Ngay sau đó, bốn đạo linh quang màu vàng hóa thành kình phong lạnh thấu xương hiện ra, ánh mắt năm người vừa nhìn thầy, lập tức lộ vẽ sầu thảm.
Bốn con Long Bằng Điều nhỏ lúc này đang xúm xít quanh Long Bằng Điều mẹ cất tiếng ngâm nga, đồng thời vươn móng vuốt sắc bén xé rách Thiên Tâm Ti Võng kia. Đối với Thiên Tâm Ti Võng, trong lòng lão Đại cảm hận vô cùng, bôi vì lúc trước nó đã từng bị Thiên Tâm Ti Võng này vây khốn, suýt chút nữa đã không về được.
Luyện Tâm kiếm thu nhỏ lại, bay một vòng trong không trung, sau đó tự động rơi vào sau lưng Lục Thanh. Lục Thanh từ trên không hạ xuống, ánh mắt hết sức lạnh lùng quét nhìn năm người một cái.
Chỉ trong thoáng chốc, năm người cảm thấy mình như vừa lọt xuống hố băng lạnh toát, toàn thân bất giác toát ra từng trận mỗ hôi lạnh làm ướt sũng y phục.
- Tiền bối. ..
- Bốp…..
Nháy mắt, toàn thân Lý trưởng lão bay vèo đi, đập mạnh vào vách cốc, dính luôn trong đó, má bên phải của lão lập tức sưng vù.
Lần này, bốn người còn lại lập tức im thin thít, không dám gây ra chút động tĩnh. Mặc dù đã là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, nhưng Hồng lão nhân vẫn cảm thấy lần này sinh tử không còn do mình tự chủ.
- Ngươi. ..
Sắc mặt Lý trưởng lão đỏ bừng, từ trước tới nay chưa bao giờ lão phải chịu nhục như vậy, thậm chí ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có. Thân là một Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, lão cảm thấy vô cùng căm phẫn, mặc dù đối phương là một Tông sư Kiếm Phách, nhưng cũng không thể làm nhục mình như vậy được.
Lý trưởng lão bước ra một bước, phá đá mà ra, vừa muốn mở miệng. ..
-Bốp. ..
Thậm chí Lục Thanh không thèm nghe một lời giải thích, lại vỗ ra một chưởng.
- Ầm. ..
Chưởng này còn nặng hơn trước, toàn thân Lý trưởng lão khảm sâu vào vách đá chừng mấy trượng, đầu nứt vỡ. Tuy rằng chưa chết nhưng cũng đã bị thương nặng, máu tươi chảy ròng ròng theo vách đá, nhưng không hề làm cho Lục Thanh sinh ra chút lòng thương hại.
Nhìn Thiên Tâm Ti Võng trên người Long Băng Điểu, ánh mắt Lục Thanh ngưng trọng, hai đạo kiếm quang màu tím trắng bắn nhanh ra. Thiên Tâm Ti Võng lập tức xé tan thành mấy mảnh.
Kiếm chỉ Lục Thanh lăng không điểm ra, lực Lĩnh Vực vô biên phóng xuất, bao vây Long Bằng Điểu vào trong.
- Hắn muốn làm gì?
Bốn người Trần trưởng lão sửng sốt, lập tức, cả bốn người lộ vẻ kinh hãi.
- Làm sao có thế như vậy được?
Trần trường lão nói với vẻ không thể nào tin được, giờ phút này, trước mặt lão, thương thế trên người Long Bằng Điểu lập tức khôi phục lại với một phương pháp vô cùng kỳ dị.
Mà thùng ngọc vốn nằm trên tay tên trung niên tự động mở nấp ra, linh huyết trong đó nháy mắt trào ra, tức khắc chảy ngược vào vết thương nơi yết hầu của Long Bằng Điểu. Bằng mắt thường có thế thấy được tốc độ, ngay cả lông trên người cũng như đột ngột hiện ra đầy đủ. Sức sống vốn đã suy yếu cũng đang khôi phục lại với tốc độ kinh người.
Ánh mắt Long Bằng Điểu lộ ra vẻ mệt mỏi, nó mới đạt tứ giai, tổ khiếu thần hải vừa rồi bị thương không nhẹ. Thân thể đầy vết thương, ngũ tạng lục phủ cũng bị thương nặng. Nếu khôi phục theo phương pháp bình thường, cho dù là có đan dược tương trợ cũng cần mất mấy tháng trời mới khỏi. Nhưng lúc này được Lục Thanh dùng lực Lĩnh Vực nghịch chuyển, chỉ trong giây lát đã khôi phục lại như ban đầu, mà Lục Thanh tiêu hao lực Lĩnh Vực lần này cũng nhiều hơn xa lúc khôi phục cho bốn con chim nhỏ.
Lục Thanh cảm thấy lúc này lực Lĩnh Vực của hắn tiêu hao hơn một nửa.
Bất quá Lục Thanh cũng hiểu rằng Lĩnh Vực Phong Lôi của mình vẫn chưa hoàn toàn lột xác thành Lĩnh Vực Thời Không cao nhất. Trong thế giới Thiên Đạo, chỉ có thể sử dụng lực Lĩnh Vực hệ thuộc tính, như vậy sau này có thế xuất ra uy năng càng hùng mạnh hơn.
Nhưng hiện tại uy năng của Lĩnh Vực Phong Lôi cũng đã khiến cho Lục Thanh khá hãi lòng, đặc biệt là uy năng Nghịch Chuyển Thời Không của nó. Tuy rằng không thể kéo dài quá lâu, nhưng chỗ đặc dị của nó khiến cho người ta trông thấy phải rùng mình kinh hãi.
Một lúc sau. Long Bằng Điểu giương cánh bay lên, đôi cánh vỗ mạnh, nháy mắt hóa thành một đạo điện quang màu vàng giữa không trung. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, sau đó linh khí Cương Phong trong không gian nhanh chóng hội tụ, xông mạnh mẽ vào trong tổ khiếu thần hải của nó. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc đầu, linh khí Cương Phong chỉ hội tụ từng trận nhỏ, nhưng sau vài lần hô hấp, đã trở thành nhưng trận lốc xoáy Cương Phong màu trắng rất lớn, mà lúc này Long Bằng Điểu đã bị bao vậy hoàn toàn trong đó.
Từng đạo khí Động Hư nho nhỏ đồng thời sinh ra, vờn quanh cuồng phong màu trắng kia, một vòng sóng gợn không gian rõ ràng khuếch tán ra bốn phía.
Lúc này trên chín tầng mây, tiếng sấm rền cuồn cuộn vang lên, lôi văn màu tím đen hội tụ, dần dần bao phủ trong phạm vi vài dặm không gian.
- Lôi kiếp u?
Lục Thanh hơi sừng sốt, sau đó lập tức gật gật đầu:
- Phá rồi lại lập, đúng là lúc này.
Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi, lôi kiếp kia đã ngưng tụ xong, tuy rằng Lục Thanh có cách trợ giúp Long Bằng Điểu chống đỡ lôi kiếp, nhưng đây là lần lôi kiếp đầu tiên của Long Bằng Điểu, Lục Thanh vẫn hy vọng nó có thế dựa vào Tu vi của chính mình mà vượt qua, mượn lực lượng của người khác rốt cục cũng không phải là chính đạo.
Một đạo Thiên Lôi màu tím tinh khiết to bằng thùng nước từ trên trời đánh xuống, không gian phá nát, ngưng lại phía trên cơn trốt xoáy Cương Phong kia. Nhưng ở trên cơn trốt xoáy, khí Động Hư tối đen bất chợt tăng vọt, mở ra từng đạo không gian Động Hư hẹp dài đạo Thiên Lôi kia lập tức bị xé nát ra làm nhiều mảnh, sau đó tan biến.
Rốt cục không hổ là hung thú có được huyết mạch trực hệ của hai đại hung thú đứng đầu thời thượng cổ, uy năng thiên phú của Long Bằng Điểu khiến cho Lục Thanh cũng thấy cảm khái trong lòng.
Lôi kiếp xoay tròn, hung thú tứ giai muốn đột phá ngũ giai phải vượt qua tứ trùng lôi kiếp, tính cả đạo lôi kiếp lột xác cuối cùng là bốn đạo Thiên Lôi. Sau khi đạo thứ nhất bị Long Bằng Điểu tiếp được, ngay sau đó, đạo thứ hai và thứ ba không ngờ dung hợp lại, hóa thành lôi cầu tròn to mấy chục trượng.
Lôi cầu màu tím đen dẫn động lôi khí trong không trung, giống như sao băng rơi xuống, đánh mạnh xuống cơn trốt xoáy Cương Phong cao mấy trăm trượng kia.
Cuộn sóng không gian mênh mông bằng bạc khuếch tán ra, uy thế của quả lôi cầu này đã vượt xa tứ trùng lôi kiếp bình thường, cho dù so với ngũ trùng lôi kiếp cũng không kém hơn bao nhiêu.
Lục Thanh biết huyết mạch hung thú có thiên phú càng cao, thử thách của lôi kiếp càng nghiêm khắc. Phàm mọi việc có chính tất có phản, không có chuyện không làm mà hưởng.
- Ẩm. ..
Một tiếng nổ nang trời vang lên, toàn bộ hạp cốc như run rẩy thật mạnh, núi đá từ trên vách tuôn xuống. Trong không gian, cơn trốt xoáy Cương Phong kia đang theo dõi quả lôi cầu không lổ hết sức chăm chú.
Bốn con chim non bên cạnh Lục Thanh lo lắng kêu lên, chúng biết không thể nhúng tay vào lôi kiếp của hung thú, cho dù chúng vô cùng tin tưởng Lục Thanh, nhưng cũng không có chuyện vừa mở miệng đã có thể khiến Lục Thanh ra tay.
Lục Thanh đưa tay vuốt ve chiếc sừng trên đầu một con, mĩm cười nói:
- Yên tâm đi, có ca ca ở đây, sẽ không có chuyện gì.
Lúc này trong cơn trốt xoáy Cương Phong truyền ra một tiếng hót uy nghiêm, tiếng hót này vang dội như rồng như hổ, kỳ dị vô cùng, nhưng uy nghiêm trong đó lộ ra cũng cực kỳ bá đạo. Lục Thanh đoán rằng dù là hung thú lục giai thông thường, dưới uy nghiêm như vậy cũng phải nhượng bộ thối lui.
Ngay tức khắc, từ tâm của cơn trốt xoáy Cương Phong, một đạo cực quang màu trắng bắn ra, xuyên thấu lôi cầu khổng lồ, ở giữa cực quang còn có một đường linh tuyến màu đen to bằng ngón tay. Đường linh tuyến màu đen này mở ra, lập tức một đạo không gian Động Hư cao một trượng, rộng một thước đen ngòm mở ra giữa lôi cầu. Gần như không có chút năng lực chống cự, lôi cầu kia lập tức bị nuốt chửng.
Trên chín tầng mây, lôi kiếp rền vang giận dữ, kiếp vân màu tím đen quay cuồng, ở giữa kiếp vân hiện ra một điểm màu tím đen, sau đó nháy mắt hóa thành một đạo Thiên Lôi màu tím đen to bằng cánh tay, nháy mắt đã đánh vào giữa tâm cơn trối xoáy Cương Phong.
Một tiếng hót đau đớn vang lên, ngay sau đó, cơn trốt xoáy Cương Phong tiêu tan, lộ ra Long Bằng Điểu trong đó. Giờ phút này, chỉ thấy toàn thân Long Bằng Điểu quấn đầy lôi quang màu tím đen ngưng tụ thành thực chất. Lôi quang này xâm nhập vào từng chiếc lông thớ thịt của nó, đồng thời linh khí Cương Phong và khí Động Hư hội tụ, chảy về phía tổ khiếu thần hải của nó.
Đây là lôi kiếp lột xác thay hình. Hung Thú đạt tới ngũ giai có thế biến hóa lớn nhỏ, là nhờ công lao của đạo lôi kiếp lột xác thay hình này. Lục Thanh có thể ngăn đạo lôi kiếp lột xác thay hình này, nhưng sau này, Long Bằng Điểu cũng sẽ không có nâng lực biến hóa lớn nhỏ.
Cho dù Lục Thanh nhờ vào thân Long Vương cũng có thể ngưng tụ ra đạo lôi kiếp lột xác thay hình này, nhưng Lục Thanh cũng không cho rằng lôi kiếp do mình ngưng tụ ra sẽ tinh thuần được như lôi kiếp trời sinh hôm nay.
Bốn con chim non bên cạnh kinh hoảng kêu lên, bên trong hạp cốc lúc này đá chạy cát bay, thân hình khổng lồ của Long Bằng Điểu quay cuồng trên mặt đất, thú cốt toàn thân rung động. Thân hình khổng lồ của nó không ngừng co rút khi lớn khi nhỏ, khi lớn hai cánh giang ra rộng chừng hai trăm trượng, khu thu nhỏ lại, hai cánh giang ra thậm chí không tới một trượng.
Linh huyết màu vàng nhạt từ mỏ chim trào ra, ánh mắt Lục Thanh nhìn chăm chú vào Long Bằng Điểu, sau đó liếc nhìn kiếp vân ở trên cao. Lôi kiếp lột xác thay hình đã giáng xuống. Lục Thanh cũng không còn e ngại gì nữa, thần niệm thoáng động, lực Lĩnh Vực màu tím trắng toát ra bao vây Long Bằng Điểu vào trong.
Mà lôi quang đang hoành hành trên thân thể Long Bằng Điểu cũng ngưng trệ lại trong nháy mắt.
- Không thể nào. ..
Bốn người bọn Trần trưởng lão nhìn nhau, quả thật không thể nào tin được vào hai mắt mình, đồng thời ánh mắt bọn chúng nhìn Lục Thanh tràn đầy kinh sợ.
Lôi kiếp. ., không ngờ người này có thế chống lại lôi kiếp, nhưng ý chí thiên địa vẫn không khiển trách, làm sao có thể như vậy được?
Bất chợt bốn người nhìn thấy lôi quang vốn lúc trước hoành hành ngang ngược trên thân thế Long Bằng Điểu, lúc này bất đầu bao phủ toàn thân nó, sau đó dần dần thấm vào trong.
Đôi mắt màu vàng nhạt của Long Bằng Điểu lộ vẻ kinh ngạc, nhưng nó không chút nghi ngờ Lục Thanh, thấy vậy bèn điều động linh lực trong thú đan vừa mới tiến giai, phối hợp lột xác thay hình rèn luyện thú thể của mình.
Sau nửa canh giờ, kiếp vân trên chín tầng mây đã tan đi, mà Lục Thanh cũng giải trừ lực Lĩnh Vực của mình.