*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sao thế, không có cảnh quay à?’ Cố tiên sinh nhỏ giọng hỏi, vừa rồi vẫn còn dáng vẻ chỉ điểm giang sơn, thâm sâu khó dò, vậy mà khi nói điện thoại thì lập tức trở nên dịu dàng đến độ bóp chảy ra nước, chuyển biến này có phải quá nhanh rồi không? Có thể chậm chậm một chút không?
Thành viên hội đồng quản trị chưa từng thấy qua một Cố tiên sinh như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, đại đa số mọi người đều trở nên mơ mơ màng màng, không còn tâm trạng tiếp tục thảo luận vấn đề, ai cũng im lặng nghe lén chủ tịch nói chuyện điện thoại.
Ở đầu dây bên kia Du Yến cũng cực kỳ dịu dàng trả lời: ‘Cố tiên sinh, em rất nhớ anh, cho nên em mới gọi điện thoại cho anh đó, em có làm phiền anhlàm việc không?’
Giọng nói ngọt ngào khiến cho lòng Cố tiên sinh nóng lên, thế là anh đáp ngay: ‘không đâu, hiện giờ anh chẳng bận gì cả.’