Sau khi thân thể “Trương Chí Nghiễm” hoàn toàn báo hỏng, Sở Minh Hiên cũng không dám có chút chậm trễ, linh lực của hắn đã tiêu hao hơn phân nửa, thậm chí không có thời gian dừng lại, hắn trực tiếp thoát ly khỏi thân thể Trương Chí Nghiễm, bay nhanh về hướng huyện Ôn Nhạc.
Sở Minh Hiên biết hai con dao mình vải đi ra không lấy được mạng Triệu Hợp Đức, nhưng ở tình huống lúc đó hắn thật sự không còn biện pháp nào khác, một kích liều chết chỉ làm Triệu Hợp Đức bị trọng thương, sau khi khôi phục linh thể linh lực của Sở Minh Hiên càng tiêu hao nhanh chóng, làm sao còn dám ở lại quá lâu?
Đón nhận nắng hè chói chang, cảm thụ linh lực trong thân thể nhanh chóng xói mòn, Sở Minh Hiên chỉ có thể cắn răng kiên trì, duy trì tốc độ 100km/h bay nhanh về hướng huyện Ôn Nhạc, chỉ khi nào về tới khu vực quản hạt của Diệp Dương Thành hắn mới có thể xem như an toàn.
Tuy rằng hành động lần này không đạt tới hiệu quả mong muốn, nhưng ít ra cũng làm Triệu Hợp Đức bị trọng thương, trọng yếu hơn là thông qua cuộc chiến liều mạng vừa rồi, cùng một loạt sự tình sau khi hắn thoát ly thân thể Trương Chí Nghiễm, làm cho Sở Minh Hiên đã có phán đoán đại khái về thực lực của quân đội, mà điều này đối với Diệp Dương Thành mà nói có thể là tin tốt lành, cũng là một tin tức xấu.
Sở Minh Hiên mặc kệ một phen ám sát của mình gây ra bao nhiêu chấn động trên quan trường tỉnh Chiết Giang, cũng không quản bí thư tỉnh ủy Diêm La Viễn có truyền ra mệnh lệnh cấm khẩu hay không, hắn chỉ biết chuyến đi này của mình không hề uổng công!
Hơn một giờ sau, trước khi linh lực hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, Sở Minh Hiên thuận lợi quay về huyện Ôn Nhạc, vừa tiến vào khu vực quản hạt của Diệp Dương Thành, một loại cảm giác sảng khoái mát mẻ thổi quét toàn thân Sở Minh Hiên.
Cảm giác bị thiêu đốt thống khổ dọc theo đường đi đã hoàn toàn biến mất, Sở Minh Hiên biết đây là thần quyền của Diệp Dương Thành gây nên tác dụng, giúp hắn tẩy sạch tác dụng phụ khi bị mặt trời chiếu tới.
Trở lại phạm vi huyện Ôn Nhạc, không còn nỗi thống khổ bị mặt trời thiêu cháy, Sở Minh Hiên cũng không dám xả hơi chút nào, sau thoáng ngừng lại thở dốc, hắn lại hóa thành một đạo lưu quang trắng mờ bay vọt trên bầu trời cao chừng bốn trăm thước, thẳng đến huyện thành, đi tới ngôi nhà thuê của Diệp Dương Thành.
- Thỉnh chủ nhân thứ tội, lão bộc thất thủ!
Mấy phút sau quay về tới trong nhà, Sở Minh Hiên vừa hiện hình liền quỳ xuống nói:
- Triệu Hợp Đức chỉ bị trọng thương, vẫn chưa tử vong.
- Ân?
Diệp Dương Thành thoáng cau mày, kỳ quái hỏi:
- Vì sao lại thất thủ?
Triệu Hợp Đức hẳn không hề có tâm lý phòng bị Trương Chí Nghiễm, thật sự không hiểu làm sao lại thất thủ?
- Chủ nhân có điều không biết.
Nghe lời nói của Diệp Dương Thành không có vẻ la mắng, trong lòng Sở Minh Hiên thoáng nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt cung kính giải thích:
- Trước khi lão bộc đi tới ủy ban tỉnh, còn có hai người bên tân ngành quân đội đã đi vào văn phòng của Triệu Hợp Đức…
Đem nguyên nhân thất thủ kể lại rõ ràng một lần, xác nhận Diệp Dương Thành đã hiểu được, Sở Minh Hiên mới nói tiếp:
- Hiện tại Triệu Hợp Đức hẳn là bị trọng thương, nằm mười ngày nửa tháng là khẳng định, nhưng…
- Thất thủ thì thôi, dù sao là chuyện xuất đột nhiên, ta không trách ngươi.
Không đợi Sở Minh Hiên tiếp tục giải thích, Diệp Dương Thành đứng dậy, chắp tay sau lưng thoáng trầm ngâm, một lát hỏi:
- Nhưng hai người của quân đội kia, ngươi nhìn ra có địa phương nào bất thường?
- Lão bộc đang muốn nói chuyện này với chủ nhân.
Sở Minh Hiên cũng cau mày, nói:
- Đầu tiên có thể khẳng định, ngành mới thành lập của quân đội không phải dị nhân.
- Không phải dị nhân?
Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc, nói:
- Không phải dị nhân còn có thể một quyền đánh thủng đầu của Trương Chí Nghiễm?
- Chủ nhân.
Sở Minh Hiên cúi người nói:
- Thành viên ngành mới thành lập của quân đội không phải dị nhân, hơn nữa bọn hắn dựa vào cũng không phải vũ khí kiểu mới mà lão bộc từng suy đoán, mà là chính thân thể của bọn hắn.
- Sao lại nói vậy?
Diệp Dương Thành cau chặt mày, không phải dị nhân nhưng có thể một quyền oanh rụng đầu người, cần có bao nhiêu sức lực mới có thể làm được? Hơn nữa Diệp Dương Thành không e ngại dị nhân, bởi vì hắn có biện pháp đối phó, nhưng nếu ngành quân đội không phải dị nhân, lại có thực lực làm cho người ta sợ hãi…nhất thời Diệp Dương Thành cảm thấy đau đầu, chờ đợi nghe giải thích.
- Lúc lão bộc thoát ly khỏi thân thể Trương Chí Nghiễm, đã khôi phục lại bản thể linh thể.
Sở Minh Hiên nói:
- Lúc rời khỏi người Trương Chí Nghiễm, lão bộc khó tránh khỏi sẽ tiết lộ một ít năng lượng ba động, nhưng hai cao thủ quân đội không hề phát hiện, cho nên lão bộc nhận định bọn hắn không phải dị nhân, không thể giống như dị nhân thông qua năng lượng ba động mà đoán được sự tồn tại của linh thể.
Nói tới đây, Sở Minh Hiên thoáng tạm dừng chốc lát mới nói tiếp:
- Mà khi đó lão bộc cũng không nhìn thấy bọn hắn có mang theo vũ khí, nhưng bọn hắn chỉ nhẹ nhàng nhảy đã có thể vượt qua hai thước độ cao, nắm tay chém ra có thể đánh thủng đầu một người bình thường, cho nên lão bộc có suy đoán, những người này chính là siêu cấp chiến sĩ trong truyền thuyết mà các quốc gia đang bí mật nghiên cứu chế tạo!
- Kháo!
Vừa nghe bốn chữ siêu cấp chiến sĩ, Diệp Dương Thành lập tức nghĩ tới tiết mục về siêu cấp chiến sĩ trong đài truyền hình, nhất thời cảm thấy rùng mình, phát ra một tiếng chửi tục, sau đó quay đầu nhìn mọi người hỏi:
- Trong các ngươi có ai từng nghe qua về siêu cấp chiến sĩ? Biết thì nói một chút, đó rốt cục là hình dạng gì?
- Chủ nhân, tiểu bộc có chút hiểu biết về dạng người này.
Đường Thái Nguyên bước ra, cung kính nói:
- Nhưng đây chỉ là tin tức ba năm trước đây.
- Ba năm trước sao, thì cứ nói, dù sao còn hơn không biết chút gì.
Diệp Dương Thành đau đầu, như thế nào có cảm giác từ sau khi hắn có được Cửu Tiêu Thần Cách, thế giới này ngày càng trở nên xa lạ, những gì hắn tiếp xúc không ngừng khuếch trương, thế giới dĩ vãng hiện tại đã hoàn toàn biến dạng.
- Chuyện này kỳ thật còn phải nhắc tới thành viên tổ chức Dị Sát xâm nhập vào Nhà Trắng của Mỹ, tát vị tổng thống Mỹ một bạt tai mà nói.
Đường Thái Nguyên thoáng trầm ngâm, tổ chức ngôn ngữ mới bắt đầu chậm rãi giải thích, mà Diệp Dương Thành cũng có chút giật mình…
Năm đó nước Mỹ chiêu mộ dị nhân thành lập tổ siêu nhân, tiến hành đuổi giết thành viên tổ chức Dị Sát, lúc ấy làm cao tầng tổ chức Dị Sát phẫn nộ, nhưng khi bọn họ phục hồi lại tinh thần thì tổ siêu nhân của Mỹ đã cường đại, hơn nữa còn trang bị vũ khí tiên tiến nhất thế giới, dị nhân bình thường không phải là đối thủ của họ.
Cho nên tổ chức Dị Sát lựa chọn tạm thời ẩn nhẫn, sau khi yên lặng vài năm, lại thêm một lần tai họa năm mươi năm hàng lâm, toàn bộ siêu nhân mà nước Mỹ tiêu phí thật nhiều nhân lực vật lực tập thể bỏ mình, trong vòng một đêm đều chết sạch.
Tiếp theo sau nước Mỹ liên tục bị dị nhân tổ chức Dị Sát phản kích, ngay khi tổ siêu nhân Mỹ tử vong chưa đầy hai ngày thời gian, tổ chức Dị Sát phái ra ba gã dị nhân S cấp thượng đoạn đi vào Nhà Trắng như chốn không người, hung hăng tát cho tổng thống vài bạt tai, sau đó nghênh ngang rời đi.
Sau việc đó, vốn các quốc gia, thế lực đều chiêu mộ dị nhân thành lập tổ siêu nhân riêng của mình, nhưng lại cùng nhau trầm mặc xuống, vết xe đổ của Mỹ làm bọn họ đều buông tha kế hoạch.
Tai họa năm mươi năm một lần, trở thành tảng đá lớn trong lòng các thế lực quốc gia, áp bọn hắn cơ hồ không thở nổi.
Nhưng bọn hắn cũng không buông tha ý định đối phó dị nhân, luôn tìm kiếm phương pháp khác để đối phó bọn họ.
Mãi đến năm thứ ba, nước Đức đầu tiên lưu truyền khái niệm về siêu cấp chiến sĩ, ý tứ là thông qua cải tạo gien hoặc dùng ngoại lực kích thích, đem một binh lính cải tạo thành một siêu cấp chiến sĩ có thể tranh đấu cùng dị nhân về mọi mặt!
Kết quả là các quốc gia, các đại tập đoàn tài chính, các thế lực lớn đều đem toàn bộ hi vọng đặt lên kế hoạch nghiên cứu chế tạo siêu cấp chiến sĩ, đem hết toàn lực oanh oanh liệt liệt nghiên phát.
Tuy tổ chức Dị Sát cũng biết được tin tức đó, nhưng cũng không để ý, biểu hiện thập phần khinh thường.
Cũng không nghĩ tới đã cách nhiều năm sau, siêu cấp chiến sĩ tồn tại trong tư tưởng đã xuất hiện, hơn nữa nhìn qua còn có uy lực không sai…