Nguồn: TruyenYY
Luyện chế đan dược cần chú ý đem dược lực của nhiều loại dược liệu dung hợp một cách hoàn mỹ, loại dung hợp như thế này, cần duy trình ở một trình độ cực kì tinh diệu, mà cũng vì nguyên nhân này, lực lượng linh hồn mới trở thành điểm mấu chốt, quyết định nhất cho thành tựu của một gã Luyện Dược sư.
Xuất hiện biến cố như lần này, có chút nằm ngoài dự liệu của Tiêu Viêm, bời vì từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, hắn thực sự dựa theo lời chỉ dẫn của phương thuốc, không có mảy may mắc phải sai lầm nào, nhưng cho đến cuối cùng sự cố vẫn xảy ra, hiển nhiên, những bước thực hiện trong quá trình, có một cái nào đó hắn vẫn chưa nắm chắc trong lòng bàn tay.
Trước đó, Tiêu Viêm thực sự vẫn chưa cảm nhận được một bước kia xuất hiện sự sai lệch, nhưng khi hai mắt hắn trong nháy mắt nảy lên ngọn lửa kia, hắn chợt giật mình hiểu ra được một chút, thì ra, vấn đề không nằm ở quá trình hắn tinh luyện ra dược dịch và bột thuốc kia, mà ở bên trọng giọt huyết dịch thanh hồng ít ỏi kia.
Giọt huyết dịnh thanh hồng này, từ bên trong thây khô của ma thú kia tinh luyện ra, trong đó ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, vượt quá yêu cầu luyện chế Thiên Hồn Dung Huyết Đan. Trong máu chứa lực lượng quá mạnh mẽ, bằng vào khả năng của ba loại dược liệu Long Huyết Chi, Cốt Linh Quả, căn bản không thể điều hòa hoàn toàn được, nói cách khác, lực lượng giọt máu quá mạnh mẽ, trong khi dược lực của dược liệu lại quá yếu, hai thứ này khó có thể đạt được tới trạng thái cân bằng. Nguồn truyện:
Truyện FULLNghĩ thông suốt chỗ mấu chốt của vấn đề, nhưng chân mày của Tiêu Viêm vẫn nhíu chặt như trước, không hề giãn ra tí nào, kế hoạch hiện tại, nếu như không thể đem lực lượng giọt máu trung hòa được thì liền phải thay đổi loại máu của một ma thú thất giai khác, nhưng hiện tại trong tay Tiêu Viêm, trừ giọt huyết dịch thanh hồng này ra, không chuẩn bị máu huyết nào khác nữa.
"Nếu như thế vậy đành phải liều mạng một phen với nó vậy."Ý niệm vừa hiện lên trong đầu, ánh mắt của Tiêu Viêm ngưng tụ lại, bàn tay vung lên, đông đảo quang điểm đang ở trên không trung, bị hút vào bên trong dược đỉnh, ngọn lửa màu xanh biếc quét qua, trong vòng vài phút, những dược liệu kia dưới sự không chế hoàn hảo của Tiêu Viêm, chậm rãi dung hợp thành giọt chất lỏng màu lam nhạt.
Tiêu Viêm nhìn chăm chú vào giọt chất lỏng màu xanh biết có dược lực ôn hòa kia, ngón tay khẽ chỉ ra, giọt chất lỏng này từ từ hạ xuống, chợt lọt hẳn vào bên trong thanh hồng huyết dịch đang sôi trào ngày càng kịch liệt kia.
Một giọt chất lỏng này hàm chứa đông đảo tinh hoa lực lượng của dược liệu, sau khi lọt vào bên trong huyết dịch thanh hồng, trong nó ấn chứa lực ôn hòa, ngay lập tức có hiệu quả rõ rệt, mặt ngoài giọt máu co duỗi mũi nhọn lại, chậm rãi rút vào bên trong thân thể.
Nhìn cảnh này, Tiêu Viêm khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, song ngụm hơi này vừa chui ra khỏi yết hầu một tí, đột nhiên bị khựng lại, bởi vì hắn cảm giác một cách rõ ràng, một cỗ uy áp mang cảm giác mơ mơ hồ hồ, từ từ bên trong giọt huyết dịch thanh hồng kia tràn ra.
Cảm giác được cỗ uy áp xuất hiện, làm cho đấu khí bên trong cơ thể Tiêu Viêm hơi chậm lại. Chợt giọt huyết dịch thanh hồng vừa mới bình tĩnh lại thì đã như sôi trào lên, điền cuồng mãnh liệt, một cỗ cổ lực lượng cuồng bạo làm mọi người biến sắc nhanh chóng bùng lên.
Đột nhiên xuất hiện biến cố, làm cho mọi người tại chỗ sắc mặt thay đổi, uy áp này từ trong máu tràn ngập ra, cho dù là đám người Tô Thiên, cũng có một chút kinh ngạc.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Cho dù ma thú thất giai tầm thường một chút, cũng không thể nào có uy áp mạnh mẽ như thế a." Trên bầu trời, đông đảo trưởng lão sắc mặt đều kinh sợ, nhìn chăm chú lên thạch đài, chum đầu ghé tai bàn luận với nhau xôn xao.
Tô Thiên cùng Tiểu Y Tiên liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên chút ngưng trọng, cảm giác cỗ uy áp từ nói đó phát ra, chủ nhân của máu huyết khi còn sống, thực lực có thể nói vô cùng khủng bố, nói không chừng, nó còn là một mãnh thú cấp bậc tuyệt thế, không biết Tiêu Viêm từ đâu lấy được máu ma thú có cấp bậc cao như thế?
Ngay lúc mọi người đang kinh ngạc, người nãy giờ chưa xuất hiện, ở bên cạnh Tiểu Y Tiên, Tử Nghiên. Trong chốc lát cỗ uy áp xuất hiện tại đây, trong con ngươi giống như bảo thạch hiện lên tia tử mang có chút kỳ dị.
Ánh mắt Tiêu Viêm, giờ phút này đang gắt gao nhìn chằm chằm vào giọt huyết dịch thanh hồng kia, vấn đề lớn nhất quả nhiên nằm ở trên người nó.
"Ngày đó, theo như lời Mạc Thiên Hành nói, thực lực của ma thú này khi còn sống, hẳn đang ở thất giai đỉnh phong, trong quá trình đột phá lên bát giai, nhưng cho dù là ma thú cấp bậc như thế này, chỉ với một giọt máu huyết, cũng khó có thể gây ra uy áp mạnh mẽ như thế, xem ra, con thú này lai lịch có chút bất phàm."Trong mắt Tiêu Viêm hiện lên chút tinh mang, uy áp bên trong thanh hồng huyết dịch truyền ra, không ngừng chống lại phần lớn dược liệu dùng trung hòa, dường như trong giọt máu kia, có một cỗ ngạo khí mơ hồ còn sót lại, chính cỗ huyết mạch kiêu ngạo này không cho phép nó bị luyện hóa thành một khỏa đan dược cho con người hấp thu.
"Bất kể lúc còn sống ngươi mạnh mẽ như thế nào, nhưng hiện giờ chỉ là một giọt máu mà thôi, ta không tin thực lực của mình không thể thu phục được ngươi."Bên trong giọt máu không ngừng truyền ra ý chí kháng cự, nó đã khởi dậy một tia hỏa khí trong lòng Tiêu Viêm. Hắn hừ lạnh một tiếng, ngón tay cong lại búng ra, một gốc Long Huyết Chi xuất hiện ở trong tay, ngọn lửa bốc lên trên lòng bàn tay, đem Long Huyết Chi cắn nuốt toàn bộ, sau đó rất nhiều dược liệu được chứa ở trong nạp giới không ngừng liên tục bay ra, tiến vào bên trong ngọn lửa.
Lấy khả năng phản kháng của huyết dịch, Tiêu Viêm có thể ước đoán, dường như ước lượng được năng lượng chứa trong đó dồi dào như thế nào, nếu như thật sự có thể thuận lợi chế luyện thành Thiên Hồn Dung Huyết Đan thì sợ rằng phẩm chất của nó sẽ đạt cao hơn một tầng so với bình thường. Sở luyện, nếu như trong cơ thể nàng xảy ra tình huống gì thì nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến nhi tử hoặc nữ nhi của mình, phải tiếp tục sở luyện. Tiêu Viêm làm việc luôn theo đuổi sự hoàn mỹ, nếu muốn tinh luyện, ắt tự nhiên là thứ tốt nhất.
Ý niệm đang quay cuồng trong lòng, lửa giận bốc lên, bên trong ngọn lửa trên tay Tiêu Viêm, một giọt chất lỏng màu đỏ như máu lại hiện lên một lần nữa.
"Ta cũng không tin không thể trị được ngươi."Nhìn giọt chất lỏng đỏ như máu kia, Tiêu Viêm cắn răng một cái, cong ngón tay búng ra, nó liền hóa thành một đạo hồng ảnh, tiến vào bên trong thanh hồng huyết dịch.
Dược dịch đỏ như máu lọt vào bên trong thanh hồng huyết dịch, làm cho cỗ lực lượng cuồng bạo kia hơi bị đè xuống, nhưng dưới cỗ uy áp kia, lại cư nhiên sinh sôi tiếp tục, hơn nữa, dường như do Tiêu Viêm liên tục khống chế, cỗ uy áp từ trong huyết dịch càng lúc càng mạnh, cho tới khi tầm mắt của Tiêu Viêm xuất hiện chút hoảng hốt. Trong lúc đang mơ hồ, hắn nhìn thấy một đầu thú khổng lồ cực kỳ dữ tợn, từ bên trong dược đỉnh đánh ra, mạnh mẽ lao về phía của hắn.
Đầu Thú hư ảo, vẫn chưa xuất hiện, nhưng giữa cổ họng Tiêu Viêm, như lúc trước truyền ra một tiếng kêu rên trầm thấp, chợt trên khuôn mặt xuất hiện sự kinh hãi, lực lượng linh hồn của mình cư nhiên xuất hiện sự mài mòn.
Hít một hơi thật sau, vẻ khiếp sợ trong mắt Tiêu Viêm càng lúc càng nồng đậm, ngay lúc này hắn lại cảm thấy có chút may mắn, hoàn hảo là mình không có lỗ mãng, cắn nuốt huyết dịch lung tung, nếu không thì trong cơ thể không phải đã xuất hiện huyết dịch này, gây náo loạn khắp trời rồi sao?
Quá trình luyện chế đan dược, vào giờ khắc này do huyết dịch chết tiệt mà xuất hiện sự gián đoạn, không có cách nào đem uy áp bên trong kia đuổi đi, đan dược này, sợ rằng vĩnh viễn không thể chế luyện thành công.
Nhìn khuôn mặt ngưng trọng của Tiêu Viêm trên bệ đá, tất cả mọi người đều nhận ra, lần luyện đan này của hắn dường như xuất hiện phiền toái to lớn.
"Không biết Tiêu Viêm đại ca lấy từ đâu được tinh huyết ma thú lại có ẩn chứa uy áp đến mức này. Theo như ta được biết, ở Trung Châu, một ít ma thú cường đại trong gia tộc, một một vị tộc nhân đều có một khối linh bia, bên trong linh bia này, có một luồng tàn hồn, chỉ cần sợi tàn hồn này không tiêu tan, huyết mạch bên trong bản thể, không thể bị người ngoài đạt được, hiện tại diễn ra cảnh này, quả thật có chút giống nhau, có điều nơi này là Hắc Giác Vực, sao lại xuất hiện loại ma thú có linh bia cơ chứ?" Trên lầu các, Hân Lam khẽ nhíu lông mày, ở trong lòng có chút nghi ngờ, miệng nói lẩm bẩm.
Tiêu Viêm tự nhiên không thể biết được ma thú chết tiệt này có phải là thành viên bên trong của một trong những đại gia tộc cường đại của Trung Châu hay không, hắn bây giờ đang bị giọt thanh hồng huyết dịch này làm cho sứt đầu mẻ trán.
Trong lúc Tiêu Viêm đang vô cùng đau đầu, ở nơi xa xa, con ngươi Tử Nghiên lại thêm lần nữa hiện lên chút tử mang, chợt thân hình động lên, lướt tới bên cạnh thạch đài, chợt thân thể nhỏ xinh trực tiếp xuyên qua khoảng không đang bị phong tỏa, hiện ra trên bệ đá.
"Nha đầu, hiện tại ta không có rảnh tay để giúp ngươi luyện chế đan dược để ăn đâu." Nhìn thấy Tử Nghiên xông tới, Tiêu Viêm phất phất tay giọng nói đầy bất đắc dĩ.
"Dược vật ngươi dùng như vậy, vĩnh viễn cũng không thể trấn áp được giọt thanh hồng huyết dịch kia, bởi vì loại uy áp này, cội nguồn là do huyết mạch, mặc dù ta không nắm chắc đại gia hỏa này đến tột cùng là thuộc vào dạng ma thú nào, nhưng lai lịch thì không hề tầm thường chút nào, nói không chừng còn là một số viễn cổ dị thú lưu lại một chút, được truyền xuống." Tử Nghiên liếc Tiêu Viêm một cái, thanh âm giòn giã vang lên.
Nghe vậy, Tiêu Viêm chợt ngẩn người ra, cười khổ một tiếng, hiện tại hắn cũng không muốn để ý tới chủ nhân của huyết dịch này đến cùng có phải là dị thú viễn cổ hay không, hắn chỉ biết là, nếu không tiêu trừ được uy áp trong huyết mạch, những dược liệu cực kì khó tìm này sẽ phải lãng phí một cách vô ích.
"Dùng máu của ta!" Con ngươi Tử Nghiên nhìn chăm chú vào giọt thanh hồng huyết dịch bên trong dược đỉnh kia, tử mang trong mắt ngày càng nồng đậm, như không đợi được Tiêu Viêm đáp lại, đã cắn mạnh đầu lưỡi một cái, một giọt máu màu tím từ từ bay ra, dừng lại ở trước mặt của Tiêu Viêm.
Nhìn giọt máu màu tím thuần khiết lóe ra ở trước mặt, Tiêu Viêm sửng sốt, nói:
"Máu của ngươi có thể khu trừ được uy áp trong huyết mạch kia sao?".
"Mặc dù không biết nó đến tột cùng là loại ma thú nào nhưng trực giác nói cho ta biết, so với nó ta càng mạnh mẽ hơn." Tử Nghiên kiêu ngọa giơ giơ cằm lên, hừ hừ nói.
Nhìn tiểu tử kiêu ngạo kia bằng ánh mắt đầy hoài nghi, Tiêu Viêm trầm ngâm một hồi, chỉ đành thở dài một hơi, hiện tại trước mắt, cũng chỉ có thể còn nước còn tát thôi, nếu vẫn như cũ không được, vậy việc luyện đan đành phải để lại sau này thôi.
Trong lòng hiện lên ý niệm này, Tiêu Viêm bấm tay một cái, giọt huyết dịch màu tím trước mặt bay vào trong dược đỉnh, sau đó lọt vào bên trong thanh hồng huyết dịch kia.
Theo giọt huyết dịch tiến vào bên trong, phiến thiên địa tại chỗ này dường như trở nên yên tĩnh trong chốc lát, chợt Tiêu Viêm vô cùng kinh ngạc nhận ra, uy áp cường hãn của giọt thanh hồng huyết dịch, giống như một loại bình thường tuyết đông gặp nước sôi, nhanh chóng bị tiêu tán.
Trợn mắt há hốc mồm nhìn biến hóa bên trong dược đỉnh, bởi vì lực lượng linh hồn đang trải rộng trong đó, Tiêu Viêm có thể cảm giác một cách rõ ràng, trong lúc uy áp này nhanh chóng tiêu tán, thực giống như bị kinh sợ khi gặp phải thiên địch vậy.
Trong vòng mấy hơi thở ngắn ngủi, uy áp làm cho Tiêu Viêm vô cùng nhức đầu, chớp mất đã biến mất sạch sẽ, loại biến hóa này, làm cho hắn sững sờ nhìn khuôn mạt nhỏ nhắn lộ vẻ đắc ý của Tử Nghiên, trong lòng tràn đầy nghi ngờ và tò mò, bản thể của cô nàng này đến tột cùng là cường đại đến mức nào.