Hắn lấy ra mười vạn linh thạch, lấy sáu bản bí tịch mỗi người đều có, còn có bảy bí tịch bản đơn, tổng cộng mười ba bản.
Thất Trúc sư huynh bắt đầu phân chia số linh thạch này, một người hai vạn, Lạc Ly tương đương dùng tám vạn linh thạch để mua những bí tịch này.
Thất Trúc sư huynh nói: “Được rồi, tới hạng mục quan trọng nhất đây!”
Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái lấy kiếm trận vang danh thiên hạ, thi hào: Sổ phù đại diễn già thiên địa, kiếm quang túng hoành ngạo cửu châu!
Những tu sĩ này ai cũng có mấy thanh phi kiếm, trong đó cũng có nhập giai thần kiếm.
Thất Trúc sư huynh nói: “Lần chiến đấu này của chúng ta, thu hoạch tổng cộng ba tram ba mươi sáu phi kiếm, trong đó có hai mươi bảy Nhất giai thần kiếm, sáu Nhị giai thần kiếm!
Phi kiếm bình thường ta sẽ chia đều với mọi người, thế nhưng còn dư hai cây Nhất giai thần kiếm, một cây Nhị giai thần kiếm, có ai muốn ra giá mua không?”
Lưu Ly Hải cùng Kim Phù Đồ trong Hỗn Nguyên thất pháp đều có rất nhiều bí pháp cần thần kiếm làm pháp dẫn, cho nên Thất Trúc mới nói như vậy.
Ngũ Nhân sư huynh nói: “Sư huynh, thần kiếm này ta mua, Nhất giai năm vạn linh thạch, Nhị giai mười lăm vạn linh thạch, mọi người thấy thế nào?”
Lạc Ly gật đầu nói: “Được!”
Mấy người khác cũng gật đầu, cứ như vậy Ngũ Nhân sư huynh lấy ra hai mươi lăm vạn linh thạch, thần kiếm đều thuộc về hắn, hắn thu hồi ba thanh thần kiếm này lại, nói tiếp:
“Ta chuẩn bị tu luyện Kiếm Ngư Quần Tiềm Sát, cần rất nhiều thần kiếm, nếu như mọi người không cần thì có thể bán cho ta!
Nhất giai thần kiếm năm vạn linh thạch, Nhị giai thần kiếm mười lăm vạn linh thạch!”
Lạc Ly suy nghĩ, Kiếm Ngư Quần Tiềm Sát của mình đã có một ngàn lẻ một cây kiếm tốt ở Lương châu, hơn nữa mình còn có Tứ giai thần kiếm Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm! Mấy thanh thần kiếm này không có quá nhiều ý nghĩa với mình. Hắn nói:
“Ta bán hết.”
Hắn bán hết năm cây Nhất giai thần kiếm, một cây Nhị giai thần kiếm được chia cho Ngũ Nhân sư huynh. Thất Trúc cũng bán. Thế nhưng Tam Cuồng cùng Phùng Văn lại không bán thu hoạch của mình.
Cuối cùng Thất Trúc sư huynh nói: “Được rồi, mấy thứ này đã xong xuôi cả rồi. Cuối cùng là một ít thu hoạch ta nhận được ở chỗ tam đại Hóa Thần chân tôn, thế nhưng thu hoạch này ta chiếm sáu phần, các ngươi mỗi người một phần. Mọi người đồng ý chứ?”
Lạc Ly là người đầu tiên nói: “Ta đồng ý!”
Thứ này do Thất Trúc sư huynh lấy, cho dù mình biết nơi đó có bảo bối thì cũng không lấy ra được. Thất Trúc sư huynh ăn thịt, mình có canh uống, như vậy đã đủ rồi.
Mọi người đều gật đầu. Thất Trúc mỉm cười, nói: “Được, thu hoạch đó, ta không chia cho các ngươi, chỉ chia mỗi người các ngươi một trăm năm mươi vạn linh thạch!”
Nói xong, hắn đưa mỗi người một túi trữ vật, trong đó có một trăm năm mươi viên thượng phẩm linh thạch. Một người một trăm năm mươi vạn linh thạch, xem ra Thất Trúc sư huynh có thu hoạch rất lớn, thế nhưng Lạc Ly cũng rất hài lòng.
Chia của xong. Ngũ Nhân sư huynh lập tức hô lớn:
“Thua mua thần kiếm giá cao, Nhất giai năm vạn linh thạch, Nhị giai mười lăm vạn, Tam giai sáu mươi vạn!”
Trừ hắn, còn có người hô: “Thu mua đan được, thu mua đan dược!”
Cũng có người hô: “Bán Tam giai pháp bảo. Có ai cần không?”
Đại chiến chấm dứt, mọi người lập tức trao đổi với nhau, bắt đầu mua bán ngay ở chỗ này. Thứ không cần, thay vì tới phường thị thì không bằng bán ra luôn lúc này, còn có thể kết giao nhân tình.
Lạc Ly đứng dậy, đi dạo một vòng, bán hết đan dược cùng tài liệu. Lần đại chiến này, Lạc Ly thu hoạch hai trăm hai mươi vạn linh thạch, có thể nói thu hoạch rất dày.
Đột nhiên có Kim Đan chân nhân hô: “Bán một viên Kim Đan của Kim Đan chân nhân Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái. Đây là Kim Đan tam phẩm!”
Trong khi đại chiến, thân xác của đối phương chết đi thì hỗn độn thần chủ sẽ tính là đã chết, còn Kim Đan bỏ chạy thì bị tu sĩ Hỗn Nguyên tông bắt lấy, trở thành chiến lợi phẩm.
Lạc Ly sửng sốt, lập tức đi qua đó nói: “Sư thúc, bao nhiêu linh thạch, ta mua!”
Kim Đan chân nhân đó nhìn Lạc Ly, nói: “Lạc Ly? Đệ tử của Hổ Thiện?”
Lạc Ly gật đầu nói: “Ra mắt sư thúc!”
Kim Đan chân nhân nói: “Bảy mươi vạn linh thạch!”
Lạc Ly lập tức lấy linh thạch ra, lúc này có một tu sĩ Trúc Cơ đi tới, nói: “Sư phụ, sư phụ,bên kia có người thu Kim Đan, chín mươi vạn linh thạch một viên!”
Lạc Ly sửng sốt, có người giành mối, hắn vừa định tăng giá thì Kính Hạc chân nhân lại đã nói:
“Ta bán cho Lạc Ly bảy mươi vạn linh thạch rồi!”
Trúc Cơ tu sĩ sửng sốt, nói: “Sư phụ, kém nhau hai mươi vạn linh thạch đó!”
Kính Hạc chân nhân nói: “Ta nguyện ý. Ai bảo hắn là đồ đệ của Hổ Thiện sư huynh chứ. Ta nguyện ý bán cho hắn!”
Đồ đệ của hắn không còn lời nào để nói.
Lạc Ly lấy linh thạch ra, đựng vào trong túi trữ vật, đưa cho Kính Hạc chân nhân, nói:
“Cám ơn Kính Hạc sư thúc thành toàn!”
Kính Hạc chân nhân thu hồi túi trữ vật, đưa Kim Đan bị phong ấn cho Lạc Ly!
Lạc Ly xoay người rời khỏi, Kính Hạc chân nhân mở túi trữ vật ra, lập tức sửng sốt, chỉ thấy trong đó có tới một trăm vạn linh thạch!
Tính cách của Lạc Ly là như thế. Đối phương mặc kệ lỗ lã mà vẫn bán cho mình, để mắt mình, như vậy mình không thể khiến đối phương chịu tổn thất. Người khác chín mươi vạn, ta ra một trăm vạn!
Một lát sau Ngũ Nhân sư huynh đã đi tới, nói với Lạc Ly:
“Sư đệ, nghe nói ngươi mua được một Kim Đan?”
Lạc Ly gật đầu nói: “Phải!”
Ngũ Nhân sư huynh nói: “Tốt, sư đệ ngươi kiếm lời rồi, mấy ngày hôm trước có kẻ ngốc tới thương hội của chúng ta, thu mua Kim Đan tu sĩ thượng môn với giá một trăm năm mươi vạn linh thạch, Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái cũng coi như là thượng môn, sư đệ chỉ cần qua tay thì có thể kiếm lời năm sáu mươi vạn linh thạch!”
Lạc Ly hết nói nổi, hắn nói: “Sư huynh, ba viên Kim Đan trong bảo khố tông môn đều bị ngươi đổi lấy?”
Ngu Nhân sư huynh sửng sốt, nói: “Phải, làm sao ngươi biết!”
Lạc Ly nói: “Sư huynh, ta chính là kẻ ngốc mà ngươi nói! Là ta mua Kim Đan!”
Ngũ Nhân sư huynh sửng sốt, sau đó cười ha hả nói: “Lão Lưu quá xấu, ngay cả bằng hữu của ta cũng làm thịt!
Cho người, đây là ta thu, tổng cộng ba viên, một viên chín mươi vạn, ngươi trả giá thu cho ta là được! Kiếm tiền của ai cũng được nhưng không thể kiếm tiền của người nhà! Ta sẽ dặn lão Lưu một tiếng, đều bán với giá thu cho ngươi!”
Nói xong, Ngũ Nhân sư huynh đưa cho Lạc Ly ba viên Kim Đan, đều do hắn vừa thu mua.
Lạc Ly nhận lấy nói: “Đa tạ sư huynh! Huynh đệ chúng ta là huynh đệ chúng ta, thương hội là thương hội, đó không phải chuyện làm ăn của một mình ngươi, vẫn lấy giá thu cộng giá nhân công đi, chỉ cần tìm Kim Đan cho ta là được, ta không thiếu linh thạch!”
Cứ như vậy, hai trăm hai mươi vạn linh thạch Lạc Ly vừa thu được đều lấy ra hết, còn phải lấy ra thêm một trăm năm mươi vạn linh thạch, bất quá thu được bốn viên Kim Đan.