Chuyện làng Nhô

- 4 -

27- Nhà Khả - Buổi chiều.

Nhà Khả, buổi chiều.

Đông đủ thành viên ban chỉ đạo đòi đất và chống tiêu cực.

Khả huơ huơ tờ giấy tiếp dân của Quốc hội do đám lão Bong mang về:

- Thưa các thành viên Ban. Đây là công văn số 447 của quốc hội cho phép làng Nhô lập ban chống tiêu cực và đòi lại ruộng đất…

Lão Bong nãy giờ tì tì làm vài chén rượu, giọng lè nhè cắt ngang:

- Ấy ông tổng thư ký đấy là giấy tiếp dân của quốc hội.

Khả trừng mắt nhìn lão Bong, giọng đanh lại:

- Ông Bong trưởng ban nghiêm túc cho. Đây là cuộc họp chứ không phải quán thịt chó.

Lão Bong rụt cổ lại:

- Ờ… ờ xin lỗi,

Khả giơ cao tờ giấy:

- Đây, giấy tờ quốc hội có dấu hẳn hoi. Ta đã được phép nên từ giờ gọi là ban 447. Thành phần ban vẫn như cũ, chỉ thay tên cho đúng chỉ đạo của quốc hội. Tôi xin thông báo tình hình. Đoàn đi với tỉnh cũng đã về. Tỉnh nhận lời là nhận đơn để xem xét. Riêng huyện không chấp nhận đơn. Họ còn phê thẳng việc giao đất cho Tam San là đúng, không được phép chuyển giao lại cho làng Nhô. Xã thì im lặng, biết ta lập Ban vẫn lờ đi. Rõ ràng là bọn tiêu cực tham nhũng. Xã và huyện thông đồng với nhau. Họ chỉ bác bỏ không dám dùng chính quyền đụng đến chúng ta, chứng tỏ họ sai. Họ sợ sức mạnh của quần chúng không dám làm to chuyện sợ lòi tội lỗi của họ.

Khả dừng lời, thăm dò. Mọi người ồ lên!

- Bọn sâu bọ, phải đuổi cổ chúng đi.

- Ối giời ơi, làm được bao nhiêu chúng nó vơ váo hết cả.

- Phải tiến hành ngay…

Khả tiếp tục:

- Không thể chần chừ được nữa. Ngay ngày mai ta huy động dân sang Tam san cắm lại ruộng.

Mọi người im lặng.

Khả dấn thêm:

- Nếu ban 447 nhất trí thì ta biểu quyết. Được rồi, anh Tất ghi vào biên bản. Ai chống đối việc cắm ruộng của ban 447 là đi ngược với lợi ích của dân làng Nhô sẽ bị xử lý theo lệ làng. Ai tích cực sẽ được ban 447 khen thưởng và xét ưu tiên cấp đất.

Tứ sứt đứng bật dậy, hung hăng:

- Ông Khả yên tâm. Đứa nào xí xớn, Tứ này xin ngay tí tiết. Cứ thế, mai nhé.

 

28- Đầu làng Nhô - Hoàng hôn.

Hoàng hôn. Khả đứng ở đầu làng nhìn ra cánh đồng phía Tam San.

Lão Bong khật khưỡng đến từ phía sau:

- Ông Khả. Mai ra quân phải kiếm mấy con cầy cho khí thế chứ ạ.

Khả vẫy tay:

- Ông yên tâm. Xong việc thì ngàn con cầy cũng có.

Chợt thấy Vân đi cùng với một người con trai rẽ vào ngõ nhà Vân, Khả bảo:

- Con Vân giáo viên đi với ai thế hả lão Bong?

- À, thằng gì người yêu nó đấy mà.

- Thôi chết, thằng này là công an tỉnh.

- Phải, phải.

- Ông Bong, phải theo sát nó. Không khéo nó là do thám đấy.

Lão Bong tất tả đi ngay.

 

29- Đường làng - Đêm.

Đêm. Một mình Khả đi trên đường Làng.

Chó sủa ran.

Ngang qua cửa nhà Xinh thấy còn ánh đèn, Khả dừng lại.

Ngẫm nghĩ giây lát, Khả chặc lưỡi bước đi.

Khả đến sát bờ tường nhà thờ họ kiễng chân nhìn vào.

Bóng cụ Tín bất động. Hương đỏ lập lỏe.

Khả định lách mình vào cổng chợt sấm chớp nhằng nhịt, sét đánh thành dây.

Hiện lên hình ảnh bố Khả khăn xếp, áo the.

Hiện lên hình ảnh Khả đứng trên bục giảng.

Hiện lên hình ảnh mụ buôn thuốc lào xỉa xói.

Và hình ảnh Khả ở ủy ban xã.

Sét lại rạch thành dây vòng vòng.

Khả lùi dần.

Mưa ràn rạt quất xuống.

Khả ngã dúi dụi.

Chớp lóe nhìn rõ một con nhái nhảy từ chân Khả tũm xuống ao.

 

30- Cánh đồng - Ngày.

Sáng sớm. Mặt trời lừ ngừ lên, đỏ sọc.

Đoàn người đông đúc của làng Nhô tiến đến cánh đồng Tam San.

Trống thúc liên hồi. Hai thanh niên khiêng kiệu trống.

Lão Bong thúc dùi.

Khả dẫn đầu đoàn người.

Bên cạnh Khả là Xinh, tay phất cao lá cờ đỏ sao vàng.

Tứ sứt lăm lăm con dao chọc tiết lợn.

Đoàn người ai cũng mang cuốc, gậy, hoặc dao, vừa đi vừa reo hò ầm ĩ.

Đến bờ tiếp giáp ruộng hai làng, đoàn người dừng lại.

Khả khoát tay.

Lão Bong dừng trống.

Đoàn người im lặng đến rợn người.

Khả nghiêm trang:

- Thưa bà con. Giờ phút lịch sử của làng Nhô đã điểm. Đây là 70 mẫu ruộng của làng Nhô. Vì tương lai của làng Nhô, vì sự ấm no của dân làng, chúng ta giành lại đất của tổ tiên, ông cha.

Khả dứt lời, tiếng reo hò lại vang ầm ĩ.

Đám thanh niên ùa xuống ruộng của Tam San.

Lúa tốt bời bời bị giẫm đạp không thương tiếc.

Người đo thước, kẻ chăng dây, cắm cọc

Chính lúc đó từ Tam San cũng túa ra một đoàn người vội vã chạy đến.

Lão Bong hét lên như có địch và thúc trống.

Khả hét to:

- Tất cả vào vị trí.

Trong chớp mắt, đoàn người làng Nhô dàn trận chỉnh tề.

Đoàn người Tam San đến trước Khả thì dừng lại.

Một cụ già bước ra từ tốn:

- Tại sao các ông lại cướp ruộng làng tôi?

Khả hét lạc cả giọng:

- Chúng tao người làng Nhô, chúng tao không cướp. Chúng tao đòi lại ruộng.

- Ruộng nào mà đòi lại?

- 70 mẫu ruộng của làng Nhô cho Tam San mượn dạo trước, nay đòi lại.

Cụ già Tam San vẫn bình tĩnh:

- Tại sao các người điên rồ vậy. Lúa tốt thế này. Muốn đòi ruộng sao không lên xã phân giải lại dùng sức phá hoại thế này?

Khả gầm lên:

- Không nói nhiều. Đất của làng Nhô phải thuộc về làng Nhô.

Cụ già Tam San lùi lại:

- Bà con, dù thế nào Tam San cũng phải giữ lấy ruộng.

Đám người Tam San ùa xuống dỡ cọc và dây chăng ruộng làng Nhô vừa làm. Khả gào to:

- Bà con. Ta không thể để cho chúng nó cướp ruộng làng Nhô một lần nữa. Đánh, đánh, đánh!

Trống lại thúc ầm ĩ. Cánh đồng vang lên tiếng hét từ hai phía “đánh, đánh, đánh!”

Hai bên sắp sửa hỗn chiến thì bí thư Nhút cùng một tốp dân quân mang súng chạy đến.

Ông Nhút hét lớn.

- Tất cả dừng tay lại! Dừng lại.

Mọi người ớ ra. Tiếng gào thét lắng xuống.

Bí thư Nhút giọng rất thống thiết:

- Thưa bà con. Việc làm của bà con hôm nay là sai. Tại sao lại phải đổ máu vô ích. Tôi yêu cầu bà con giải tán. Việc tranh chấp ruộng, xã sẽ giải quyết sau.

Khả nhảy thách trước mặt ông Nhút:

- Ông Nhút lầm rồi. Làng Nhô đã có đơn gửi các cấp chính quyền. Nhưng xã và huyện phớt lờ nguyện vọng của dân.

Khả quay lại đám đông:

- Bà con, ta tiếp tục đi.

Bí thư Nhút kiên quyết:

- Các đồng chí! Không để tình trạng hỗn loạn này.

Bốn, năm dân quân mang súng đứng sát lại bí thư Nhút.

Khả đẩy Xinh và Tứ sứt lên:

- Bà con. Không để bọn tham nhũng đàn áp.

Lão Bong thúc trống, miệng gào:

- Có giỏi bắn người già đi.

Xinh hăng hái phất cờ, miệng cũng hô to:

- Bắn đi. Bắn vợ liệt sĩ đi.

Đám đông quá khích gào lên:

- Có giỏi bắn nhân dân đi.

Bí thư Nhút cố hô:

- Thưa bà con… 

Tiếng hò hét vang trời.

Khả tiếp tục kích động:

- Cướp súng của bọn dân quân! Đánh!

Tứ sứt cùng vài ba thanh niên khác xông vào giật súng.

Xinh sấn đến chỗ bí thư Nhút.

Ông Nhút bị dồn ép, chợt giật phắt lá cờ Xinh đang cầm.

Ông giật cán, giang hai tay căng rộng lá cờ đỏ:

- Đánh đi. Nếu các người muốn chém giết, cứ việc xông lên. Đây là lá cờ Tổ quốc. Đánh đi. Nếu các người coi nhau là kẻ thù thì cứ việc chém giết.

Vẫn giang rộng lá cờ, bí thư Nhút tiến về phía Khả.

Quá bất ngờ mọi người sững sờ.

Lão Bong mồm lắp bắp không rõ tiếng, đánh rơi dùi trống.

Tứ sứt đang hung hăng cũng phải rụt tay dao. Khả luống cuống.

Đoàn người lùi dần, lùi dần.

Lá cờ đỏ sao vàng từ từ hiện lên phủ kín màn hình.

 

31- Đường làng Nhô - Ngày.

Đường làng Nhô.

Đoàn người đi cắm đất Tam San đang lục đục trở về.

Dân làng đi ra hai bên đường như xem rước hội.

Khả và bí thư Nhút đi đầu đoàn người.

Tốp dân quân đã bị thu súng thất thểu giữa vòng người làng Nhô như tù binh bị dẫn giải.

Tứ sứt, mặt hớn hở, vác mấy khẩu súng trên vai.

Đến giữa làng, bí thư Nhút đứng lại:

- Tôi đồng ý yêu cầu của bà con về đình làng. Nhưng phải trả lại súng cho dân quân xã và để họ về.

Khả nói to, mặt quay về phía dân làng:

- Làng Nhô chỉ cần mình ông bí thư thôi. Bà con mời ông về chứ không đụng đến lông chân ông đâu.

Đám đông làng Nhô reo hò.

Tứ sứt, mặt vênh vác quăng từng khẩu súng cho tốp dân quân:

- Này, biến đi nhé. Lần sau đừng có dại mang súng vào làng Nhô!

Đợi tốp dân quân đi khuất, Khả quay sang bí thư Nhút:

- Yêu cầu của ông, làng Nhô đã đáp ứng. Cũng mong ông thiện chí như thế. Bây giờ, mời ông bí thư về đình.

Khả ngừng lời nhìn lướt xung quanh đầy uy quyền:

- Làng có chén rượu nhạt mời ông dùng với các cụ già làng. Ông cứ yên tâm ăn trưa, nghỉ ngơi rồi mời ông buổi chiều làm việc với dân làng.

Bí thư Nhút uất ức:

- Anh Khả…

Khả phẫy tay:

- Tôi xin phép.

32- Đình làng Nhô.

Thềm đình làng Nhô.

Năm, sáu cụ già khoanh chân xếp bằng trên chiếu quây tròn quanh mâm rượu thịt cùng với bí thư Nhút.

Lão Bong ngồi sát ông Nhút tiếp rượu. Lão Bong dóng dả:

- Bong này từng đi Tây, cả đời oanh liệt cũng chưa bao giờ được vinh hạnh này. Gớm, có trong mơ cũng chả dám nghĩ được ngồi tiếp rượu ông bí thư. Nào, mời ông Nhút, chỉ tiếc hôm nay không có món nhựa mận.

Một cụ già rót rượu vào chén bí thư rồi nâng cốc bằng hai tay, trịnh trọng:

- Nào, mời các cụ nâng chén, ta diệt gọn nhé. Chúc ông bí thư mạnh khỏe và vị dân. Nếu ông giúp được làng Nhô đòi đất, làng Nhô quyết không bao giờ dám phụ.

Lão Bong đế theo:

- Chí phải, chí phải, gì chứ món nhựa mận, mời ông cả năm, hơ... hơ…

Ông Nhút cầm chén có vẻ miễn cưỡng.

Ông nhấp nhấp cho phải phép rồi đặt chén xuống mâm:

- Vô phép các cụ, tôi không uống được.

Vẫn lão Bong. Lần này giọng lão đã chuyển cung bậc:

- Hay là ông khinh dân đen chúng tôi, khinh làng Nhô!

Ông Nhút:

- Không, không… tôi không uống được thật mà.

- Ở ủy ban, tuần nào các ông chả đánh chén. Không uống được thì làm quan làm gì cho phí… Hơ... hơ...

Mặt bí thư Nhút đanh lại:

- Này, ông Bong…

Chợt có một người chạy vào khều lão Bong ra nói nhỏ:

- Có xe công an huyện vào trụ sở ủy ban xã. Ông Khả lệnh đánh kẻng báo động và đưa ông Nhút vào hậu cung.

Nhận lệnh xong, lão Bong chạy vào mâm, cố uống nốt phần rượu trong chén, rồi chỉ mặt bí thư Nhút:

- Ông báo công an hả? Đố công an dám đụng đến người làng này đấy.

Lão hô to, giọng đã khiu khíu:

- Bảo vệ đâu. Đưa ông Nhút vào hậu cung, canh giữ cẩn thận.

Hô xong, lão Bong còn ngần ngừ nhìn mâm rượu tiếc rẻ.

Đoạn, lão vơ lấy chai rượu còn lưng lửng, chạy ra đầu đình.

Lão dốc ngược chai rượu tu một ngụm lớn, xong, vớ lấy chiếc dùi sắt gõ kẻng báo động.

Dân làng Nhô rầm rầm vác dao, vác gậy chạy ra đình. Thấy mọi người đến đông, Khả lấy một chiếc ghế, đứng lên và nói:

- Kính thưa bà con, chúng tôi được biết xã báo công an về. Việc làm của chúng ta sáng nay ở đồng Tam San là đúng. Chúng ta không cướp của, giết người, không tham ô, đục khoét của ai, chúng ta không sợ. Chúng ta phải bảo vệ Làng Nhô, không thể để cho công an đụng đến bất cứ ai. Chỉ một lát nữa thôi, công an sẽ đến đây, đề nghị bà con bình tĩnh. Nếu họ định bắt ai, chúng ta sẽ hành động. Khi nghe tiếng kẻng của cụ Bong, bà con sẽ hành động.

33- Đường làng Nhô - Ngày

Trên đường xuất hiện 5 chiến sỹ công an mặc cảnh phục.

Đi cùng họ có một số cán bộ xã.

Người lấp ló ở các bức tường ven đường.

Một đám đông trẻ con, lũn cũn chạy theo đằng sau.

- Công an đến!

- Công an đến!

Tiếng kêu nối nhau vang khắp làng Nhô.

34- Đình làng Nhô - Ngày.

Đoàn công an, cán bộ xã chậm rãi đi vào sân đình.

Họ đi đến đâu, dân ùa theo đến đấy.

Khi đến giữa sân, họ dừng lại. Một người đeo quân hàm đại úy, nhìn lướt qua những người vây quanh, nói:

- Thưa bà con, chúng tôi là công an huyện. Được tin một số người làng ta sáng nay xô xát với một số người bên Tam San. Không những thế còn tước súng của dân quân đi làm nhiệm vụ và giữ bí thư Đảng ủy xã. Chúng tôi được lệnh xuống đây để tìm hiểu tình hình và giải quyết vụ việc. Chúng tôi yêu cầu được làm việc với ông Khả.

Lão Bong chen qua đám đông đến trước mặt các chiến sỹ công an, hung hăng:

- Không phải làm việc gì hết. Chúng tôi đòi lại ruộng của chúng tôi. Bọn Tam San không trả lại giở trò. Buộc lòng chúng tôi phải chống lại. Có thế thôi, việc viếc gì.

Người đại úy điềm đạm:

- Xin cụ cứ bình tĩnh. Việc ruộng đất, huyện đã trả lời chính thức. Yêu cầu cho chúng tôi nói chuyện với ông Khả, người tổ chức vụ việc sáng nay.

Đến lúc này, Khả mới xuất hiện.

Khả thản nhiên nhìn đám người đông đúc đang chen lấn, xô đẩy xung quanh, nói to:

- Tôi đề nghị bà con giãn ra, trật tự.

Khả nhìn thẳng vào đồng chí đại úy, nói dõng dạc:

- Tôi là Trịnh Khả đây! Các ông cần gì?

- Anh Khả. Anh là người tổ chức vụ xô xát sáng nay. Chúng tôi mời anh về trụ sở để làm việc.

- Nhưng các anh là ai?

- Chúng tôi là công an huyện.

Khả cười gằn:

- Huyện à? Huyện với xã thông đồng chống lại nguyện vọng chính đáng của dân làng Nhô. Nếu các ông muốn, ta sẽ làm việc ở đình làng.

Đại úy kiên quyết:

- Chúng ta có trụ sở chính quyền. Anh Khả, anh nên cùng chúng tôi về trụ sở làm việc.

Khả cười rất to:

- Ha, ha, về trụ sở làm việc. Các ông lừa tôi sao được. Muốn bắt người làng Nhô, các ông bắt ngay tại đây đi.

Khả khoát tay:

- Ông Bong đâu. Mấy ông này muốn bắt người làng Nhô đấy.

Lão Bong hực lên, lùi khỏi đám đông, chạy lại chỗ quả bom dùng làm kẻng.

Lão vung dùi gõ liên hồi. Vừa gõ kẻng lão Bong vừa gào lên:

- Công an bắt người. Công an bắt người!

Đám đông hàng trăm người ùa vào vây kín năm chiến sỹ công an và đoàn cán bộ xã. Nhiều người hô theo lão Bong.

- Công an bắt người.

- Công an bắt người.

Trước sức ép của đám đông người, các chiến sỹ công an cụm lại.

Đồng chí đại úy kêu, giọng đã khản đặc:

- Bà con bình tĩnh. Xin bà con bình tĩnh…

Lão Bong thúc kẻng dồn dập. Lão tiếp tục gào:

- Công an giết người làng Nhô.

Tiếng kêu của lão cùng tiếng kẻng kích động đám đông.

Đúng lúc ấy Khả ra lệnh:

- Đuổi cổ bọn công an ra khỏi làng Nhô.

Đám đông điên cuồng xô đẩy.

Họ lao vào giật mũ và cướp súng cùng xắc cốt của công an.

35- Đầu làng Nhô - Ngày.

Kẻ lôi, người đẩy.

Các chiến sỹ công an và cán bộ xã bị bật ra khỏi làng.

Lão Bong tay vẫn cầm dùi kẻng chĩa vào đoàn cán bộ:

- Biết điều thì đừng bao giờ bén mảng đến đây nữa hiểu không.

36- Đình làng Nhô - Ngày.

Sân đình vẫn đặc người.

Khả cho mời toàn bộ ban 447 đứng trên thềm.

Khả cố giữ vẻ mặt bình thản:

- Ban 447 xin cảm ơn dân làng đã đoàn kết nhất trí đuổi bọn xâm nhập làng Nhô. Từ giờ phút này, làng Nhô là một pháo đài bất khả xâm phạm. Kẻ nào liều lĩnh xâm nhập, kẻ ấy phải gánh chịu hậu quả.

Đang trong cơn kích động, số đông người có mặt ở sân đình vỗ tay và reo hò ầm ỹ.

Khả nói tiếp:

- Ngày ra quân đầu tiên của làng Nhô hôm nay, đạt kết quả tốt đẹp. Rõ ràng chính quyền xã và huyện đã chống lại lợi ích của làng Nhô. Tôi thay mặt ban 447 kêu gọi nhân dân làng Nhô kiên quyết đấu tranh bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình. Ông Bong trưởng ban đâu rồi?

Nãy giờ, lão Bong ngấm rượu, áp vào cột đình gật gù. Nghe tiếng Khả gọi, lão giật mình:

- Việc gì thế me xừ Khả?

- Ông vào mời bí thư Nhút ra đây làm việc với dân.

37- Đình làng Nhô - Ngày.

Vẫn ở đình làng Nhô, có kê thêm chiếc bàn, trên để mũ, súng và xắc cốt của các chiến sỹ công an vừa bị tịch thu.

Lão Bong dẫn bí thư Nhút từ hậu cung ra.

Bí thư Nhút mặt mũi ủ ê buồn.

Khả vồn vã:

- Chào ông Bí Thư.

Bí thư Nhút lặng thinh, khinh bỉ nhìn Khả.

Khả vẫn vồn vã:

- Ông bí thư ạ. Dân làng Nhô rất buồn là ông đã cho gọi công an huyện đến đây. Ông phải hiểu là vũ lực không đàn áp được nhân dân. Ông là người đứng đầu xã này, lẽ ra ông phải chăm lo cho dân. Ông phải vì quyền lợi của dân chứ. Đằng này, ông lại chống dân.

Bí thư Nhút nhìn thẳng vào mặt Khả:

- Anh Khả. Anh đã đi quá xa rồi. Đảng và chính quyền xã một lòng vì dân. Anh không được quyền nói thế.

Ông Nhút quay về phía dân làng:

- Thưa bà con…

Khả vội vã cắt ngang:

- Ông bí thư xã một lòng vì dân - Khả cầm lên khẩu súng ngắn - Đây, ông Nhút lo cho dân làng Nhô thứ này đây. Xin cảm ơn tấm lòng của bí thư Nhút.

- Anh Khả…

- Ông có biết khát khao của người cày là gi không?

- Là ruộng đất. Là sự ấm no.

Khả cười vang:

- Vâng, vâng đúng quá. Vậy ông bí thư có công nhận bảy mươi mẫu ruộng Tam San đang sử dụng là của làng Nhô trước kia không?

- Đúng thế. Nhưng…

- Không nhưng gì cả. Dân làng Nhô không cần thứ này ( Khả đặt mạnh khẩu súng xuống bàn) mà cần ruộng. Cần ruộng, ông hiểu không, ông Nhút…

Bí thư Nhút:

- Thưa bà con…

Khả nham hiểm:

- Xin ông trả lời dân làng Nhô. Việc làng Nhô đòi lại 70 mẫu ruộng là đúng hay sai?

Đám đông ở sân đình sôi động. Nhiều người hô:

- Trả lời đi.

- Xã trả lời đi.

Ông Nhút lúng túng:

- Thưa bà con, việc này chúng tôi đã họp và nhận được chỉ đạo của huyện. Huyện không chấp nhận việc đòi lại ruộng của làng Nhô.

Phía dưới lại ồn ã.

Khả quay về phía dân:

- Thế đấy, thưa bà con, ông bí thư cố tình không trả lời câu hỏi của dân làng Nhô. Chứng tỏ ông và chính quyền không có thiện chí. Trước mặt dân làng đây, ông bí thư trả lời đi,việc đòi ruộng là đúng hay sai?

Ông Nhút nói với Khả:

- Anh Khả, anh bức bách tôi quá.

Khả đểu cáng:

- Không đâu. Bây giờ tôi chỉ hô một tiếng, tình hình thế nào, ông khắc biết. Ông bí thư ạ, đừng đùa với sức mạnh của quần chúng.

Ông Nhút:

- Thưa bà con, tôi rất hiểu nguyện vọng của người dân làng Nhô. Nhưng giải quyết việc này không thể nóng vội. Bà con hãy tin vào chính sách của Nhà nước.

Khả reo lên:

- Dù không trực tiếp nhưng bí thư Nhút đã công nhận việc đòi ruộng của làng Nhô là đúng.

- Tôi muốn nói là…

- Ông bí thư. Chúng tôi không bắt ông phải đòi bằng được đất cho làng Nhô. Chúng tôi chỉ cần ông đồng ý với việc đòi đất.

Đám đông lại reo ầm lên:

- Đồng ý đi.

- Đồng ý đi, ông Nhút.

Khả mở cặp rút ra tờ đơn xin đòi lại ruộng đất chìa cho ông Nhút:

- Ông thấy chưa. Ông không thể nói khác được đâu. Nếu ông từ chối, Khả này không dám đảm bảo bất cứ điều gì với ông.

Ông Nhút căm hờn:

- Tôi kinh sợ anh, anh Khả ạ. Anh nhầm rồi, tính mạng của tôi ư?

Khả nhếch mép:

- Tôi biết. Cả tôi nữa đều sẵn sàng hy sinh tính mạng mình. Nhưng để làm gì? Hãy vì sự yên ổn của làng Nhô và của cả xã này, ông Nhút ạ. Sự từ chối của ông bây giờ, sẽ là lửa đổ thêm dầu đấy!

Ông Nhút nghẹn lời:

- Trịnh Khả…

Phía dưới mọi người vẫn hô.

- Đồng ý đi

- Đồng ý đi!

Khả giục giã:

- Không khác được đâu.

Ông Nhút bất lực nhìn đám đông.

Đầu ông gặc xuống.

Mãi sau ông mới thốt ra được:

- Tôi đồng ý.

Khả cười mãn nguyện:

- Cảm ơn ông Bí thư. Mời ông ký cho một chữ vào tờ đơn này.

Ông Nhút run rẩy ký.

Dân làng vỗ tay hoan hô.

Khả vỗ vỗ tay ra hiệu mọi người im lặng:

- Làng Nhô hoan nghênh sự hiểu biết sáng suốt của ông bí thư. Mong ông tiếp tục ủng hộ dân làng Nhô trong cuộc đấu tranh giành lại ruộng đất. Bây giờ để tỏ rõ thiện chí của mình, làng Nhô sẽ trả lại các thứ của nhóm công an xâm nhập làng Nhô. Anh Tứ, anh cùng với đội bảo vệ đưa ông bí thư về tận nơi. Không được để đứa nào đụng đến lông chân ông ấy.

Tứ đi nhanh đến bên ông Nhút.

Trịnh Khả:

- À ông Nhút, còn việc nữa, ông hãy viết xác nhận chúng tôi không đánh đập, giam giữ và xúc phạm ông.

Ông Nhút căm hờn:

- Chính anh mới là người phải hối hận đấy, anh Khả ạ.