Nguồn: TruyenYY
Toàn thân dược đỉnh được che kín bởi thú văn đỏ sậm, rơi thật mạnh xuống bệ đá, cảm giác to lớn nặng nề, dường như làm cho thạch đài khẽ run rẩy một chút.
Nhìn dược đỉnh đang ở trước mặt, Tiêu Viêm hít sâu một hơi, miệng khẽ mở ra, một ngọn lửa màu xanh biếc được phun ra ngoài, ngón tay cong lại búng ra, ngọn lửa mang theo phần đuôi vô cùng xinh đẹp, trực tiếp xông vào bên trong dược đỉnh, đột nhiên nổ bung ra. Liệt hỏa hừng hực, không ngừng sôi trào ở bên trong dược đỉnh, nhiệt độ càng ngày càng tăng cao, thậm chí giống như làm cho nhiệt độ ngày hôm nay tăng lên, mang theo cảm giác vô cùng khô nóng.
Khi ngọn lửa bốc lên, tay áo bào Tiêu Viêm vung lên, một gốc cây dược liệu nhất thời từ bên trong giới chỉ bay ra, chợt có một đạo đấu khí bao vây nó lại, trôi lơ lửng nơi không trung của thạch đài, giống như một quả mai bình thường tán ra ánh sáng le lói, từ phía dưới nhìn qua thì có chút rực rỡ
"Thiên Hồn Dung Huyết Đan, có cấp bậc Thất phẩm, có tác dụng cải thiện thể chất, đề cao khả năng tu luyện thiên phú kinh người. Luyện chế cần thiết phải dùng vô số còn có cực kì nhiều những hạn chế, ước chừng có hơn bảy mươi loại dược liệu, trong đó tài liệu chính chia làm bốn loại.. Long Huyết Chi, Cốt Linh Quả, Huyền Thiên Thanh Đằng, Ma Thú Tinh Thuyết thất giai hoặc cấp bậc cao hơn, bốn loại tài liệu này đều vô cùng trân quý hiếm thấy, tìm ra được thực sự có chút khó khăn, mà phương pháp dùng để luyện chế, cũng thực có chút hà khắc."
Phương pháp luyện chế Thiên Hỏa Dung Huyết Đan, hiện lên chậm rãi ở trong đầu Tiêu Viêm, một số điểm mấu chốt, những dòng chữ chi chít kia tức thì toàn bộ được khắc sâu vào trong đại não.
Bảy mươi loại tài liệu luyện chế, một đan dược cần số lượng dược liệu nhiều như thế, quả thực là lần đầu tiên Tiêu Viêm chứng kiến, cho dù là năm đó để thu Vẫn Lạc Tâm Viêm, Dược Lão ra tay luyện chế linh đan kia, số dược liệu cần thiết cũng chưa từng đạt tới được con số này, bởi vậy có thể thấy được rằng, sự khó khăn trong việc luyện chế Thiên Hỏa Dung Huyết Đan sợ là sẽ còn cao hơn luyện chế linh đan một bậc.
Những ý niệm hỗn loạn trong đầu chợt lóe lên, toàn bộ đều được Tiêu Viêm khu trừ, ngẩng đầu lên, cảm giác một chút nhiệt độ bên trong dược đỉnh, khẽ gật đầu, ngón tay hơi vương ra, chỉ thấy được ngọn lửa màu xanh biếc đang mãnh liệt thiêu đốt trong dược đỉnh, nhất thời từ từ giảm xuống.
Đôi mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào bên trong dược đỉnh, một lát sau, ngón tay Tiêu Viêm khẽ động, một đạo quang mang lướt đến, chợt hóa thành một gốc cỏ linh chi toàn thân đỏ rực, rơi rào trong tay hắn.
Gốc cỏ linh chi này vừa xuất hiện, đã tràn ngập ra một cỗ huyết định nồng nặc, bên trong huyết tinh nồng đậm này, dường như mơ hồ có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng dao động có chút tinh thuần.
Vật này, chính là một trong những tài liệu chính để luyện chế Thiên Hồn Dung Huyết Đan - Long Huyết Chi, tuy nói rằng cỏ linh chi này không phải chân chính tiêm nhiễm Long Huyết, nhưng việc thành hình tương đối khó khăn, ít nhất phải hấp thu máu tươi của ba loại ma thú loại xà, mới có thể từ dưới đất chui lên sinh trưởng.
Ngón tay Tiêu Viêm nhẹ nhàng ma sát mặt ngoài của Long Huyết Chi, cảm thụ được nó đang ẩn chứa bên trong một loại năng lượng tinh thuần hơi có vẻ âm hàn, khẽ thở ra một hơi, ngón tay cong lại búng ra, Long Huyết Chi hóa thành một đạo hồng mang, bay vào bên trong dược đỉnh. Theo sự đầu nhập của Long Huyết Chi, bên trong dược đỉnh, ngọn lửa xanh bích vốn dĩ đang tĩnh lặng, nhất thời y như lang sói đói khát, hung hăng mãnh liệt hẳn lên, đem vào trong miệng cắn nuốt.
Ngay lúc ngọn lửa kia nhanh chóng nuốt lấy Long Huyết Chi kia, mười ngón tay của Tiêu Viêm đan lại, chỉ thấy đông đảo vô số quang điểm đang trôi lơ lửng trên không trung, lập tức phân định ra gần mười miếng, nối đuôi nhau lần lượt đều đầu nhập vào bên trong dược đỉnh, như con thiêu thân xông vào ngọn lửa.
Long Huyết Chi trời tình vốn tính âm hàn, tiếp xúc với hỏa liền tiêu vong, dược dịch rèn luyện ra ở bên trong đỉnh như được dùng để trung hòa đi dược tính đầy sự âm hàn của nó, mà những dược liệu đầu nhập ban đầu vào trong dược đỉnh, mục đích chính là chuẩn bị trung hòa hết thảy.
Dược liệu đồng thời luyện hóa nhiều như thế, đối với yêu cầu về lực lượng linh hồn vô cùng nghiêm khắc, có điều Tiêu Viêm hôm nay, chuẩn bị đẩy đủ từ tinh thần cho tới thực lực.
Đông đảo dược liệu kia xông vào trong ngọn lửa, sau một lúc tiếp xúc với Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, phần lớn đều khô héo, cuối cùng bản thể hóa thành bụi phấn, mà giọt dược dịch tinh thuần, phần quý giá nhất còn lại, cuối cùng dưới dự khống chế vô cùng tinh diệu của lực lượng linh hồn Tiêu Viêm, hơi dung hợp lại, sau đó từng giọt từng giọt rời ngày càng nhiều lên trên Long Huyết Chi đang khô héo kia.
Theo những giọt dược dịch này rơi xuống, Long Huyết Chi đỏ sậm như máu bắt đầu từ từ phai màu, thành từng mảnh huyết sắc, bột phấn từ trong đó bị bóc xuống, cứ như thế chỉ một lát sau, màu sắc Long Huyết Chi trở nên tái nhợt.
Đối với việc Long Huyết Chi trở nên tái nhợt, Tiêu Viêm cũng không giành nhiều sự chú ý, đi chăm chú nhìn nó chính là tinh hoa của Long Huyết Chi, không phải nằm ở trong đó mà là trên những phấn huyết sắc trên da, một chút ít đó, cũng là thứ mà luyện chế Thiên Hồn Dung Huyết Đan cần phải có.
Vài giọt dược dịch màu trắng sữa rơi lên trên chút ít phấn bì màu đỏ sậm dưới nhiệt độ ở chung quanh đang ổn định, bột phấn đột nhiên bị hòa tan, sau đó khoảng mấy phút đồng hồ, một dòng chất lỏng như huyết sắc rồng rắn nối đuôi nhau hiện ra bên trong dược đỉnh.
Nhìn bước luyện hóa đầu tiên đã thành công, Tiêu Viêm thở phào nhẹ nhõm hẳn ra, bàn tay vung lên, ngọn lửa bùng lên đem linh chi bao vây lại, từ từ tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, làm cho thể tích của chất lỏng màu máu từ từ thu nhỏ lại, mà màu sắc của nó thì ngày càng đậm lên.
Cho đến khi dòng chất lỏng huyết sắc này thu nhỏ lại còn chừng cỡ ngón tay cái, nó đã trở nên sềnh sệch hẳn. Nhìn thấy như vậy, khóe miệng Tiêu Viêm hiện lên vẻ mỉm cười, bàn tay phất ra, một tia sáng lướt đến, hóa thanh một loại quả, trái cây màu trắng mặt ngoài đầy sự gồ ghề, đây là cái được gọi là cốt linh quả.
Vài loại tài liệu chủ yếu cần tinh luyện, đều yêu cầu cực kỳ khắt khe, nếu như không có phương pháp tinh luyện chuyên môn, căn bản rất khó đem phần dược lực mình cần đem tinh luyện ra. Long Huyết Chi vốn y như thế, mà Cốt Linh Quả cùng với Huyền Thiên Thanh Đằng thì càng cao hơn nữa. Để tinh luyện Cốt Linh Quả, sự khó khăn còn cao hơn một bậc, bao gồm hai mươi loại phối liệu để trung hòa, làm tiêu tốn của Tiêu Viêm khoảng thời gian một tiếng, mới có khả năng từ trong đó tinh luyện thuận lợi thu được một giọt chất lòng có màu sắc như cốt tủy.
Ngay sau khi tinh luyện Cốt Linh Quả thành công, TIêu Viêm lại đưa Huyền Thiên Thanh Đằng vào bên trong dược đỉnh, cái Huyền Thiên Thanh Đăng này cực kì cứng rắn, phi mộc phi kim, hơn nữa điều khiến người người kinh dị đó chính là khả năng kháng sức nóng của nó, tương đối cao. Cho dù là Tiêu Viêm lấy Lưu Ly Liên Tâm Hỏa ra để trợ giúp, nhưng cũng phải mất ước chừng hơn hai canh giờ, mới có làm cho mặt ngoài của nó xuất hiện khe nứt.
Ngay lúc Huyền Thiên Thanh Đằng hé ra khe nứt, giữa không trung lại có hơn hai mươi quang điểm bay vào trong dược đỉnh, cuối cùng bị Tiêu Viêm luyện hóa hết thẩy, hóa thành từng giọt dược dịch ẩn chứa tinh thần lực, rơi vào phía trên Thanh Đằng.
Đông đảo dược liệu có tác dụng dung hòa dược lực này, ước chừng mất khoảng nửa giờ, Huyền Thiên Thanh Đằng giống như một đoạn cành khô, rốt cuộc cũng bị bạo liệt ra, có chút ít bột phấn màu xanh nhạt lần lượt từ đó rơi xuống, cuối cùng bị lực lượng linh hồn Tiêu Viêm đọng lại thành một quả phấn cầu màu xanh.
Ba loại vật liệu chủ đạo, thuận lợi tinh luyện xong, nhìn thấy cảnh này, Tiêu Viêm cùng với đám người Tô Thiên đang đứng ở xa xa, đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lúc trước nhìn thủ pháp luyện chế chớp nhoáng của Tiêu Viêm, làm cho bọn họ đều hoa mắt cả lên, tuy nói rằng với việc phương pháp luyện đan, bọn họ cũng không hiểu biết sâu, nhưng nhìn thủ pháp luyện chế Tiêu Viêm đang thể hiện, có thể nhìn ra được rất thuận lợi, như nước chảy mây trôi, loại luyện chế như thế này, hơi giống với việc thưởng ngoạn phong cảnh hữu tình.
Trong Nội viện từng trận tiếng động tiếng động xôn xao truyền ra, cũng không hề đọng lại trong tai Tiêu Viêm. Sau khi tinh luyện ba loại tài liệu chủ đạo, hắn nghỉ ngơi một chút, sau đó lại ngưng trọng tinh thần, trầm ngâm một hồi lâu, từ trong giới chỉ lấy ra một bình ngọc, chậm rãi nghiêng miệng bình, đột nhiên, một giọt huyết dịch thanh hồng rơi xuống.
Huyết dịch thanh hồng quay tròn lơ lửng trước mặt Tiêu Viêm, thể tích huyết dịch tuy ít, nhưng trong đó ẩn chứa một cỗ năng lượng cuồng bạo, làm cho người ta không thể nào lộ ý khinh thường.
Giọt Huyết dịch thanh hồng này, chính là do Tiêu Viêm từ trong buổi đấu giá ngày đó đoạt được thi thể của ma thú thần bí, sau đó tinh luyện mà tạo thành. Ma thú thần bí kia khi còn sống có cấp bậc không hề thấp tí nào, đủ sức thỏa mãn yêu cầu luyện chế Thiên Hồn Dung Huyết Đan, nếu như dùng nó để luyện chế thì khi thành công, phẩm chất của đan dược, sợ rằng sẽ càng tăng lên nhiều lần.
Ngay lúc Huyết dịch thanh hồng xuất hiện ở nơi này, trên bầu trời, đông đảo trưởng lão cũng phát hiện ra, lập tức đều có chút rung động. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Cặp mắt của Tiêu Viêm chăm chú nhìn vào giọt huyết dịch thanh hồng, một lát sau, ngón tay cong lại búng ra, huyết dịch phiêu phiêu bay ra, cuối cùng lọt vào trong dược đỉnh.
Huyết dịch thanh hồng mới vừa lọt vào bên trong dược đỉnh, trong đó ẩn chứa năng lượng cường đại, ở bên trong dược đỉnh, trực tiếp nổi lên một trận cuồng phong, thấy như thế, chân mày Tiêu Viêm như nhăn lại, chần chừ một chút, chợt cắn răng một cái, theo dược dịch và bột thuốc của Long Huyết Chi, Cốt Linh Quả, Huyền Thiên Thanh Đằng được tinh luyện ở bên trong, trực tiếp dung hợp vào bên trong của huyết dịch thanh hồng.
Ba loại này đều ẩn chứa năng lượng cực kì cường hãn, lọt vào bên trong huyết dịch thanh hồng, không mang lại nửa điểm dao động, ngay lúc trong lòng Tiêu Viêm muốn xả hơi một cái, một cỗ năng lượng dao động cuồng bạo, đột nhiên từ bên trong huyết dịch thanh hồng cuồn cuộn tuôn ra ngoài, chợt mạnh mẽ đập vào thành của dược đỉnh, nhất thời, sóng âm to rõ thanh thúy, khuếch tán nhanh chóng, đem cả nội viện bao trùm lại, chịu ảnh hưởng mạnh mẽ.
Nơi sâu thẳm trong dược đỉnh, vào thời khắc này mạnh mẽ rung lên mấy cái, nếu như đổi lại mội loại dược đỉnh tầm thường, chỉ sợ với loại chấn động kiểu này, sẽ trực tiếp bị nổ tung.
Sắc mặt Tiêu Viêm âm trầm bất định, nhìn giọt huyết dịch thanh hồng đang sôi trào ở bên trong dược đỉnh, bộ dạng của nó lúc này, bề ngoài thì êm dịu, vẻ hung ác không hề nổi lên, lộ vẻ ngoan hiền, làm cho nó thoạt nhìn qua thì giống như một loại hải đảm bình thường thật nhỏ, mà ở bên trong hải đảm đang sôi trào kia, có một cỗ năng lượng dao động cực kì cuồng bạo, vô pháp dùng từ ngữ diễn tả.
Đinh! Đang!
Từng đạo năng lượng dao động không ngừng va chạm vào trên vách dược đỉnh, âm ba to rõ vang vọng không ngớt trong toàn bộ nội viện, loại biểu hiện này, dường như mỗi người đều hiểu rõ, hình như việc luyện chế ở trên kia, đã xảy ra một chút vấn đề.
"Đại trưởng lão, làm sao bây giờ?" Một gã trưởng lão nhìn lên thạch đài, thấp giọng hỏi.
"Có thể làm sao đây? Luyện chế cũng không phải là đánh nhau với người khác, há có thể nói trợ giúp là giúp được à? Hiện tại, cục diện của tình huống này, chỉ có thể trông chờ vào biểu hiện của Tiêu Viêm, ngoại nhân nếu tùy tiện tác động vào, đều là đang làm nhiễu loạn hắn, hơn nữa luyện chế thất phẩm đan dược, vốn dĩ tỉ lệ thành công cũng không cao, hiện tại Tiêu Viêm là Luyện Dược sư Lục phẩm, thật bại cũng là chuyện cực kì bình thường thôi, không cần ngạc nhiên." Tô Thiên nhíu mày, trầm giọng nói. Bị Đại trưởng lão khiển trách, vị trưởng lão kia cũng chỉ đành gật đầu cười khổ.
Toàn bộ nội viện cũng đều bởi vì sóng âm to rõ liên miên không ngừng này mà ồ lên xôn xao, náo động. Ánh mắt Tiêu Viêm gắt gao nhìn chằm chằm vào bên trong dược đỉnh, toàn bộ lực lượng linh hồn đều trút ra, giăng đầy mọi ngõ ngách bên trong dược đỉnh.
Mặc dù hắn cũng biết, lấy khả năng chế thuốc của hắn hiện tại, luyện chế ra đan dược thất phẩm tỷ lệ thành công quả thực là cực thấp.
"Muốn ngay lần đầu tiên đã luyện chế thành công, cho dù là Luyện Dược sư Thất phẩm sợ rằng cũng khó có khả năng làm ra được."Theo tròng mắt Tiêu Viêm càng ngày càng nheo lại, tâm thần càng ngày càng ngưng tụ lại, trong chốc lát, con ngươi đen nhánh kia, đột nhiên dâng lên ngọn lửa xanh biếc, dưới ngọn lửa bốc lên kia, dường như Tiêu Viêm mơ mơ hồ hồ nhìn thấy huyết dịch thanh hồng ở bên trong kia đang cùng với tràng năng lượng kia kịch liệt chiến đấu giữa sự ăn mòn cùng với việc dung hợp.
"Thì ra là như thế."Trong thoáng chốc, có một thanh âm thật thấp, lẩm bẩm phát ra, đúng là từ trong miệng Tiêu Viêm truyền ra.