Editor: SamLeo
Ngày hôm sau vừa là cuối tuần, lúc Tả Uyên Thần tỉnh đã hơn 9 giờ, lười biếng ngồi dậy, ra khỏi phòng vậy mà nhìn thấy Tả Viện Viện cười ngọt ngào cùng mẹ tưới hoa ở trên ban công.
Tả Uyên Thần âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi thong thả đi đến phòng bếp lấy bánh mì trong tủ lạnh ăn. Quay đầu lại, Tả Viện Viện đã đến cửa phòng bếp, giương mắt nhìn cậu.
Tả Uyên Thần gặm bánh mì đi qua bên cạnh nó, vẫn không quên đẩy đẩy trán nó, “Nhóc con hư, muốn hỏi cái gì nói đi.”
Tả Viện Viện chu chu môi, tung tăng theo sát cậu đi đến ngồi trước sô pha, “Em out anh ta có lại tìm anh gây sự không?”
Tả Uyên Thần thoải mái mà nằm trên ghế sa lon, chân cũng thoải mái mà gác lên bàn, dùng điều khiển mở TV, “Anh ta có thể tìm anh gây chuyện gì… Người đẹp Thiển Miên online, hai người bọn họ phỏng chừng đối mặt xin lỗi. Hơn nữa, đêm qua anh ta hình như cũng không online…”
Tả Viện Viện thuận tay cầm cái gối ôm vào trong ngực, ngồi ở bên cạnh cậu, “Anh… Anh hình như quen biết anh ấy?”
Tả Uyên Thần trong lòng run lên, đột nhiên nhớ lại tối qua Trình Trạch Dương nước mắt óng ánh, cũng tiêu tan ý niệm trêu chọc Tả Viện Viện, “Ân… Quen.”
Tả Viện Viện cũng không thèm nói lại, chỉ dùng tay gắt gao lắc lắc cái gói, Tả Uyên Thần đột nhiên cảm thấy được bánh mì trong miệng có phần khô khan quá, từ trên ghế salon đứng lên đi đến máy nước lọc nhấn một ly nước, rồi ngồi trở lại.
Hai người đều có tâm sự nhìn chằm chằm TV, hồi lâu, Tả Uyên Thần mới thở dài, “thật ra anh ta… Con người anh ta không tồi, em nếu không cứ nói rõ ràng với anh ta đi, miễn cho hai người đều đau khổ.”
Lúc nói xong, tay Tả Uyên Thần không tự giác nắm chặt cái ly, thật không nghĩ tới, mình còn có một ngày sẽ làm mối cho Trình Trạch Dương cùng em gái mình.
Tả Viện Viện cúi đầu, tay phải từ từ nâng lên má trái của mình, “Ha ha, vẫn là quên đi…”
Tả Uyên Thần không thể tin được, lòng mình vậy mà trong khoảnh khắc đó thì trầm tĩnh lại. Hơi hơi sửng sốt, dường như không hiểu rõ bản thân tại sao lại như vậy.
Viện Viện nói không chừng có thể sẵn cơ hội này tạo ra bóng ma, mình sao có thể ích kỷ như vậy, chỉ bởi vì bản thân chán ghét tên kia thì bóp chết tình cảm của nó?
Tả Uyên Thần thở nhẹ một hơi, kiềm nén khó chịu trong lòng, “thật ra, anh ta ngày hôm qua… Cũng khóc vì chuyện của em..”
Cơ thể Tả Viện Viện khẽ run một cái, Tả Uyên Thần biết nó nhất định bị xúc động, “Em ngẫm lại thật kỹ đi, anh về phòng trước.”
Tả Uyên Thần trở lại phòng, lên trò chơi, đầu tiên mở cột danh sách bạn tốt nhìn nhìn, Hoa, Thiển Miên cũng online rồi, Tả Uyên Thần lập tức M cô.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: Người đẹp Thiển Miên, ngày hôm qua em cũng không onl, tôi rất nhớ em
Gửi qua đợi một lát, lại không có hồi âm, Tả Uyên Thần trong lòng có chút hoảng loạn, thật sẽ không để bọn họ nói trúng rồi đi, chẳng lẽ cô ấy thật sự còn đang ghen, không muốn để ý đến mình sao?
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: Người đẹp Thiển Miên? Làm sao vậy?
Như trước chưa có trả lời, Tả Uyên Thần dứt khoát gửi tin tức bưu kiện cho y.
“Người đẹp Thiển Miên sao em không để ý tới tôi?”
Nếu đổi lại trước kia, có người con gái nào cáu kỉnh đùa giỡn với cậu như vậy, Tả đại công tử cậu sớm phất tay áo rời đi rồi. Nhưng Hoa, Thiển Miên khác biệt, dù sao từ khi chơi trò chơi này tới nay đều là cô ấy dẫn mình, hơn nữa Tả Uyên Thần cũng rất yêu thích tích cách của cô, nếu Người đẹp Thiển Miên thực bởi vì Viện Viện và Trình Trạch Dương từ nay về sau phớt lờ cậu, ít nhiều có chút khó chịu không đúng?
Tả Uyên Thần còn đang rối rắm Hoa, Thiển Miên, bên kia Hoa, Vị Miên lại tìm đến.
Mật ngữ: Hoa, Vị Miên khe khẽ nói với bạn: Tiểu Hồ Ly tại sao không online?
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: tôi còn muốn hỏi cậu đây, rốt cuộc cô ấy thế nào rồi?
Tối hôm qua say thành như thế, còn khôi phục rất tốt, sáng sớm thì vào trò chơi, cũng không sợ đau đầu, Tả Uyên Thần bĩu môi.
Mật ngữ: Hoa, Vị Miên khe khẽ nói với bạn: cậu nói với cô ấy, cô ấy còn tiếp tục trốn tránh như vậy tôi sẽ thật sự đi tìm … Lần trước gặp mặt cô ấy còn cho tôi địa chỉ.
Địa chỉ? Gặp mặt? Tả Uyên Thần nhìn lại tuôn ra một cỗ tức giận.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: làm sao cậu biết người cậu gặp mặt chính là cô ấy? Cậu rốt cuộc thích chính là người cậu gặp mặt hay là Viện Viện? Cậu ngay cả mình thích ai cũng không biết còn mỗi ngày muốn gặp mặt gặp mặt, gặp cái đầu cậu!
Chữ gửi đi Tả Uyên Thần lại cảm thấy mình có điểm buồn cười, Trình Trạch Dương có lẽ ngay cả ý mình nói cũng không rõ đi.
Chắn Hoa, Vị Miên đi, tâm tình Tả Uyên Thần càng thêm tồi tệ.
Nắm tay nhỏ của cột bạn tốt chớp chớp sáng lên, Tả Uyên Thần click mở, không ngờ là Hoa, Thiển Miên:
“Tôi ban nãy đang treo máy, thật ngại… Không phải cố ý không trả lời cậu…”
Không ngờ là như vậy, Tả Uyên Thần vô lực vỗ trán, chiếu theo tính cách thiên binh của vị đại tỷ này, làm sao có thể sẽ ăn giấm.
“Tôi còn tưởng rằng em không để ý tới tôi “
“Làm sao có thể…”
Rốt cục có chuyện vừa ý, Tả Uyên Thần tắt bưu kiện, một lần nữa nói với cô ở trong mật ngữ.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: vậy chúng ta đi nguyệt lão đi? Vẫn chưa từng làm vào ban ngày ban mặt a
(Tự: một câu thật đáng khinh – -)
Mật ngữ: Hoa, Thiển Miên khe khẽ nói với bạn: Được. cậu đang ở tuyến mấy?
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: tuyến 1, nguyệt lão chờ em nga
Mới vừa truyền tống đến trước mặt nguyệt lão, thì nhìn thấy tên bị cậu che chắn gọi cậu ở trong Bang phái.
Bang phái: Hoa, Vị Miên: Tả Ngạn • Tuần Hoàn, cậu nói rõ ràng cho tôi! Rốt cuộc sao lại thế này!
Bang phái: Hoa, Thiển Miên: Vị Miên, cậu lại làm sao vậy?
Bang phái: Hoa, Vị Miên: cậu không cần giả chết, cậu nói cho tôi biết rốt cuộc tại sao lại thế này được không!
Ngón tay Tả Uyên Thần ở trên bàn phím vẫy vẫy, cuối cùng không ấn xuống. Nếu Viện Viện không muốn nói, cậu cũng không thể tự ý nói ra.
Bang phái: Hoa, Vị Miên: tôi xin cậu vẫn không được sao
Bang phái: Hoa, Vị Miên: Tả Ngạn Tuần Hoàn, tôi xin cậu!!!!
Tả Uyên Thần không dám tin nhìn chữ trôi qua soàn soạt trên màn ảnh, trong lòng một trận xao động, Trình Trạch Dương kia, Trình Trạch Dương mỗi ngày lấy chuyện tìm mình gây phiền làm vui, vậy mà vì Viện Viện xin mình?
Vậy mình có nên cảm thấy vui mừng thay em gái không?
Nhưng vì sao trong lòng mình cứ cảm thấy có vẻ nghẹn khuất không được?
Bang phái: Hoa, Vị Miên: cho một lời thẳng thắn!
May mắn là sáng sớm, đám cú mèo kia cũng vẫn chưa rời giường vào trò chơi, trongBang phái đều là hai ba con mèo nhỏ bình thường không thích vô giúp vui, bằng không không thể không ầm ĩ.
Tả Uyên Thần thở dài, giải trừ che chắn với Hoa, Vị Miên.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: tôi biết cậu thật sự thích cô ấy
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: nhưng, Tiểu Hồ Ly lần đó cùng cậu gặp mặt, vốn không phải Viện Viện
Nói thế đã đủ nhiều, Tả Uyên Thần kiên quyết không hề tiết lộ nửa câu, nhưng không ngờ, Hoa Vị Miên cũng không tiếp tục hỏi nữa. Tả Uyên Thần mở danh sách thành viên Bang phái, phát hiện y lại logout rồi.
Lại là như thế.
Tả Uyên Thần lên tiếng rủa thầm, Hoa, Thiển Miên cũng đi tới bên cạnh cậu, nhận mời vào đội của cô.
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: xin lỗi, Vị Miên tính tình cậu ấy hơi nóng nảy.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: không sao, ha ha.
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: tuyến này hơi lag, tôi dẫn cậu đi tuyến 3.
Dẫn? Chuyển tuyến tổ đội không phải không thể chuyển sao? Tả Uyên Thần còn chưa kịp đánh ra thắc mắc trong lòng, người đẹp Thiển Miên đã dẫn cậu tới kinh thành, lại trở về nhà, trở ra trực tiếp đến tuyến 3.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: Người đẹp Thiển Miên có nhà sao? Có thể kết hôn nha cầu bao nuôi…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: ha ha, đừng nói giỡn.
Thấy cô một bộ có vẻ lãnh đạm, Tả Uyên Thần cũng bắt đầu không thoải mái. Vốn, mọi người đều nghĩ cô có chút ý với cậu, đợi khi ngay cả cậu cũng tưởng thật sự, Hoa Nữ Vương người ta hoàn toàn phủi sạch.
Tả Uyên Thần từ trước tới đều rất nổi tiếng ở trong đám nữ sinh ít nhiều là có chút bực mình.
Vừa buồn bực, tay còn có phần không thể khống chế.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: tôi nói thật tôi cũng mua không nổi nhà… Người đẹp Thiển Miên em hãy thu nhận tôi đi…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: cậu không phải có Tiểu Hồ Ly sao, cậu như vậy…
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: nó là em gái tôi…
Đánh ra gửi đi Tả Uyên Thần mới giật mình bản thân vừa mới nói cái gì, vì thế càng thêm ấm ức vội vàng. Nhưng nếu đã nói ra, nước hất đi rồi, thì không thể nào lấy về, chỉ có thể thêm câu giống như bù đắp lại.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ách… Người đẹp Thiển Miên giữ bí mật cho tôi nha…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: … Tại sao cậu phải gạt người?
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: … Này, tình huống rất phức tạp, tóm lại có nguyên nhân là được…
Tuy nguyên nhân kia bây giờ xem ra cũng không phải quá quan trọng.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: cho nên nói người ta còn độc thân
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: …
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: vậy được rồi, dù sao có nhà cũng thuận tiện hơn một chút…
Ách… đồng ý dễ dàng như vậy? Tả Uyên Thần kinh ngạc ngây ngẩn cả người.
Chủ ý của cậu chẳng qua chính là trêu ghẹo đùa giỡn người đẹp một chút, cũng giảm bớt một chút tâm tình buồn bực (Tự: thật ra là tâm lý biến thái…), thật không nghĩ đến Hoa Nữ Vương nhìn rất thanh tâm quả dục thực sự sẽ đồng ý.
Nhưng nói thế nào cũng là mình nói, cũng không thể nói với người ta mình đang nói đùa đi? Tuy vẫn không muốn kết hôn trong trò chơi, nhưng nếu đối tượng là Người đẹp Thiển Miên, dường như cũng không tồi.
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: ách… Cậu không bằng lòng sao? Không sao, tôi chỉ là cảm thấy cậu có nhà thuận tiện hơn đó…
Tả Uyên Thần mới nhớ tới bản thân vẫn chưa đáp lời, vội vàng bành bạch gõ hồi âm.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: sao có thể, Người đẹp Thiển Miên, tôi vui mừng đến mê man chúng ta bây giờ đi kết hôn đi!
Tả Ngạn Tuần Hoàn muốn kết hôn bây giờ cũng là có nguyên nhân, cậu cũng không muốn đợi buổi tối mọi người đều online lại hỏi đông hỏi tây, cũng không phải thật sự kết hôn, bị bọn họ nháo cũng phiền.
Người đẹp Thiển Miên hình như sững sờ trong chốc lát, mới trả lời lại.
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: bây giờ sao? Được rồi… Dù sao cũng chỉ là để thuận tiện.
Không biết sao, Tả Uyên Thần chỉ cảm giác biểu cảm của Người đẹp Thiển Miên trong trò chơi có điểm u oán, thật giống như chính mình là người đàn ông bội bạc ăn xong không chịu trách nhiệm, mà cậu lại mơ hồ có chút chột dạ.
Ấy mà, đối phương nói thế nào cũng là con gái, cứ hồ đồ kết hôn như vậy, chính mình hình như là có phần không chịu trách nhiệm.
Vừa định nói không bằng đợi buổi tối đi, Hoa Thiển Miên đã dẫn cậu trở lại kinh thành.
Tìm được hồng nương, thì đưa đội trưởng cho cậu.
Ngài đã bị bổ mệnh làm đội trưởng
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: cô ta nói cần nhà trai dẫn đội…
Tả Uyên Thần cũng là thủ thiếu (hiểu rõ kết quả nhưng nhịn không được muốn làm chuyện gì đó), lại không biết sống chết bắt đầu trêu ghẹo.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: dĩ nhiên là chồng em, anh dẫn đội rồi
Hoa, Thiển Miên chưa đáp lời, Tả Uyên Thần cảm thấy cô ấy hình như là xấu hổ. Lâu như vậy mình ít nhiều cũng có chút hiểu cô ấy, cô ấy cũng sẽ không giống nữ sinh khác thẹn thùng nói đáng ghét, gặp chuyện thế này, chỉ biết trầm mặc, nhưng tin tưởng người đầu kia Computer đã đỏ mặt lên.
Cho nên đây chỉ là hôn lễ ý nghĩ nhất thời ở trong lòng cậu dường như cũng hơi có chút chính thức.
Click hồng nương, tiếp nhận nhiệm vụ tình lữ, Tả Uyên Thần cưỡi tuyết lang sư môn tặng, dẫn đầu một lần mang theo Hoa, Thiển Miên đi.
Chẳng qua thật là có chút không thuận tay.
Làm xong nhiệm vụ, hai người trực tiếp đặt tiệc cưới 52W, vào phó bản hôn lễ.
Chúc mừng Tả Ngạn • Tuần Hoàn và Hoa, Thiển Miên kết làm Tần Tấn chi hảo, trở thành tân nhân thứ 52 của bản sever, chúc hai người răng long đầu bạc, vĩnh dục ái hà
Hệ thống soàn soạt phát ra tin tức này, hai người đã mặc trang phục tân nhân giẫm lên thảm đỏ bái lạy thiên địa.
Bang phái: Hoa cúc tàn, đầy giường máu: Kháo! Mới vừa thức dậy thì được tặng một chấn động lớn như vậy, còn muốn người ta sống hay không a…
—
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Cho Người đẹp Thiển Miên một hôn lễ đơn giản như vậy, ngạch… Tả tiểu công hình như là có hơi khốn kiếp…
Nhưng tôi sau này sẽ giúp Người đẹp Thiển Miên báo thù thật tốt… viễn mục…