Người đàn ông toàn thân mặc tây trang màu đen cắt may thủ cộng với thân hình phụ trợ càng thêm dị thường cao ngất, mặt mày tuấn lãng, bộ mặt hình dáng mang theo người phương Tây lập thể cảm, mâu quang thâm thúy như u tuyền.
Chỉ nhìn một cái, liền giống như làm cho người ta kìm lòng không đậu trầm luân.
Hỗn huyết - - cặn bã?
"Hỗ tổng... Hỗ..."
Tô Thi Thi nghĩ muốn uấn mi mắt, vận khí của cô sao lại đen như vậy? Người này hẳn không phải liền là phó tổng của xây dựng Minh Đỉnh của đi?
Giống như là vì xác minh cô có bao nhiêu xui xẻo, Tiểu Nhu ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Người đó chính là phó tổng của xây dựng Minh Đỉnh, đại biểu đàm phán lần này."
Cái này thật quá xấu hổ rồi.
Tô Thi Thi hơi hơi nghiêng người, tránh được ánh mắt của hắn.
Người đàn ông kia ánh mắt lợi hại theo quán tính dảo quanh một vòng trong phòng, lúc nhìn thấy Tô Thi Thi khi đó, mâu quang mạnh ngừng một trận, lập tức khóe miệng có ý tứ câu lên.
Không nghĩ tới nhanh như thế lại đụng mặt.
Hắn bước chân trầm ổn đi qua, từng bước một hướng Tô Thi Thi đi tới.
Tô Thi Thi cúi đầu, rất muốn làm chính mình như không tồn tại.
Cô vừa rồi quơ chổi đánh người cũng không nhẹ, phỏng chừng người đàn ông này chân hiện tại cũng bầm xanh rồi. Hắn hẳn không phải là muốn báo thù chứ?
Hai người khoảng cách càng ngày càng gần, Tô Thi Thi chỉ cảm thấy tiếng bước chân trầm ổn kia ở trong tai không ngừng phóng đại, tim đập không biết sao vậy, bùm bùm gia tốc.
Ngay tại lúc người đàn ông kia sắp đi đến trước mặt cô, bên cạnh truyền đến một giọng nói ngọt ngấy: "Hỗ tổng, người ngồi chỗ này."
Một vị mỹ nhân mặc quần áo nhãn hiệu Chanel màu hồng nhạt đi tới, kéo tay hắn đi đến vị trí bên phải, đối với người đàn ông kia ân cần cười nói.
Tô Thi Thi mặt trực tiếp đen.
Đó không phải là người phụ nữ vừa rồi đá cô một cước sao?
Không biết cô ta là ai, xem ra đối vị Hỗ tổng này rất quen thuộc.
Người đàn ông kia lúc đi ngang qua Tô Thi Thi, cước bộ hơi hơi dừng một phen.
Tô Thi Thi cơ hồ là phản xạ có điều kiện ngồi thẳng người, chính khí nghiêm nghị nhìn về phía trước.
Người đàn ông trong mắt hiện lên quét xuống hứng thú, như là không biết cô vậy, lập tức đi về phía trước đi.
Lúc này Tiểu Nhu đối với Tô Thi Thi nhỏ giọng nói: "Vị mỹ nữ kia là xây dựng Minh Đỉnh Thiết Kế Sư Cao Tĩnh Xu, nghe nói bây giờ chủ đề thiết kế đều là cô ta làm, năng lực không tầm thường."
Tô Thi Thi mặt không chút thay đổi liếc nhìn người phụ nữ kia một cái. Đâu chỉ là năng lực không tầm thường, bản lĩnh câu dẫn người cũng không tầm thường, bản lĩnh đá người càng không tầm thường!
"Hí..."
Chân của cô đến bây giờ lại vẫn đau xót!
"Cô là Thiết Kế Sư Xây dựng Tiệp Khắc?" Cao Tĩnh Xu ngồi bên cạnh Tô Thi Thi cùng vị Tỗ tổng kia ngồi ở giữa, lúc này quay đầu khinh thường nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái.
"Tôi lại vẫn cho rằng Xây dựng Tiệp Khắc sẽ phái ra một vị nhìn giống Thiết Kế Sư chuyên nghiệp, không nghĩ tới là loại người không có mắt này."
Tô Thi Thi nghe lời cô ta nói điều có ngụ ý, khóe miệng ngoéo... một cái, cười nói: "Tôi quả thật không bằng tiểu thư, cô thật tinh mắt."
Tô Thi Thi nói đến "Tiểu thư" hai chữ khi đó cực kỳ bình thường, đúng là trong tai Cao Tĩnh Xu nghe, đột nhiên cảm giác như là có một loại ý tứ khác.
Mặt cô ta sắc trầm xuống: "Cô là có ý gì?"
Tô Thi Thi như không có chuyện gì, quay đầu không nghĩ muốn cùng cô ta phí lời, miễn ảnh hưởng đến tâm tình của mình.
"Hi vọng lát nữa cô đừng để cho mọi người thất vọng." Cao Tĩnh Xu rất nhanh cũng phản ứng lại, lấy tốc độ cực nhanh điều chỉnh tốt tâm tư, đối với Tô Thi Thi nhàn nhạt cười nói.
Tô Thi Thi trong lòng thật là có chút kinh ngạc, người phụ nữ này tốc độ biến sắc cũng thật rất nhanh, tố chất xem ra cũng không tồi.
Xem ra là cô lúc trước khinh thường cô ta.
Rất nhanh, người phụ trách đấu thầu đến phòng họp, tuyên bố vòng đàm phán cuối cùng bắt đầu. Trước để cho 3 công ty giới thiệu một chút về thiết kế của mình.
Dẫn đầu là công ty thiết kế ngoại quốc
Thiết kế Phương tây từ trước đến nay đều là cực kỳ táo bạo, Tô Thi Thi phát hiện trong đó có chút yếu tố cùng thiết kế của cô không hẹn mà hợp.
Thiết kế biết tròn biết méo, nhưng là đối với cách thưởng thức của người trong nước mà nói, ít nhiều lại vẫn là có chút khác biệt.
Tô Thi Thi âm thầm quan sát một phen sắc mặt biểu hiện của đại biểu phụ trách kia, nhìn thấy hắn cũng không phải đặc biệt vừa lòng, trong lòng điểm lo lắng nhiều hơn
"Tiếp theo xin mời đại biểu của Xây dựng Tiệp Khắc lên trình bày, cho chúng tôi xem tác phẩm của các vị." Vị tiểu thư, thư ký chủ trì mỉm cười nhìn các cô.
Tô Thi Thi cùng Tiểu Nhu nhìn thoáng qua, sau đó hít sâu một hơi, đứng lên, cầm văn kiện thiết kế đi lên
Cô hôm nay mặc một quần áo màu trắng, nhìn qua già dặn sạch sẽ, toàn thân tản ra một cỗ khác tự tin.
Tô Thi Thi đem USB cắm vào Computer, mở ra bản thiết kế, rê chuột nhẹ nhàng nhấn một cái, mô hình sân vận động rõ ràng xuất hiện trên màn hình trong đó.
Tô Thi Thi làm thiết kế giảng giải có một cái thói quen, thích theo ladm mô hình chỉnh thể.
Lúc này mô hình không gian ba chiều vừa mở ra tới, chuột lại là nhẹ nhàng nhấn một cái, chỉ thấy nét vẻ nguyên bản trừu tượng trong phút chốc xuất hiện màu sắc giống như là bộ xương người có phủ da lên vậy, cả tòa sân vận động chậm rãi hình thành, hình thành mô hình sinh động.
"Chúng ta lần này chủ đề là văn hóa giữa các nước. Sân vận động tổng cộng chia làm 26 khu vực nhỏ, trong thiết kế của chúng tôi mỗi khu vực đều có một chủ đề riêng.
"Thời đại Nguyên thủy, thời đại đồ đồng, các giai đoạn lịch sử và văn hóa quan trọng trong từng thời kỳ lịch sử. Chúng tôi là thời gian làm mấu chốt, tất cả các yếu tố văn hóa được tích hợp với nhau, tất cả sẽ được hòa hợp tạo nên một chỉnh thẻ sân vận động cuối cùng."
Tô Thi Thi vừa nói một bên đem 26 cái chủ đề theo khu vực chậm rãi triển lãm ra, sau đó tất cả khu vực nhỏ này nháy mắt tan rả, hòa quyện hình thành một chỉnh thể sân vận động.
Tô Thi Thi nói: "Cuộc sống là chuyển động, thể thao là một nền văn hóa quan trọng của quốc gia. Và lần này chúng tôi thiết kế sân vận động với chủ đề là một nồi nóng chảy, kết hợp tất cả hai mươi sáu của bảo tàng... ""
Trong lúc này, trong phòng hội nghị đều chỉ còn lại có thanh âm Tô Thi Thi.
Vài vị đại biểu mi mắt lóe sáng.
Tô Thi Thi thiết kế lớn mật lại mới mẻ độc đáo, đem văn hóa Trung Đông và Tây phương hoàn mỹ dung hợp ở một chỗ, vừa không mất đi khách nướ ngoài, lại phù hợp với trình độ thưởng thức của người trong nước, quả thật làm cho người trước mắt sáng lên.
"Đây chính là thiết kế của chúng tôi." Tô Thi Thi nói xong liền cúi cúi đầu chào phía dưới kết thúc phần phát biểu của minh, bắt đầu chỉnh lý văn kiện tư liệu.
Dưới đài phát ra tiếng vỗ tay kịch liệt, liền ngay cả tự cho mình siêu phàm Cao Tĩnh Xu trong mắt đều nhiều hơn xuất ra một tia thưởng thức.
Cô gái này thật là có chút tài năng.
Nhưng là lúc cô ta nhìn thấy bên cạnh Hỗ tổng vẻ mặt hứng thú nhìn vị Thiết Kế Sư Tô Thi Thi này, sắc mặt liền đen lại, trong lòng ghen tị không thôi.
Cô ta dùng nhiều khí lực mới đạt được cơ hội lần này, rất không dễ dàng để cho Hỗ tổng đối chính mình có hứng thú, đúng là lại bị người tên Tô Thi Thi này phá hỏng chuyện tốt!
Tô Thi Thi đang muốn từ trên đài đi xuống, bỗng nhiên cảm giác giống là có người đang nhìn chằm chằm chính mình.
Cô dựa vào cảm giác hướng tới đại biểu của xây dựng Minh Đỉnh, đột nhiên bị ánh mắt thâm thúy của người đàn ông kia phóng tới.
Trong lòng cô mạnh cả kinh, loại cảm giác này giống như là bị một con báo săn để mắt một dạng.
"Người đàn ông này thật sự chỉ là một người vô dụng vô cùng nhàn rỗi sao? Đúng là xem ra không giống." Tô Thi Thi hơi hơi nhíu mày, ôm lấy văn kiện bước xuống đài.
Cô mới vừa bước được nửa bước, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận xôn xao, sau đó một người đàn ông xa lạ cầm một bản tạp chí tiến vào, chỉ vào Tô Thi Thi hô: "Tác phẩm của cô là sao chép! Tạp chí nước ngoài sớm đã tuyên bố rồi!"
"Ông..."
Tô Thi Thi chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, không thể tin nhìn cái người đột nhiên xông tới này.
Chuyện này toàn bộ quá đột nhiên, làm cho người ta trở tay không kịp.
Bên ngoài phòng họp, chạy tới xem náo nhiệt Tần Phong cười như không cười nhìn người đàn ông bên cạnh: "Vợ cậu bị người ta khi dễ, không đi vào sao?"
Bùi Dịch tử cửa sổ nhìn cô gái đứng trên bục kia còn có chút đờ đẫn, khóe miệng ngoéo... một cái: "Tôi rất tò mò cô ấy sẽ mang đến cho tôi thêm chuyện ngạc nhiên nào nữa."
Tần Phong chịu không nổi run run một phen: "Cậu lại muốn xem kịch hay?"