Chúa Tể Chi Vương

Chương 341: Đánh giá của mạc thiên y

Năm ngày sau...

Người trên Bắc Tinh Đài, càng ngày càng nhiều, thiên tài tân tinh của thế lực khắp nơi trên Bắc đại lục đều hội tụ tại một đài, có thể nói lá quân tinh rực rỡ.

- Thiên Nguyên Tông, ba Đại quốc, chư Cường quốc, Tông phái... Toàn bộ Bắc đại lục đều đã đến rồi.

Mắt phượng của Lăng Nguyệt công chúa quét qua toàn trường.

Tuy nàng là Đại công chúa, nhưng lại có một bầu chí khí hào hùng của nam nhân, nắm rõ thiên tài khắp nơi trên Bắc đại lục rõ ràng như lòng bàn tay.

Bên phía Thiên Bồng đại quốc.

Kim Thái Tử khẽ gật đầu:

- Cơ bản đều đến rối, chỉ chờ đến lúc Bắc Tinh Đài liên thông với “Liên minh Thánh Vực” mà thôi.

Một khi Truyền Tống Trận của Bắc Tinh Đài nối tiếp với liên minh Thánh Vực, như vậy cũng đồng nghĩa với việc, Chân Long hội mở ra.

Trong những ngày này, tất cả những đại Tông phái đều thăm đỏ và thử sức lẫn nhau.

Một ít thiên tài “lạ mặt” cũng lọt vào khiêu chiến, xem như đạt được mục đích “thăm dò”.

Bởi vậy.

Những thiên tài như Triệu Vũ Phi, Thương Vũ Nguyệt đều tham dự luận bàn.

Khiến cho người khác giật mình chính là, lần này xuất hiện rất nhiều tân tinh, chiến lực nắm ngoài tưởng tượng.

Trong đó, Thương Vũ Nguyệt có Kiếm Đạo kinh người, những người cùng cấp khiêu chiến nàng, thậm chí có một vị thiên tài Chân Nhân Cấp đỉnh phong cũng bị nàng một kiếm chém ngã.

Đối thủ của nàng, cơ bản đều bị một kiếm chém ngã.

- Kiếm Ý thật đáng sợ... Tại sao lại có phong cách Kiếm Đạo cực đoan như vậy...

Thiên Vân Chi kiến thức được tạo nghệ của Thương Vũ Nguyệt, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Thực lực bực này thật khiến người ta sợ hãi, lại khiến mọi người không dám hoài nghi nàng làm sao đạt được một trong hai danh ngạch của Vạn Kiếm Tông.

Dù sao thì Thương Vũ Nguyệt cũng từng đứng trên đỉnh phong tại Liên minh thịnh hội, độ tuổi lúc lĩnh ngộ Kiếm Ý còn nhỏ hơn “Hạ Tiên Thương” rất nhiều.

Tại Liên minh thịnh hội ngày xưa, ngay cả Triệu Phong cũng suýt thua trong tay nàng.

Biểu hiện của Triệu Vũ Phi cũng không tầm thường hời hợt đánh bại mấy đối thủ.

Lúc huyết mạch dần dần thức tỉnh, phản tổ, tốc độ ngưng tụ, khôi phục chân lực của nàng cực kỳ kinh người, thậm chí còn có khả năng bộc phát siêu cường.

Đáng nhắc tới chính là, thiên tài xếp hạng thứ hai của Tử Tấn đại quốc, thực lực tiếp cận Kim Thái Tử lại bị Triệu Vũ Phi đánh bại.

Ngoài ra.

Thiên Vân Chi và Lăng Nguyệt công chúa còn trước sau khiêu chiến quỷ tài truyền kỳ “Tân Vô Ngân”.

Kết quả, Thiên Vân Chi sau mười chiêu liền bị Tân Vô Ngân một tay đánh bại.

Kết quả khiêu chiến của Lăng Nguyệt công chúa cũng không khác gì lần trước, đánh nhau hơn trăm chiêu cũng không thể bức Tân Vô Ngân sử dụng cánh tay thứ hai.

- Tân Vô Ngân này lại dùng một tay đối phó với ta... Đáng tiếc đòn sát thủ của ta, bây giờ không thể đơn giản sử dụng

Ánh mắt Lăng Nguyệt công chúa lưu chuyển, thường xuyên nhìn chằm chằm Tân Vô Ngân, có chút không cam lòng.

Thế nhưng Tân Vô Ngân lại nhắm mắt ngồi xếp bằng căn bản không nhìn nàng

Điểu đáng tiếc chính là.

Mấy ngày nay, Triệu Phong vẫn một mực ngồi xếp bằng tham ngộ, bỏ lỡ rất nhiều tranh phong đặc sắc.

Giờ phút này, hắn đang toàn tâm tu luyện và tham ngộ, ngay cả đám người Triệu Vũ Phi, Tân Vô Ngân đến cũng hoàn toàn không biết gì.

Âm âm âm...

Trên bầu trời, tiếng sầm chợt vang lên, sau đó nổi một trận mưa to.

Một vài thiên tài không kịp chuẩn bị, liền bị ướt sũng

- Cơn dông?

Triệu Phong chậm rãi mở mắt, trong lúc hắn đang tu luyện thể ngộ, chợt cảm nhận được nguyên khí lôi điện nồng đậm trên bầu trời, cảm giác vô cùng thân thiết.

Gần hai tháng khổ tu, tu vi của Triệu Phong đã tinh tiến rất nhiều.

Cảnh giới của hắn tăng cao, giác quan siêu cường, khả năng nắm bắt nguyên khí lôi điện trong thiên địa càng mạnh mẽ hơn.

Mặt khác, trong cơ thể Triệu Phong còn có một luồng Chân Linh nguyên kỳ dị, đến từ Thủy Nguyệt đạo tặc.

Chân Linh nguyên này tiếp cận cấp độ Chân Chủ cấp, ngẫu nhiên dung nhập một tia này vào, đều có thể tăng mạnh cảm ngộ và nội tình của Triệu Phong

Bắt tri bất giác, tu vi của Triệu Phong đã tiếp cận Chân Nhân cấp đại thành.

Hiện nay, hai hạch tâm chính là Điện Chi Truyền Thừa và Hồn đạo Thượng cổ đều được Triệu Phong tham tu dến giai đoạn cực hạn, nhưng vẫn gặp phải trở ngại lớn.

- Chân Long hội, còn bao lâu nữa?

Ánh mắt của Triệu Phong quét qua toàn trường

- Đà chủ, rốt cuộc ngài cũng tỉnh, đại khái còn mười ngày nữa là Bắc Tinh Đài có thể truyền tống đến Thánh Vực Chân Long Hội.

Khương Tam Phong đáp.

- Ồ! Tân Vô Ngân... Còn có Thương Vũ Nguyệt... Vũ Phi...

Triệu Phong liếc mắt quét nhìn một lượt khắp toàn trường kinh hỉ không nhỏ trước phát hiện của mình, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười vui vẻ.

Cùng lúc đó...

Bên phía Vạn Nguyên Tông Tân Vô Ngân đang khoanh chân ngồi, bỗng nhiên sinh ra cảm ứng.

- Tân Vô Ngân, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Một thanh âm lặng lẽ vang lên trong não hải của Tân Vô Ngân.

Tân Vô Ngân thoáng kinh động đôi mắt thâm thúy mênh mông chợt mở bừng.

Trong mắt phảng phất có một tia tuế nguyệt tang thương thần bí, tuyệt đối không phải là thứ mà đám thể hệ trẻ có thể có được.

- Ngày xưa ta đã đoán trước, sớm muộn sẽ có ngày chúng ta gặp lại nhau lần nữa.

Thần sắc Tân Vô Ngân có vài phần kinh ngạc, đồng thời cũng thở dài cảm khái.

Ngày xưa, tại Thiên Tài Phong Vân hội, hắn áp chế một trọng tu vi, bất phân thắng bại với Triệu Phong liên quyết đoán rời đi thật xa khỏi địa vực Hoành Vân.

Giờ phút này...

Một màn quý dị chợt xuất hiện tại Bắc Tinh Đài.

Hai thiếu niên vốn nhắm mắt khoanh chân ngồi, gần như đồng thời mở to mắt nhìn nhau, thần sắc phức tạp, có chút hồi tưởng

- Triệu Đà chủ, ngài biết Tân Vô Ngân sao?

Khương Tam Phong giật mình.

Cùng lúc đó...

Lăng Nguyệt công chúa cũng chú ý tới chi tiết này, Triệu Phong và Tân Vô Ngân bốn mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, cảm xúc dâng trào.

- Xem ra ta vẫn còn đánh giá thấp thiếu niên này, không ngờ hắn và Tân Vô Ngân lại là bằng hữu lâu ngày không gặp.

Đôi mắt phượng của Lăng Nguyệt công chúa khẽ chớp động

- Triệu Phong! Ngày xưa thua bởi người, khiến ta một lòng khổ tu, mài kiếm sắc bén gấp bội. Chân Long hội lần này, ta sẽ dùng kiếm trong tay đoạt lại quãng thời gian đã khuất nhục trước đây.

Thanh âm trong trèo mà lạnh lùng của Thương Vũ Nguyệt truyền đến.

Ánh mắt của nàng phảng phất ẩn chửa mũi kiếm xuyên thấu hư không, khiến cho phần lớn thiên tài ở đây đều cảm thấy thể xác và tinh thần rét lạnh.

Vụt vụt.

Phần lớn ánh mắt đều nhìn về phía Triệu Phong, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và hiếu kỳ.

Trên người thiếu niên này, rốt cuộc có bí mật gì? Ngay cả Thương Vũ Nguyệt cường hãn như vậy cũng từng thua trong tay hắn. Thậm chí, Tân Vô Ngân thâm bất khả trắc dường như cũng là bằng hữu lâu ngày gặp lại hắn.

- Chân Long hội lần này, quả thật mang đến cho ta không ít đối thủ và kinh hỉ.

Triệu Phong có vài phần vui vẻ và chờ mong

Hắn cũng không sợ phải chiến đấu với Tân Vô Ngân, thậm chí còn mong chờ được đánh một trận với Tân Vô Ngân và những thiên tài thần thoại đỉnh phong của Bắc đại lục.

Trên bầu trời, mưa vẫn còn rơi rất to.

Thanh âm của Triệu Phong vang lên trong não hải của Triệu Vũ Phi, hai người bắt đầu trao đổi tại phương diện tinh thần.

Trên mặt Triệu Vũ Phi lộ vẻ vui mừng, còn hơn cả hai tháng trước.

Tất cả những chuyện này đều rơi vào trong mắt Mạc Thiên Y.

Chẳng biết tại sao, Mạc Thiên Y đột nhiên nảy sinh một vài hứng thú đối với thiếu niên tóc lam kia.

- Nguy Vân Tề, ngươi đi dò xét hư thực của tiểu tử tóc lam kia đi.

Mạc Thiên Y truyền âm với một vị đệ tử chân truyền phía sau.

- Vâng

Nguy Vân Tề đột nhiên có cảm giác được yêu quý mà kinh sợ.

Trong cuộc thi cạnh tranh danh ngạch tham gia Chân Long hội của Thiên Nguyên Tông lần này, mặc dù hắn có tu vi Chân Nhân cấp đỉnh phong thế nhưng chỉ xếp hạng thứ chín mà thôi.

Mạc Thiên Y là thiên chi kiêu tử, là thiên tài thần thoại của Bắc đại lục, còn là đệ tử của Tôn Giả, đối với Nguy Vân Tề mà nói, quả thật là tồn tại xa không thể chạm tới.

Rất nhanh.

Nguy Vân Tề đã đi đến trận doanh của Thiên Bồng đại quốc.

- Đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông!

Sắc mặt của đám người Kim Thái Tử đồng loạt biến đổi.

Cấp bậc của Thập Đại Tông Phái, cho dù là ba Đại quốc mà nói, đều là tồn tại chỉ có thể ngưỡng mộ.

- Ha ha, vị Triệu Phong huynh đệ này có chút thần bí, dường như lai lịch không nhỏ. Nguy mỗ thật sự cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, cả gan khiêu chiến đôi chút.

Nguy Vân Tề nói chuyện rất khách khí

Triệu Phong chợt nhíu mày, hắn rất phản cảm đối với loại khiêu chiến vô duyên vô cớ như vậy.

- Lại đến thăm dò sao?

Hắn chậm rãi đứng lên, lần này quyết định hoạt động gân cốt một phen. Thần Linh nhãn của Triệu Phong rất nhanh quét qua Nguy Vân Tề, xác định thực lực đại khái một phen.

Người này có tu vi tương đương với Kim Thái tử, nhưng lại không có huyết mạch truyền thừa, có lẽ công pháp có chút tinh diệu, nhưng chỉnh thể thực lực thì không phân cao thấp với Kim Thái Tử, hoặc có chút thua kém nửa trù.

Tu vi thấp hơn Chân Huyền cấp, Triệu Phong hoàn toàn chỉ cần liếc mắt là miễu sát.

- Cũng tốt, gần đây tinh túy bên trong Huyền Hoa Báo Điển dung hợp với Điện Chi Truyền Thừa, có được rất nhiều cảm ngộ và tiến bộ, mượn hắn thử một phen xem sao...

Triệu Phong đứng dậy.

Giờ khắc này...

Không ít thiên tài đỉnh phong của Bắc đại lục đều chú ý tình huống bên này, kể cả Lăng Nguyệt công chúa, Tân vô Ngân, Thương Vũ Nguyệt, Mạc Thiên Y,...

- Tuổi và tu vi của Triệu huynh đệ, đều thấp hơn ta, Ngụy mỗ cả gan nhường ngươi mười chiêu.

Nguy Vân Tề lộ vẻ vui mừng.

Hắn không rõ nội tình của Triệu Phong chỉ cho rằng tuổi, tu vi và tư lịch của hắn đều cao hơn đối phương cho nên cũng không muốn “lấy lớn hiếp nhỏ”.

- Được.

Triệu Phong cũng không phản đối.

Vụt...

Vừa dứt lời, trong hu không lóe lên hồ quang điện màu xanh, Triệu Phong biến mất tại

- Không tốt...

Nguy Vân Tề cảm thấy hoa mắt, chỉ cảm thấy bên cạnh có cảm giác tê dại ập đến, thầm nghĩ không tốt.

Hắn vô thức thúc dục Chân Linh khí, một luồng sóng Chân Linh màu xanh lá chớp động chấn bay hết toàn bộ tất cả mục tiêu tiếp cận mình.

Phụt...

Một hư ảnh điện quang lượn lờ vừa xuất hiện sau lưng Nguy Vân Tề, lập tức bị chấn ra.

- Thân pháp và tốc độ của tiểu tử này thật quỷ dị.

Hắn hơi thả lỏng một chút, thầm trách bản thân không nên khinh địch.

Nguy Vân Tề cũng không phát hiện rằng lúc này mọi người xung quanh đều mở to mắt nhìn chằm chằm lên đỉnh đầu hắn.

Di Hình Điện Bộ.

Một hư ảnh như điện mị, phảng phất lăng không di chuyển, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Nguy Vân Tề.

Cái gì?

Nguy Vân Tề hoàng hốt, đỉnh đầu cảm giác tê dại như điện giật, vô cùng rõ ràng ánh mắt của hắn liếc xéo lên trên, thậm chí còn nhìn thấy một đôi dấu chân kèm theo điện mang

Phá!

Hắn kinh hãi hét lớn một tiếng, đơn trảo nổi lên một tầng tráo ảnh màu xanh lập lòe, đánh về phía Triệu Phong trên đỉnh đầu.

Kết quả, lại đánh vào không khí, thân ảnh trên đỉnh đầu vừa lóe lên đã biến mất.

Di Hành Điện Bộ!

Một thân ảnh tóc lam kèm theo điện mang vờn quanh, lại hiện ra sau lưng hắn.

Không chỉ như vậy, thân ảnh của thiếu niên đó còn đứng rất sát hắn.

Điện Liên Triền Nhiễu!

Thiếu niên tóc lam đứng đối lưng với hắn, một tia ánh sáng điện xích thô to, tầng tầng quẩn quanh Nguy Vân Tề.

- Aaa...

Toàn thân Nguy Vân Tề co rút run rẩy, bị tầng tầng điện xích cuốn chặt, căn bản không có sức phản kháng

Bịch!

Một hai nhịp hô hấp qua đi, toàn thân Nguy Vân Tề cháy đen như than, ngã xuống đất, khói bốc nghi ngút.

Mà lúc này...

Thiếu niên tóc lam kia vẫn đưa lưng về phía hắn, khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, khiến cho những người xem chiến xung quanh cảm thấy không rét mà run.

- Với thực lực Chân Nhân cấp đỉnh của Nguy Vân Tề, không ngờ lại bị tiểu tử này đùa bỡn như vậy.

- Tốc độ thân pháp thật đáng sợ, dung nhập vào tinh nghĩa ý cảnh của điện lôi, rất huyền diệu.

Bên phía Thiên Bồng đại quốc, Kim Thái Tử trợn mắt há hốc mồm, lưng ứa mồ hôi lạnh:

- Thực lực của Nguy Vân Tê không kém ta bao nhiêu. Tên Triệu Phong này rốt cuộc ân giấu bao nhiêu thực lực?

Trên thực tế, lúc Triệu Phong tại đại hội tranh đoạt danh ngạch ở Vương Đô cũng không ẩn giấu quá nhiều thực lực.

Chẳng qua, đoạn đường này hắn một mực khả tu tham ngộ, cho nên mới tiến bộ không ngừng.

Cũng tạm được.

Mạc Thiên Y thu hồi ánh mắt, đại khái đã thăm dò được

Chi tiết về Triệu Phong, trên mặt đã không còn chút hứng thú nào.