Đế Bá

Chương 3805: Trấn Sát (1)

Lỡ như sức mạnh trấn áp này mà ập xuống thì sẽ có vô số đại giáo cương quốc, vô số sơn hà lập tức hủy diệt.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị trấn áp, đám người Đấu Chiến Hoàng thở phào, nhìn thấy hi vọng.

- Náo loạn nửa ngày, chẳng qua chỉ là một bộ tổ khí không trọn vẹn mà thôi.

Khi hai chân Lý Thất Dạ chạm đất thì hắn cười nhạt.

- Thôi được, nên kết thúc rồi, cái gọi đòn sát thủ cũng nhàm chán như thế thôi.

Lý Thất Dạ vừa nói xong thì "đùng" một cái, toàn thân dâng trào huyết khí như sóng lớn nuốt trời. Khi huyết khí của hắn phóng ra ngoài thì thiên địa vạn pháp quỳ phục, tất cả mọi thứ đều bị trấn áp.

"Phanh..."

Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, mọi người còn chưa biết rõ chuyện gì đang xảy ra thì chỉ thấy thần bàn bị Lý Thất Dạ hất tung.

Trước đó thần bàn trấn áp Lý Thất Dạ xuống từng tấc một, thế nhưng, trong chớp mắt, thần bàn lại bị Lý Thất Dạ hất tung lên trời.

Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người há lớn miệng. Bởi vì dưới sức mạnh trấn áp khủng bố vô luân của thần bàn, bọn họ ngay cả sức phản kháng cũng không có. Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ lại dễ dàng hất tung thần bàn, như vậy sức mạnh của hắn phải khủng bố như thế nào.

Nhấc tay hất tung thần bàn. Lý Thất Dạ vốn dĩ bị trấn áp chạm đất lúc này lại đứng cao trên chín tầng trời, bao trùm tất cả, đương thời vô địch, không, hắn đã là vạn cổ vô địch rồi.

- Nên kết thúc rồi.

Đứng trên chín tầng trời, Lý Thất Dạ nói khẽ.

Lý Thất Dạ nói hết sức hời hợt, hết sức bình tĩnh, giống như xây nên đại thế vạn cổ, không cách nào nghịch chuyển được.

Câu nói khẽ này, chỉ vẻn vẹn bốn chữ mà thôi, thế nhưng lại định ra càn khôn, bốn chữ trấn áp tuyên cổ, tất cả mọi thứ đều thành định cục, không ai, không tồn tại nào, không lực lượng nào có thể trở mình, có thể nghịch chuyển.

"Ông"

Lý Thất Dạ khép hai tay lại, hào quang nở rộ, ba ngàn thế giới như bị kẹt ở chính giữa hai lòng bàn tay.

Lý Thất Dạ chỉ khép nhẹ hai tay thôi, thế nhưng tất cả mọi người lại cảm thấy hồn phi phách tán. Trong chớp mắt tất cả mọi người cảm thấy thời không bị bóp méo, toàn bộ thế giới đều nằm giữa hai lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Bị Lý Thất Dạ kẹp giữa hai lòng bàn tay không chỉ có Cửu Bí đạo thống, cũng không chỉ có Đế Thống Giới, mà còn có Vạn Thống Giới, Tiên Thống Giới. Toàn bộ Tam Tiên Giới đều bị hắn kẹp giữa hai lòng bàn tay.

Trong nháy mắt, hai tay Lý Thất Dạ thu nạp tất cả mọi thứ. Nó không chỉ thu nạp ba ngàn thế giới, mà còn thu nạp thời gian vạn cổ, thu nạp ngàn tỉ đại đạo, tất cả mọi thứ đều nằm giữa hai lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Khi Lý Thất Dạ khép hai tay lại với nhau, tất cả mọi thứ đều bị bóp méo, tất cả mọi thứ bị nén thành một con dấu. Ba ngàn thế giới cũng vậy, thời gian vạn cổ cũng vậy, thậm chí ngay cả ngàn tỉ đại đạo cũng bị nén vào con dấu này.

Ngay lúc này con dấu này có được sức mạnh kinh khủng nhất cường đại nhất thế gian. Chỉ một con dấu nho nhỏ thôi mà lại có được tất cả sức mạnh trên thế gian, có thể trấn áp tất cả mọi thứ trong nháy mắt.

- Kết thúc thôi.

Lý Thất Dạ cười hời hợt, con dấu trong tay trấn áp xuống.

"Đùng..."

Con dấu trấn áp xuống, không gian quay về nguyên điểm, tất cả quay về hỗn độn, chỉ còn lại mỗi con dấu nở rộ hào quang. Nhìn cẩn thận thì bên trong con dấu nhỏ xíu này có đến ba ngàn thế giới, có ngàn tỉ sao trời, có vô tận đại đạo... tất cả mọi thứ đều nằm bên trong con dấu này.

Con dấu thu nạp tất cả mọi thứ, nó nặng không thể đo lường, khi trấn áp xuống thì uy lực không thể nào tưởng tượng nổi, không thể nào tính toán nổi. Khi con dấu trấn áp xuống, bất kể ngươi là thần thánh phương nào, bất kể ngươi vô địch cỡ nào thì cũng sẽ bị trấn áp thành tro bụi.

"Đùng..."

Con dấu trấn áp xuống, đạo thân của thủy tổ gào hét, cầm lấy thần bàn, toàn thân tuôn ra hào quang ngập trời, uy thế thủy tổ tàn phá cửu thiên thập địa, thân thể như hóa thành thiên địa, dung nạp tất cả mọi thứ trên thế gian.

Còn thần bàn thì phun ra đại đạo pháp tắc vô tận, pháp tắc thủy tổ phóng lên tận trời, có thể năng lên toàn bộ thế giới, có thể ngăn cản sức mạnh trấn áp đáng sợ nhất.

Có thể nói lúc này thủy tổ như sống lại, một chiêu này có thể ngăn cản được mọi đòn tấn công trên thế gian này.

"Phanh..."

Con dấu đập mạnh lên thần bàn. Trong tiếng "phanh", tất cả mọi thứ trên thế gian đều như bị đánh xuyên, toàn bộ Cửu Bí đạo thống như bị đánh xuyên, tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía.

Trong tiếng "phanh" này, ngay cả thần bàn vô song cũng không thể ngăn cản được con dấu, tất cả pháp tắc thủy tổ phóng lên tận trời đều bị mài mòn trong nháy mắt. Cảnh tượng này quá hoành tráng, đây chính là pháp tắc thủy tổ nha, là thứ vô kiên bất tồi, thế nhưng vẫn bị con dấu mài mòn, có thể tưởng tượng con dấu này kinh khủng như thế nào.

Trong tiếng "phanh" này, con dấu không thể cản phá, đánh xuyên thần bàn. Thần bàn sau khi bị đánh xuyên thì lập tức phân liệt thành bốn kiện tổ khí.

Sau khi con dấu đánh xuyên thần bàn thì vẫn tiếp tục không thể cản phá, trực tiếp trấn sát đạo thân của thủy tổ.

Lúc này đạo thân của thủy tổ cũng cảm nhận được nguy hiểm, phun ra hào quang mạnh mẽ nhất. Thế nhưng tất cả đều vô dụng, bên dưới con dấu, cho dù phảng kháng mạnh mẽ cách mấy thì cũng bất lực, cũng không hề có tác dụng.

"Đùng..."

Con dấu trấn sát xuống, bốc lên ánh lửa ngàn tỉ trượng, toàn bộ thế giới như bị đánh xuyên.

Chỉ nghe "phanh", con dấu đánh lên đạo thân của thủy tổ. Trong tiếng nổ vang này, chỉ thấy lồng ngực của thủy tổ bị đánh xuyên, để lại một lỗ thủng vô cùng lớn.

- Không...

Nhìn thấy đạo thân của thủy tổ bị đánh xuyên, bốn người Đấu Chiến Hoàng rít lên. Tiếng rít này tràn đầy tuyệt vọng, tràn đầy sợ hãi. Cảnh tượng này quá khiến bọn họ chấn động.

Bởi vì Lý Thất Dạ không chỉ đánh bại đòn sát thủ của bọn họ, mà còn đánh bại tồn tại chí cao vô thượng nhất trong lòng bọn họ... thủy tổ.

Nhìn lồng ngực của thủy tổ bị đánh xuyên, để lại một lỗ thủng vô cùng lớn. Nhất thời tất cả mọi người đầu óc trống rỗng, tất cả mọi người co rụt tròng mắt, chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt.

Từ từ, chỉ thấy đạo thân của thủy tổ ngã xuống, cuối cũng bay mất theo những hạt ánh sáng, không chừa lại bất kỳ vết tích nào.

- Vạn Giới...

Lý Thất Dạ không nhìn cái bóng thủy tổ đang biến mất từ từ. Chuyện này chẳng hề khiến hắn ngạc nhiên, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.