*EDIT BY CHERYL CHEN*
*"“Dường như anh... chưa từng xuất hiện trong thanh xuân của em...”"*
Diêu Tinh Thần nằm mơ.
Ánh nắng sớm long lanh, chú chim nhỏ đập cánh sà vào cửa sổ, tiếng trẻ em khóc như tiếng búa đập vào thuỷ tinh trong giấc mơ, nứt thành nhiều mảng.
Cảnh trong mơ vẫn chưa bị phá, cô vẫn đi trong sân trường đại học B, qua căng tin, thư viện, qua phố ăn vặt ngoài trường, bên tai là giọng nói của Trì Mục, tìm mãi cũng không thấy bóng dáng Lục Lập Phong.
Tiếng trẻ em khóc lóc nỉ non to dần, giấc mơ như tấm kính bị hổng một lỗ nhỏ.
Lục Lập Phong, anh có ở đây không? Cô vừa đi vừa hỏi.
“Oa–” Tiếng khóc vang dội của Tiểu Điềm Điềm hoàn toàn đập vỡ giấc mơ của cô.
Diêu Tinh Thần đầu tóc bù xù nhấc chăn ra, vội vàng xu