao nhiêu?
Thanh niên cao giọng quát:
- Ta chắc chắn lấy lô thần này!
Đúng là oan gia ngõ hẹp, thanh niên là truyền nhân của Liệt gia sáng hôm nay chặn đường Lý Thất Dạ, Liệt Kiệt.
Thái độ kiêu ngạo của Liệt Kiệt làm người ta bất mãn, nhưng Liệt gia có tiền tài dồi dào, là thế gia dược đạo nên luôn không thiếu tiền.
- Nếu mọi người đã thích vậy thì . . .
Người đấu giá nói ngay:
- Chúng ta bắt đầu đi, không có giá khởi điểm, mọi người cứ ra giá tùy thích.
Liệt Kiệt nghe nói có thể tự do báo giá, gã giành trước:
- Ta ra năm ngàn tinh bích thánh tôn!
Có dược sư lên tiếng:
- Ta ra sáu ngàn tinh bích thánh tôn!
Một đại nhân vật thế gia báo giá:
- Cùng là sáu ngàn tinh bích thánh tôn, phẩm chất là bảo thánh tôn