Đế Bá

Chương 3804: Ai Là Vô Địch

- Quá kinh khủng...

Nhìn thấy cú đấm khổng lồ này đấm tới, không ít người khiếp sợ, không khỏi quát lớn.

Đối mặt với cú đấm kinh khủng này, Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, chỉ mỉm cười, tiện tay đánh ra một quyền.

"Đùng..."

Một quyền hủy diệt. Mặc dù Lý Thất Dạ chỉ tiện tay đánh ra, thế nhưng quyền kinh lại khủng bố tới mức không thể nào tưởng tượng nổi. Khi quyền này đánh ra thì quyền kình xung kích thiên địa, giống như hủy diệt toàn bộ thế giới vậy.

- Có tác dụng không?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đánh ra một quyền, không hề có binh khí nào hết, nhất thời có không ít người hoài nghi.

Mặc dù một quyền của Lý Thất Dạ vô cùng cứng rắn, thế nhưng so với cú đấm khổng lồ của cái bóng thủy tổ thì giống như là chân muỗi, không hề có ý nghĩa.

"Phanh..."

Ngay khi không ít người hoài nghi thì một tiếng vang chấn rung thiên địa. Dưới sóng âm thanh khủng bố, vô số người lập tức ù tai, hai tai không còn nghe thấy được âm thanh nào cả.

Trong tiếng "phanh" này, sóng xung kích kinh khủng quét tới, đánh tan tất cả mọi thứ, giống như tận thế buông xuống, bầu trời Cửu Bí đạo thống tối sầm, tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt, toàn bộ thế giới chìm vào bóng tối, tất cả mọi thứ vạn kiếp bất phục.

Qua hồi lâu, bão tố cuối cùng cũng qua, ánh sáng lại chiếu khắp thiên địa. Khi mọi người vội vàng nhìn lại thì chỉ thấy bụi bặm bay đầy trời, cánh tay do sao trời ngưng tụ vỡ nát. Mặc dù cái bóng vẫn còn đứng đó, thế nhưng cánh tay to lớn đã biến mất.

- Điều này...

Nhìn thấy cánh tay do sao trời ngưng tụ bị đánh nát, tất cả mọi người há hốc, nhất thời cảm thấy choáng váng.

Lại nhìn Lý Thất Dạ, chỉ thấy Lý Thất Dạ bình yên đứng đó, dạt áo phần phật, hết sức ung dung, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

- Không... không thể nào...

Nhìn thấy Lý Thất Dạ không hề tổn thương mảy may, đám người Đấu Chiến Hoàng khiếp sợ, sắc mặt vốn tái nhợt lập tức trắng nhách.

Bọn họ vốn cho rằng dưới đòn đánh cuồng bá này thì ít nhiều gì sẽ khiến Lý Thất Dạ bị thương. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bình yên đứng đó, giống như không có chuyện gì xảy ra hết, cú đấm vừa rồi căn bản không làm hắn bị thương mảy may, bọn họ không tái mặt, không khiếp sợ mới là lạ.

- Điều này... điều này... điều này quá bất hợp lý rồi.

Có cường giả không dám tin vào mắt của mình, không khỏi thì thào:

- Đây... đây... đây chính là sức mạnh của thủy tổ cơ mà.

Nhất thời, tất cả mọi người chấn động. Nếu như không tận mắt nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không dám tin. Nếu như nghe người ta nói có người dễ dàng chống lại sức mạnh của thủy tổ, bọn họ chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường, cho rằng đang khoác lác.

Thế nhưng bây giờ lại xảy ra ngay trước mắt, bọn họ tận mắt nhìn thấy, bọn họ không tin cũng không được.

- Còn gì nữa không?

Lý Thất Dạ đứng giữa hư không, ung dung hời hợt, dường như không hề quan tâm bất cứ thứ gì.

"Keng..."

Ngay lúc này, đạo thân của thủy tổ vươn tay. Chỉ nghe "keng keng keng", vào lúc này, chỉ thấy tổ khí trong tay đám người Đấu Chiến Hoàng tuột khỏi tay bọn họ.

Vào lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng không còn khống chế nổi tổ khí nữa. Thậm chí có thể nói rằng bọn họ đã bị tước quyền khống chế tổ khí.

Trong tiếng "keng keng keng", chỉ thấy tổ khí tổ hợp với nhau. Trong thời gian ngắn, một tấm thần bàn xuất hiện. Thần bàn chìm nổi trên bầu trời, nhật nguyệt vờn quanh, vạn pháp sơ sinh. Vào lúc này, thần bàn giống như là một thế giới, hơn nữa còn là một thế giới sơ sinh. Ở bên trong thế giới này, có hỗn độn khí sơ khai nhất, có sức mạnh thủy tổ mạnh mẽ nhất.

Vào lúc này, chỉ thấy thần bàn rũ xuống từng đạo pháp tắc thủy tổ, khí tức hỗn độn tràn ngập, dường như đây là nơi khởi nguyên của tất cả mọi thứ trong nhân thế.

"Đùng"

Trong nháy mắt, đạo thân của thủy tổ lại ra tay. Hắn khống chế thần bàn trấn áp xuống dưới.

"Đùng..."

Chỉ thấy toàn bộ Cửu Bí đạo thống dâng trào thần diễm vô cùng vô tận. Trong nháy mắt, Cửu Bí đạo thống tựa như hóa thành một nhà giam rộng lớn vô ngần, mà thần bàn từ trên trời giáng xuống chính là mái trần. Một khi thần bàn đè xuống thì tất cả mọi thứ ở trong Cửu Bí đạo thống đều bị trấn áp.

- Thật là khủng khiếp...

Thần bàn trấn áp xuống, vô số sinh linh trong Cửu Bí đạo thống lập tức bị trấn áp, vô số tu sĩ cường giả bị trấn áp nằm ra đất, ngay cả lão tổ đại giáo cũng không thể chống lại sức mạnh kinh khủng tuyệt luân này, nháy mắt bị trấn áp quỳ xuống đất, muốn đứng dậy cũng đứng không nổi.

Sức mạnh khủng bố vô song hù dọa tất cả mọi người rùng mình. Lúc này mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng. Bên dưới sức mạnh trấn áp này, mình như bị nhốt vào thiên lao, vĩnh viễn không thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời, cảm giác này khiến mọi người phải rùng mình.

Vào lúc này, tiếng nổ "đùng đùng đùng..." vang không dứt, thiên địa run rẩy, vạn pháp cũng run rẩy. Bên dưới sức mạnh trấn áp kinh khủng này, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, trở nên bất lực.

- Sợ rằng Lý Thất Dạ không địch lại...

Lúc này có người ngước đầu nhìn lên, không khỏi quát lớn.

Không ít cường giả miễn cưỡng ngước đầu quan sát. Chỉ thấy dưới sức mạnh trấn áp khủng bố, Lý Thất Dạ chìm xuống từng tấc một. Theo uy lực của thần bàn càng lúc càng cường đại thì tốc độ chìm của Lý Thất Dạ càng lúc càng nhanh.

Chỉ trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ đã bị đè khỏi không trung, hai chân sắp sửa chạm đất.

- Quá cường đại, sợ rằng Lý Thất Dạ không thể chống lại.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị sức mạnh kinh khủng vô song của thần bàn trấn áp mà không có cách nào chống lại cả, có người thì thào.

- Thủy tổ cuối cùng cũng là thủy tổ, sức mạnh của thủy tổ, không ai có thể chống lại, thủy tổ là bất khả xâm phạm.

Có đệ tử trẻ tuổi cảm thấy kiêu ngạo. Bởi vì theo bọn họ, thủy tổ chính là thần linh vô thượng, không một tồn tại nào có thể so sánh với thủy tổ cả.

Hôm nay sức mạnh thủy tổ có thể trấn áp Lý Thất Dạ, theo bọn họ thấy, đây là chuyện đương nhiên.

"Phanh..."

Ngay lúc này, toàn bộ Cửu Bí đạo thống rung chuyển. Lúc này, hai chân của Lý Thất Dạ đã chạm đất. Dưới sức mạnh trấn áp đáng sợ của thần bàn, dường như toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều đang chìm xuống.

Lúc này, Lý Thất Dạ giống như cây trụ, đứng trên mặt đất, chống đỡ sức mạnh trấn áp cường đại vô song.

Nhìn thấy màn này, mọi người không khỏi rùng mình. Lúc này mọi người không chỉ nghĩ Lý Thất Dạ có chịu đựng nổi sức mạnh trấn áp kinh khủng hay không, mà còn lo đại địa có thể tiếp nhận được sức mạnh đáng sợ này hay không nữa.