- Chủ tịch Vương, đây là tài liệu báo cáo của cục công an về hành động đả kích thế lực ngầm, mời ngài xem qua. Nghiêm Khâm Binh ngồi đối diện với Vương Tử Quân, hắn đưa một phần tài liệu cho Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cầm tài liệu nhìn qua vài lượt, sau đó gật đầu nói: - Chủ tịch Nghiêm, tài liệu của cục công an rất rõ ràng, nên đẩy mạnh biên độ, diệt trừ tận gốc, để làm tốt công tác hộ giá hộ tống cho phát triển kinh tế.
Nghiêm Khâm Binh khẽ gật đầu, lần này cục công an thành phố Thanh Chuyên gặp chuyện không may làm cho hắn cực kỳ bị động. Mặc dù chuyện này không liên quan trực tiếp đến hắn, thế nhưng ít nhất người này được hắn dốc sức đề cử.
- Chủ tịch, tôi muốn kiểm điểm với ngài, tôi căn bản không tìm hiểu rõ ràng về đội ngũ cục công an bên thành phố Thanh Chuyên.
Vương Tử Quân nhìn Nghiêm Khâm Binh cúi đầu nhận sai lầm với mình, hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Chủ tịch Nghiêm, không ai hoàn mỹ, ai cũng không dám nói mình công tác cực kỳ cẩn thận, không có vấn đề. Hơn nữa thầy đưa vào trường nhưng học tập là việc của học sinh, anh không thể theo sát người ta mọi lúc mọi nơi được.
Nghiêm Khâm Binh tuy gật đầu nhưng lại dùng giọng áy náy nói: - Chủ tịch, dù thế nào thì trách nhiệm của tôi là khó tránh, ít nhất cũng nắm đội ngũ không nghiêm, sơ suất trong việc giám sát. Mong chủ tịch yên tâm, chuyện này xảy ra là một hồi chuông cảnh báo, sau này tôi sẽ lưu tâm nhiều hơn.
Vương Tử Quân không nói gì, bầu không khí trong phòng như cô đọng lại. Nghiêm Khâm Binh chợt có chút hoảng hốt. Vương Tử Quân lại chủ động giải vây cho mình, chẳng lẽ có ý gì khác?
Khi Nghiêm Khâm Binh đang do dự bất an chợt nghe Vương Tử Quân nói: - Chủ tịch Nghiêm, anh là lãnh đạo ủy ban nhân dân tỉnh kiêm nhiệm cục công an tỉnh, thế nên công tác không thể phân thân được, vị trí này lại phải bỏ ra nhiều tinh lực, rất khó làm cho tốt.
Nghiêm Khâm Binh nhìn nụ cười nhạt của Vương Tử Quân thì cảm thấy trong lòng tối sầm lại, hắn biết rõ Vương Tử Quân sẽ không bỏ qua chuyện lần này, chỉ là không ngờ người này lại hạ cổ tay như vậy, ám hiệu mình nên nhường lại vị trí cục trưởng cục công an.
Phải biết rằng Nghiêm Khâm Binh là phó chủ tịch tỉnh nhưng quan trọng nhất vẫn là kiêm nhiệm cục công an, nếu như hắn nhường lại vị trí cục trưởng cục công an, căn bản không còn lại quyền lên tiếng, chỉ còn lại danh nghĩa mà thôi.
- Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy mình hoàn toàn có năng lực với công tác hiện tại. Nghiêm Khâm Binh trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân căn bản nhìn rõ phản ứng của Nghiêm Khâm Binh, hắn căn bản đã có chuẩn bị của mình. Dù là ai khi bị ép buông lợi ích trong tay thì đều là cực kỳ khó khăn.
Lúc này Vương Tử Quân cười cười nói: - Chủ tịch Nghiêm, tôi chuẩn bị phân công điều chỉnh công tác của các vị phó chủ tịch, hy vọng anh có thể giúp đỡ công tác của tôi.
Điều chỉnh phân công phó chủ tịch? Nghiêm Khâm Binh chợt sững sốt, hắn vốn cho rằng Vương Tử Quân chủ yếu là chĩa về phía mình, không ngờ lại là điều chỉnh phân công các vị phó chủ tịch.
Nghiêm Khâm Binh nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, quan trường Mật Đông luôn nói Vương Tử Quân là người quá văn vẻ yếu đuối, quá đẹp trai, giống như một sinh viên vừa mới ra đời. Nhưng lúc này hắn cảm thấy những người nói như vậy rõ ràng là bị vẻ bề ngoài của Vương Tử Quân mê hoặc. Chủ tịch Vương là người có trí tuệ chính trị, căn bản không có ai trong quan trường Mật Đông có thể so sánh được. Vương Tử Quân là người đứng đầu ủy ban nhân dân tỉnh, tất nhiên có quyền lợi điều chỉnh phân công phó chủ tịch, nhưng sau khi đi vào Mật Đông thì Vương Tử Quân mãi không dùng quyền lợi này, xem ra đây cũng là một nước cờ cực kỳ có mưu đồ.
Khi quyền lực của Vương Tử Quân còn chưa đủ khống chế Mật Đông trong tay, nếu như hắn muốn điều chỉnh phân công, như vậy sẽ thuận lợi phát triển theo ý mình sao? Hắn biểu hiện cực kỳ hiền hòa, luôn giúp đỡ công tác của người khác tiến lên, phân công công tác của các vị cấp phó cũng không có gì thay đổi, thế nhưng mọi thứ đều phải xoay quanh hắn. Điều này không khỏi làm cho người ta chủ quan, giảm bớt cảnh giác, thả lỏng quá mức. Đến một ngày nào đó anh giật mình phát hiện mưu lược chính trị của hắn giống như nước ấm nấu ếch, đó cũng là lúc Vương Tử Quân hoàn toàn khống chế ủy ban nhân dân tỉnh Mật Đông, như vậy hắn sẽ thuận lợi tẩy bài trong ủy ban nhân dân tỉnh.
- Chủ tịch Vương, chuyện này ngài đã thương lượng với bí thư Sầm chưa? Nghiêm Khâm Binh hầu như hỏi câu này theo bản năng, nhưng hắn vừa nói xong thì hối hận, không khỏi sinh ra cảm giác muốn vả vào mặt mình.
Đây đúng là tự vạch áo cho người xem lưng, Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương có mối quan hệ không tốt, cực kỳ vi diệu, chính mình lại hỏi như vậy, chẳng phải nói rằng Vương Tử Quân anh dù là lãnh đạo thứ hai mạnh mẽ ở tỉnh Mật Đông thì việc gì cũng còn cần bí thư Sầm quyết định sao?
Nói như vậy không khác nào đâm dao vào lòng Vương Tử Quân, biết đâu lúc này Vương Tử Quân căn bản không còn chút hảo cảm nào với mình?
Vương Tử Quân cũng không tức giận, hắn cười nói: - Chuyện này tôi đang chuẩn bị báo cáo cho bí thư Sầm, điều chỉnh phân công thâtj ra là một hoạt động thay phiên cương vị rất bình thường, bây giờ từ trên xuống dưới, từ trung ương đến địa phương đều đẩy mạnh công tác luân chuyển cán bộ. Cây chuyển thì chết, người chuyển lại sống, một người làm một công tác thời gian dài sẽ dễ sinh ra tính trơ, khi điều chỉnh phân công thì cực kỳ có lợi cho phương diện thúc đẩy công tác.
Nghiêm Khâm Binh trầm ngâm giây lát rồi nói: - chủ tịch vương, tôi cảm thấy mình tận tâm tận lực với công tác ở cục công an tỉnh, hơn nữa tôi tình nguyện tiếp tục đẩy mạnh sự nghiệp của cục công an tỉnh Mật Đông.
Nghiêm Khâm Binh nói bằng giọng điệu có vài phần chém đinh chặt sắt, hắn muốn dùng phương thức này để nói cho Vương Tử Quân biết mình căn bản không chịu lui bước.
Vương Tử Quân không lên tiếng mà chỉ nhìn Nghiêm Khâm Binh vài lượt.
Nghiêm Khâm Binh rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn cảm thấy đầu kêu o o. Hắn biết Vương Tử Quân rất không hài lòng với một người nắm giữ công tác cục công an tỉnh như mình, thế nhưng nếu ép mình chuyển vị trí cũng không dễ dàng. Vương Tử Quân mặc dù không có quá nhiều hảo cảm với mình, thế nhưng cũng không phải là người muốn gây chiến.
Chẳng qua Nghiêm Khâm Binh thật sự không ngờ Vương Tử Quân là người thường xuyên ra bài không theo quy tắc thông thường nhưng bây giờ lại nhe răng nanh với mình. Chẳng lẽ trước đó người này tỏ ra thờ ơ không quan tâm đến phương diện phân công điều chỉnh chính là vì tích tụ lực lượng chuẩn bị cho ngày hôm nay sao?
Nghiêm Khâm Binh là một vị phó chủ tịch có vị trí không quá cao trong ủy ban nhân dân tỉnh, thế nhưng hắn dựa vào vị trí cục trưởng cục công an tỉnh để được coi như là một vị lãnh đạo ủy ban nhân dân tỉnh có thực quyền. Nếu như Vương Tử Quân dùng phương pháp điều chỉnh phân công để cướp đi vị trí cục trưởng cục công an của mình, như vậy mình sẽ chỉ còn là một thành viên của ủy ban nhân dân tỉnh, thậm chí là cực kỳ yếu thế.