Công Tước

Chương 817: Chương 213.2 KHÔNG ĐƯỢC CHẾT

Cung Ngũ mỗi ngày đều đến trường và tan học đúng giờ, Công tước đại nhân thì lại không làm việc như thường ngày, hơn nữa còn liên tục đến phủ Công tước đang1bị niêm phong.

Nhóm người của Hòa Húc đang đục một lỗ to trên tường trong phòng Công tước đại nhân, rút mạnh một viên gạch cổ ra khỏi tường. Viên gạch này không giống8như viên gạch ruột đặc thông thường, có một lỗ hình tròn rất rõ ràng, ở giữa lỗ tròn móc ra được một cây thuốc độc khổ.

Cả nhóm người của Hòa Húc đeo găng2tay vào, đặt cây thuốc đó vào trong một chiếc hộp được đậy kín, mang đến phòng thí nghiệm ở lâu đài.

Công tước đại nhân đứng trước cửa, quan sát cả quá trình bọn4họ lấy mẫu vật, sau đó anh ngẩng đầu nhìn cả căn phòng, nói với Tiểu Eugene, “Tìm một kiến trúc sư đến, tu sửa phủ Công tước. Cả quá trình phải có người quản lý giám sát, tôi không hi vọng lại xảy ra bất cứ sai sót gì?

“Xin ngài Edward yên tâm, tôi sẽ cho người giám sát toàn bộ quá trình, bảo đảm sẽ không để ra bất kỳ sai sót nào?

Công tước đại nhân đi cùng với đoàn người của Hòa Húc trở về tầng hầm của lâu đài. Nhóm người của Layla đang bận rộn, hai nhóm bọn họ cuối cùng cũng buông bỏ mâu thuẫn, cùng nhau hợp tác trong khoảng thời gian này.

Buổi chiều trên đường trở về, Cung Ngũ ngồi trên xe từ xa đã nhìn thấy trên bãi cỏ rộng mênh mông bên đường, cỏ đã mọc xanh tốt, những người làm vườn hầu như ngày nào cũng bận rộn cắt tỉa. Cung Ngũ thường xuyên nhìn thấy người làm vườn Matthew đang cắt tỉa khóm hoa và bãi cỏ bên đường.

Hôm nay vừa vặn mới tham gia lớp học cắm hoa xong, Cung Ngũ vừa nhìn thấy Matthew ở đó, liền vội vàng nói với tài xế: “Dừng xe!”

Tài xế dừng xe lại, Cung Ngũ xuống xe, chào hỏi người làm vườn.

Matthew nhìn thấy cổ thì rất kinh ngạc, gương mặt trẻ tuổi anh tuấn bỗng trở nên đỏ ửng: “Ngũ tiểu thư, rất vui khi được nhìn thấy cô”

Cung Ngũ mỉm cười với anh ta, “Tôi thấy ở đây có rất nhiều hoa bị cắt xuống, tôi muốn lấy một ít mang về. Hôm nay tôi có học lớp cắm hoa, tôi muốn luyện tập thêm”

Matthew gật đầu: “Đương nhiên là được.”

Matthew mặc quần áo làm vườn, đi ủng cao cổ, Cung Ngũ cười chế giễu anh ta: “Hôm nay trời đấu có lạnh, anh mặc dày như vậy, hình như không cần thiết.”

Matthew giơ cánh tay đang đeo găng tay da lên, dùng áo trên vai lau mồ hôi trên mặt, mỉm cười nói: “Sợ có côn trùng độc cắn nên tối trang bị dày một chút cho an toàn”

Tài xế xuống xe, vội vàng mang găng tay đến cho Cung Ngũ: “Ngũ tiểu thư, cẩn thận gai đâm vào tay đấy”

Cung Ngũ đeo găng tay vào, chọn hoa ra để sang một bên. Một người vệ sĩ chạy đến giúp cô để vào túi bỏ vào sau cốp xe.

Cung Ngũ nhìn thấy bên cạnh có hại bó hoa đã được cột lại xong, cô lập tức kinh ngạc reo lên: “Woa, thật là lợi hại. Matthew là anh bỏ lại sao?”

Matthew gật đầu: “Đúng vậy. Nếu Ngũ tiểu thư thích, cô có thể mang đi”

“Anh tặng tôi một bó có được không? Tôi cảm thấy rất đẹp, hoa trắng nhỏ bên trên là hoa baby sao? Đẹp quá! Thật là lợi hại!” Cung Ngũ ôm một bó lên, vui vẻ ngắm nhìn.

Matthew xấu hổ mỉm cười, “Cái này vốn là chuẩn bị cho bà Lily, nhưng đã mấy ngày nay bà Lily không đến lấy hoa, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi”

Cung Ngũ mỉm cười với anh ta, nói: “Là bà Lily của phủ Cổng tước Edward phải không?”

“Đúng vậy” Matthew trả lời: “Bà ấy thường lấy hoa ở chỗ tôi mang về phủ Công tước cắm, dù sao tôi cũng rất thích nên tôi thường giúp bà ấy chuẩn bị”

Cung Ngũ: “Phủ Công tước xảy ra thảm họa gián, không còn ai ở đó. Ngài Edward cho rất nhiều người đến để xử lý. Người của bà Lily đã dọn đến lâu đài ở rồi nên không có ai đến đây lấy hoa, có lẽ vội vàng nên không có thời gian đến nói với anh một tiếng.”

Matthew tỏ vẻ chợt hiểu ra: “Thì ra là như vậy, vậy thì tôi không cần lo lắng nữa rồi.”

Cung Ngũ: “Tôi còn nghĩ người của thị trấn Enjoy đều biết rồi chứ. Ngài Edward vô cùng ghét gián nên sau khi nhìn thấy gián, nói thế nào cũng muốn tiêu diệt toàn bộ. Anh không nhìn thấy mấy ngày qua, có rất nhiều xe diệt trừ côn trùng chạy đến sao?”

“Vâng, nhưng mà tôi không nghĩ là nghiêm trọng như vậy?

Cung Ngũ chọn hoa xong, vui vẻ trèo lên xe: “Cảm ơn anh Matthew”

Matthew đứng bên đường, hành lễ với Cung Ngũ: “Ngũ tiểu thư đi thong thả, hoan nghênh cô lần sau lại đến. Tôi sẽ chọn cho cô những bó hoa đẹp nhất”

Xe của phủ Công tước đã đi rất xa, Matthew vẫn đứng bên đường. Đợi đến khi không còn thấy xe nữa, anh ta mới chậm rãi quay lại tiếp tục làm việc cho đến khi trời tối.

Cung Ngũ ôm một bó hoa to trở về, đúng lúc bà quản lý của khách sạn đi xuống. Bà quản lý nhìn thấy thấy bó hoa trong tay cô, lập tức kinh ngạc nói: “Woa, thật đẹp, đây nhất định là hoa mà Matthew bó lại”

Cung Ngũ kinh ngạc: “Bà thật là lợi hại, vậy mà cũng nhìn ra được”

Bà quản lý mỉm cười nói: “Vì mấy ngày nay hoa trong bình ở khách sạn đều là hoa của cậu Matthew mang tới tặng

“Tôi phải đem số hoa này đi cắm đấy!”

Cung Ngũ lên lầu bày số hoa xinh đẹp đó ra, còn vứt hết số hoa héo bên trong bình, cắm hoa mới vào.

Công tước đại nhân không có ở đây, Cung Ngũ đoán anh nhất định lại bận việc rồi.

Công tước đại nhân lúc này vẫn còn ở trong phòng nghiên cứu dưới tầng hầm cả tòa lâu đài. Hòa Húc và Layla đang nói chuyện với anh về tiến triển của sự việc. Cây cỏ khô lấy ra được từ viên gạch cổ kia chính là thủ phạm đầu sỏ, còn bên trong các viên gạch xung quanh phòng ngủ của Công tước đại nhân đều là loại có độc phát ra khí độc chết người đó.

Công tước đại nhân ngắt lời của Hòa Húc, hỏi: “Khi nào sẽ tìm ra được kết quả?”

“Từ ba đến năm ngày” Hòa Húc trả lời: “Chủ yếu cần phải chắt lọc ra chất độc bên trong cây cỏ này, như vậy mới có khả năng tìm ra thuốc chữa trị”

Công tước đại nhân trầm ngâm một hồi thì gật đầu: “Ba ngày sau tôi sẽ quay lại”