Ảnh Đế Đầu Óc Hỏng Rồi

Chương 20

17.

Lương Nhung chụp xong một bộ ảnh thì vừa vặn nhìn thấy Tống Ninh cười híp mắt, cúi đầu nâng cốc cà phê trong tay.

“Có chuyện gì vui sao?” Lương Nhung hỏi.

Tống Ninh vội vã ngẩng đầu lên, “Không có gì, anh chụp xong rồi sao?”

“Nhanh thôi, còn một bộ ảnh nữa. Em đói bụng không, nếu đói thì anh bảo trợ lý đi mua chút đồ ăn.”

“Không cần đâu, em chờ anh.” Tông Ninh ôn nhu nhìn hắn, khóe mắt cong lên vui vẻ.

Lương Nhung sững sờ, không tự chủ được kéo tay Tống Ninh.

“Làm sao vậy?” Tống Ninh hỏi.

Lương Nhung nói, “Có chút muốn hôn em.”

18.

Đương nhiên Lương Nhung không làm như vậy, xung quanh đây có rất nhiều người, hắn không phải loại người tú ân tú ái trước mặt người khác.

Tống Ninh đỏ mặt, đẩy đẩy hắn, “Nhanh đi thay quần áo đi, stylist* còn đang đợi anh kìa.”

*Stylist: người cố vấn về trang phục cho các ngôi sao khi xuất hiện trên công chúng hay trên các phương tiện truyền thông.

Nói rồi chỉ chỉ một suất ca đeo mắt kính nhã nhặn ở phía xa.

Lương Nhung quay đầu lại liếc nhìn một cái, nói, “Đó không phải là stylist, cậu ta là phó tổng giám công ty tài trợ trang phục.”

Tống Ninh thuận miệng nói, “Phó tổng giám đốc kia thật đẹp trai, có thể tự mình đi chụp ảnh tạp chí được rồi.”

Lương Nhung đột nhiên siết chặt tay Tống Ninh.

Tống Ninh nhanh chóng lại bổ sung, “Đương nhiên là không thể so được với anh rồi, anh là giỏi nhất.”

19.

Chụp xong cũng đã hơn tám giờ, Tống Ninh cùng Lương Nhung lên xe bảo mẫu rời đi.

Quản lý cũng cùng lên xe, lấy ra một phần kế hoạch đưa cho Lương Nhung.

“Hôm nay vừa mới đưa tới. Là một chương trình do Banxian TV phát hành. Chủ đề là cuộc sống nông thôn của các minh tinh. Dài mười hai tập, cậu nghĩ sao?”

Lương Nhung dựa ra đằng sau, không hứng thú lắm nói, “Chị biết, tôi chưa từng tham gia loại chương trình như vậy.”

“Mỗi khách mời đều được mang theo một người bạn cùng tham gia.” Cô nói rồi liếc nhìn Tống Ninh, “Tôi nghĩ chủ đề này khá hay.”

Lương Nhung trong nháy mắt thẳng sống lưng, hai mắt nhìn chằm chằm Tống Ninh, tuy không nói ra nhưng trên mặt đã viết đầy mong đợi.

Tống Ninh buồn cười nhìn hắn, ánh mắt này cậu rất quen thuộc, bởi vì năm đó Lương Nhung mười sáu tuổi mang theo ánh mắt này cầu cậu dẫn hắn đi công viên trò chơi.

20.

Chuyện hôm nay có chút đột ngột, Tống Ninh kéo kéo tay Lương Nhung, nhỏ giọng nói, “Em cảm thấy có chút không thích hợp, em chưa từng lên tivi bao giờ, cái gì cũng không biết.”

Lương Nhung cười nói, “Không sao, chỉ cần hai chúng ta là được.”

Tống Ninh xấu hổ, cúi thấp đầu.

Quản lý ngồi bên ghế phó lái dụi dụi mắt.

Lương Nhung nói với quản lý, “Trước tiên cứ ký đi, nhưng phải có điều kiện, nếu A Ninh không thích đi thì không bắt ép em ấy đi.”

Quản lý nói, “Được, nhưng cậu phải khống chế một chút, đừng làm hành động quá mức, dù sao cũng không phải chương trình tình yêu.”

Lương Nhung nhàn nhạt trả lời, “Biết rồi.”

21.

Không bao lâu, Lương Nhung đã ký hợp đồng với *Half Fairy Farm, chính thức trở thành khách mời của chương trình. Tập đầu tiên sẽ được quay vào tuần sau.

*Cái này dịch ra là nông trại bán tiên, mình thấy không hay nên để tên tiếng anh nhé.

Hôm nay, Lương Nhung tới đón Tống Ninh tan tầm, trên đường về hỏi cậu, “Kịch bản được gửi tới rồi, hay là em đến nhà anh cùng nhau nghiên cứu.”

Tống Ninh không hiểu hỏi, “Chương trình thực tế mà cũng có kịch bản?”

Lương Nhung chuyên tâm lái xe, chậm rãi giải thích cho cậu, “Chương trình thực tế phần lớn là để khách mời tự phát huy, nhưng một số vấn đề vẫn cần được sắp xếp trước, phòng trường hợp không thể kiểm soát, hơn nữa mỗi người đều có một tính cách thiết lập. Cái này từ trước đến nay đều như vậy.”

Tống Nhung từng thấy cụm từ “tính cách thiết lập” trên weibo rất nhiều lần. Cảm thấy Lương Nhung nói không sai nên đồng ý cùng hắn về nhà thương lượng kịch bản.

22.

Từ sau khi Lương Nhung khỏi bệnh, Tống Ninh rất ít khi tới nhà hắn, lần cuối cùng cũng đã qua nửa năm.

Hai người vào cửa thì nhìn thấy dì giúp việc nhà Lương Nhung đang quét dọn. Bà đã làm cho Lương Nhung rất nhiều năm, mỗi ngày đều làm từ sáng sớm tới tối muộn.

Trước đây, khi tới nhà chữa bệnh cho Lương Nhung, Tống Ninh cùng bà nói chuyện phiếm, bà rất thích cậu.

Thời gian lâu như vậy mới gặp lại, bà vô cùng vui mừng, nhanh chóng thả máy hút bụi xuống, chạy tới nói chuyện với Tống Ninh.

Tống Ninh cũng rất vui, cùng bà nói rất nhiều. Khi hai người nói chuyện tới hăng say, còn Lương Nhung thì yên lặng đứng đằng sau.

Bà hỏi Tống Ninh, “Sao hôm nay lại tới đây? Có phải đầu óc Lương tiên sinh lại có vấn đề không?”

Tống Ninh nghe vậy, ánh mắt lơ đãng liếc nhìn Lương Nhung, vừa vặn nhìn thấy hắn lén lén lút lút lấy một bao đồ khả nghi ra, giấu vào ngăn kéo.

Tống Ninh quay đầu lại đáp, “Đúng vậy, lại hỏng rồi.”