Editor: Quýt
Sau khi ăn ở cửa hàng tiện lợi xong, Khương Đào lại thấy thích thú với cổ vịt ở cửa hàng bên cạnh.
Cô nhìn Đồng Đồng với vẻ mặt đáng thương: “Muốn ăn.”
“Không thể!” Đồng Đồng đẩy mắt kính, lạnh lùng từ chối.
Cô ấy quyết định không cho phép chuyện Lý Hi xảy ra lần nữa!
Tiền đều ở trên người Đồng Đồng.
Khương Đào chỉ có thể thở dài lưu luyến nhìn cổ vịt mà bị Đồng Đồng kéo lên taxi.
Khi xuống xe, Đồng Đồng nhắc mãi: “Về nhà không được ăn gì nữa!”
“Kể cả chị ăn có không mập đi chăng nữa thì bây giờ đã khuya rồi, thức đêm mặt sẽ sưng, cho nên về nhà chị phải ngủ luôn đấy.”
Khương Đào thất thần đáp lời.
Khi tới cổng, cô khịt mũi, vậy mà chạy đi hướng khác.
“Chị, chị đi đâu thế!”
Đồng Đồng vội vàng đuổi theo.
Khi chạy đến chỗ ngoặt, cô thấy một nam một nữ đứng dưới đèn đường nói chuyện.
Đôi mắt Khương Đào dán chặt lên túi cổ vịt trên tay cô gái.
Oa oa oa ~
Thơm quá thơm quá thơm quá ~
Càng không cho ăn càng muốn ăn!
Đồng Đồng: “…”
Đồng Đồng lơ đãng liếc mắt một cái liền ngẩn người.
“Cô gái kia thật quen mắt.”
Mũ lưỡi trai và khẩu trang, đó không phải là Lý Hi vừa chụp ảnh cùng Khương Đào sao?
Lúc này, không biết Lý Hi nói gì đó, người đàn ông đối diện cô ấy bỗng nhiên tát mạnh vào mặt Lý Hi.
Lý Hi bị đánh ngã xuống đất, đồ ăn vặt trong tay đều bay ra ngoài.
Dường như người đàn ông còn chưa hết giận, dùng chân hung hăng đá cô ấy.
Mấy người qua đường không nhìn được, chạy tới giúp đỡ.
Người đàn ông lấy ra một con dao, phát điên hô to: “Đây là bạn gái tôi! Mấy người không muốn chết thì bớt lo chuyện bao đồng đi!”
Nhóm người qua đường lập tức chần chờ.
Đồng Đồng thấy Lý Hi bị đá mấy đá mà không có động tĩnh gì lập tức cuống quít lấy điện thoại ra báo nguy, nhưng mà vừa mở điện thoại thì cô ấy thấy Khương Đào xông ra.
“!!!”
Người đàn ông kéo Lý Hi lên xe thấy Khương Đào tiến lại gần, hung bạo lấy dao ra khua trước mặt cô: “Cút!”
Ánh mắt Khương Đào sắc bén, cô tiện tay lấy một hòn đá ở bồn hoa ném về phía tên đàn ông.
Khi hắn ta đang né hòn đá, cô đã lao nhanh về phía đối phương, xoay một chân đá vào cổ hắn ta.
Người đàn ông lập tức hôn mê, đến kêu cũng chưa kêu một tiếng.
Không bao lâu sau, cảnh sát đến.
Nhóm người qua đường mồm năm miệng mười mà thuật lại chuyện vừa xảy ra.
Cảnh sát còng tay tên đàn ông, mang theo Lý Hi, Khương Đào, Đồng Đồng cùng với hai người qua đường tình nguyện làm nhân chứng về đồn lấy lời khai.
Sau khi tới cục cảnh sát, Lý Hi dần tỉnh táo lại.
Khuôn mặt cô ấy sưng vù, cô ấy dùng đá cảnh sát đưa cho đắp lên má, khóc lóc nói chuyện đã xảy ra.
Cô và người đàn ông này là người yêu, nhưng tính chiếm hữu của người đàn ông này quá cao, lại có khuynh hướng bạo lực. Cô ấy không chịu nổi lập tức chia tay, không ngờ tên này luôn quấn lấy cô ấy, cô ấy đã thay đổi chỗ ở và nơi công tác, ngày nào tan làm cũng đội mũ và đeo khẩu trang chính là để tránh hắn ta.
Nhưng không ngờ hắn ta vẫn nghĩ ra cách tìm được cô ấy, nói muốn quay lại với cô ấy, sau khi bị từ chối thì bại lộ bản tính, muốn cưỡng chế đưa cô ấy đi.
Cô ấy nói xong, cảm kích nhìn Khương Đào: “Khương Khương, may mà nhờ có chị, nếu không có chị, có lẽ hôm nay em đã xong rồi…”
Lúc trước cô ấy đối với Khương Đào vẫn luôn là người qua đường, xem “Bạn mau tới đây!”, cảm thấy cô chơi hay mới để ý nhiều hơn chút.
Nhưng hiện tại, cô ấy quyết định sẽ làm fan của Khương Đào cả đời.
Lúc này các cảnh sát mới biết Khương Đào là minh tinh, càng kinh ngạc hơn.
“Loại tinh thần dũng cảm này đáng được khích lệ!”
“Cục chúng tôi đang làm một chuyên mục, tôi cảm thấy chuyện này có thể làm thành bản tin đăng lên!”
Ra khỏi đồn công an, Đồng Đồng vẫn cảm thấy lâng lâng.
“Chị! Chị thật sự quá đỉnh!”
“Khoảnh khắc chị lao ra giống như nữ hiệp từ trên trời giáng xuống ấy!!!”
Đồng Đồng nắm chặt tay, mắt lấp lánh.
“Vào khoảnh khắc đó, trong lòng chị nghĩ gì vậy?”
“Là ghét cái ác như kẻ thù, bênh vực kẻ yếu?”
“Hay là thương fans, cho nên bất chấp an nguy của chính mình cũng muốn cứu người?”
Khương Đào nghe đến đây, trên mặt cô hiện lên vẻ giận dữ.
“Thế mà hắn lại dám làm đổ hết cổ vịt thơm ngon ra đất!”
“Không thể tha thứ!!!”
Đồng Đồng: “”
-
Trong một căn biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh, một người đàn ông cao gầy mặc áo lụa đang ngồi uống rượu trên sofa.
Biểu cảm của anh ta hung ác, nham hiểm, chiếc mũi cao thẳng.
Anh ta là Hàn Tử Hằng, là người theo đuổi Tô Anh Tuyết cuồng nhiệt, cũng là nhân vật phản diện nam phụ trong truyện.
Ở trong truyện, anh ta chính là người giật dây tên họ Lư bao nuôi nguyên chủ, cũng là anh ta tiết lộ cho paparazzi, sau khi scandal của nguyên chủ bùng nổ, anh ta còn mua thủy quân, bôi đen hoàn toàn thanh danh của nguyên chủ.
Có thể nói việc nguyên chủ tuyệt vọng tự sát có mối liên hệ nhất định với anh ta.
Anh ta vốn tưởng rằng sau khi chuyện của Khương Đào và tên họ Lư bại lộ thì cô sẽ hoàn toàn bị phong sát.
Nhưng không ngờ tới, hai tên paparazzi không chỉ không chụp được thậm chí còn mắng anh ta.
Anh ta muốn tìm tên họ Lư để biết chuyện gì đã xảy ra, thế nhưng anh ta phát hiện mình đã bị kéo vào danh sách đen.
Hàn Tử Hằng không còn cách nào, chỉ có thể gọi điện thoại cho người đại diện của Khương Đào.
May mắn người kia là đồ nhu nhược, anh ta chỉ hơi dọa một chút, lại cho một viên kẹo đã lập tức khuất phục.
Nhưng bởi vì độ hot của Khương Đào qua chương trình “Bạn mau tới đây!” vẫn chưa biến mất, Tô Anh Tuyết ngại anh ta không làm được việc, đã vài ngày rồi không để ý đến anh ta.
Vào lúc Hàn Tử Hằng sốt ruột, có người gửi cho anh ta một tấm ảnh.
Trong ảnh, Khương Đào đang đi xuống từ xe cảnh sát, không trang điểm, tóc cũng tùy tiện buộc lên, trạng thái này khiến người xem tự nhiên nghĩ nhiều.
Đối với Hàn Tử Hằng đã tuyệt vọng, hiện tại cái gì cũng có thể thử thì bức ảnh này chính là thuốc cứu mạng!
Anh ta vội vàng liên hệ thủy quân.
Thủy quân am hiểu nhất chính là “Chỉ cần dựa vào một bức ảnh, có thể sửa được toàn bộ nội dung”, huống chi Hàn Tử Hằng đưa tiền cực kỳ hào phóng, vì thế họ vỗ ngực bảo đảm, nhất định sẽ là Khương Đào ra đi.
Hàn Tử Hằng cúp điện thoại, cầm khung ảnh trên bàn, vuốt ve Tô Anh Tuyết trong ảnh, lộ ra nụ cười bệnh hoạn, “Anh Tuyết, đừng lo lắng, cho dù là ai bắt nạt em, anh đều sẽ báo thù cho em!”
-
Vào nửa đêm, một tin tức hot lan truyền khắp mạng xã hội《 Ngọc nữ thanh thuần hóa ra là ɖâʍ nữ? 》
Trong tin tức đề cập một nữ minh tinh họ K nào đó vừa ra mắt đã gán với hình tượng thanh thuần, từng được gọi là “Tình đầu quốc dân” thật ra sinh hoạt cá nhân cực kỳ hỗn loạn, chơi cực kỳ cởi mở.
Tin tức này rất nhanh đã được nhiều người giải mã, nữ minh tinh K này chính là chỉ Khương Đào.
Hiện giờ cư dân mạng không bị lừa dễ như vậy, loại chuyện vô căn cứ này căn bản là không ai tin.
Nhưng vào lúc này, có người đăng một tấm ảnh Khương Đào bước từ trên xe cảnh sát xuống.
Hơn nữa người đăng ảnh còn thề Khương Đào là do tham gia party thác loạn nên bị cảnh sát bắt.
Vì thế tin tức này bùng nổ tức khắc.
Bởi vì biểu hiện trên chương trình “Bạn mau tới đây!” mà Khương Đào mới cứu vớt được chút danh tiếng, trong một đêm đã lập tức quay về vạch xuất phát.
Tất cả tin tức bôi đen thật thật giả giả ngập tràn trên internet.
Tuy rằng cũng có người nghi ngờ chân tướng rốt cuộc là sao, nhưng rất nhanh đã bị quy chụp thành fans của Khương Đào, bị thủy quân và cư dân mạng phẫn nộ tấn công.
【Còn giả bộ phân tích gì chứ, ảnh chụp còn có thể là giả được sao?】
【Suýt chút nữa tôi đã thay đổi cái nhìn với cô ta, quả nhiên chó không đổi được thói quen ăn phân! Buồn nôn!】
【Khương Đào cút khỏi giới giải trí đi!!!】
Trong đó, có một nick Weibo tên “Hi Hi muốn dũng cảm” đã đăng ảnh chụp chung với Khương Đào, chứng minh tối đó Khương Đào là dũng cảm làm việc nghĩa, cứu cô ấy, sau đó đến cục cảnh sát.
Nhưng căn bản không có ai tin tưởng, thậm chí còn có người hoài nghi cô ấy cũng tham gia cái party kia.
Mọi người để lại hàng loạt từ ngữ dơ bẩn dưới Weibo của Khương Đào.
Khương Đào đang ngủ ngon lành bị tiếng đập cửa mãnh liệt làm cho tỉnh giấc.
Cô mở cửa, đập vào mặt là khuôn mặt nôn nóng của Đồng Đồng.
“Chị! Hiện tại trên mạng đang bôi đen chị, phải làm sao bây giờ?”
Khương Đào nhận điện thoại, tùy ý lướt.
Đồng Đồng gấp đến mức khóc: “Bọn họ bị sao vậy! Rõ ràng là chị cứu người, lại bị bọn họ bịa đặt thành thế này!!”
“Còn Lý Hi, cô ấy còn đang ở trong viện! Vậy mà những người đó còn nói muốn giết cô ấy… Quá đáng giận!”
So với cô ấy, phản ứng của Khương Đào rất bình tĩnh.
“Chị biết là ai làm.”
“Hay là chúng ta báo…”
Đồng Đồng sửng sốt một chút, phản ứng lại, “Cái gì? Chị biết ai làm ư?”
Khương Đào tự tin nói: “Ừ.”
Thủ đoạn bôi nhọ của đám thủy quân này quá quen thuộc. Trong truyện, Hàn Tử Hằng chính là dùng cách này để ép chết nguyên chủ.
Đồng Đồng vội vàng hỏi: “Chị có chứng cứ không?”
Khương Đào lắc đầu.
Đồng Đồng nhíu mày: “Không có chứng cứ thì cảnh sát cũng không đi bắt người được…”
“Vậy chúng ta tự nghĩ cách.” Khương Đào nói.
“Chị muốn làm gì?”
Khương Đào cười lạnh: “Chỉ cần ăn hắn, hắn sẽ không thể làm quỷ…”
Đồng Đồng: “…”
Cô ấy vội vàng ôm lấy Khương Đào đang muốn lao ra cửa.
“Chị!!! Bình tĩnh!!”
“Ăn thịt người là phạm pháp đấy!!!”
Khương Đào vừa bực vừa tức giận: “Chỗ mấy người thật phiền phức! Cái này không thể ăn! Cái kia cũng không thể ăn!!”
Đồng Đồng: “…”
Trọng điểm là cái này sao?!