“Đầu trọc, lấy cho anh mấy bình rượu lại đây!” Tên đàn ông đáng khinh vừa rồi đưa đồ ăn chỉ vào một phục vụ nói.
Nhân viên phục vụ được gọi đầu trọc kia kỳ thật có một mái tóc dài sóng vai, dùng da gân đơn giản cột sau đầu, nhưng, bởi vì lúc hắn vừa tới là đầu trọc, cho nên mọi người gọi theo thói quen, sau khi tóc hắn đã dài mọi người vẫn gọi đầu trọc.
Tên phục vụ đầu trọc theo lời cầm mấy bình rượu ngon, lập tức bị đoạt mất.
“Còn đứng làm gì? Đi a! Chúng ta là làm việc vặt, không có tiền boa cho ngươi!” Người đàn ông đáng khinh uống một ngụm rượu, hung tợn mà nói.
“Toàn bộ rượu hôm nay tính cho ta, có thể hay không…… Để ta nhìn một cái?” Đầu trọc vừa nói, vừa qua khe hở phòng nghỉ nhìn xung quanh.
Người đàn ông đáng khinh hiểu rõ mà vỗ vỗ bả vai đầu trọc, nói: “Tiểu tử ngươi! Xem đi xem đi! Ha ha ha……”
Trong phòng, rất nhiều cô gái bởi vì dược hiệu đã phát tác, bên trong một mảnh xuân ý dạt dào, đầu trọc nhìn đến mặt đỏ tai hồng.
“Đủ rồi đủ rồi a! Boss sắp sửa đến đây rồi!” Người đàn ông đáng khinh thúc giục nói.
Thấy đầu trọc lưu luyến mà nhìn bên trong dò xét, bị người đàn ông đáng khinh lôi ra, nói: “Nhìn ngươi không tiền đồ kìa!”
Mọi người cười vang.
Toilet nam.
Giờ phút này trên mặt đầu trọc đã hoàn toàn không còn vẻ mặt đáng khinh vừa rồi, thần sắc ngưng trọng mà gửi đi một tin nhắn.
-
Một khách sạn cao cấp ở Indonesia.
Đêm qua sau khi nhận được tin tức, Lãnh Tư Thần lập tức điều động máy bay tư nhân bay tới Indonesia.
Thành phố A bên kia, Hướng Viễn gọi điện thoại tới: “Lão đại, trong nước đã tra xét toàn bộ nhật ký xuất cảnh, hoàn toàn không có tin tức, gần rạp chiếu phim cũng không có người nhìn thấy nhân vật khả nghi.”
“Tiếp tục tra.” Lãnh Tư Thần sắc mặt âm trầm mà cúp điện thoại.
Lương Khiêm đi theo Lãnh Tư Thần cùng tới Indonesia nôn nóng nói:“Indonesia bên này chúng ta cũng đã tìm hiểu, nhưng, không có bất cứ điều kiện manh mối gì, nơi rộng lớn như vậy muốn tìm một người thật sự là……”
Nhìn vẻ mặt đáng sợ của Lãnh Tư Thần, Lương Khiêm không dám tiếp tục nói nữa.
Đã một ngày một đêm, vẫn không có bất cứ tin tức gì, cô dường như là bốc hơi khỏi nhân gian rồi vậy.
Nếu bọn bắt cóc là vì tiền, hẳn là sẽ gọi điện thoại làm tiền, nhưng, điện thoại nhà của Hạ Úc Huân và của anh đều không có phản ứng.
Nếu đối phương chỉ là vì muốn Hạ Úc Huân biến mất, vậy thật sự nguy hiểm.
Chuyện lớn như vậy, anh tất nhiên là không thể gạt Hạ Mạt Lâm, chuyện bọn họ lén lút qua lại cũng bị ép đưa ra ngoài ánh sáng rồi.
Người có thể làm loại chuyện này sẽ là ai đây?
Hạ Mạt Lâm bên kia căn bản không thể chọc tới người nào, Âu Minh Hiên nói là Bạch Thiên Ngưng, nhưng hiện tại cô còn nằm ở trên giường, chưa qua khỏi thời kỳ nguy hiểm……
Cho dù là cô, anh cũng không có biện pháp hỏi ra đáp án a!
Lúc này, tiếng chuông di động của Lãnh Tư Thần đột nhiên vang lên, chẳng lẽ là bọn bắt cóc?
Lãnh Tư Thần vội vàng cầm lấy di động, nhìn thấy một tin nhắn mới được gửi đến.
[ Người ngươi muốn tìm ở Wall, 20 phút sau sẽ bắt đầu hội đấu giá, mau đến. ]
Nhìn tin nhắn kia, sắc mặt Lãnh Tư Thần đột biến.
“Lão đại, làm sao vậy?”
“Cô ấy ở Wall!”
Không nghĩ tới cô thật sự bị bán vào nơi này, hy vọng cô còn chưa xảy ra chuyện. Tiểu Huân, chờ anh!
“Đi tra một chút chủ nhân số này!” Lãnh Tư Thần đưa điện thoại di động cho Lương Khiêm, nhanh chóng mặc áo khoác.
Lương Khiêm nhìn dãy số xa lạ phát tin nhắn tới, kinh ngạc nói, “Wall không phải quán ăn đêm nổi tiếng nhất phía Đông Indonesia sao? Tối thứ Hai mỗi tuần đều sẽ cố định cử hành một lần hội đấu giá. Chị dâu chẳng lẽ là bị……”
Nếu thật là nơi đó, vậy có thể phiền toái rồi!
Ông chủ đứng sau quán ăn đêm kia nghe nói rất có địa vị, tuyệt đối là nhân vật không thể trêu vào.