“A...” vừa ngồi xuống, Diệp Huyên không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị, hai chân nàng mở lớn kẹp chặt lấy thắt lưng Trương Diễn, mông nhỏ dán lên háng nóng rực của hắn. dương vật trong tiểu huyệt nhảy lên, quy đầu cực đại nghiền nát vách tường hoa huyệt non mềm, tuy rằng không có động tác gì lại khiến Diệp Huyên trướng đến mức nói không ra lời. “Thật lớn... Sư phụ, hảo chống đỡ...” cho dù đã cùng nam nhân làm qua không dưới trăm lần, nhưng bị dương vật cứng rắn xâm nhập vào trong cơ thể vẫn khiến Diệp Huyên không biết làm thế nào. Nhất là tư thế này khiến ƈôи ȶhịȶ Trương Diễn vào càng sâu, chỉ cần hắn đâm nhẹ đã có thể đâm đến hoa tâm làm thiếu nữ bủn rủn. diệp Huyên vặn vẹo vòng eo, dùng chân cọ xát lưng nam nhân: “A... Sư phụ, động đậy... Mau động...”
Trương Diễn chậm rãi đem thắt lưng hướng phía trước đâm tới: “A Huyên, là muốn sư phụ động như vậy?” “A... Đâm đến...” thiếu nữ căng thẳng chộp vào cánh tay nam nhân, trong tiểu huyệt là có một trận khoái cảm bủn rủn, khiến nàng thoải mái đến độ kêu thành tiếng. trận khoái cảm đó qua đi, Trương Diễn lại bất động, Diệp Huyên bất mãn nhéo lên cánh tay cơ bắp của hắn, “Sư phụ” “Vi sư đã động rồi.” Trương Diễn nhíu mày. “Lại động nữa, trong tiểu huyệt rất ngứa... sư phụ người mau động...” thiếu nữ quệt miệng, hai tròng mắt mê ly mơ hồ có nước mắt tràn ra.
“Được.” Trương Diễn sủng nịnh vuốt đầu nhỏ Diệp Huyên, phần eo nhẹ nhàng nhấc lên, “Đồ nhi vì vi sư mà động, vi sư chắc chắn sẽ làm theo.” Nam nhân thong thả hữu lực trừu sáp trong tiểu huyệt thiếu nữ không ngừng lên xuống, diệp Huyên ghé đầu lên vai TRương Diễn, thoải mái phát ra tiếng hừ nhẹ. Động tác xâm nhập sâu ôn nhu như vậy, đem nàng hoa kính mỗi một chỗ đều cọ xát qua. Diệp Huyên có thể rõ ràng cảm nhận được, trên căn ƈôи ȶhịȶ thô to ấy, gân xanh cùng mạch máu nổi lên dữ tợn. mị thịt gắt gao bao lấy ƈôи ȶhịȶ, khi ƈôи ȶhịȶ rút ra, khoái cảm vẫn lưu lại không dứt. “Ân a... A... Thật thoải mái... Sư phụ sáp A Huyên thật thoải mái...” trong đầu Diệp Huyên là một mảng hỗn độn, miệng nhỏ theo bản năng thốt ra từ ngữ ɖâʍ đãng.
“Tiểu huyệt còn ngứa hay không?” Trương Diễn ghé vào bên tai nàng nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai tắng noãn. Diệp Huyên bị cảm xúc ấm áp đó làm giật mình, ý thức đang đắm chìm trong ôn nhu hoan ái bỗng bừng tỉnh: “Ngứa, còn ngứa...” không chỉ như thế, cảm giác khao khát, ngứa ngáy còn nhiều hơn so với lúc trước. Cả người nàng nóng rực, hai con thỏ ngọc trước ngực cũng run rẩy đứng thẳng, quả anh đào cũng đã sớm cứng rắn, cọ xát lên vải vóc mềm mại, cảm giác ngứa ngáy không ngừng chạy dọc thân thể nàng.
“Sư phụ...” lúc này nàng bất chấp tất cả, bàn tay nhỏ bé lung tung kéo mở vạt áo, nâng lên hai bầu ɖú trắng mềm, đưa đến bên môi Trương Diễn, “A Huyên cái ɖú cũng rất ngứa, sư phụ mau sờ... A, sờ A Huyên cái vú...” trương Diễn cũng tự nhiên là chiều lòng đồ đệ, hắn dùng tay nâng lên bầu ngực của nàng, mới đầu ngực của thiếu nữ cũng không tính là lớn, nhưng được nam nhân liên tục cày cấy, hiện tại cũng đã lớn hơn một vòng. Bàn tay Trương Diễn nắm lấy bầu ngực trắng noãn, xoa tròn một vòng lại một vòng đến khi bầu ngực trong lòng bàn tay mềm mại, co dãn.
“A... Sư phụ, mạnh một chút...” Diệp Huyên thoải mái than nhẹ một tiếng, Trương Diễn cũng rất nghe lời trên tay gia tăng lực đạo, khi thì chà xát khi thì niết lấy hai bầu ngực, động tác có chút tàn nhẫn lại khiến thiếu nữ càng thêm hưng phấn, nhưng phía dưới lại hư không khó nhịn, Diệp Huyên rên rỉ khẽ đấm lên ngực nam nhân, “Sư phụ... phía dưới... phía dưới như thế nào lại không động...” Trương Diễm khẽ ɭϊếʍƈ chóp mũi nàng: “Sờ cái ɖú cùng sáp tiểu huyệt, chỉ có thể chọn một cái.”
“Không cần...” Diệp Huyên nhịn không được cọ xát hạ thân hắn, “A Huyên muốn cả hai cái...” nàng bị Trương Diễn ép buộc cả người vô lực, chỉ có thể vặn vẹo vòng eo tiểu huyệt không ngừng ʍút̼ lấy ƈôи ȶhịȶ. Nhưng một chút động tác đó làm thế nào so được với nam nhân cuồng dã mạnh mẽ trừu sáp, càng làm Diệp Huyên càng cảm thấy hư không khó chịu. Cái miệng nhỏ nhắn mếu máo, Diệp Huyên cuối cùng ủy khuất khóc lên, “Sư phụ trứng thối, rõ ràng đáp ứng A Huyên là A Huyên hết ngứa... A Huyên thật sự rất khó chịu, rất ngứa...”
“Đồ nhi ngoan... A Huyên ngoan...” môi Trương Diễn ngậm lấy đầu ɖú thiếu nữ, tay nâng lên mông thịt, “Vậy ngươi về sau có hay không nghe lời sư phụ nói?” Diệp Huyên nào dám không nghe, khóc thút thít gật đầu: “Nghe...” “Bảo bối ngoan.” Đôi môi đang ôn nhu ɭϊếʍƈ đầu ɖú bỗng rời đi, sau đó, Trương Diễn hung hăng cắn một ngụm xuống dưới. ƈôи ȶhịȶ nam nhân đã sớm rút ra từ lúc hắn nâng mông Diệp Huyên lên, chỉ để lại quy đầu chống đỡ huyệt khẩu. Hắn buông tay, vào lúc thiếu nữ không kịp phòng bị, hung hăng cắm thẳng đến chỗ sâu nhất, đỉnh khai miệng tử cung của nàng.
“A!” kích thích mãnh liệt khiến Diệp Huyên đạt tới cao triều, từ trong tiểu huyệt phun ra một cỗ chất lỏng đặc sệt, mị thịt gắt gao bao lấy dương vật, dường như muốn ép ƈôи ȶhịȶ bắn ra mới bỏ qua. Trương Diễn không những không bất động mà còn ôm Diệp Huyên đứng lên, trong lúc kích thích hung hăng va chạm hoa tâm đang run rẩy của thiếu nữ. cánh tay siết chặt eo nhỏ Diệp Huyên, đem thân thể nàng nhấc lên lại buông xuống không ngừng. cứ như vậy vừa đi vừa trừu sáp, mỗi bước đều đam vào thật sâu, cơ hồ muốn đem miệng tử cung Diệp Huyên xé rách. Âm tinh liên tục tiết ra, Diệp Huyên run rẩy, trong mắt một mảng mê ly. “Không cần, sư phụ không cần... A Huyên không được, A Huyên biết sai rồi... A... A, lại muốn tiết... A!...”
Ngay tại lúc Diệp Huyên cho rằng bản thân sẽ chết vì tiết, Trương Diễn lại hung hăng ôm lấy nàng, đem nàng dựa lên ván cửa. Nam nhân phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, bắn ra tinh dịch, liên tục không ngừng phun lên hoa tâm. Diệp Huyên bị sức nóng của tinh dịch làm cho run rẩy một trận, trong miệng không khống chế được mà chảy từng đợt chỉ bạc, mềm yếu ngã vào trong lòng Trương Diễn, liền một câu rên rỉ cũng không phát ra được.
Trương Diễn chậm rãi đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, ba một tiếng, một bãi hỗn hợp bạch trọc rơi thẳng trên mặt đất. Hắn vươn tay sờ nơi giữa hai chân Diệp Huyên: “Đồ nhi ngoan, nơi này có còn ngứa hay không?” Diệp Huyên nâng mí mắt lên, dùng một tia khí lực còn sót lại nhìn về phía hạ thân nam nhân, quả nhiên, căn ƈôи ȶhịȶ vừa mới bắn xong kia lại trướng lớn, đứng thẳng lên. “Ô ô ô...” Diệp Huyên oa một tiếng khóc lớn, “Sư phụ đại trứng thối!” ta không muốn làʍ ȶìиɦ với ngươi nữa!