Sở Vân và Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền có khế ước minh hữu, Cực Nhạc Tiên Phi tất nhiên muốn toàn lực ra tay trợ giúp Sở Vân, đồng thời cũng tự cứu mình.
Sở Vân dục hỏa trùng sinh, trạng thái bản thân tiếp cận đỉnh phong. Chỉ là yêu vật đều trọng thương gần chết, khiến tình cảnh của hắn vô cùng xấu hổ. Hiện nay Luân Hồi Kính đi ra, khiến hắn quá đỗi vui mừng.
Hắn cầm Luân Hồi Kính trong tay, đặt ở trước ngực, bất luận loại xạ tuyến ra sao, đều có thể phản xạ trở về, lấy đạo của người trả lại cho người.
Hắn lại lên độ cao một trăm trượng. Trên đường đi còn góp nhặt không ít Long Tình Quả. Hắn không ăn những Long Tình Quả này. Lúc này việc cần làm là tăng cường
cường độ thân thể.
Đương nhiên, hắn cũng vô cùng kìm chế mình trong việc hái quả. Giữ lại phần lớn Long Tình Quả, làm sức mạnh phòng thủ ngăn cản sự truy sát của Tam Vương.
Vạn Lý Độc Hành Ngoa cũng được sửa gấp, có thể tạm thời phát huy ra một nửa tác dụng.
Sở Vân lập tức thay nó vào, lại xông lên độ cao năm mươi trượng, ánh sáng vốn dữ dội bắn đầy trời, bỗng nhiên yên lặng xuống.
- Không tốt, Tam Vương đã bước vào Ly Sơn.
Sở Vân quay đầu lại, xuyên qua khe hở của Hoa Chi rậm rạp, thấy ánh sáng dưới chân núi sáng lên. Bên này sáng lên, nhanh chóng tắt. Ngay sau đó bên kia lại sáng lên.
- Đột phá tốc độ thật nhanh!
Trong lòng Sở Vân kinh ngạc, vội vàng tiếp tục trèo lên đỉnh núi.
Đã không có Tam Vương thu hút hỏa lực, hắn lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ.
Mặc dù là yêu vật trong tay dần dần tăng thêm, cũng khó chiếm được ưu thế.
Nửa canh giờ sau, hắn bước đi càng khó khăn, trèo đến gần sườn núi, toàn thân đẫm máu, để đột phá đã trả giá vô cùng nghiêm trọng. Yêu vật trong tay cũng chỉ còn lại Túy Tuyết Đao, Thông Linh Xà và Hồng Yêu không màu.
Nhưng ở trên Ly Sơn căn bản không thể ẩn thân, Hồng Yêu không màu trọng thương đã thức tỉnh, cũng không thể trợ giúp lớn cho Sở Vân.
Điểm chết người chính là, khoảng cách giữa hắn và Tam Vương cũng không được kéo xa ra, ngược lại ngắn lại chỉ còn có tám mươi trượng.
Thật là tới sơn cùng thủy tận.
- Xem ra chỉ đành mạo hiểm thử một lần!
Sở Vân khẽ cắn môi, lấy Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi của chính hắn. Thiên Kiếp còn chưa qua đi, tu vi Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi còn vướng ở Linh yêu đỉnh phong, khí tức đang chuyển biến về hướng Kiếp Yêu.
Phần lớn cành của nó đều mất, tản mát ra mùi cháy khô, cách chết héo không xa.
Sở Vân đem nó vùi vào huyết thổ dưới chân, chăm chú nhìn nó.
Vừa bắt đầu không thấy có chút động tĩnh nào, nhưng sau ba lần hít thở, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi đã xảy ra biến hóa kinh người. Nó run rẩy kịch liệt, da chết cháy khô trên người, bóc ra từng mảng. Lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ bong tróc này. Nó bắt đầu xanh trở lại, hơn nữa cành cây cũng bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành.
- Không tốt! Quả nhiên như ta dự liệu, Ly Sơn và ta tranh đoạt quyền khống chế linh quang của Hoa Chi.
Sắc mặt Sở Vân nghiêm trọng, thôi động linh quang trong cơ thể tới mức phát sáng nhất.
Nhưng Long Nhãn Hoa Chi càng ngày càng sum xuê, thậm chí bắt đầu dần dần sinh trưởng ra Long Tình Quả, Sở Vân phát hiện linh quang liên hệ giữa mình và Long Nhãn Hoa Chi càng ngày càng yếu.
- Thông Linh Xà!
Hắn gọi ra Thông Linh Xà đã trọng thương. Trong nháy mắt cuối cùng, cưỡng ép đoạt lại quyền khống chế Long Nhãn Hoa Chi.
- Vù vù...
Sở Vân nhanh như chớp rút Hoa Chi ra, hít một hơi thật sâu, mặt đầy mồ hôi lạnh. Sau một lúc sợ hãi, tay phải nắm chặt Long Nhãn Hoa Chi. Vừa rồi thực sự rất mạo hiểm. May mắn có Thông Linh Xà trợ giúp, nếu không Long Nhãn Hoa Chi đã bị cướp đi.
Đây cũng chính nguyên nhân khiến trước đó hắn không tiến hành biện pháp này. Thật sự là quá mức mạo hiểm.
- Kế tiếp mới là quan trọng nhất.
Phía sau động tĩnh đột phá của Tam Vương, đã càng ngày càng gần. Sở Vân đầu đầy mồ hôi, nín thở, nhẹ nhàng rung Hoa Chi trong tay.
Yêu khí Hoa Chi bừng bừng phấn chấn, bao phủ toàn thân hắn.
Ngay sau đó, xung quanh im lặng.
Hoa Chi vốn một mực phát ra xạ tuyến công kích Sở Vân, đột nhiên đều im lặng xuống, xem Sở Vân có cũng như không.
- Thành công!
Trong lòng Sở Vân hô to một tiếng, cảm giác mừng như điên trào dâng trong lòng hắn.
Trong lúc trèo lên, hắn một mực vận dụng trí tuệ Vương cấp, đau khổ suy tư tìm cách phá thế cục. Chủ ý cuối cùng là dựa vào yêu khí của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, để che lấp khí tức của mình, khiến Hoa Chi xung quanh nghĩ lầm mình là đồng loại, do đó không tiến hành công kích.
Đương nhiên tất cả điều này chỉ là phán đoán của hắn, chỉ có thể chấp nhận mạo muội kỳ hiểm, thử chứng minh một lần.
Cũng may Sở Vân thành công!
Có Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi che chở, hắn như đi vào chỗ không người, bước từng bước, tiến về hướng đỉnh núi.
- Đáng giận, để tiểu tử kia chạy mất!
- Còn thiếu một chút, thật sự đáng chết.
- Không ngờ tiểu tử kia được yêu khí của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi trong tay che chở, không chịu sự công kích của Hoa Chi xung quanh...
Tam Vương liếc nhau, đều thấy bất đắc dĩ và chua sót trong mắt nhau.
Không hề nghi ngờ, Sở Vân phát hiện một phương pháp rất tốt để đi trong Ly Sơn, nhưng quan trọng là phải có được một gốc cây Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi. Mà trong Tam Vương lại không một người nào có.
Tuy rằng bên cạnh có nhiều Hoa Chi, nhưng trên thực tế, bọn họ vừa tới chân núi đã nghĩ ngắt lấy một gốc cây, nhưng lại phát hiện mỗi một Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi đều một sự liên hệ chặt chẽ với Ly Sơn. Nói cách khác, chính là có chủ.
Chỉ có giết chết chủ nhân của yêu vật, khiến yêu vật này trở lại trạng thái vô chủ, mới có thể ra tay thu lại.
Đương nhiên còn có một biện pháp, chính là Thông Linh Xà.
Nhưng khiến Tam Vương đều hít thở không thông là, bọn họ cũng không có Thông Linh Xà. Nó đã ở trong tay Sở Vân.
Trơ mắt nhìn Sở Vân thản nhiên xuyên qua Hoa Chi rậm rạp, bóng dáng càng ngày càng xa, Quỷ Vương nghiến răng kèn kẹt.
Toàn thân Băng Kiếm Vương đều phát ra lãnh khí nguy hiểm, càng thêm băng hàn thấu xương.
Ánh mắt Âm Dương Vương cũng thay đổi:
- Tiếp tục đuổi theo, chỉ cần không đối mặt với quá nhiều Hoa Chi cùng tấn công, chúng ta cũng có thể leo lên đỉnh núi. Chẳng qua là mất nhiều thời gian một chút thôi. Số Một nói không sai, ta cũng cảm giác được. Với sự liên thủ của Tam Vương chúng ta, truy sát hắn còn phiền phức như thế. Nếu chờ tương lai hắn trưởng thành lên, tuyệt đối là tai họa!
- Ly Sơn lớn không đơn giản, tuy rằng là mộ địa long tộc, nhưng đây là nơi cái chết diễn sinh, tạo nên rừng rậm Hoa Chi lan tràn khắp núi. Thiên nhiên quả thực uyên bác mênh mông, có được sự ảo diệu vô cùng. Suy cho cùng, con người cũng khó có thể phán đoán được!
Càng tiếp cận đỉnh núi, thấy Long Tình Quả càng ngày càng nhiều, phẩm chất càng ngày càng cao, trong lòng Sở Vân càng thêm chấn động.
Hắn đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, hiện nay lại vượt qua sườn núi, tiến thẳng về hướng đỉnh núi.
Dọc đường đi, tu vi Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi càng cao thâm. Từ chân núi là Ấu yêu, Tiểu yêu, đến sườn núi là Đại Yêu, cho tới bây giờ là Linh yêu, thậm chí là Linh yêu đỉnh phong.
Sở Vân dựa vào có yêu khí của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi che lấp, một đường đi tới, không chỉ bỏ qua truy binh, còn thu được một lượng lớn Long Tình Quả.
Sau khi nhận thức Sở Vân là cùng loại, những Hoa Chi này để mặc hắn tận tình ngắt lấy, cũng không có chút động tĩnh nào.
Ban đầu Sở Vân đã dùng qua rất nhiều Long Tình Quả, ăn thêm Long Tình Quả cùng loại cũng không có hiệu quả. Nhưng nơi này số lượng như biển, chủng loại đa dạng.
Sở Vân vừa đi vừa ăn. Tố chất thân thể vốn chỉ là Vương cấp sơ đoạn trong thời gian hắn leo lên đỉnh núi, đã lên tới Vương cấp trung đoạn.
- Ăn thật no... Lần này ta đã ăn hết Long Tình Quả trong thiên hạ. Về sau nếu lại dùng Long Tình Quả cũng không sẽ có tác dụng. Tuy nhiên Long Tình Quả trong tiên nang ta, những loại rất hiếm đã xếp thành núi nhỏ. Nếu có thể thoát được sát kiếp này, trở về Hỏa Đức Thành, nhất định có thể khiến thân bằng cố hữu đều được tăng lên rất nhanh!
Sở Vân vỗ vỗ bụng, quay đầu nhìn lại. Khoảng cách giữa hắn và Tam Vương còn chừng ba trăm hơn trượng, tốc độ càng ngày càng chậm. Hắn thoáng yên tâm, nhưng lại nhíu mày.
Trong lòng lo lắng:
- Đã sắp đến đỉnh núi. Với thực lực Vương cấp của bọn họ, từ đầu đến cuối cũng có thể đột phá đi lên, đến lúc đó ta nên làm gì bây giờ?
Sở Vân tiếp tục đi tới. Đột nhiên trong mắt hắn xuất hiện cảm giác vui mừng. Thời gian trèo lên dài như vậy, cuối cùng hắn gặp được một gốc cây Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi tu vi Kiếp Yêu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nó rất sum xuê, quả thực là một gốc cây đại thụ che trời. Nó có vô số Long Tình Quả, đến mức trĩu cả cành xuống. Long Tình lòe lòe sáng lên, Sở Vân chậm rãi chuyển động bước chân.
Trong lòng Sở Vân thất kinh, cảm giác được áp lực khổng lồ. Giờ phút này hắn cảm giác được, giống như bị thành hơn trăm nghìn yêu long nhìn thẳng vào hắn.
Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi trong tay hắn, cũng run rẩy. Yêu khí trở nên không ổn định. Đây là áp chế cấp bậc rất lớn trong Yêu thực.
Sở Vân không dám tới quá gần Kiếp Yêu Hoa Chi. Hắn đi vòng qua, tiếp tục trèo lên đỉnh núi.
Cây thứ hai, thứ ba, thứ bốn...
Phát hiện Kiếp Yêu Hoa Chi càng ngày càng nhiều, Trên dọc đường Sở Vân đi tới đã thấy có mười tám cây. Trong đó phần lớn là Kiếp Yêu mười vạn năm, một số ít là yêu khí bàng bạc, của Kiếp Yêu trăm vạn năm.
Sở Vân như miếng băng mỏng, chậm bước, xuyên qua rừng Hoa Chi.
Lúc này từ xa có thể nhìn thấy đỉnh núi, ở nơi nào có một gốc cây Hoa Chi Vương, khí tức cuồn cuộn, sâu không lường được, tu vi tuyệt đối là trên nghìn vạn năm!
Ngoại trừ Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương ra, đây là lần thứ hai Sở Vân thấy một Yêu thực nghìn vạn năm.
- Thật khó hiểu, Hoa Chi Vương này cũng không phải Yêu vật Tiên Thiên, vì sao không bị Thiên Kiếp quấy nhiễu?
Sở Vân âm thầm khó hiểu. Đúng lúc này hắn bỗng nhiên dừng bước chân lại, ánh mắt trừng lớn:
- Ta nhìn thấy gì? Một người ngồi dưới Hoa Chi!
Chỉ một khác như vậy, toàn thân Sở Vân cứng đờ, trái tim cũng quên đập.
Đỉnh Ly Sơn, dưới Yêu thực nghìn vạn năm, lại có một người đang ngồi xếp bằng, giống như tu hành suy nghĩ. Đây là khái niệm gì?!
- Phù...
Nhưng rất nhanh, Sở Vân lại thở hắt ra, toàn thân buông lỏng.
Bởi vì hắn phát hiện đây là sợ bóng sợ gió. Nhìn kỹ lại, bóng người trước mắt cũng không phải là người thật, mà là một tượng đá.
Sau khi phát hiện ra điểm ấy, một cảm xúc càng cường đại hơn, xông thẳng tới trái tim Sở Vân.
Sở Vân tò mò đến cực điểm, sao ở đỉnh Ly Sơn có thể có một tượng đá. Đến tột cùng, tượng đá ngồi, lại ẩn chứa bí mật gì?
Hắn rất muốn tiếp cận, nhưng lại không dám. Mới đứng ở đây, Hoa Chi trong tay đã run rẩy vô cùng kịch liệt, yêu khí lại mơ hồ không định. Một khi lại gần, để lộ thân phận, Sở Vân sẽ nghênh đón công kích của một gốc cây Hoa Chi nghìn vạn năm. Với tình trạng hiện tại của hắn, chắc chắn trong nháy mắt hồn lìa khỏi xác.
Sở Vân đành phải đứng nhìn từ xa, chỉ thấy tượng đá này, toàn thân đỏ như máu, dường như được là vật liệu ở đúng chỗ này, vận dụng đất long huyết trên Ly Sơn
nung thành.
Tượng đá miêu tả chính là một người trung niên, hắn lưng hùm vai gấu, thân hình to lớn, nhắm hai mắt khoanh chân ngồi dưới đất, lại khiến người ta một loại cảm giác vững trãi như một hòn núi.
- Tượng đá này thật sự là giống như thật, trông quả thực rất sống động.
Sở Vân cảm thán một tiếng, bỗng nhiên trong lòng hơi chấn động.
- Không bằng vận dụng Thiên Nhãn nhìn một cái?
Hắn mở hai mắt, tập trung nhìn lại.
Ngay sau đó, tượng đá mở hai mắt!
...
Một tiếng kêu thảm thiết của kẻ sắp chết, cốt nhục chia lìa, tiếng sấm vang vọng, rơi xuống trong biển hoa. Giờ phút nó trở thành âm điệu chủ yếu trong chiến trường này.
Hai bên lực lượng khổng lồ đang không ngừng dây dưa, chiến đấu kịch liệt trên trời cao.
Cảnh tượng cực kỳ oanh liệt, khiến người xem cũng sửng sốt trợn mắt há hốc mồm.
Đại quân Âm Bức tổn thất vô cùng nghiêm trọng!
Mãnh tướng đệ nhất Thư Gia Bạch Miễn tung hoành trên không trung dẫn đầu binh sĩ dưới trướng rong ruổi ngang dọc.
- Không thể tưởng tượng được đến bây giờ Thư Gia còn cất giấu con bài chưa lật lớn như vậy!
- Tái hiện Tinh binh Thiên Mã Tinh Châu! Ngày xưa là tinh binh đứng đầu thiên hạ!
- Tuy rằng đại quân Âm Bức Quỷ Đằng quốc có số lượng rất lớn, nhưng căn bản không phải là đối thủ của tinh binh Thiên Mã. Ngay cả góc áo đối phương cũng không sờ tới...
Quần hùng đều lộ vẻ xúc động, ngửa cổ nhìn về phía không trung. Trong mắt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Nhưng thấy trên bầu trời, Thiên Mã vỗ cánh bay cao, hình thành một đạo quân tiên phong bạch vũ. Khi thì thôi động đạo pháp thiên phú, không ngừng di chuyển chớp mắt trong không trung. Tinh binh Âm Bức giống như thể trạng to lớn, không tiện hành động, bị Tinh binh Thiên Mã đùa giỡn xoay quanh, khó có sức phản kháng.
- Vốn nghĩ trên vạn tinh binh Âm Bức vừa ra có thể giành được phần thắng. Thật không ngờ Thư Gia giấu cũng quá sâu, có một đội ba nghìn Tinh binh Thiên Mã.