Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 962: Cuộc sống vẫn còn rất tốt đẹp

Editor: May
"Quên mang chìa khóa, điện thoại lại tắt máy."
"Vậy sau này cô có thể đi tìm tôi, thật ra tôi khó ngủ, cô gõ cửa tôi liền nghe thấy." Trần Thiến cười nói.


Tô Cửu Y cảm thấy trái tim ấm áp, hiện tại cô rời khỏi xã hội quý tộc cao cao tại thượng đó, đi đến "Nhân gian" dân chúng nghèo khổ làm việc lặt vặt, lúc trước bị người cười nhạo, sau đó lại gặp mặt không ít người tốt bụng.


Ví dụ như Thích Cảnh Nhân, lúc ở Ciaos cùng mình cười vui, cùng châm chọc cùng nhau đùa giỡn, hiện tại lại là Trần Thiến, chỉ là một cô hầu gái bình thường, nhưng lại có nụ cười ấm áp như ánh mặt trời.
Thật ra cuộc sống cũng rất là tuyệt vời.
*


Chuyện Triệu Nhậm - tổng giám đốc tập đoàn Green bị người bắn chết vào rạng sáng dẫn tới một trận náo động trong thương giới.


Sáng sớm, cha Tống liền vội vã tiến đến công ty, Tống Trí Kha ngáp nhìn tờ báo góc bàn, nửa đêm tối hôm qua anh bị một cuộc điện thoại nói xâm nhập máy giám sát của một tiểu khu nào đó, tuy rằng mệt muốn chết nhưng cũng không có chậm trễ, chỉ là lúc xóa bỏ ghi chép, đột nhiên bắn ra một khung vuông.


Chỉ là một khung vuông, cũng không có "Xác định" và "Hủy bỏ", hơn nữa ký hiệu phía trên cũng là ký hiệu anh xem không hiểu.
Cũng không phải số hiệu soạn chương trình dùng tới, nhìn có vẻ như là ngôn ngữ quốc gia khác.


Anh đang định dùng di động chụp lấy, chờ sau này nghiên cứu, Tần Thiếu Bạch lại gọi điện thoại nói muốn xem xét bản ghi chép máy giám sát của cửa khác tiểu khu, lúc anh đang định mở cửa sổ khác ra xâm nhập, khung vuông kia lại biến mất không thấy nữa.


Sau đó anh phát hiện máy giám sát cửa đó cũng bị người động tay chân, dấu vết giống y như trong phòng quan sát Ciaos lần trước.
Chẳng lẽ đây là do ngôn ngữ kỳ quái kia gây ra?


Tống Trí Kha ngửa đầu uống xong sữa tươi trong ly, lúc nhìn thấy người chứng kiến  tiểu thư Q trên báo chí, hơi nhoẻn môi cười, đứng dậy định trở về phòng ngủ bù, dự trữ tinh lực tới đón tiếp một trận ác chiến có thể xuất hiện sau đó.
Buổi họp báo tin tức.


"Triệu chủ tịch, ngài có thể phát biểu một chút cái nhìn với chuyện con trai bị bắn chết không?" Một người phóng viên trong đó cầm microphone hướng về phía cha của Triệu Nhậm.
"Có người nói là các người chọc phải tổ chức không hợp pháp mới có thể gặp chuyện như vậy, xin hỏi có thật không?"


"Có phải là hạng mục các người sắp triển khai chọc phải tổ chức bí mật gì đó, xin trả lời một chút được không?"


Cha Tống đứng ở sau sân khấu họp báo của tập đoàn Green lắc lắc đầu, nhìn thấy rõ cha Triệu vẫn chưa đi ra từ trong bi thống, đối mặt với các vấn đề của phóng viên, ông chỉ có thể lựa chọn im lặng, không thể nào nói được.


Sáng sớm lúc nhận được điện thoại của cảnh sát ở trên đường phố, ông rất sửng sốt, mẹ Triệu tái phát bệnh tim tại chỗ được đưa vào bệnh viện, chứng khoán thị trường tập đoàn Green điên cuồng rơi xuống, bên ngoài đủ loại cách nói, ông chỉ có thể đồng ý luật sư trước triệu mở họp báo ký giả.


"Chuyện lần này đối với giới kinh doanh mà nói, xem như tẩy trừ quy mô nhỏ, dù sao dự án hợp tác Triệu Nhậm nói thành cũng không ít, cậu ta bị giết hại, những người hợp tác kia nhất định sẽ rục rịch ngóc đầu dậy." Tô Trấn Hùng hít một hơi thuốc, chậm rãi phun ra vòng khói.


"Theo tôi được biết, chú em hẳn là cũng có một hợp tác dự án với cậu ta đúng không." Cha Tống cười nói.
"Đúng vậy, hiện tại cổ phần tất cả hạng mục với Green đều ngã ở đây, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn hạng mục kia cũng không thu vào được gì."


"Triệu Nhậm - đứa nhỏ này bình thường rất đàng hoàng, ông cảm thấy cậu ta sẽ chọc đến ai chứ?"
Tiêu Thần vẫn luôn ở bên cạnh nhìn chằm chằm màn hình cười nói: "Bác Tô, không nên bị người ngoài mặt mê hoặc, xã hội bây giờ có mấy người không phải ngoài mặt một bộ sau lưng một bộ chứ."


"Ừ, " Cha Tống gật đầu, "Tôi đồng ý quan điểm của Tiêu Thần."