“Di, công tước đại nhân?” nhìn thấy thân ảnh quen thuộc trong hoa viên, Annie không tự chủ được mà đi tới. Ánh trăng rơi xuống vừa vặn trên khuôn mặt nam nhân, còn một nửa khuôn mặt hắn khuất trong bóng đen, vẻ tuấn mỹ nhuốm thêm chút tà khí. “Sao ngài lại ở trong này?” thiếu nữ tốc vàng tiến lên một bước, bỗng nhiên thấy được Cesare đang ôm một nữ nhân trong lòng. Tuy rằng bị áo choàng bao phủ kín kẽ, nhưng Annie vẫn nhìn ra được, đó là một nữ nhân nhỏ nhắn. cánh tay phải của Cesare vắt ngang bên hông nàng, đem cả người nàng tựa vào trong ngực mình. Xuyên qua ánh trăng mông lung, đôi chân nhỏ lộ ra càng thêm đáng yêu. “Tiểu thư West.” Cesare hơi vuốt cằm, thanh âm của hắn có chút khàn khàn, âm cuối còn mang theo chút run rẩy. Annie có chút kỳ quái nhìn hắn, tại sao nàng lại cảm thấy thanh âm của công tước đại nhân có gì là lạ?
Annie tất nhiên là đoán không được, nam nhân trước mặt đang cố gắng đè nén tiếng hừ trong cổ họng, bởi vì ƈôи ȶhịȶ của hắn đang bị tiểu huyệt ướt át, nóng ẩm hàm chứa, nhuyên thịt trong tiểu huyệt tầng tầng lớp lớp giữ chặt lấy ƈôи ȶhịȶ, tựa như những cái miệng nhỏ nhắn không ngừng hút, muốn đè ép ƈôи ȶhịȶ bắn ra tinh dịch đậm đặc. Tiểu hỗn đản! Cesare nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ, chờ trở lại tẩm cung, bản thân nhất định phải giáo huấn thật tốt cái miệng nhỏ không nghe lời của em gái nhà mình. Diệp Huyên không ngừng kêu khổ trong lòng, không dám có chút động tác khác, cả người nàng cứng ngức dựa vào lòng Cesare, nếu Annie phát hiện nữ nhân trong lòng Cesare là mình, vậy thì nàng liền xong đời. Lại cố tình Annie là người bạn tốt nhất kiêm nữ quan bên người Margaret, hai người sơm chiều ở chung, nàng vô cùng hiểu rõ Margaret.
Trong tình huống căng thẳng như thế, hoa huyệt nhỏ hẹp càng thêm khít khao. ƈôи ȶhịȶ nóng cắm trong dũng đạo nóng bỏng, mỗi khi Diệp Huyên vô thức co rút vách tường, lại nhẹ nhàng hấp chặt ƈôи ȶhịȶ thêm một chút. Nhuyễn thịt bên trong hoa huyệt không ngừng mấy máy, giữa hai chân thiếu nữ đã sớm là một mảng hỗn độn, ɖâʍ thủy tí tách rơi xuống không ngừng. “Công tước đại nhân, ngài ở trong này làm?” tuy rằng rất muốn biết nữ nhân trong lòng Cesare là ai, nhưng Annie vẫn duy trì thái độ dè dặt, khắc chế bản thân không nhìn vào bóng lưng kia. “Ân...” từ trong xoang mũi Cesare bỗng bật ra tiếng kêu đau đớn, hắn không thể nhịn được nữa, hung hăng vỗ lên mông Diệp Huyên, “tiểu ɖâʍ vật, hấp thật nhanh.”
“Nha!” Annie kinh ngạc che miệng, khuôn mặt đỏ bừng thối lui vài bước. Đã bị phát hiện, Cesare cũng lười tiếp tục che dấu, hắn cười như không cười nhíu mày: “Như ngươi đã thấy, West tiểu thư.” Hắn vỗ vỗ llen người nữ nhân trong lòng, “Tiểu tao hóa này bỗng nhiên phát lãng, lắc lắc thân thể cầu ta đâm nàng. Ta luôn luôn tôn trọng thỉnh cầu của các vị nữ sĩ, tự nhiên muốn thỏa mãn nguyện vọng của nàng.” “Công tước đại nhân, ngài, ngài làm sao có thể...”
Annie đỏ mặt nói không nên lời, Cesare không chú ý đến nụ cười e thẹn trên mặt nàng. Tâm thần nam nhân đều bị tiểu tao hóa trong lòng hấp dẫn, đại khái là bị ngôn từ hạ lưu kích thích, thiếu nữ chảy ra càng nhiều ɖâʍ thủy, hoa tâm cũng bắt đầu ngứa ngáy khó chịu. Diệp Huyên không kìm được mà vặn vẹo hai cái, bàn tay nhỏ bé bắt đầu dao động trên người Cesare, cách lớp tơ lụa, như có như không khảy nhẹ vài cái lên đầu ɖú hắn. “Lại phát lãng?” Cesare khẽ cười nói, ngay trước mặt Annie, cánh tay đang ôm lấy Diệp Huyên bắt đầu vuốt ve Diệp Huyên tuyết đồn, tầm mắt Annie bị tấm áo choàng cản trở, bàn tay kia không tiếng động vói vào dưới làn váy Diệp Huyên.
Đầu tiên, bàn tay kia kẹp lấy hoa môi thiếu nữ, sau khi niết vài cái liền bắt đầu kìm lấy tiểu hoa châu
giữa hoa môi đã sớm sưng đỏ. Diệp Huyên cắm chặt răng, liều mạng nhẫn nhịn tiếng rên rỉ. Nhưng Cesare cố tình lại thấy không đủ, kẹp chặt lấy tiểu hoa châu, vừa kéo vừa niết, còn dùng ngón tay búng lên. “A...” tiếng rên rỉ vừa thốt ra, Diệp Huyên lập tức cắn vào ngực Cesare, chỉ mong vừa rồi Annie không nhận ra âm thanh của nàng. Trong lòng vừa tức vừa hận, cái lưỡi cuốn lấy nút áo Cesare, mất không ít khí lực mới cởi ra được, nàng bắt đầu dùng sức ʍút̼ cơ bắp trước ngực hắn.
Nhưng khi ʍút̼ độ mạnh yếu không nắm giữ tốt, Cesare nàng thiếu nữ đang chôn đầu trước ngực mình, sau đó, âm thanh chậc chậc liền cang lên, vô cùng vang dội. “A...” Cesare thanh âm trầm thấp, “Xem ra tiểu tao hóa này chờ không kịp nữa rồi.” Hắn ngẩng đầu nhìn Annie, “West tiểu thư, thứ lỗi ta không thể ở lâu. Hoa huyệt của tiểu gia hỏa ngứa ngáy khó nhịn, ta phải trở về hung hăng thao nàng, khiến nàng học được cách làm một cô gái ngoan ngoãn.” Vừa dứt lời, hai tay hắn nâng mông Diệp Huyên, ở bên tai nàng thấp giọng nói: “Lily, kẹp chặt thắt lưng anh trai.” Thiếu nữ nhỏ giọng thì thầm: “Ta mới không cần.” nhưng hai chân nàng vẫn vây quanh thắt lưng hẹp của nam nhân, căn ƈôи ȶhịȶ nóng bỏng kia cũng theo đó mà cắm càng sâu vào trong.
Hai người đều không có dư thừa tinh lực mà chú ý phản ứng của Annie, Cesare ôm em gái mình bước nhanh về tẩm cung, mỗi một bước đi, ƈôи ȶhịȶ ở trong tiểu huyệt lại trừu sáp một chút. ƈôи ȶhịȶ nam nhâ vừa thô vừa dài, nhiều lần đỉnh đến khối nhuyễn thịt nơi hoa tâm. Diệp Huyên miệng ngậm đầu ɖú Cesare nhưng vẫn không ức chế được tiếng rên rỉ. Từ hoa viên đến tẩm cung chỉ khoảng vài trăm thước, vậy mà bọn họ lại đi hết 20 phút. Chờ đến khi trở lại tẩm cung, Diệp Huyên đã cao trào hai lần. trong nháy mắt khi Cesare rút ra ƈôи ȶhịȶ, tiểu huyệt lại phun ra một cỗ ɖâʍ thủy. Thiếu nữ âʍ ɦộ dính đầy trọc dịch, ɖâʍ thủy lại theo hoa khẩu chảy xuống, đem thảm thiên nga thấm ướt một mảng lớn. “Tiểu ɖâʍ oa!” xoẹt một tiếng, Cesare rõ ràng, lưu loát xé rách váy trên người nàng. Trong mắt nam nhân ȶìиɦ ɖu͙ƈ đã nhuộm kín hừng hực cháy như hỏa diễm, dường như sẽ ngay lập tức dâng trào, đem Diệp Huyên đốt thành tro.
Hắn bắt lấy hai chân Diệp Huyên, đem thân thể non mềm của thiếu nữ nâng lên. ƈôи ȶhịȶ dữ tợn đáng sợ dính đầy ɖâʍ thủy, Diệp Huyên duyên dáng gọi to một tiếng, huyệt khẩu nhỏ bé trong nháy mắt bị mở rộng ra, côn tịt cắm vào tận cùng, nặng nề đâm vào nơi hoa tâm. “A, anh trai... quá sâu, không cần... nơi đó bị đỉnh mở, nha!” Cesare động tác trừu sáp vừa nhanh lại vừa mạnh, cảm giác cao trào vẫn chưa đi qua, hoa huyệt đang ở thời điểm mẫn cảm nhất, Diệp Huyên cảm thấy hoa tâm bủn rủn vô cùng, miệng tử cung hắn ngoan lệ đỉnh mở ra, “A!” nàng hét lên một tiếng, cả quy đầu đều đã đâm vào.
Cesare đưa tay đánh lên ɖú nàng một cái: “Nơi đó là nơi nào? Tiểu tao hóa, lúc trước không phải còn cầu anh trai giết chết ngươi, có phải hay không cao trào xong liền trở mặt?” hắn tiếp tục ba ba ba đánh lên ɖú nàng, trên nhũ thịt trắng nõn rất nhanh liền xuất hiện dấu hồng ngân ɖâʍ mỹ. Cesare càng hưng phấn, đem hai chân thiếu nữ mở lớn ra, đem ƈôи ȶhịȶ hung hăng đỉnh vào trong tử cung nàng. “A!... muốn hỏng rồi... Anh trai, muốn hỏng rồi!” Diệp Huyên khóc hô, liều mạng vặn vẹo thân thể, trước mắt nàng một màn trắng xóa, cảm thấy bản thân sẽ thực sự chết dưới thân Cesare, “Tha ta đi, anh trai, ta không dám phát lãng nữa...”
“Đã muộn.” Nụ cười Cesare bạo ngược, tàn khốc, hắn nhéo trái dâu trước ngực thiếu nữ, theo tần suất trừu sáp mà nhu lộng, đem núm ɖú đỏ au kéo dài ra, “Tiểu ɖâʍ phụ nếu không phát lãng, làm sao có thể gọi là tiểu ɖâʍ phụ?” hắn nhẹ giọng cười nói: “Kỳ thực ngươi rất thích phải không Lily, tiểu huyệt vừa nhuyễn vừa ẩm, lại hấp nhanh như vậy, có phải hay không sáng sớm sẽ chờ anh trai tới thao nát ngươi.” “Không có, ta không có...” Diệp Huyên phản bác theo bản năng, lại tiếp tục bị hắn nhéo chặt núm vú.
“Đến cùng là có hay không?” thanh âm Cesare lạnh băng nhuốm màu ȶìиɦ ɖu͙ƈ. “Có...” thiếu nữ khóc thút thít, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng càng thêm điềm đạm, đáng yêu, làm cho người ta thầm nghĩ hung hăng chà đạp nàng, đem bụng nhỏ nàng làm trướng lên, phun vào tinh dịch đậm đặc, khiến nàng không còn khí lực giãy giụa. “Tao hóa, chỉ suốt ngày nghĩ đến câu dẫn anh trai, tao hóa!” Cesare cắn một ngụm lên hộ khẩu Diệp Huyên, “Ngươi câu dẫn anh trai là muốn làm cái gì, hửm?”
Ý thức Diệp Huyên đã hoàn toàn mơ hồ, khoái cảm kịch liệt xâm nhập hạ thân, nàng giống như một con cá mắc cạn không ngừng thở hổn hển, khóe miệng rớt ra chỉ bạc, đều bị Cesare nhanh chóng ɭϊếʍƈ không còn gì. “Ta muốn... ta câu dẫn anh trai sáp ta, ta thích thịt heo bổng của anh trai, muốn anh trai bắn cho ta... A, làm chết ta... làm nát tiểu huyệt của ta...” “Có phải hay không chỉ muốn anh trai sáp ngươi.” Cesare ồ ồ hít thở, hắn cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của thiếu nữ vừa ɭϊếʍƈ vừa ʍút̼, hai mắt gắt gao nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập ȶìиɦ ɖu͙ƈ, cái miệng sưng đỏ như hắn mong muốn phun ra ɖâʍ từ lãng ngữ.
“Chỉ muốn anh trai sáp ta, tiểu huyệt của ta chỉ cấp anh trai làm... A, anh trai, muốn tới...” Diệp Huyên bắt lấy tay Cesare, cả người kịch liệt lay động, ɖâʍ huyệt giữa hai chân mở lớn bị ƈôи ȶhịȶ nam nhân cắm vào, mã mắt nơi quy đầu buông lỏng, một cỗ tinh dịch nồng đậm phun vào trong tử cung nàng. Hai chân Diệp Huyên vô lực rũ xuống, tinh dịch nóng bỏng vẫn tiếp tục phun vào, thiếu nữ vô thức run rẩy, ngay cả khí lực để rên rỉ cũng không có.
Cảm giác cao trào qua đi, bị Cesare ôm đặt trên giường, đầu óc mơ hồ của nàng mới khôi phục được một chút tỉnh táo. Cố gắng chống đỡ ngồi dậy, chỉ thấy Cesare đang cởi quần áo đã dính đầy tinh dịch của hắn xuống. “Anh trai.” Diệp Huyên có chút dự cảm không rõ ràng, nàng kìm không được mà co rúm người lại, “Ngươi muốn đi tắm?” “Đương nhiên không phải.” Cesare khó có dịp nở nụ cười mang theo chút ôn nhu, tựa như thợ săn đang nhìn con mồi của mình. Hắn toàn thân trần trụi bước lên giường, đem mấy lọn tóc dính trước trán Diệp Huyên vuốt ra sau tai. Hạ thân nam nhân, ƈôи ȶhịȶ vừa mới bắn tinh cũng không có nhuyễn xuống, ngược lại càng trướng to hơn.
Hắn bắt lấy mắt cá chân Diệp Huyên, nàng cảm thấy đất trời đảo lộn, Diệp Huyên đã bị nam nhân áp dưới thân. Khuôn mặt chôn trong chăn đệm tơ lụa, eo nhỏ bị bàn tay to lớn dễ dàng nhấc lên, bị hắn biến thành bộ dáng quỳ nằm sấp mông cao cao nhếch lên. “Anh trai còn chưa thỏa mãn dục vọng của ngươi.” Cesare ở bên tai nàng nhẹ giọng nói, đầu lưỡi nóng ẩm ɭϊếʍƈ lên vành tai thiếu nữ, thanh âm nam nhân trầm thấp như ác ma. Diệp Huyên run run, cảm giác được một căn ƈôи ȶhịȶ nóng bỏng đứng thẳng nơi bản thân huyệt khẩu, “Cho nên, kế tiếp anh trai sẽ làm ngươi dục tiên dục tử.”