Phải biết rằng bọn họ cũng chỉ là nửa bước Vũ Hoàng hoặc là nhất khiếu Vũ Hoàng mà thôi. Thực lực người cao nhất không vượt quá nhị khiếu Vũ Hoàng. Bọn họ tuyệt đối khó có thể chống lại được công kích cấp Vũ Hoàng đỉnh phong.
Nhưng trên đường đi tới đây, hắn vẫn chưa thấy dấu hiệu bọn họ đi vòng. Điều này nói rõ thế lực siêu cấp của đám người Tống Khuyết đã đi qua đoạn Cổ Lộ này.
Lẽ nào vận khí của bọn họ tốt, trên đường đi lại không gặp phải loại binh khí ẩn chứ chiến ý linh khí cấp như vậy?
Đinh Hạo sẽ không cho rằng mọi chuyện đúng là như vậy.
Chỉ sợ trong tay bọn nọ cũng có chí tôn chi khí cực kỳ khủng khiếp tồn tại? Ngay cả Hùng Bi Yêu Hoàng cũng có thể lấy ra Thôn Thiên Ma Hồ, vậy những thiên tài tông môn siêu cấp này, trong tay không hẳn không có con bài chưa lật mới đúng.
Nghĩ tới đây, trong lòng Đinh Hạo âm thầm lo lắng. Thật sự không thể khinh thường nội tình của những thế lực siêu cấp. Bằng không có thể sẽ phạm phải sai lầm trí mạng.
Sau khi điều tức hoàn tất, khôi phục lực lượng xong, Đinh Hạo cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng, bắt đầu tiếp tục đi tới phía trước.
Với tốc độ chạy tới phía trước như vậy, Đinh Hạo không thể lui về phía sau.
Giải cứu Tây Môn Thiên Tuyết đang hôn mê, hắn cần các loại thần dược. Chúng đều ở trong di chỉ thần bí này. Đao Tổ và Kiếm Tổ cần các loại thần liệu dành riêng cho thần binh u, cũng có thể xuất hiện ở điểm cuối của Cổ Lộ. Đinh Hạo phải tiếp tục kiên trì đi tiếp.
Trong nháy mắt, lại hơn một ngày trôi qua.
Trong thời gian đó, Đinh Hạo lại gặp phải vài lần nguy hiểm. Các binh khí với chiến ý linh khí đang ngủ say chợt kích phát một cách khó hiểu.
Trong đó có sáu thanh binh khí đều có lực công kích đạt cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong.
Thậm chí còn có một thanh mơ hồ đạt tới cấp nửa bước Vũ Đế, phát động ra công kích gần như hủy thiên diệt địa, khiến gần như mọi thứ trong phạm vi ba bốn dặm đều hóa thành tro bụi. May mà những binh khí này cũng không phải liên tục xuất hiện. Mỗi lần Đinh Hạo đều có thể lợi dụng lực lượng chí tôn trong thanh kiếm rỉ, ở trong tình cảnh nguy hiểm phong ấn chúng xuống.
Đây tuyệt đối là một thu hoạch với cấp bậc nghịch thiên.
Tuy rằng mỗi binh khí ẩn chứa chiến ý và linh khí bị phong ấn chỉ có thể tiêu hao một lần, nhưng sử dụng ở thời khắc mấu chốt, nếu như sử dụng thoả đáng, lại có thể xoay chuyển cục diện.
Đến bây giờ, Đinh Hạo vẫn có vài điều không hiểu lắm. Rốt cuộc những binh khí với chiến ý và linh khí đang trong giấc ngủ say, làm thế nào lại bị kích phát, tiến hành tự động phát ra công kích mang tính tự sát như vậy? Là do huyền khí trong cơ thể mình gây ra? Hay do khí tức sinh linh khiến chúng có phản ứng?
Theo thời gian trôi qua, địa thế dần dần trở nên thoai thoải.
Đinh Hạo dần dần mau rời khỏi dãy núi đao kiếm này.
- Dọc theo khe núi kim loại này, đi tiếp về phía trước. Không cần đi đường vòng, cứ đi thẳng, hẳn là có thể đi ra khỏi đoạn Cổ Lộ này!
Kỷ Anh Khởi nằm ở trên lưng Đinh Hạo, cười hì hì nói:
- Đinh đại ca, không biết đoạn tây du Cổ Lộ thứ chín sẽ là thế giới như thế nào? Ta thật sự rất tò mò!
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Chờ đến lúc đó sẽ biết...
Đinh Hạo đang muốn nhấc chân đi tới, vừa lúc đó, hắn đột nhiên đổi sắc. Dường như hắn cảm ứng được điều gì, lẳng lặng đứng ở tại chỗ một hồi lâu, sau đó đột nhiên nhấc chân đi về phía bên phải...
- Ai? Đinh đại ca, đại ca đi nhầm...
Kỷ Anh Khởi nhắc nhở.
Đinh Hạo lắc đầu, không nói gì thêm, tiếp tục đi về phía bên phải.
Bên phải vẫn là một ngọn núi với vô số những mảnh kim loại. Trông nó càng có vẻ quái dị, vô cùng đột ngột, thiên kì bách quái, bày bố với một loại phương vị kỳ lạ. Kỷ Anh Khởi khẽ nhíu mày. Với trực giác trời sinh vô cùng nhạy cảm nói cho nàng biết, những ngọn núi kỳ lạ mọc lên đột ngột như vậy, giống như từng vệ sĩ trung thành, đang bảo vệ xung quanh tồn tại nào đó cao quý.
Một cảm giác nguy hiểm chưa bao giờ lĩnh hội được khiến nàng sợ hết hồn, gần như sắp níu hắn lại.
- Đinh đại ca, không thể tiếp tục đi về phía trước. Ta cảm giác được sát khí, nguy hiểm cực độ...
Sắc mặt Kỷ Anh Khởi trắng bệch, sắp không thở nổi.
Đinh Hạo thoáng dừng lại, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:
- Ta phải đi xem thử.
Hắn phóng ra thần thức mạnh mẽ, bao phủ lấy Kỷ Anh Khởi, ngăn cách một ít loại cảm giác nguy hiểm này. Lúc này tiểu nha đầu này mới cảm giác có chút thoải mái hơn. Chỉ có điều nàng vẫn bị cảm giác nguy hiểm khủng khiếp kia dọa, tim đập nhanh từng nhịp.
- Đinh đại ca, đại ca... cảm giác được cái gì?
Kỷ Anh Khởi có chút lo lắng hỏi.
- Bây giờ còn không thể nói chính xác được.
Trên mặt Đinh Hạo lộ ra một chút nghi ngờ. Kỷ Anh Khởi cảm giác được nguy hiểm, nhưng trực giác Thắng Tự Quyết tầng thứ sáu của Đinh Hạo, không biết vì sao lại phát hiện ra nhiều điều khác. Phía sau dao động nguy hiểm vô biên vô tận ở nơi này, Đinh Hạo lại nhận ra một loại lực lượng triệu tập vô cùng kỳ lạ. Dường như có một người thân với huyết mạch tương liên chưa từng gặp qua, ở nơi xa xôi, đang không ngừng gọi mình.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ lạ, đã từng nhiều lần xuất hiện ở trong lòng Đinh Hạo.
Lần trước khi loại cảm giác này xuất hiện, Đinh Hạo đã tiến vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu.
Lúc này, hắn sẽ gặp phải điều gì? Thuận theo cảm giác trong lòng, Đinh Hạo đi từng bước về phía trước.
Qua mấy canh giờ, loại cảm giác giống như người thân đang kêu gọi càng lúc càng rõ ràng. Đinh Hạo đã vượt qua hơn mười tòa tháp lưỡi kiếm kim loại cô độc cao bốn năm trăm thước. Ánh mắt hắn xuyên qua một cơn lốc màu đỏ kia. Phía trước dần dần xuất hiện một bóng đen đâm thẳng vào trời cao.
Đi lại gần thêm một chút, cuối cùng có thể thấy rõ ràng diện mạo của bóng đen cao đâm thẳng vào mây ở phía trước mắt này.
Đinh Hạo há hốc miệng. Đây là một tháo lưỡi dao kim loại.
Một tháp lưỡi đao với đường kính đại khái chỉ có hai ba mươi thước, nhưng độ cao căn bản khó có thể đo được. Chất lượng của những thanh trường đao tạo ra nó thoạt nhìn được bảo tồn cực kỳ hoàn chỉnh tạo thành. Chúng không có bộ dạng bị rỉ rét loang lổ vỡ nát như các thanh đao kiếm khác ở trong thế giới, mà lóe ra tia sáng chói mắt, hàn khí âm u, dường như là một tòa tháp ngân quang.
Đây vẫn là lần đầu tiên Đinh Hạo nhìn thấy trường đao hoàn chỉnh như vậy ở trong thế giới này.
Quỷ dị chính là, đao tháp này cao chót vót, đâm vào trong mây có chừng mấy ngàn thước, mỗi thanh đao tạo ra nó đều đặc biệt hoàn chỉnh. Đinh Hạo quan sát rất cẩn thận. Nó không giống như các ngọn núi kim loại do các loại binh khí sứt mẻ khác tạo thành. Ngọn tháp lớn này được các loại trường đao cùng một màu, không có loại trường kiếm hoặc là những binh khí khác lẫn vào trong đó.
Ở dưới tháp đao, Đinh Hạo nhìn thấy được một loạt những bậc thang kỳ lạ.
Những bậc thang này do lưỡi của một thanh trường đao tạo thành, giống như một quấn ở phía trên một con rồng dài, theo hình xoắn ốc, quấn vòng quanh đao tháp thông lên phía trên bầu trời.