Chuyện làng Nhô

- 5 -

38- Trụ sở công an tỉnh. Tối.

 

Trụ sở công an tỉnh. Tối thứ bẩy.

Trưởng phòng điều tra hình sự Nguyễn Chức ngồi trầm ngâm trong phòng làm việc.

Trên bàn làm việc của anh ngổn ngang hồ sơ, tài liệu.

Đang lật giở hồ sơ thì chuông điện thoại réo. Nguyễn Chức cầm máy:

- A lô, tôi Nguyễn Chức đây. Báo cáo giám đốc, tình hình làng Nhô đã phức tạp hơn nhiều… Vâng, đã xảy chuyện xô xát giữa làng Nhô và Tam San. Trịnh Khả liều lĩnh kích động dân làng hành hung cả công an huyện và bắt giữ cưỡng bức Bí thư xã phải ký đồng ý vào đơn đòi đất… Vâng, tôi đang đợi trinh sát về để nắm thêm tình hình. Kết quả thế nào xin báo cáo sau với giám đốc… A lô, cắm trinh sát thường xuyên ạ… Vâng, vâng tôi sẽ trực tiếp xuống làng Nhô, vâng sáng mai ạ. Rõ thưa đồng chí giám đốc.

39- Nhà Trịnh Khả - Tối.

Cũng lúc ấy tại nhà Khả, ban 447 đang họp.

Khả đang say sưa nói:

- Vậy là ban ta đã nhất trí được cái việc cần phải tiến hành ngay. Lần đầu ra quân tuy chưa giành được đất nhưng ta đã thắng lợi vì bắt được lão Nhút đồng ý ký vào đơn. Như vậy ta đã có cơ sở để đấu tranh tiếp. Nhưng vấn đề không còn đơn giản nữa. Chúng ta bắt đầu phải đối phó với công an và có thể cả quân đội. Tôi tin rằng với sự nhất trí của ban 447, chúng ta sẽ lãnh đạo làng Nhô giành lợi. Anh Tất, đọc to cho mọi người nghe nghị quyết của ban đi.

Tất cầm sổ biên bản đọc liền một mạch:

- “Để bảo vệ làng Nhô, bảo vệ ban 447, để đòi lại đất của tổ tiên, làng Nhô, cần thực hiện các việc sau:

 Một: Làng Nhô không đóng thuế nông nghiệp từ hôm nay cho đến khi việc đòi đất được giải quyết.

 Hai: Đội bảo vệ là nòng cốt để thành lập “Đội cực nhanh” gồm 60 người do đồng chí Tứ làm chỉ huy. Đội có nhiệm vụ tuần tra, canh phòng và trừng trị mọi hành vi tấn công từ bên ngoài của bất cứ lực lượng nào.

 Ba: Tổ chức hệ thống phát thanh làng Nhô. Anh Tất, chị Xinh phụ trách đài. Phá bỏ hệ thống phát thanh của xã.

 Bốn: Ông Bong phụ trách việc báo động. Lấy tiếng kẻng làm hiệu lệnh tập trung “đội cực nhanh” và dân làng khi có việc. Trụ sở ban 447 tạm thời đặt tại nhà đồng chí Khả. Xong rồi đấy ạ.

Khả nối lời:

- Còn một việc quan trọng nữa. Đó là việc tổ chức lên huyện bắt huyện phải ký vào đơn xin trả đất cho ta. Có ép mạnh thì họ mới làm. Càng bọn chức quyền càng sợ chết ví như lão Nhút vừa rồi. Tôi định mai chủ nhật, ta sẽ tổ chức tấn công sớm vào nhà lão phó chủ tịch huyện phụ trách nông nghiệp, bắt lão ký. Phải làm nhanh, bất ngờ huyện mới không kịp trở tay. Tất cả có đồng ý không?

- Đồng ý.

- Đồng ý.

- Anh Tất ghi vào biên bản, lấy chữ ký của các thành viên ban. Bây giờ xin mời ban dùng tạm chén rượu. Chị Xinh làm nhiệm vụ đi.

Rượu, lạc, bánh kẹo được bưng ra. Xinh đưa tận tay từng người chiếc phong bì tiền.

- Cái gì thế này? – Một cụ hỏi.

- Bồi dưỡng phí! – Xinh giải thích.

Lão Bong nâng chén rượu thích thú:

- Mec xi, mec xi… Ông Khả mà làm bí thư, chủ tịch cứ gọi là phải biết. Chỉ có sướng trở lên cô Xinh nhảy?

Xinh liếc sang Khả:

- Phải gió nhà lão Bong!

Từ trong buồng nhà Khả có tiếng đập quần áo phành phạch.

Đấy là vợ Khả đánh tiếng.

Lão Bong nháy mắt với Khả, hất hàm về phía buồng:

- Mai thắng lợi về, ông Khả phải thu xếp cho con cầy beo béo nhá.

 

40- Trụ sở ủy ban xã - Ngày.

Trụ sở uỷ ban xã. Buổi chiều muộn.

Không khí khu uỷ ban hết sức ảm đạm. Trưởng phòng Nguyễn Chức cùng các trinh sát dưới quyền đứng ở sân uỷ ban nhìn về làng Nhô.

Nắng nhuộm vàng những luỹ tre xanh làng Nhô.

Một trinh sát báo cáo:

- Sự việc lại tiếp tục phức tạp. Sáng sớm hôm nay gồm một trăm người làng Nhô dưới sự chỉ đạo của Trịnh Khả và ban 447 bất ngờ tấn công vào trụ sở huyện và bắt giữ phó chủ tịch tại nhà riêng. Cũng may là chủ nhật nên cơ quan huyện vắng người. Công an huyện triển khai lực lượng nhưng không thể bắt được Trịnh Khả vì người bảo vệ hắn quá đông. Sau sáu tiếng khống chế nhưng không đạt được ý muốn bắt đồng chí phó chủ tịch ký vào đơn đòi đất, Trịnh Khả đã hạ lệnh rút quân. Không có thiệt hại về người. Đám đông gây lộn xộn trong khu uỷ ban. Một vài phần tử quá khích có hành vi đập phá tài sản.

Nguyễn Chức khoát tay:

- Được rồi. Còn tình hình địa phương?

- Báo cáo trưởng phòng, Trịnh Khả lợi dụng một số sai sót của ban chủ nhiệm và chính quyền xã để kích động dân. Bộ máy xã có nhiều người làng Nhô. Trong ban lãnh đạo có người dao động, có người nôn nóng đề nghị dùng biện pháp rắn, dùng lực lượng tấn công vào làng để bắt Trịnh Khả và ban 447. Theo nhận định ban đầu, chúng tôi cho rằng chính quyền xã vì nhiều lý do đã mất hiệu lực với dân.

Nguyễn Chức:

- Chuyện đó ta sẽ bàn sau. Bây giờ ta vào làm việc với xã.

Nhóm công an cùng các cán bộ chủ chốt của xã ngồi họp trong văn phòng uỷ ban. Hầu hết các cán bộ xã khuôn mặt đều ảo não. Đúng lúc ấy vang lên tiếng loa phóng thanh công suất khá lớn từ làng Nhô.

Mọi người đều đánh mặt ra phía cửa. Từ trụ sở uỷ ban đường chim bay đến làng Nhô chỉ cách một cái đầm lớn.

Tiếng loa vang rất rõ:

- Đây là đài phát thanh làng Nhô. Sau nhiều ngày đấu tranh cho lẽ phải của dân làng, bí thư Đảng uỷ xã đã phải ký vào đơn đòi lại 70 mẫu ruộng của làng ta…

Bí thư Nhút bực tức đấm mạnh tay xuống bàn làm nảy lên chén nước trà. Chén nước rơi xuống nền gạch vỡ toang.

Nguyễn Chức vỗ vỗ nhẹ vào lưng ông Nhút như để động viên.

Tiếng loa tiếp tục:

- Sáng này chúng ta đã tiến lên huyện nhưng chính quyền huyện vẫn chối từ giải quyết đòi hỏi chân chính của làng Nhô. Thưa bà con làng Nhô thân yêu. Chúng ta phải giành lại được 70 mẫu ruộng bằng mọi giá vì đó là đất đai của tổ tiên, ông cha chúng ta. Cuộc đấu tranh của chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn, phức tạp. Người làng Nhô phải đồng tâm, hiệp lực, bảo vệ đất đai, bảo vệ làng xóm, bảo vệ người làng Nhô. Kiên quyết không để cho bất cứ ai đe doạ đến tính mạng của người dân làng Nhô từ trẻ em cho đến cụ già. Ban 447 do ông Trịnh Khả lãnh đạo chỉ vì mục đích của dân làng và không hề có lợi ích cá nhân nào. Chúng ta hãy ủng hộ cả về tinh thần lẫn vật chất, ủng hộ ban 447 làm tròn sứ mạng lịch sử của mình. Ai có công sẽ được trọng thưởng, được dân làng và con cháu nhớ ơn. Ai chống lại lợi ích chung của làng sẽ bị xử theo luật làng Nhô.

Bí thư Nhút vẫn giận dữ:

- Trịnh Khả đã bắt đầu không chế dân làng. Tình hình nghiêm trọng lắm rồi. Tôi đề nghị phải có biện pháp mạnh.

Nguyễn Chức hỏi ông Nhút:

- Ai viết bài phát thanh này?

- Hắn chứ còn ai. Ban 447, ngoài Trịnh Khả có học vấn còn thì toàn cụ già và mấy kẻ ít học như cô Xinh và Tứ sứt bán thịt lợn. Tay Tất phụ trách đài cũng mới chỉ học hết cấp 2.

- Đồng chí cho biết số Đảng viên trong làng ra sao?

Nguyễn Chức quay sang hỏi trưởng công an xã.

Cường buồn rầu trả lời:

- Cũng mất hiệu lực. Một, họ là con cháu của những gia đình đang bị đòi đất quá mạnh. Hai là họ bị khống chế và bị đe doạ nếu tỏ ý phản đối việc làm của Trịnh Khả. Thậm chí có những Đảng viên biến chất hùa theo tên Khả. Nhưng cũng có người bất bình, hiện tại tạm thời im lặng chờ đợi hướng giải quyết của trên.

Nguyễn Chức hỏi tiếp bí thư Nhút:

- Đảng uỷ xã có phương án giải quyết như thế nào?

Bí thư Nhút chưa hết tức giận, nói uất ức:

- Chúng tôi đã kiểm điểm nội bộ. Ác nỗi, một số sai phạm, Trịnh Khả tố cáo lại đúng, điển hình là ban chủ nhiệm làng Nhô, trong đó có cả người trong Đảng uỷ. Mọi người đã nhận lỗi và xin chịu kỷ luật. Còn chuyện làng Nhô, chúng tôi từ ban đầu đã chủ quan không lường hết được tình hình nên xử lý và báo cáo chậm. Bây giờ – Bí thư Nhút lắc đầu chán nản – chúng tôi không dám vào làng. Nếu vào chúng tôi sẽ bị bắt ngay.

Không khí trong phòng họp lắng hẳn xuống. Nguyễn Chức im lặng châm thuốc hút. Được một lát, Nguyễn Chức quăng mạnh điếu thuốc xuống nền nhà và lấy chân di di. Anh quyết định:

- Bây giờ tôi cùng các đồng chí đi vào đầu làng Nhô xem sao!

Một cán bộ rụt rè hỏi:

- Theo tôi không nên vào, nguy hiểm lắm.

Nguyễn Chức nói giọng quả quyết:

- Cứ đi xem sao. Các đồng chí theo tôi.

Nguyễn Chức và các trinh sát bước đi. Mấy cán bộ xã dẫn đầu là Nhút và Cường hăng hái đi theo.

Vài người khác ngập ngừng rồi cũng bước đi.

41- Chợ làng Nhô - ngày.

Bãi chợ đầu làng Nhô. Khi đoàn người đến chợ, thì có một người vội vã rời khỏi quầy hàng đi như chạy vào cổng làng.

Ngay lập tức ở cổng làng xuất hiện nhiều bóng người lố nhố, chỉ trỏ.

Một ai đó nói:

- Cẩn thận các đồng chí ạ.

Nhiều ánh mắt của người ở chợ lộ rõ vẻ lo lắng ái ngại cho đoàn cán bộ.

Nguyễn Chức và đoàn người đến gần cổng làng thì tiếng kẻng báo động dồn dập vang lên.

Cùng tiếng kẻng là tiếng người xôn xao, tiếng chân huỳnh huỵch, tiếng chó sủa râm ran.

Từ đường làng, một đoàn người rầm rập tiến ra. Trên tay người nào cũng có một thứ vũ khí gì đó.

Cùng lúc đài phát thanh làng Nhô ọ ẹ và lên tiếng:

- Dân làng chú ý. Dân làng chú ý. Có người lạ định xâm nhập vào làng. Đề nghị “Đội cực nhanh” triển khai khai lực lượng bảo vệ làng và bảo vệ bà con.

Nguyễn Chức hỏi:

- Ai nói vậy?

Một người nói;

- Giọng thằng Khả. Những buổi phát thanh thường lệ nó viết cho người khác đọc. Còn những lúc thế này, nó chỉ đạo trực tiếp.

Cổng làng Nhô đã kín người.

Đoàn cán bộ dừng lại.

Nguyễn Chức quan sát:

- Duy nhất chỉ có một con đường vào làng phải không, đồng chí?

Bí thư Nhút đáp:

- Chỉ có một thôi. Đã vào rồi, bị bao vây không có đường ra.

Nguyễn Chức quay lại nói với nhóm cán bộ xã:

- Thế này các đồng chí ạ. Trước mắt các đồng chí giữ trật tự địa phương, tiến hành giải thích với các làng khác về việc làm sai trái của Trịnh Khả, tránh gây náo loạn cho dân.

42- Đầu làng Nhô-  Tối.

Nhập nhoạng tối, chợ đầu làng Nhô đã vắng teo.

Còn vài ba quán ăn đỏ đèn.

Ba người đàn ông phóng xe máy Minxco đến. Trên giá đèo hàng của xe xếp hàng lồng cồng bao tải, vải mưa và sọt sắt.

Ba người dựng xe vào một quán ăn.

Chủ quán, một người đàn ông luống tuổi, mặt phúc hậu, hỏi:

- Các chú mua cá hả?

Một người đáp:

- Vâng!

Chủ quán bảo:

- Sao các chú đến muộn thế. Bây giờ biết nhà ai bán mà hỏi.

Một người mua cá khác:

- Uống rượu đã. Sau đó vào làng hỏi.

Chủ quán ngừng tay sắp bát đĩa:

- Các chú định vào làng à?

- Phải vào làng, chứ đây còn ai đâu.

Chủ quán liếc mắt ra ngoài cửa:

- Tối rồi. Chờ đến sáng mai đã. Đừng vào bây giờ, phải vạ đấy.

- Chúng tôi đi chợ cá Nam Định sớm, chờ đến sáng mai thì còn buôn bán nỗi gì. Mà này, ông chủ, trong làng có chuyện gì vậy?

Chủ quán nói rất khẽ:

- Làng này đang có việc. Các chú vào họ bắt đấy!

Một người cười:

- Bắt à? Chúng tôi đi mua cá chứ đi ăn cắp đâu mà bắt.

- Tôi người làng Nhô này, thấy tình hình không hay thì khuyên các chú. Thôi tùy các chú.

Ba người đàn ông không hỏi gì thêm, rót rượu ra chén mời nhau.

Trong lúc mọi người đang ăn uống thì có một thanh niên trong cổng làng đi ra quán hỏi mua chai rượu.

Người thanh niên liếc cặp mắt sắc lạnh quan sát ba người đàn ông đang uống rượu.

Đoạn anh ta trả tiền, vội vã đi vào làng.

Chủ quán lại thì thào:

- Tôi khuyên thật ba chú đấy. Đừng vào làng bây giờ, nguy hiểm lắm!

Một người phẩy đũa khó chịu:

- Ấy. Ông cho thêm đĩa bún và ít thịt nữa ra đây.

Ông chủ quán chép miệng:

- Thôi tùy các chú. Có điều gì xảy ra đừng trách tôi biết mà không báo trước.

43- Đường làng Nhô - Tối.

Ba chiếc xe máy Minxco giương pha phóng ầm ầm qua cổng làng Nhô.

Lúc này, vào khoảng tám giờ tối.

Trời oi nồng. Tiếng sấm vùng vằng phía xa. Trời chi chit sao.

Khi ba chiếc xe máy lọt hẳn vào làng, chợt có hai thanh niên làng Nhô đứng giữa đường chặn xe lại:

- Các ông ở đâu đến đây?

- Chúng tôi người Sơn ngọc.

- Tối thế này các ông đến đây làm gì?

- Bọn tôi vào mua cá. Muộn quá, ngoài chợ làng không có ai để hỏi nên vào làng xem nhà nào bán cá.

- Mua cá hả?

Hai thanh niên làng Nhô đưa mắt nhìn nhau. Một người gật đầu.

- Nhà ông chú tôi có một ao mè, vừa vỗ xong đang muốn bán. Để tôi dẫn các ông đến.

- Hay quá. Cám ơn hai anh.

- Nhà cũng gần đây rồi. Các ông tắt máy đi.

44- Nhà Trịnh Khả - Tối.

Hai thanh niên dẫn ba người mua cá đến thẳng nhà Khả.

Thấp thoáng trong sân nhà có bóng người đi lại.

Ba người mua cá ì ạch đẩy xe vào sân nhà.

Lập tức cổng ngõ được một bóng đen đóng lại ngay. Hai thanh niên bước lên hè, dóng to:

- Ông Khả có nhà không? Có ba người lạ mặt vào làng hỏi ông.

Trịnh Khả đang ngồi trên phản giữa nhà cùng với vài người trong ban 447. Khả nhếch mép bảo nhỏ Tứ sứt:

- Bọn này là công an. Bắt ngay.

Tứ sứt đứng dậy đi ngay ra sân.

Khả cũng đứng dậy ra thềm nhà, hỏi rất hách:

- Ai cần gì?

Ba người mua cá bước lên thềm.

Một người trả lời:

- Thấy bảo ông có ao mè. Chúng tôi muốn mua vài tạ.

Khả chỉ mặt những người mua cá hét lên:

- Chúng mày là những thằng lừa đảo. Bắt lấy chúng nó! Bọn cướp làng. Gõ kẻng báo động.

Sau tiếng hô của Khả, khoảng chục thanh niên trong “đội cực nhanh” phục sẵn trong vườn, ùa ra.

Tiếng hô cướp, cướp ầm ĩ.

Ba người mua cá ngơ ngác:

- Ơ, ơ, chúng tôi là người Sơn Ngọc chuyên buôn cá…

- Cá này, cá này. Chúng mày là cá thật!

Tứ sứt vừa hét vừa lao vào đấm đá những người mua cá.

Những tên khác ùa theo.

Ba người mua cá cuống cuồng chống đỡ tìm lối thoát thân.

Cùng lúc đó tiếng kẻng báo động vang lên.

Ngay tắp lự, ngõ nhà Khả đã rầm rập chân người.

Vợ Khả cũng từ trong bếp vọt ra, tay loang loáng con dao pha. Thị lao vào một người mua cá, chém mạnh:

- Này thì bắt chồng bà.

Người mua cá né người tránh được nhát chém và cướp được dao. Anh ta ghì ngay cổ Liên, tay huơ dao:

- Đứa nào vào gần tao chém đứt cổ con này.

Đám người đang hung hăng lao vào vội giãn ra.

Khả rít lên:

- Con mụ trời đánh kia, đang dưng lại lao ra làm gì.

Người đàn ông tranh thủ cơ hội đạp vợ Khả ngã sõng sượt rồi nhảy lên nóc bể, phi tiếp lên mái bếp.

Bóng đêm và những mái nhà đã cứu anh thoát ra khỏi làng.

Hai người mua cá còn lại không có đường chạy, bị trói nghiến.

Tiếng chân người rầm rập, ánh đèn pin lấp lóe, tiếng chó sủa loạn xạ và tiếng người hò hét lùng tìm người mua cá thứ 3.

45- Nhà Trịnh Khả - Tối.

Sân nhà Khả đã được chăng thêm một bóng đèn 500W sáng trưng như ban ngày.

Các thành viên ban 447 rải chiếu ngồi trên hè như những quan tòa.

Hai người buôn cá bị trói đứng giữa sân.

Các thanh niên đội cực nhanh đứng xung quanh, mặt đằng đằng sát khí.

Trịnh Khả dóng dả:

- Anh em chuẩn bị máy ghi âm để hỏi cung hai thằng cướp này.

Một người mua cá tức tối:

- Chúng tôi có tội gì mà các ông bắt bớ thế này?

Khả quát:

- Câm ngay. Chúng mày mò vào làng ăn cướp còn nỏ mồm à. Biết điều khai báo thành thật thì thoát tội. Nhược bằng… Nào xin mời ban 447 làm việc.

Một cụ già móm sều, thành viên ban, phều phào:

- Thôi mọi việc cứ là ông Khả quyết hết.

Khả gật gù, toan tính.

Mắt Khả ánh lên tia độc ác.

Khả rút một điếu thuốc, châm hút, rít một hơi dài:

- Chúng mày tên gì? Ở đâu?

- Tôi là Niên, còn đây là anh Thuấn. Chúng tôi người Sơn Ngọc.

- Chúng mày đến đây để làm gì?

- Chúng tôi đi mua cá.

- Nói láo. Chúng mày vào nhà tao định cướp của giết người đúng không?

- Sao ông lại nói chúng tôi như thế? Có Trời, Phật chứng giám.

- Trời Phật à. Đã thế đánh bỏ mẹ chúng nó đi.

Khả vừa dứt lời thì bọn tay chân nhảy vào đấm đá túi bụi.

Hai anh Niên và Thuấn, máu me bê bết mặt mũi.

Niên cố lấy hết sức kêu lên:

- Oan cho chúng tôi. Sao các ông ác thế. Sơn Ngọc với Hoà Đông có xa xôi gì?

Khả thét lên:

- Đánh.

Niên, Thuấn đổ gục xuống nền sân.

Một tên chạy ra bể nước múc một thau hắt vào mặt hai người.

Cả hai từ từ mở mắt.

Khả quát:

- Nếu chúng mày nhận tội, tao tha cho về.

Thuấn và Niên thều thào:

- Vâng… Chúng tôi nhận…

Khả cười đắc thắng:

- Thế chứ. Anh Tất lập biên bản cho hai thằng cướp ký vào.

Hai người được cởi trói để ký vào biên bản. Một người nói:

- Xin ông cho chúng tôi về.

Khả ngửa mặt lên trời cười sằng sặc:

- Chưa được. Tao còn hỏi câu cuối cùng. Chúng mày được công an cử đến giám sát tao…

- Trời sao ông lại nói vậy.

- Đánh!

Hai người đổ sụp xuống như chuối bị đốn. Thuấn ngất xỉu, còn Niên mắt lờ đờ.

Khả ghé sát mặt Niên:

- Khai không?

- Tôi… khai…

- Đưa ghi âm lại gần. Khai đi.

- Chúng tôi… được… công an… cử…

Niên nói đến đó thì lả đầu xuống. Máu mỗi lúc chảy ra càng nhiều từ miệng, mũi và cả tai anh.

- Cử đến làm gì?

Tiếng Khả rít lên rợn rợn như tiếng của người cõi khác.

Niên lại từ từ mở mắt.

Trước mắt Niên hiện lên một nơi xa lạ, giống như một hang núi mù mịt sương khói. Có đống lửa chập chờn xanh lét trước mặt anh. Quanh đó có một bầy quỷ tay cầm những khúc xương người nhảy múa và hú lên những âm thanh lạnh buốt xương sống.

- Cử đến làm gì?

Mặt Khả méo mó dị dạng chuyển thành con quỷ cái mồm đỏ máu và hàm răng nanh trắng ơn ởn.

- Để… ám sát…

- Ám sát ông Khả. Nói đi!

Niên như một cái máy lặp lại câu nói của tên cầm ghi âm ngồi cạnh.

- Ám… sát… ông… Khả… nói… đi…

Khả xoa tay:

- Tốt rồi. Ban 447 đã xong nhiệm vụ hỏi cung. Đưa chúng nó ra đình chờ mai dân xét xử.

Những người già trong ban 447 xanh hết mặt mũi vì sự việc xảy ra quá nhanh khiến mọi người bàng hoàng.

Ngoài cổng, một số người xem lén, có người phải bưng mắt vì sợ hãi.

Đám thanh niên “đội cực nhanh” dìu, kéo hai người buôn cá đã ngất ra khỏi nhà Khả.

Tứ sứt nán lại hỏi nhỏ Khả:

- Xử lý thế nào, thủ lĩnh?

Khả, giọng lạnh lùng như da rắn:

- Cho ngủ luôn.

Khả ghé tai Tứ thì thầm.

Tứ sứt chạy vụt theo đám thanh niên, buông lại câu:

- Anh yên tâm.

 °