Câu hỏi suy ngẫm: Tại sao người chăn phải dẫn đường cho chiên? "Ngài dẫn tôi vào các lối công bình" có nghĩa gì? Tại sao? Bạn được Chúa dẫn dắt từng ngày như thế nào? Vì lý do nào?
Đấng Chăn Chiên không chỉ cho bầy chiên ăn, Ngài còn dẫn dắt đàn chiên, chu cấp nhu cầu và bảo vệ đàn chiên, đem những con chiên lạc về (phục hồi) và tiếp tục dẫn chiên đi trên "chính lộ" (các lối công bình.) Chiên không thể nhìn xa, khi không đi theo người chăn, chiên sẽ đi lạc. Người chăn ở Palestine rành rẽ đường đi trong hoang mạc, nơi có những đường mòn, lối đi của thú dữ, hay trm cướp nằm chờ.
Đối với chiên các con đường đều giống nhau. Nó không biết lối nào dẫn đến triền núi đá, hay thú dữ. Châm Ngôn 14:12 nói, "Có một con đường coi dường chính đáng cho loài người; Nhưng đến cuối cùng nó thành ra nẻo sự chết." Nhưng Người Chăn Nhân Lành luôn dẫn chiên đi đến đồng cỏ xanh và suối nước bình tịnh. Ngài luôn dẫn chúng ta vào chính lộ, không bao giờ để chiên vào chỗ chết mà dẫn chiên đến những nơi tốt cho chúng.
Điều kỳ diệu về Người Chăn Nhân Lành là Ngài không hề lầm lẫn. Ngài luôn luôn dẫn bạn đi trên những lối tốt. Châm Ngôn 4:18 nói, "Con đường người công bình giống như sự sáng chiếu rạng, Càng sáng thêm lên cho đến giữa trưa." Con đường Chúa dẫn bạn đi không có bóng tối, không có sự nguy hiểm, không có sự thất vọng. Châm Ngôn 12:28 nói, "Sự sống ở nơi đường công bình; Trên lối nó không có sự chết." Mặc dù không nhìn được xa, bao lâu chiên tin tưởng theo sau người chăn, nó sẽ đi đúng đường. Thị giác của chúng ta không xấu trên phương diện thể chất nhưng trên phương diện thuộc linh. Chúng ta không thể thấy xa, vậy làm thế nào đối diện với tương lai vô định?
Khi phó thác tương lai của chúng ta cho Đấng Chăn Nhân Lành, dù bước đi trong đêm tối, Chúa vẫn là sự sáng dẫn đường. Bao lâu chiên nhìn thấy người chăn và ở gần người chăn, chúng không cần lo sợ tương lai, chúng hoàn toàn bình an. Vì chiên không thể nhìn xa, cách duy nhất để nó có thể nhìn thấy người chăn là phải ở gần. Người chăn chỉ có thể dẫn dắt nếu chiên nhìn xem và lắng nghe người chăn.
Để nhận được tín hiệu của Chúa, được Ngài dẫn dắt vào các "lối công bình," hay "bổ lại linh hồn," có ba điều chúng ta phải làm thường xuyên:
a) Xin Chúa ban sự khôn ngoan. Gia-cơ viết, "Nếu trong anh chị em có ai thiếu khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời thì sẽ được Ngài ban cho; Ngài là Đấng ban cho mọi người cách rộng lượng, không quở trách" (1:5). Khi Chúa ban sự khôn ngoan bạn sẽ quyết định khôn ngoan và biết sửa lại những quyết định sai lầm.
b) Xin Chúa hướng dẫn bước đi của mình. Vì Ngài hứa: "Tai các ngươi sẽ nghe tiếng nói từ phía sau: "Đây là con đường, hãy đi theo khi các ngươi rẽ sang bên phải hay bên trái" (Ê-sai 30:21). Câu Kinh Thánh này không chỉ nói Chúa sẽ chỉ cho bạn con đường phải đi, nhưng còn nói con đường nào không nên đi. Khi bạn sắp rẽ sai đường. Ngài nói, "Đây là con đường, hãy đi theo." Đứng trước những ngã ba đường, chúng ta phải vâng theo sự chỉ đường của Chúa để không đi lạc.
c) Cuối cùng, xin Chúa canh giữ đường lối của mình. Ông Đa-vít cầu nguyện: "Lạy Đức Chúa Trời, xin xem xét tôi và biết lòng tôi; Xin thử tôi và biết tư tưởng tôi. Xin Chúa nhìn xem tôi có đường lối ác nào chăng; Và xin hướng dẫn tôi trong đường đời đời" (Thi-thiên 139:23-24). Bạn có biết tại sao Đấng Chăn Nhân Lành dẫn dắt chúng ta không? "Vì cớ Danh Ngài" - để Ngài được sáng danh. Chúng ta phải biết chắc mình đang đi trên chính lộ - "Vì cớ Danh Ngài" - để chúng ta đem lại sự vinh hiển và tôn quý cho Ngài. Người chăn có nhiệm vụ dẫn dắt chiên. Chiên có một nhiệm vụ đi theo người chăn. Chúng ta làm tất cả điều này để làm sáng Danh Chúa, biết rằng đường lối Ngài luôn luôn là đường lối tốt đẹp.
Làm sao để bạn luôn được Chúa dẫn dắt? Bạn chia sẻ kinh nghiệm này cho ai?
Lạy Chúa, xin dẫn từng bước con đi theo Ngài, bao phủ con để con luôn ở trong lối công chính của Ngài, hầu cho con làm sáng Danh Ngài.