Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 76: Thúc thúc, thú nhân biếu đạt ái tình còn thô lỗ không ?

- Đúng vậy, thân hình nàng chỗ lồi chỗ lõm đầy đủ, vóc dáng lại mê người thật khiến người ta khó có thể tưởng được nàng và Vong Linh Chi Thần là một. Nàng khiến tất cả những ai trông thấy nàng đều nảy sinh ham muốn phải bảo hộ nàng.

Tra Lý khẽ than một tiếng, lúc này ánh mắt của hắn lại tràn đầy nhu tình.

- Vậy, ngươi, có phải là, thích nàng không?

Thanh âm trầm bổng của Cao Lôi Hoa bỗng nhiên dập dìu, mê hoặc Tra Lý nói ra bí mật trong lòng.

- Ài, thích thì có ích lợi gì.

Tra Lý khẽ thở dài, đột nhiên hắn lắc lắc đầu:

- Ặc, ta và ngươi nói những cái này làm gì? Hừ hừ!

- Không rõ, chính ngươi tự nói mà.

Cao Lôi Hoa mỉm cười, trong lòng lại thầm than thuật thôi miên của mình chưa tới nơi tới chốn, lại để Tra Lý này dễ dàng tỉnh lại nhanh như vậy.

- Ách, vừa rồi làm sao vậy, nói quá xa rồi.

Tra Lý lắc lắc đầu:

- Tới đây nào, chúng ta tiếp tục nói chuyện, vừa rồi nói đến đâu rồi?

Hai tay Cao Lôi Hoa lật miếng thịt nướng cười nói:

- Ừm, nói đến chỗ nơi này là địa phương phong ấn Vong Linh Nữ Thần.

- A, ừ, đúng rồi. Nơi này là địa phương phong ấn Vong Linh Nữ Thần các ngươi đã biết chưa.

Tra Lý gãi gãi đầu, trong lòng còn đang nghi hoặc vừa rồi làm sao vậy, làm sao mà thoáng cái đã tua tới đoạn cảm tình của mình đối với Vong Linh Nữ Thần rồi?

- Ừ, biết rồi.

Cao Lôi Hoa đáp.

- Nói thực, ngày đó nơi này vốn là địa phương mà Vong Linh Nữ Thần và Thú tộc chúng ta tiến hành đàm phán.

Nói đến đây, Tra Lý thở dài:

- Ngày đó thần ma đại chiến đã ở giai đoạn cuối, Ma tộc đại bại. Tinh Linh tộc, Thú tộc, Nhân tộc ba tộc liên thủ chống lại Ma tộc, Ma tộc dính mấy trận thua liền chuẩn bị rút lui. Ngay lúc đó hai thần "Tử Thần" và "Hắc Ám Nữ Thần" đã dẫn theo người của Ma tộc rút lui trước, còn Vong Linh Nữ Thần thì ở lại phía sau dùng vô số vong linh yểm hộ cho Ma tộc rút lui. Cuối cùng, một mình Quang Minh chủ thần tấn công lâu mà không hạ được, Vong Linh Nữ Thần dựa vào vô số vong linh ngăn chặn Nhân tộc, Tinh Linh tộc, Thú Nhân tộc ba tộc lần lượt tiến công. Sau cùng ba tộc tổn thất quá lớn, liền quyết định để Thú Thần của Thú tộc tiến hành đàm phán với Vong Linh Nữ Thần.

- Ừm, khoan đã.

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nói:

- Đàm phán, vì sao phải phái Thú nhân đến đây? Còn nữa, Thú Thần là ai?

- Ặc!

Tra Lý gãi gãi đầu:

- Thú Thần tất nhiên chính là thần của Thú tộc chúng ta rồi!

- Ồ, vậy bốn vị Quang Minh chủ thần hạ phong ấn đều là thần của nhân loại sao?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Đúng vậy. Nói đúng ra bốn tên kia là Thần tộc.

Tra Lý nói tiếp:

- Lúc đó tổng cộng có sáu thần đấu với Ma tộc, Tinh Linh Thần của Tinh Linh tộc, Thú Thần của Thú tộc chúng ta cùng với bốn thần của Thần tộc.

- Thì ra là thế, quan hệ khá phức tạp.

Cao Lôi Hoa nhếch miệng:

- Sáu thần đánh ba thần, chẳng trách Ma tộc thất bại. Thần ma đại chiến chẳng qua chỉ là sáu tên bắt nạt một tên mà thôi.

- A, hề hề.

Tra Lý cười xấu hổ, dù sao đại chiến ngày đó Thú tộc chính là tiên phong mà.

- Còn nữa, vì sao phải phái Thú nhân đi đàm phán với Vong Linh Nữ Thần?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Nguyên nhân kỳ thực cũng có liên quan tới Thú Thần của chúng ta.

Tra Lý gãi bờm cười gượng gạo (nguyên văn là gãi đầu, có điều gãi nhiều quá rồi nên chuyển xuống bờm :D).

- He he, Tra Lý này, ngươi đừng úp úp mở mở nữa, muốn nói thì nói ra đi.

Cao Lôi Hoa cười hì hì, nhìn Tra Lý.

Cao Lôi Hoa vừa nói như thế, sắc mặt của Tra Lý lại càng mất tự nhiên:

- Việc này, thực ra là quan hệ giữa Thú Thần của chúng ta và Vong Linh Nữ Thần trong thời gian đó. He he, nói ra thì hơi xấu hổ. Thời kỳ thần ma đại chiến, Thú Thần của chúng ta, cùng Vong Linh Nữ Thần ấy ấy, hắc hắc, đã phát sinh chút quan hệ vượt qua tình hữu nghị. Cho nên nhiệm vụ đàm phán cùng Vong Linh Nữ Thần đã được đẩy sang thú tộc chúng ta.

Tra Lý không nhịn được tuôn ra một tin “very hot”!

Tin tức này quá nóng khiến Cao Lôi Hoa đột nhiên sửng sốt một chú, hắn vốn còn tưởng là tên Tra Lý trước mắt này cùng Vong Linh Nữ Thần đã phát sinh quan hệ gì chứ, ai dè cuối cùng lại là Thú Thần của thú tộc với Vong Linh Nữ Thần?! Chẳng qua cũng đúng, dường như thần ma đại chiến này đã qua mấy nghìn năm rồi, tên Tra Lý này cũng không có khả năng đã “thọ” mấy nghìn tuổi. Cao Lôi Hoa thầm thở dài, bản thân mình vẫn còn chưa thích ứng được với một số thứ của cái dị giới này.

- Thật là ngại quá, không ngờ ở trên chiến trường mà Thú Thần của chúng ta lại phát sinh quan hệ cùng với Nữ Thần của quân địch.

Tra Lý đỏ mặt, gãi gáy không ngừng.

- Sau đó Thú Thần của các ngươi đã mang theo Thú tộc đi tới đây đàm phán cùng Vong Linh Nữ Thần sao?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Đúng vậy, lúc đó Thú Thần cũng không có mang theo toàn bộ Thú nhân, mà chỉ dẫn theo bộ tộc Hoàng kim sư tử chúng ta đến đàm phán mà thôi. Nhưng mà không nghĩ tới...

Nói đến đây sắc mặt Tra Lý tối sầm lại:

- Không nghĩ tới bốn tên Thần tộc ghê tởm lại hèn hạ phong ấn chúng ta lẫn Vong Linh Nữ Thần! Ngay lúc ấy, Vong Linh Nữ Thần đã trở mặt với Thần Thú của chúng ta!

- Ra là như vậy.

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi:

- Chỉ bởi vì như vậy, cho nên Vong Linh tộc đã đem việc các ngươi đàm phán cùng bọn họ trở thành âm mưu của các ngươi, từ đó về sau Vong Linh tộc thường thường xung đột với các ngươi ở trong phong ấn này đúng không?

- Haizz, việc này, thực ra cũng không hẳn là như thế.

Tra Lý gãi gãi đầu càng lộ vẻ ngại ngùng hơn:

- Thực ra nguyên nhân quan hệ giữa Vong Linh tộc và Thú tộc chúng ta bế tắc như thế cũng không phải tất cả đều vì phong ấn này. Việc này có liên quan tới mối quan hệ siêu hữu nghị giữa Vong Linh Nữ Thần cùng Thần Thú.

- Làm sao lại liên quan đến quan hệ của hai người bọn họ?

Cao Lôi Hoa là một thính giả tương đối tốt, mặc dù không sử dụng lại thuật thôi miên, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn còn có thể dùng lời nói nhẹ nhàng, từng chút từng chút một, Tra Lý trong lúc vô tình bị dẫn dắt đã bộc bạch hết mối quan hệ của hai chủ thần đối địch vào thời gian thần ma đại chiến mà bấy lâu vẫn cất giữ trong lòng.

- Việc này, người anh em có thể không rõ ràng tập quán của Thú nhân chúng ta, Thú nhân chúng ta khi thấy được nữ nhân mình thích, phương pháp biểu thị ái tình tương đối, ờ…ờ, tương đối thô lỗ. Chúng ta ưa thích dùng sức mạnh là phương thức biểu đạt ái tình.

Tra Lý đỏ mặt xấu hổ nói:

- Ta biết nhân loại các ngươi hình như gọi việc này là hung bạo, nhưng Thú tộc đều làm như thế, chỉ cần đủ cường đại là có thể dùng sức mạnh. Dù sao nữ nhân của tộc chúng ta cũng chỉ thích nam nhân cường đại. Cho nên, cái việc ấy, quan hệ siêu hữu nghị giữa Thú Thần và Vong Linh Nữ Thần cũng không phải là hai bên đều tình nguyện, hắc hắc, là Thú Thần của chúng ta đơn phương cưỡng bách mà phát sinh. Lần đàm phán cuối cùng đó, thực ra cũng là Thú Thần của chúng ta chuẩn bị cùng Vong Linh Nữ Thần thảo luận một chút chuyện giữa hai người. Khà khà, lần đó vốn là một chuyện tốt, Thú Thần của chúng ta chắc sẽ thảo luận êm đẹp với Vong Linh Nữ Thần. Ai dè lại bị bốn tên Quang Minh chủ thần quấy nhiễu, ta XXX mấy tên tiện thần (thần ti tiện) của Thần tộc!

"Bịch!" Một tiếng, Cao Lôi Hoa, Tiểu Tam, Nguyệt Nhi ba thính giả ngất ngay tại chỗ~~

Một lúc lâu sau, Cao Lôi Hoa giật giật khóe miệng bò dậy, than thở một câu từ đáy lòng:

- Tra Lý, Thú Thần của các ngươi thật “vãi lúa”!

- He he, quá khen rồi.

Tra Lý cười hì hì:

- Không phải ta thổi phồng chứ lúc đó trong sáu thần thuộc phe Quang Minh thì Thú Thần của chúng ta cường đại nhất! Nếu không phải có Thú Thần của chúng ta, thì chỉ cần một mình Tử Thần của Ma tộc đã đủ để “tiếp rượu” mấy vị thần khác của Quang Minh rồi!

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ hai má cứng đờ của mình:

- Đúng rồi, Tra Lý, vì sao những việc này ngươi lại rõ ràng như thế? Những việc này đều đã qua nghìn năm rồi mà!

- Hắc hắc!

Tra Lý gãi gãi đầu:

- Việc này, thực ra người của Thú tộc chúng ta đều biết chuyện này.

- Như vậy à.

Cao Lôi Hoa gật gật đầu:

- Được rồi, hai chúng ta cũng có thể bắt đầu ăn được rồi, cuối cùng cũng xong rồi!

Nói xong, Cao Lôi Hoa cầm cái chân trâu nướng đưa cho Tra Lý.

- Ta không khách khí nữa!

Tra Lý nhận chân trâu nướng, nuốt nuốt nước bọt:

- Đúng rồi, Cao Lôi Hoa huynh đệ, các ngươi trong lúc vô ý tiến vào trong phong ấn này, nếu như không có chỗ ở có thể tạm thời đến lãnh địa của Thú tộc chúng ta ở vài ngày được không?

- Vậy phiền toái ngươi rồi, đúng lúc chúng ta cũng không có chỗ ở! Thời gian tới toàn bộ dựa vào ngươi rồi, chờ sau khi ta tìm ra phương pháp có thể ra khỏi phong ấn này, ta nhất định dẫn các ngươi đi ra ngoài!

Cao Lôi Hoa cũng không làm bộ khách sáo, dù sao ra ngoài dựa vào bằng hữu, không có chỗ ở là sự thực. Hiện tại có bằng hữu như Tra Lý bên cạnh thì phải dựa vào hắn rồi!

- Việc này là đương nhiên, không nói cái khác, ngươi mời ta ăn thịt nướng, ta không mời ngươi đến ở trong tộc ta thì còn ra thể thống gì nữa.

Tra Lý cười to hai tiếng:

- Yên tâm đi, sau khi ăn xong chúng ta nghỉ ngơi một chút, sau đó thì theo ta về Sư tộc đi! Ta nghĩ sự xuất hiện của ngươi sẽ khiến tộc nhân của ta rất cao hứng đó!

- Việc ấy, Tra Lý thúc thúc.

Nguyệt Nhi bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu nhẹ nhàng gọi một tiếng:

- Cháu, cháu muốn hỏi một chút, việc ấy, phương thức biểu đạt ái tình trong Thú nhân tộc của thúc hiện giờ còn thô lỗ giống như trước đây không? ……