Mới một tháng có nhiều thế lực tông môn Vô Tận đại lục bị công hãm. Vô Cực tông, Thiên Linh tông, Phá Hiểu tông, Khởi Hàng phái, Tử Cực tông, Thiên Thú cốc vân vân, những sơn môn đại tông môn nổi danh Bắc Vực trong một đêm bị san bằng, vô số cao thủ tử thương.
Những siêu tông môn như Diệt Tuyệt Kiếm tông, Thanh Vân tông, Tình Xuyên Điện, Ám Hương Thiên Phong đều bị thế lực không có công kích quấy rầy.
Các đại vực khác ngoài Bắc Vực cũng gặp tình huống tương tự.
Loạn thế đã bắt đầu.
Dân chúng lầm than.
Sinh linh không bằng con chó.
Máu chảy lai láng.
Xác chất cao như núi.
Tận thế đáng sợ hoàn toàn buông xuống, cá sinh linh Vô Tận đại lục không ngờ tận thế không bắt nguồn từ thánh chiến nhân loại và yêu tộc mà là lực lượng đại lục vực ngoại giáng xuống.
Mỗi khi người đời sau nhìn miêu tả đoạn ngày vực môn thứ nhất mở cửa trong sách vở như trông thấy loạn thế đúc bằng máu, xương, mạng người như cỏ rác, khắp nơi là chiến tranh, giết chóc.
Trong thời gian ngắn cá thế lực trên Vô Tận đại lục bị tẩy trừ.
Rất nhiều tông môn cổ xưa vì bị kẻ xâm nhập Thần Ân đại lục tập kích trong một đêm bị nhổ tận gốc, truyền thừa đứt đoạn. Có nhiều thế lực cường đại có lịch sử lâu dài tuy thoát khỏi kiếp nạn nhưng tổn thất trầm trọng, khó thể hồi phục uy phong ngày xưa.
Đây là loạn thế tối tăm ngô nngữ khó thể miêu tả ra.
Đương nhiên đối với nhiều kiêu hùng dã tâm bừng bừng thì nó càng như là thịnh thế.
khi trật tự cũ bị phá hư, hết thảy hỗn loạn, đạo đức sụp đổ trong lòng mọi người, thế giới hỗn loạn làm nhiều người thấy mờ mịt. Đám võ giả có thần thông đánh mất vinh diệu, chuyển biến từ người bảo vệ thành cướp giật.
Ngày càng nhiều võ giả vì tự bảo vệ mình mà tập kết lại cùng đối kháng kẻ xâm nhập săn giết đến từ Thần Ân đại lục. Theo thời gian trôi qua, các thế lực lớn nhỏ bắt đầu biến chất, bọn họ trở thành đại danh từ thế lực mới trên mặt đất. Vì bảo vệ mình, bọn họ cướp giật, khống chế vận mệnh của người khác.
Vô số người không có tiếng tăm nổi bật trong thời loạn, bá chủ và cường giả mới sinh ra.
Có lẽ trước đó bọn họ chỉ là đệ tử chi nhánh một vài tông môn, thành chủ khổ sở nhẫn nhịn trong thành thị, tiêu sư nhỏ trong tiêu cục, thứ tử địa vị thấp trong thế gia, thậm chí là ăn mày ven đường.
Bởi vì cơ duyên xảo hợp bọn họ quật vùng lên, trông thấy hy vọng thay thế tông môn cổ xưa, trở thành người viết thần thoại.
Đối với đám xâm nhập Thần Ân đại lục, đjăc biệt là dong binh đoàn hùng tâm bừng bừng muốn cướp tài nguyên, bí tịch, tài phú, tài nguyên khoáng sản thi khi bọn họ gặp chống cự quyết tuyệt, trả giá nặng nề, tổn thất lớn bắt đầu nghĩ đến hợp tác với vài thế lực dân bản xứ Vô Tận đại lục.
Thế là càng nhiều thế lực như măng mọc sau mưa nhú lên.
Các thế lực lớn nhỏ chinh phạt, giết nhau, thế giới bị bóng tối bao trùm, mây đen tà ác che lấp bầu trời.
Trong thời gian ngắn Tuyết Châu có mấy trăm thế lực lớn nhỏ, tình hình Bắc Vực càng thêm hỗn loạn.
Không hiểu sao Bắc Vực Huyền Sương Thần Cung không phái cao thủ trấn áp các phương nữa, không duy trì trật tự vốn có. Nghe nói từng có dong binh đoàn lớn của Thần Ân đại lục vây công Thánh sơn Huyền Sương Thần Cung nhưng bị chủ mới Huyền Sương Thần Cung giết hết. Từ sau trận chiến đó Bắc Vực Huyền Sương Thần Cung trong trạng thái phong núi, không can thiệp chuyện bên ngoài nữa. Tuần Sát Sử Huyền Sương Thần Cung trú đóng các nươi cũng rút về.
Không còn Huyền Sương Thần Cung bảo vệ, các đại thế lực càng thêm điên cuồng.
Dùng đầu tường biến ảo đại vương kỳ để hình dung Bắc Vực bây giờ là thích hợp nhất.
Đối với Tuyết Châu, từ ngay chiếc chiến ham đen to thứ nhất của Huyết Long dong binh đoàn xuất hiện ý nghĩa tai nạn, chết chóc buông xuống. Nhiều người thói quen lấy được ích lợi từ hỗn loạn, nhiều võ giả có vũ khí và không bị trói buộc bắt đầu sống không ràng buộc.
Các Mục Thiên Dưỡng chém giết nhau, mỗi giây mỗi phút đổ máu.
Trong loạn thế người bình thường vô tội trở thành người bị hại lớn nhất. Bọn họ ốm yếu, bơ vơ. Bọn họ từng được tông môn che chở, dù sống gian khổ nhưng không nguy hiểm sinh mạng. Giờ đây loạn thế đến, hở chút là gặp đồ sát hoặc bị bán như nô lệ, đưa vào hầm đào khoáng, không bằng cả súc vật.
Đại tông môn cũ của Tuyết Châu đã thành lịch sử.
Các tông môn Trảm Nhật thành, Thiên Âm cốc, Minh Tâm tông, Lôi Âm phái trong thời gian ngắn biến mất hết.
Chủ Trảm Nhật thành là Đao Khuynh Thành mang theo vài thân tín phá vòng vây vào ngày thành bị phá. Tông môn đao pháp có lịch sử mấy ngàn năm trong Tuyết Châu hóa thành tro tàn trong chiến hỏa. Minh Tâm tông, Lôi Âm phái càng thê thảm, hầu như không có người sống, nơi tông môn cư trú thành địa bàn của thế lực mới.
Từng là đại tông môn Tuyết Châu, huy hoàng trở thành lịch sử. Bây giờ chỉ có ba tông môn với cách kỳ lạ may mắn tồn tại.
Đầu tiên là Vấn Kiếm tông, tuy có truyền thuyết nói Đinh Hạo mang theo nguyên tông môn vào tiên giới, sơn môn Vấn Kiếm tông từng là chỗ ai cũng được vào nhưng từ khi hỗn loạn bộc phát, sơn môn trở thành cấm địa võ đạo Tuyết Châu.
Từng có vô số thế lực lớn nhỏ định chiếm cứ sơn môn từng của thế lực số một võ đạo Tuyết Châu xây dựng nhưng cuối cùng tay trắng quay về. Dù là thế lực bản địa mới nhú hay kẻ xâm nhập Thần Ân đại lục, ai dám vào phạm vi trăm thước sơn môn Vấn Kiếm tông là sẽ bị công kích sấm sét.
Đồn rằng trong sơn môn có một vị cường giả cảnh giới chí tôn bảo vệ Vấn Kiếm tông, không ai dám trêu vào.
Có vô số bình dân, người thường chạy vào Vấn Kiếm sơn mạch hy vọng được che chở, cường giả chí tôn bí ẩn kia ngầm chấp nhận. Mới hai, ba tháng đã có ít nhất năm trăm vạn người đến Vấn Kiếm sơn mạch.
Thế lực thứ hai còn tồn tại chính là Thanh Bình học viện.
Thanh Bình học viện từng một lần làm bá chủ võ đạo Tuyết Châu, khi Đinh Hạo nổi lên thì thay đổi môn phong thành thánh địa võ đạo thứ hai trong lòng người trẻ tuổi Tuyết Châu chỉ sau Vấn Kiếm tông. Đặc biệt từ khi đám người Đinh Hạo, Lý Lan rời đi, Thanh Bình học viện thành chỗ tụ tập vô số võ giả trẻ tuổi tài tuấn có thiên phú trong mấy năm của Tuyết Châu.
Hỗn loạn bắt đầu, có người nhắm vào tông môn cổ xưa nổi tiếng quá nhiều này. Trong tàng kinh các Thanh Bình học viện cất nhiều bí tịch bảo điển, tích lũy nhiều năm có tài phú kếch sù, đệ tử trẻ cũng là báu vật. Có thế lực mới tự xưng là Chư Thần Điện liên hợp một dong binh đoàn Thần Ân đại lục định tấn công Thanh Bình học viện.
Tình huống hôm đó có thể nói là cực kỳ nguy hiểm, mắt thấy Thanh Bình học viện sắp bị công phá, viện trưởng Khổng Diệc Nho, Kỷ Anh Khỉ đã sẵn sàng tự sát theo học viện.
Nhưng lúc đó từ trên trời rơi xuống mưa kiếm, sương đỏ tràn ngập. Chỉ mấy giây sau cao thủ, cường giả Chư Thần Điện, dong binh đoàn bị giết hết.
Từ nay về sau không thế lực nào dám đụng vào Thanh Bình học viện.