Chí Tôn

Chương 628: Song Đế tranh phong


- Quỷ Đằng quốc cũng muốn đến hôi của. Đội tinh binh Âm Bức sẽ phải hoàn toàn diệt vong. Thật sự là ăn trộm gà không được, còn mất nắm gạo. Đây là tổn thất lớn.
Thư Gia rất kiên nhẫn. Thời điểm liên tiếp chiến đấu với Đông Hải Phái cũng giấu kín con bài này không lật. Hiện nay xem ra, hành động này thật sự rất sáng suốt. Nếu
không một khi bị tinh binh Âm Bức chiếm tiên cơ, Thư Gia thật sự không có bất kỳ cơ hội trở mình nào.

- Ẩn nhẫn không phát có thể tính tới một khả năng rất nhỏ. Hẳn là khi Cửu Tiêu Thần Quang Tháp trận của Đông Hải Phái xuất hiện, nhiễu loạn kế hoạch tấn công của tinh binh Thiên Mã. Tinh binh Thiên Mã cũng không phải là đội quân công thành, mà am hiểu tính cơ động, giết địch, đánh bất ngờ, nhiễu loạn thế đánh của địch. Nếu dùng tinh binh Thiên Mã tấn công quang vụ, tổn thất quá lớn, thật sự là mất nhiều hơn được.

Khắp nơi đều phát biểu quan điểm của mình.

- Không ngờ có thể xây dựng một đội Tinh binh Thiên Mã. Xem ra là đoạt được ở thế giới Long Môn. Thật sự là đáng chết! Bị Thụy Lão Nhân che thiên cơ, khiến ta không tính toán được đến lực lượng này.

Mộng Ngôn Sư thần bí tản mát ra khí tức lạnh như băng. Biến hóa này khiến hắn có chút trở tay không kịp. Thư Gia rất kiên nhẫn, sau khi chiến đấu kịch liệt với Lục Kình Vương, vẫn còn dấu con bài chưa lật như vậy.

- Lãnh Kiếm Vương, Quỷ Vương, Âm Dương Vương, sao các ngươi vẫn chưa hoàn thành? Nhanh chóng hành động, chỗ ta có biến hóa. Sau này tinh binh Âm Bức còn có chỗ cần dùng tới, không thể để tổn thất quá nhiều. Sắp chống đỡ không được nữa.
Mộng Ngôn Sư thần bí phát ra tiếng kêu cứu về phía Tam Vương.

Đúng lúc này, đột ngột có thay đổi lớn!

Bỗng nhiên từ sâu trong Kiếp Vân, một cỗ linh áp khó có thể nói lên lời, phát ra mạnh mẽ.

Linh áp cuồn cuộn bàng bạc, giống như biển rộng, giống như bầu giời.

Nó tràn ngập một loại sức mạnh, hùng mạnh đến mức ngạo nghễ nhìn thiên hạ, tung hoành hồng hoang.

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây có cảm giác được, hình như một người khổng lồ từ thời Hỗn Độn tỉnh lại, muốn khai thiên lập địa, muốn chấn động vũ trụ.

Mộng Ngôn Sư thần bí thất thanh kinh ngạc kêu lên:
- Linh áp Đế Cấp!

Ầm!

Linh áp hùng hồn đến cực điểm, hình thành cuồn cuộn sóng khí, bất ngờ trực tiếp đẩy hết Kiếp Vân trên trời cao ra.

Kiếp yêu kiếp của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi vốn cũng đã giằng co thật lâu, hiện nay bị linh áp này xông lên, lập tức biến mất không thấy nữa.

Trong không trung đột nhiên phát sáng. Một ánh sáng màu vàng chiếu xuống. Mọi người ngửa đầu nhìn lại, chỉ thấy một Ly Sơn khổng lồ, lẳng lặng treo đứng ở trên chín tầng mây. Trên núi, Long Nhãn Hoa Chi trải dài, rực rỡ, sáng lạn lóa mắt đến cực điểm.

Một bóng người, hắn đứng ở đỉnh núi, khí tức cuồn cuộn mênh mông. Hình thể cao lớn giống như núi cao, quan sát Tinh Châu, ngạo nghễ nhìn trời cao.

- Một giấc mộng trăm vạn năm, sáng nay mới bừng tỉnh. Cuồng Long Vương ta chết rồi lại hồi sinh, cuối cùng phá được một cửa cuối cùng. Từ Vương giả đỉnh phong, tới cảnh giới Đế Cấp! Aha ha ha... Nguồn truyện: Truyện FULL

Cường giả thần bí ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng nói cực to, dao động đến tận trời.

Tất cả mọi người há to miệng, ngơ ngác nhìn về phía đỉnh Ly Sơn, nhìn thân ảnh sừng sững như núi, cuồng ngạo thiên hạ.

- Sao có thể? Không ngờ là Vương trong Vương của trăm vạn năm trước, Cuồng Long Vương!

- Không sai, ta nhớ ra rồi. Căn cứ lịch sử ghi lại, hắn thật sự là xông lên Ly Sơn, sau đó mất tích.

- Qua trăm vạn năm, không ngờ hắn cũng chưa chết, còn từ Vương cấp đột phá tới Đế cấp?

...

Trong lòng mọi người đều cảm thấy sóng gió ngập trời. Giờ phút này, trong lòng tràn ngập sự khiếp sợ tới cực độ.

- Từ hôm nay trở đi, ta được gọi là Long Đế! Trở thành bá chủ duy nhất của Tinh Châu. Ta muốn quân lâm thiên hạ, hùng bá Tinh Châu. Các ngươi đều vô cùng may mắn, có thể trở người chứng kiến bản đế quật khởi. Hiện tại, Bản đế cho các ngươi một cơ hội, nhanh chóng quỳ xuống, nhận ta là chủ.

Cuồng Long Vương, không, phải nói là Long Đế. Hắn ngạo nghễ đứng trên sơn điên, nhìn xuống toàn bộ chiến trường dưới chân, phát ra thông điệp.


- Cuồng Long Vương, thật không khác gì những điều lịch sử đã ghi lại, cuồng ngạo như thế!

- Trước đây, hắn vốn đã cuồng ngạo, huống chi hiện tại thành tích đã lên Đế cấp, đương kim thế giới đứng đầu thiên hạ!

- Tinh Châu sẽ phải biến đổi triệt để. Trong lịch sử, mỗi một Hoàng cấp, Đế cấp đều nhất thống Tinh Châu. Long Đế cũng muốn noi tiên hiền sao?

Mọi người kinh ngạc không nói lên lời. Sự biến đổi thật sự quá kinh người. Rất nhiều người đều ngây tại chỗ, phản ứng chỉ có thể đến vậy.

Sở Vân ngừng thở, trái tim đập thình thịnh, lặng lẽ lui về phía sau.

Hắn vận dụng Thiên Nhãn quan sát tượng đá, thật không ngờ chân chính kinh động đối phương. Tượng đá ầm ầm vỡ tan, Cuồng Long Vương từ đó đột phá tiến ra.

- Hả?
Long Đế thấy được động tác nhỏ của Sở Vân. Tầm mắt đảo qua nhìn Sở Vân. Chợt, sắc mặt hắn hiện lên chút kinh sợ. Không ngờ Sở Vân trẻ tuổi đã có thành tựu tới Vương cấp. Điều này khiến hắn không khỏi cảm thấy giật mình.

- Hảo một lương tài mỹ ngọc, không tồi, không tồi. Bản đế coi trọng ngươi, quỳ xuống, nhận ta là chủ, theo ta tung hoành Tinh Châu, thành lập thống trị muôn đời!
Long Đế nói xong, mở trừng hai mắt.

Tròng mắt vốn tối đen bỗng nhiên biến thành mầu kim hoàng, tròng trắng cũng đột nhiên chuyển thành tối đen. Giống như trong nháy mắt, hốc mắt hắn đều thành vũ trụ tối đen. Một đôi tròng mắt liền thành tinh cầu chế từ vàng hổ phách.

Xích Kim Đế Long Đồng!

Sở Vân còn mở to Thiên Nhãn, nhưng bị ánh mắt này nhìn thấy, lập tức thân hình như bị điện giật, trước mắt tối sầm, ngã quỵ xuống.

- Đây là sức mạnh cường giả Đế cấp sao? Mới chỉ liếc nhìn, ta đã bị thua?
Khó có thể tin được sự thật này. Sở Vân khiếp sợ tới cực độ.

- Không thể đối diện với ánh mắt! Đây là Xích Kim Đế Long Đồng. Có thể thông qua ánh mắt, trực tiếp tiến hành quyết đấu trực tiếp trong hồn phách.

- Giết! Hắn ngủ say trăm vạn năm, toàn thân đơn độc, trống trơn. Đây là thời cơ tốt nhất để diệt trừ hắn!

- Không sai, một núi không thể có hai hổ, một châu không thể có hai Đế. Long Đế hắn một khi xuất hiện, liền chiếm lấy khí vận, ngăn cản đại kế sống lại của chúng ta!

Ba vị Vương giả quát lớn, như ba con hổ mạnh mẽ, liều chết xung phong tiến tới chỗ Long Đế.

Tình huống này thật sự là nằm ngoài dự kiến của mọi người.

Ai cũng không ngờ được đột nhiên bính ra một cường giả Đế cấp.

Trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, cũng chỉ có bốn vị Đế cấp. Không thể tưởng tượng được, hôm nay, lịch sử bị sửa lại, từ nay về sau chính là "Tam Hoàng Ngũ Đế "!
Tuy nhiên lúc này chiến cuộc còn chưa định.

Long Đế từ trong tượng đá thoát khốn tiến ra, toàn thân trống trơn, chỉ có lưng khố còn trên da thạch. Liếc mắt một cái, ai cũng nhìn thấy rõ ràng, trên người hắn không có một tiên nang, càng không có bất kỳ yêu vật nào.

Ly Sơn chính là mộ địa long tộc, tràn ngập tử khí. Ngoại trừ Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi sinh trưởng ở đó ra, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

Năm đó, Long Đế sắp đến đại nạn. Hắn tìm Toán sư thỉnh giáo, cuối cùng hiểu tình huống của mình là thập tử nhất sinh, chắc chắn phải tới Ly Sơn tìm cơ duyên cuối cùng.

Hắn lấy thực lực Vương cấp đỉnh phong, một đường đến đỉnh núi Ly Sơn, ý đồ thu phục Ly Sơn. Kết quả linh quang Ly Sơn vượt qua tưởng tượng của hắn, thu phục không được lâm vào giằng co.

Trong cuộc tranh giành linh quang, tử khí của Ly Sơn thấm vào toàn thân hắn, giết chết hắn. Sau khi hắn vừa chết, yêu vật bên cạnh đều thành vô chủ, về trạng thái hoang dã, từng con đều chạy trốn. Trong đó, phần lớn yêu vật cũng bị Long Nhãn Hoa Chi giết chết, chỉ có một số ít may mắn thoát được.

Nhưng thiên đạo vô tình lại có tình, vạn vật cân bằng. Chung quy, bất cứ việc gì đều lưu lại một đường sống. Bất kỳ thiên nhiên nào, trong đường cùng hiểm địa, đều cất dấu một sức sống, lưu lại một đường sống. Điểm này, ở kiếp trước Sở Vân đã lĩnh ngộ sâu sắc.

Tuy rằng Cuồng Long Vương chết, nhưng linh quang lại tiến vào trong Ly Sơn, vẫn chiến đấu với linh quang của Ly Sơn. Bố cục của Ly Sơn, không chỉ có mộ địa long tộc, còn là một yêu vật khí vận cực lớn.

Mọi sự vạn vật, vật cực tất phản. Ly Sơn cũng như thế, lấy chết hoá sinh. Cuồng Long Vương chết ở đỉnh Ly Sơn, thân hình dần dần bị long huyết sơn thổ bao trùm, từ cực hạn tử vong ngược lại diễn sinh ra chút sức sống.

Sau mấy trăm vạn năm, chút sức sống này khỏe mạnh trưởng thành. Giống như rễ nhỏ, mầm nhỏ, hiện tại đã trưởng thành thành một đại thụ che trời. Tố chất thân thể của Cuồng Long Vương cũng nhân họa được phúc, nhận được sự đề thăng rất lớn. Trải qua hơn trăm vạn năm tích lũy, vừa mới vượt qua bình cảnh, đạt tới mức Đế cấp sơ đoạn.


Sở Vân vận dụng Thiên Nhãn, tập trung nhìn quá, thấm nhuần ý đồ huyền bí của tượng đá, tự nhiên cảm ứng, lập tức kích thích thân thể đứng lên. Uy nghiêm của cường giả Đế cấp, không chấp nhận một khiêu khích như thế.

Cũng bởi vậy Cuồng Long Vương bừng tỉnh lại, như Phượng Hoàng ở cõi Niết bàn, khải tử hoàn sinh!

Mắt thấy ba vị Vương giả này, tiến qua phía mình vây giết, đôi mắt Long Đế co lại, giọng nói đè thấp từng tiếng vang rền như sấm:
- Tuy rằng các ngươi đều là người sống, nhưng trên người lại tràn ngập tử khí. Ha ha, thú vị thú vị. Tuy nhiên chỉ dựa vào các ngươi đã muốn giết ta, còn quá non! Ly Sơn!

Hắn thở nhẹ một tiếng, núi lớn nghìn trượng dưới chân, lập tức chấn động. Hoa Chi khắp núi đồi rung chuyển. Long Tình Quả liên tục chớp động, bắn ra triệu ánh sáng màu sắc rực rỡ.

- Hóa Đạo!
Tam Vương nhất tề hô lớn, như ba thanh lợi kiếm, sắc nhọn đâm tới, tốc độ không giảm còn tăng, xung phong liều chết về hướng long Đế.

Hốc mắt Long Đế đang tối đen, đồng tử bùng lên, ánh mắt vàng ròng ngưng thành thực chất, như đèn pha, hung hăng bao lấy Âm Dương Vương.

Tuy rằng Âm Dương Vương nhắm hai mắt lại đúng lúc, nhưng bị ánh mắt này chiếu tới, lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, tốc độ giảm xuống dữ dội.

Hai Vương khác vội vàng ra tay, đỡ lấy Âm Dương Vương.

- Cẩn thận, hồn phách của hắn quá cường đại. Xích Kim Đế Long Đồng đã có thể bắn xuyên qua mí mắt, ta vừa bị hắn liếc mắt nhìn một cái, trong nháy mắt hồn phách
đều tan!
Âm Dương Vương chật vật không chịu nổi thét to.
Tuy rằng bản thân hắn có hồn phách Dạ Đế, nhưng cũng chỉ có một phần năm, chỉ tương đương với một vị hồn phách Vương cấp đỉnh phong.

- Đây cũng không phải là hồn phách Âm Dương Vương không mạnh, mà là hồn phách Long Đế quá cường đại. Mấy trăm vạn năm đau khổ dày vò, hồn phách chịu đủ
tra tấn, lúc này mới có uy lực khủng bố như vậy. Tuy nhiên, khi hồn phách tới trình độ Vương cấp, mặc dù là tản ra cũng có thể ở trong nháy mắt ngưng tụ lại.
Trong lòng Sở Vân cân nhắc.

Vừa nãy, hắn và Long Đế vừa liếc mắt nhìn nhau một cái, trong nháy mắt hồn phách bị đánh xơ xác. Lúc này đã sớm ngưng tụ lại. Thừa dịp Long Đế và Tam Vương dây dưa với nhau, hắn lập tức phi thân rời khỏi.

Nhưng đúng lúc này, Mộng Ngôn Sư thần bí cưỡi Yêu thú, bay nhanh đến, vừa tới gần vừa hô to:
- Dùng chiêu kia!

Sở Vân và Mộng Ngôn Sư thần bí cách xa nhau không đến trăm mét, sát tới bên cạnh nhau, không ai để ý tới ai.

- Được!
Tam Vương cùng kêu lên đáp ứng. Mỗi người đều dừng lại cùng tập hợp với Mộng Ngôn Sư thần bí.

Toàn thân Mộng Ngôn Sư thần bí vẫn bao phủ một lớp sương mù màu đen. Lớp sương này tăng mạnh thêm, nuốt cả Tam Vương vào.

Ngay sau đó, hắc vụ ngưng tụ thành một hình người, không thua gì uy áp của Long Đế khuếch tán ra xa, phóng tới phạm vi tám trăm dặm!

- Linh áp Đế Cấp?!
Sở Vân chấn động.

Không chỉ có hắn, mọi người đang nhìn lên trời cao cũng giật mình cắn phải đầu lưỡi.

Bọn họ xem như hoàn toàn có phúc mới được thấy được cảnh tượng này.

Một trận chiến này, không chỉ có các Vương giả xuất hiện, lại nghĩ tình huống sau khi kết thúc, rồi lại nhấc lên sóng triều rất cao. Một vị Đế Giả còn chưa đủ, lúc này không ngờ lại xuất hiện vị cường giả Đế cấp thứ hai!

Đây là có một kỳ cảnh có một không hai!

Trong lịch sử Tinh Châu, chưa bao giờ xuất hiện tình huống này.

Trong lịch sử, Tam Hoàng Tứ Đế cũng không cùng một thời đại. Đều là ngươi đi ta đến, chưa bao giờ đọ sức với nhau.

Nhưng hiện nay, cũng hai Đế cùng ra.

- Thời đại lớn đã đến!
Không biết là ai, bỗng nhiên vươn yết hầu, tru lên một tiếng.

Những lời này, nói ra tiếng lòng của mọi người.

- Ngươi là Dạ Đế? Ta từng xem qua bức họa của ngươi ở trong thành Dạ Đế. Không ngờ ngươi lại còn chưa chết!
Nhìn đế vương hắc bào trước mặt, Long Đế nhíu mày thật sâu.

- Không đúng, linh áp của ngươi mạnh mẽ không thật, tốt mã dẻ cùi. Ta hiểu được, dĩ nhiên ngươi là ngươi từ Quỷ châu trở về. Xem ra thân xác thực sự của ngươi đã bị hủy diệt.
Hiện nay chỉ có thể sống nhờ trong thân thể của bốn người.

- Ngươi chỉ là một kẻ vừa mới tấn chức thành Đế, biết cái gì? Chịu chết đi!
Dạ Đế hừ lạnh một tiếng. Bên hông hắn lộ vẻ một loạt tiên nang. Chụp lấy Quỷ Vương, lập tức bay ra hơn mười bóng đen.

Trong phút chốc, tạo thành một không gian chiến trận khổng lồ. Không có bất kỳ ánh sáng nào. Toàn bộ đều là hắc ám, quỷ khí dày đặc.

Trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng của Dạ Đế.