Bên trong điện chỉ nghe được tiếng bàn tay đánh lên da thịt phát ra từng đợt ba ba, cùng thanh âm thiếu nữ tinh tế rên rỉ. ɖâʍ thủy giữa hai chân Diệp Huyên chảy ra càng nhiều, mùi thơm ngào ngạt giống như hương hoa không ngừng phiêu tán trong không khí, phối hợp với âm thanh ɖâʍ mỹ, khiến thân thể thiếu nữ nhanh chóng muốn bốc cháy. Lúc này nàng thật sự không chịu nổi, cũng bất chấp mặt mũi, nhỏ giọng khẩn cầu: “Sư phụ, sư phụ, A Huyên chịu không nổi... Van cầu người, đừng đánh...”
Trương Diễn cũng không có ép buộc nàng, nghe lời dừng động tác trong tay: “Được rồi, vậy vi sư không đánh nữa.” Diệp Huyên không khỏi thở dài nhẹ nhõm, bàn tay to lớn vừa rời khỏi nơi giữa hai chân nàng, cảm giác ngứa ngáy nơi tiểu huyệt trở nên rõ ràng. Nàng kìm lòng không được mà cọ xát hai đùi, hạ thể trên đùi Trương Diễn cũng vặn vẹo đứng lên. Cách một tầng vải dệt mỏng manh, nam nhân cứng rắn lửa nóng ma sát Diệp Huyên một trận tê dại. Nàng nhịn không được thốt ra một tiếng than thở thoải mái, cọ xát vài lần, lại cảm thấy nơi đó càng thêm hư không.
“Sư phụ.” Khuôn mặt Diệp Huyên đỏ ửng,”Ta muốn.” “Muốn cái gì?” Không đợi Diệp Huyên trả lời, nam nhân chợt nhíu mày, “Muốn sư phụ ɭϊếʍƈ tiểu huyệt của ngươi?” Vẻ mặt hắn bình thản, nhưng lời nói thì vô cùng hạ lưu. Diệp Huyên ưm một tiếng, dùng tay bụm mặt, không thể trả lời mà gật gật đầu: “Vâng.” Trương chân quân thanh lãnh tự chủ cầm thú đứng lên, ngay cả người không có tiết tháo như Diệp Huyên cũng không chịu nổi. Trên mặt nàng nóng lên, đem mặt chôn vào giữa đùi Trương Diễn, không dám nhìn động tác của nam nhân. Chỉ cảm thấy hai chân bị tách ra, dưới thân chợt lạnh, tiểu khố đã bị xé thành hai mảnh.
Trong tầm mắt Trương Diễn, chỉ thấy giữa hai đùi trắng như tuyết của thiếu nữ, hai cánh hoa đầy đặn mềm mại run lên nhè nhẹ. Dưới ánh mắt nóng rực của hắn, cánh hoa co rúm lại một chút liền phun ra một cỗ chất lỏng trong suốt. Cổ họng Trương Diễn căng thẳng, một tay ôm Diệp Huyên lên, thiếu nữ bất ngờ không kịp phòng bị kinh hô một tiếng, hắn cúi đầu xuống giữa hai đùi ngọc, há mồm hàm lấy thịt huyệt trước mặt.
“A!” kích thích bất ngờ khiến Diệp Huyên bật khóc, hai bàn tay nhỏ bé gắt gao nắm gốc áo Trương Diễn, đầu nàng hướng xuống dưới, hạ thân lõa lồ ở trên, cứ như vậy bị Trương Diễn ôm vào lòng. Hai chân mở lớn gác lên vai nam nhân, nhục phùng nho nhỏ đối diện với mặt Trương Diễn, bị nam nhân ngậm trong miệng, không ngừng ɭϊếʍƈ hút. Diệp Huyên điên cuồng vặn vẹo mông, miệng không ngừng kêu khóc: “Không cần... Sư phụ... Ân... A... A a... quá kích thích... Không cần ɭϊếʍƈ... A... Không cần ɭϊếʍƈ nơi đó!”
Một chút sức lực đó của nàng, Trương Diễn căn bản không để vào mắt. Ngược lại theo động tác cọ xát của thiếu nữ, càng làm nam nhân thêm hưng phấn. hơi thở nóng rực của hắn phun lên hoa môi, khuôn mặt tuấn tú theo động tác ɭϊếʍƈ hút, cách tiểu huyệt Diệp Huyên càng ngày càng gần, dường như sắp dán lên chỗ ướt át kia. Mà động tác vặn vẹo của thiếu nữ càng khiến ɖâʍ thủy vẩy ra xung quanh, đem khuôn mặt nam nhân cọ ướt một mảng. trương Diễn ba một phát hung hăng đánh lên mông nàng: “Tiểu trứng thối, đừng lộn xộn, ɖâʍ thủy đều dính lên hết lên cằm sư phụ.” Diệp Huyên xấu hổ đỏ bừng mặt: “sư phụ, đừng nói... A... Không cần nói...”
“Ngươi ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, sư phụ sẽ không nói.” Nam nhân đem đầu lưỡi từ trong hoa huyệt rút ra, vừa cắn cắn bắp đùi non mịn của nàng vừa cười nhẹ nói. Thân hình mềm mại trong ngực lập tức bất động, Trương Diễn cười thầm trong bụng, tức thời không trêu đùa Diệp Huyên nữa, cui đầu vào nơi thơm tho kia há mồm dùng sức ɭϊếʍƈ. Thiếu nữ liên tục rên rỉ miệng không ngừng ân a, mỗi khi bị ɭϊếʍƈ đến hoa châu, nàng kìm lòng không được mà run rẩy, mông trắng sẽ nghênh đón Trương Diễn phát một cái không chút khách khí.
Mông thịt trắng noãn đã đỏ bừng một mảnh, vết dấu tay rõ ràng. ɖâʍ thủy theo đường cong phập phồng tí tách rơi xuống, có vài giọt rơi xuống mặt Diệp Huyên, lẫn với nước mắt, tình trạng ɖâʍ mỹ đến đáng thương. Thời gian dài duy trì tư thế như vậy đến cùng sẽ làm Diệp Huyên khó chịu, Trương Diễn tỉ mỉ đem hoa cốc thiếu nữ ɭϊếʍƈ sạch một lần, ngay cả cúc huyệt cũng không buông tha, cuối cùng buông Diệp Huyên xuống, đem khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nâng lên: “Đồ nhi ngoan, trừng phạt như vậy được chưa?”
Diệp Huyên bị hắn khẩu giao đã tiết một lần, ɖâʍ dịch phun ra cũng bị Trương Diễn nuốt vào bụng. lúc này thấy trên cằm sư phụ quả nhiên ướt nhẹp, nàng xấu hổ đến mức muốn tìm cái động mà chui xuống, nắm tya nhỏ không ngừng đấm lên ngực nam nhân: “Sư phụ trứng thối, khi dễ người ta.” Trên mặt Trương Diễn ướt sũng nhưng hắn cũng không lấy khăn lau đi ngược lại cười nói: “Tiểu trứng thối, trên mặt sư phụ đều là ɖâʍ thủy của ngươi, ngươi nói xem là ai khi dễ ai.”
Sau khi bị hắn đùa giỡn một phen, dục vọng của Diệp Huyên đã thoáng dịu xuống, lúc này vừa nghe lời nói hạ lưu như vậy, tiểu huyệt không ngờ lại bắt đầu ngứa, cả ngươi cảm thấy trống rỗng, thầm nghĩ tìm thứ vừa nóng vừa lớn gì đó trừu sáp một hồi, là cách tốt nhất hết tô ngứa. “Sư phụ.” Thiếu nữ nâng tay ôm cổ Trương Diễn, “Sư phụ lại phạt A Huyên nữa được không?” “A Huyên muốn phạt như thế nào?” Diệp Huyên mị nhãn như tơ, thanh âm là mềm mại, quyến rũ: “A Huyên muốn sư phụ dùng cây gậy lớn mà phạt...”
Vổn tưởng rằng sau khi nghe xong những lời này, sư phụ đại nhân không biến thành hổ đói vồ mồi, ít nhất cũng phải lửa dục khó nhịn, ai biết Trương Diễn lại cười nhẹ: “Nga? Nếu vi sư cho ngươi ăn cây gậy lớn, chẳng phải là thỏa mãn ý nguyện của ngươi sao, nơi nào còn gọi là trừng phạt.” “Vậy sư phụ muốn làm như thế nào?” Diệp Huyên cắn ngón tay, mắt to chớp chớp. Trương Diễn lại vờ như không thấy nàng vứt cái mị nhãn, vẫn như cũ phi thường lạnh nhạt: “Ngươi nếu đáp ứng với vi sư, từ nay về sau phải nghiêm túc nghe giảng đạo, vi sư liền thỏa mãn ý nguyện của ngươi.”
Diệp Huyên ghét nhất là bộ dáng nắm hết mọi chuyện trong tay của hắn, hừ, bổn cô nương lửa tình khó nhịn, chẳng lẽ sư phụ đại nhân ngươi thật không muốn? diệp Huyên chép chép cái miệng nhỏ nhắn, vươn tay nắm lấy ƈôи ȶhịȶ đã đứng thẳng dưới khố Trương Diễn, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập đắc ý: “Sư phụ, ngươi cũng cứng rắn.” ngụ ý, đại gia đều đã cứng rắn, ngươi đừng hòng lấy chuyện này đến uy hϊế͙p͙ ta. Lông mày Trương Diễn vẫn không động, hắn chậm rãi đẩy tay Diệp Huyên ra, lại chậm rãi cởi thắt lưng. Diệp Huyên tưởng rằng sư phụ đã thỏa hiệp, ai biết sau khi cởi bỏ thắt lưng, Trương Diễn đem dương vật lấy ra, nhưng lại tự mình thủ ɖâʍ.
Giữa ngày xuân nắng vàng rực rỡ, nam nhân áo quần không chỉnh tề, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng. Đạo bào nhăn nhúm, vạt áo bị xốc lên, lưng quần buông lỏng. giữa hai chân là một căn ƈôи ȶhịȶ to lớn, dữ tợn, âm mao đen nùng, giương nanh múa vuốt đứng thẳng, bàn tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng bao phủ nó, nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống. diệp Huyên kìm lòng không được nuốt nước miếng, cảm thấy cổ họng khô rát, dưới hạ thân ɖâʍ thủy cuồn cuộn chảy ra không ngừng. nhìn thấy hình ảnh ɖâʍ mỹ, mị hoặc đến cực độ như này, đừng nói là nàng, đến thần tiên cũng không chịu nổi.
Trương Diễn híp hai mắt: “Như thế nào, đồ nhi có hay không bằng lòng đáp ứng yêu cầu của vi sư?” tay hắn làm ra động tác ɖâʍ mỹ, thanh âm vẫn như trước bình tĩnh. Cực đại tương phản như thế, mới khiến nam nhân trước mắt càng thêm quyến rũ. Trong mắt Diệp Huyên lấp lánh ánh nước, thanh âm kiều mị đến mức ngay cả nàng cũng khó mà tin được: “A Huyên đáp ứng sư phụ, sư phụ...” Nàng ngẩng đầu, mâm mê đôi môi kiều diễm, “Tiểu huyệt A Huyên rất ngứa, sư phụ, sư phụ có thể dùng cây gậy lớn giúp A Huyên hết ngứa sao?” trương Diễn buông tay phải xuống, trong thanh âm cuối cùng cũng lộ ra một tia lửa dục khó nhịn, ƈôи ȶhịȶ thô to ở giữa hai chân hắn cũng hơi nảy lên: “Đồ nhi ngoan, tự mình đến.” diệp Huyên gật đầu, nâng người lên, bàn tay nhỏ bé đẩy hoa môi đang khép chặt ra, đối diện với cây gậy lớn nóng hừng hực, ngồi xuống thật sâu.