Ngay tối hôm đó, lúc gặp Tí Hon và Út Hoa chỗ chân tường để giao các bịch cơm, mèo Gấu đã hỏi ngay
- Bọn em làm cái trò khỉ gì hai hôm nay vậy?
- Trò gì đâu ạ?
Mèo Gấu hừ mũi:
- Giả tiếng quạ mà không làm gì à?
- Tiếng quạ hả anh? – Con chuột nhắt ngơ ngác – Tụi em tập hót tiếng chim vàng anh mà.
Lòng mèo Gấu thốt nhiên chùng xuống. Chú định mắng con chuột nhắt, vì ngay cả chú cũng khó chịu khi nghe tiếng quạ xát vào tai. Nhưng câu nói thật thà của Tí Hon khiến chú bất giác lặng người đi. Hóa ra con chuột nhắt cứu con chim vì lý do này. Nó muốn lũ chuột trong cung điện học tiếng chim. Nó muốn mèo Gấu ở lại với nó và cộng đồng chuột.
Mèo Gấu huých vào sườn con chuột nhắt:
- Tiếng quạ kêu còn xốn tai hơn tiếng chuột rúc, em à.
- Thật thế hở anh?
- Ờ.
Khuya đó, tiếng quạ im bặt.
Và lần đầu tiên nhà vua Sang Năm ngủ ngon trong tiếng chuột rúc dưới gầm giường.
Hôm sau, nhà vua thức dậy với dáng điệu khỏe khoắn, nhưng ông vẫn không quên liếc mắt lên tầm lịch trước khi ngồi vào bàn ăn, buông thõng:
- Còn ba ngày nữa!